Cô kinh ngạc nhìn Hoàng Mai, không ngờ cô ấ sẽ đưa ra một đề nghị như thế, hỏi cô ấy: "Thành lập trung tâm dạy học... Vừa mở rộng chiêu sinh vừa tăng số lượng giáo viên, thật ra không khác với kinh doanh cho lắm... Trước kia không phải cậu nói với tôi cậu không có thiên phú và năng lực đó sao?"
"Tôi không có thiên phú làm ăn, nhưng tôi có thiên phú làm giáo viên." Hoàng Mai nói: “Trình độ làm giáo án của tôi không kém, tựa như mấy em học sinh tôi dạy, thành tích thi tốt nghiệp trung học mặc dù chưa có, nhưng thành tích thi thử của bọn nó đều là nhìn bằng mắt thường cũng thấy đang tăng lên!"
"Nhưng thành lập trung tâm dạy học không phải chỉ có thiên phú làm giáo viên là được." Thẩm Y Y nhắc nhở cô ấy: "Phương diện quản lý, ai sẽ là người quản? Cậu dự định mời người sao?"
"Đấy không phải còn có cậu sao?" Hoàng Mai nói tiếp: "Hai chúng ta hợp tác đi!"
"..." Thẩm Y Y nghẹn lại, hồi lâu mới nói: “Hợp tác nghĩa là cậu ở đây chờ tôi sao?”
"Ha ha.” Hoàng Mai cười: "Đây không phải là cậu có kinh nghiệm sao? Cậu nhìn cậu bây giờ bất kể là nhà máy thực phẩm số một hay là tiệm bán quần áo, hai công việc này đều làm rất tốt, đã chứng minh cậu thật sự có thiên phú quản lý, không nên lãng phí, tôi tin tưởng, chắc chắn là trung tâm dạy học cậu cũng sẽ quản lý rất vẹn toàn!”
"Cậu quá coi trọng tôi rồi.” Thẩm Y Y nhìn cô ấy.
"Cậu thật sự có năng lực này." Hoàng Mai thành khẩn nói: "Hơn nữa, cậu đừng nói cậu học kinh tế không biết lúc này thành lập trung tâm dạy học sẽ kiếm được nhiều tiền, có thể nói, chỉ cần làm, sẽ không chịu lỗ!"
Đương nhiên Thẩm Y Y biết rồi, thi đại học vừa mới hồi phục mấy năm, các ngành các nghề của quốc gia đều đang có nhu cầu cấp bách số lượng lớn nhân tài được đưa vào, mà vấn đề no ấm của nhân dân còn chưa giải quyết, chỉ trông cậy vào thi đại học thay đổi vận mệnh, trung tâm dạy học theo thời thế mà sinh, có thế nào cũng không thua thiệt được. Chỉ là Thẩm Y Y vẫn chưa nghĩ tới, dù sao khí lực của cô có hạn, trước đó cô không chỉ phải chuẩn bị chuyện trường học, còn phải chuyện bận bịu nhà máy thực phẩm số một và cửa hàng quần áo, ngoài ra còn muốn chăm sóc trong nhà.
Về phần hiện tại, cô đã tốt nghiệp, Nhị Bảo cũng đã thi đại học xong, muốn rút chút thời gian không phải là không thể được...
Chỉ là, cô híp mắt nhìn Hoàng Mai: “Tôi nhớ lần trước cậu nói, cậu muốn về nhà làm giáo viên? Yêu cầu dành cho vật chất của cậu không cao? Có hay không cũng không đáng kể? Ngay cả lúc tôi mời cậu hợp tác với tôi cậu cũng không chịu, hiện giờ tại sao đột nhiên cảm thấy hứng thú với kiếm tiền thế?"
"Xây dựng trung tâm dạy học thì tôi cũng là giáo viên, hơn nữa tôi nào có nói như vậy?" Hoàng Mai ra vẻ oan uổng: “Ý tôi nói là xe, nói là có thì tốt nhất, không có thì cũng không hi vọng xa vời! Cậu có hiểu “có thì tốt nhất” không?"
"Hiểu hiểu hiểu.” Thẩm Y Y tức giận.
Hoàng Mai quan sát liễu Thẩm Y Y giây lát, tẩy não Thẩm Y Y: "Cậu nghĩ đi, thành lập trung tâm dạy học, chúng ta có thể kiếm tiền đồng thời có thể trợ giúp càng nhiều người học tập kiến thức. Kiếm được đồng nghiệp lợi ích kinh tế, còn có thể kiến tạo lợi ích xã hội, đây không phải là chuyện vẹn toàn đôi bên sao? Y Y."
Thẩm Y Y: "..." Cô phục cô ấy rồi.
"Được thôi được thôi." Thẩm Y Y đã bỏ cuộc, bảo: "Vậy cứ thành lập đi, có điều cậu có phương pháp án chưa?"
Hoàng Mai lặng im, vẻ mặt ngượng ngùng...
Thẩm Y Y có dự cảm không tốt, lập tức nói: "Cậu sẽ không ngay cả phương án còn chưa có đã kéo tôi vào nhập bọn chứ? Tôi nói cho cậu biết, nếu như vậy, cửa ở bên kia, cậu mau cút đi cho tôi!"
Hoàng Mai cười khúc khích: “Sao cậu nghiêm túc thế? Nếu tôi chưa nghĩ ra mấy phương án thì tôi dám đến nói với cậu chuyện này sao? Được rồi được rồi, tôi đã chuẩn bị xong."
Nói xong, lấy ra quyển tập từ trong túi, bảo: "Tôi đã viết vào đây rồi, cậu xem một chút."
Thẩm Y Y hừ một tiếng, tiện tay lật ra, phát hiện Hoàng Mai viết rất kỹ càng, nghiêm mặt nói: “Tôi cố hết sức đọc hết nó trong hai hôm nay, cậu đã mệt mỏi một ngày, đi về nghỉ ngơi trước đi!"
"Được, vậy tôi trở về.” Hoàng Mai quả thực mệt mỏi, nhìn thời gian cũng không còn sớm, lập tức đi về trước.
Ngày hôm sau, Thẩm Y Y và Lý Thâm đi xem nhà. Lý Thâm là hiểu rõ Thẩm Y Y nhất rồi, anh dựa theo phong cách Thẩm Y Y thích mất mấy tháng mới tìm được nhà, tất nhiên không cần phải nói, Thẩm Y Y nhìn là thích, bây giờ đã chốt mua.
Giao đàm phán, thủ tục quyền bất động sản cho Lý Thâm, Thẩm Y Y về nhà xem phương án của Hoàng Mai, sau đó thảo luận với Hoàng Mai xác định phương án, hai người phân công hợp tác, bắt tay vào những chuyện có liên quan đến trung tâm dạy học.
Hoàng Mai là một đồng bạn hợp tác rất tốt, cô ấy có trình độ cao năng lực mạnh, lại là ngành nghề cô ấy cảm thấy hứng thú, rất nhiều chuyện không cần Thẩm Y Y nói, cô ấy đều có thể tự mình nghĩ đến cũng hoàn thành rất thỏa đáng.
Cùng lúc đó, học sinh thi đại học phải về trường học đăng kí nguyện vọng.
Nhị Bảo thi xong ở nhà ngủ mấy ngày, dường như muốn bù lại tất cả cảm giác thiếu thốn lúc đi học hồi đó, tỉnh lại là chơi máy chơi trò chơi cầm tay.
Sau khi mở máy chơi trò chơi cầm tay, bên trong có những khối ô vuông vức xếp hình, loại hình trò chơi giải đố như Sokoban là Tiểu Bảo dùng ba trăm đồng tiền xu mua về, vừa hay Tiểu Bảo bận rộn cho kỳ thi chuyển cấp cấp hai nên máy chơi game đã rơi vào trong tay Nhị Bảo.
Thẩm Y Y lạnh lùng vô tình tịch thu máy chơi trò chơi, đi đến trường cùng với cậu bé.
Hôm nay phụ huynh đến trường học rất đông, rộn rộn ràng ràng náo nhiệt không thôi.
Văn phòng càng thêm người chen người, trước mặt chỗ ngồi của mỗi giảng viên đều có học sinh và phụ huynh chen chúc nhau, ngoài hành lang cũng có phụ huynh và học sinh đang đứng, cầm bài thi và đáp án phỏng đoán số điểm. Các tiếng nói trộn lẫn vào nhau, giống như phiên chợ bán thức ăn.
Thẩm Y Y nhìn một lượt, coi như chen vào cũng không tới phiên bọn họ, hơn nữa ở nhà bọn họ đã phỏng đoán được điểm rồi, bèn nói với Nhị Bảo: “Thất sách, chúng ta nên đến sớm chút."
"Đến sớm cũng vô dụng, nghe bạn con nói có rất nhiều người trời chưa sáng đã chờ ở cửa trường học." Nhị Bảo nói: "Chúng ta nên là tới trễ chút mới đúng!"
Thẩm Y Y gật đầu, cũng đúng, thời khắc quan trọng vậy khẳng định là mọi người rất xem trọng.
"Mẹ, có phải mẹ rất nóng hay không?" Nhị Bảo chú ý tới Thẩm Y Y dùng tay quạt, thấy trán cô đã rịn mồ hôi, cậu bé dùng vở trên tay quạt cho cô hai lần.
"Cũng không nóng lắm.” Thẩm Y Y nói, bây giờ thời tiết vốn rất nóng, cộng thêm người lại nhiều, đương nhiên sẽ oi bức chịu không nổi.
Nhị Bảo nghe vậy, động tác quạt tay nhanh hơn, nhìn quanh bốn phía giây lát, nhìn thấy quầy trường học bán quà vặt, bèn nói: "Mẹ, mẹ ăn đá bào không? Con đi mua đá bào nhé, giải nhiệt mát lạnh.”
Thẩm Y Y nhìn cậu bé cũng đầu tóc mướt mồ hôi, nói: “Con đi đi, mẹ không ăn đá bào, con mua cho mẹ chai nước là được."
Nhị Bảo đã đi rồi.
Bên cạnh có một phụ huynh lại gần nói: “Con cái nhà chị thật là tri kỉ.”
Thẩm Y Y cười, không keo kiệt mà khen ngợi Nhị Bảo: "Đúng vậy!"
Người phụ huynh kia cười, rất thích sự thoải mái cởi mở của Thẩm Y Y, giơ bài thi trong tay lên, nhiệt tình nói: "Ôi, tôi thấy hai người tới đây là đứng chỗ này, có lẽ chưa phỏng chừng được điểm nhỉ? Chị qua đây, chỗ tôi có bài thi, chúng ta cùng nhau tính thử.”
Thẩm Y Y nhìn bọn họ vẫn chưa tính phỏng xong, từ chối nói: "Chúng tôi ở nhà đã tỉnh phỏng rồi, các chị cứ tính là được.”
"Đã tính phỏng rồi nhỉ.” Người phụ huynh kia nhẹ gật đầu, có lòng muốn hỏi thăm thành tích của đối phương, lại sợ thất lễ với đối phương.
Con gái cô ấy đang bên cạnh, nghe vậy gia nhập chủ đề, đầu tiên nói với Thẩm Y Y: “Dì ơi, cháu là Hứa Tiếu Di, là bạn cùng lớp của Lý Yến Khải, ngồi trước Lý Yến Khải hai hàng ghế, dì đẹp thật đó!"
Thẩm Y Y cười: “Chào cháu, cháu cũng rất xinh đẹp."
Hứa Tiếu Di nghe cô khen cô bé, lập tức hơi đỏ mặt, nghĩ thầm mẹ Lý Yến Khải thật là đẹp, nếu không phải nghe cậu bé gọi mẹ thì cô bé đã tưởng là chị của cậu bé!
"Tôi không có thiên phú làm ăn, nhưng tôi có thiên phú làm giáo viên." Hoàng Mai nói: “Trình độ làm giáo án của tôi không kém, tựa như mấy em học sinh tôi dạy, thành tích thi tốt nghiệp trung học mặc dù chưa có, nhưng thành tích thi thử của bọn nó đều là nhìn bằng mắt thường cũng thấy đang tăng lên!"
"Nhưng thành lập trung tâm dạy học không phải chỉ có thiên phú làm giáo viên là được." Thẩm Y Y nhắc nhở cô ấy: "Phương diện quản lý, ai sẽ là người quản? Cậu dự định mời người sao?"
"Đấy không phải còn có cậu sao?" Hoàng Mai nói tiếp: "Hai chúng ta hợp tác đi!"
"..." Thẩm Y Y nghẹn lại, hồi lâu mới nói: “Hợp tác nghĩa là cậu ở đây chờ tôi sao?”
"Ha ha.” Hoàng Mai cười: "Đây không phải là cậu có kinh nghiệm sao? Cậu nhìn cậu bây giờ bất kể là nhà máy thực phẩm số một hay là tiệm bán quần áo, hai công việc này đều làm rất tốt, đã chứng minh cậu thật sự có thiên phú quản lý, không nên lãng phí, tôi tin tưởng, chắc chắn là trung tâm dạy học cậu cũng sẽ quản lý rất vẹn toàn!”
"Cậu quá coi trọng tôi rồi.” Thẩm Y Y nhìn cô ấy.
"Cậu thật sự có năng lực này." Hoàng Mai thành khẩn nói: "Hơn nữa, cậu đừng nói cậu học kinh tế không biết lúc này thành lập trung tâm dạy học sẽ kiếm được nhiều tiền, có thể nói, chỉ cần làm, sẽ không chịu lỗ!"
Đương nhiên Thẩm Y Y biết rồi, thi đại học vừa mới hồi phục mấy năm, các ngành các nghề của quốc gia đều đang có nhu cầu cấp bách số lượng lớn nhân tài được đưa vào, mà vấn đề no ấm của nhân dân còn chưa giải quyết, chỉ trông cậy vào thi đại học thay đổi vận mệnh, trung tâm dạy học theo thời thế mà sinh, có thế nào cũng không thua thiệt được. Chỉ là Thẩm Y Y vẫn chưa nghĩ tới, dù sao khí lực của cô có hạn, trước đó cô không chỉ phải chuẩn bị chuyện trường học, còn phải chuyện bận bịu nhà máy thực phẩm số một và cửa hàng quần áo, ngoài ra còn muốn chăm sóc trong nhà.
Về phần hiện tại, cô đã tốt nghiệp, Nhị Bảo cũng đã thi đại học xong, muốn rút chút thời gian không phải là không thể được...
Chỉ là, cô híp mắt nhìn Hoàng Mai: “Tôi nhớ lần trước cậu nói, cậu muốn về nhà làm giáo viên? Yêu cầu dành cho vật chất của cậu không cao? Có hay không cũng không đáng kể? Ngay cả lúc tôi mời cậu hợp tác với tôi cậu cũng không chịu, hiện giờ tại sao đột nhiên cảm thấy hứng thú với kiếm tiền thế?"
"Xây dựng trung tâm dạy học thì tôi cũng là giáo viên, hơn nữa tôi nào có nói như vậy?" Hoàng Mai ra vẻ oan uổng: “Ý tôi nói là xe, nói là có thì tốt nhất, không có thì cũng không hi vọng xa vời! Cậu có hiểu “có thì tốt nhất” không?"
"Hiểu hiểu hiểu.” Thẩm Y Y tức giận.
Hoàng Mai quan sát liễu Thẩm Y Y giây lát, tẩy não Thẩm Y Y: "Cậu nghĩ đi, thành lập trung tâm dạy học, chúng ta có thể kiếm tiền đồng thời có thể trợ giúp càng nhiều người học tập kiến thức. Kiếm được đồng nghiệp lợi ích kinh tế, còn có thể kiến tạo lợi ích xã hội, đây không phải là chuyện vẹn toàn đôi bên sao? Y Y."
Thẩm Y Y: "..." Cô phục cô ấy rồi.
"Được thôi được thôi." Thẩm Y Y đã bỏ cuộc, bảo: "Vậy cứ thành lập đi, có điều cậu có phương pháp án chưa?"
Hoàng Mai lặng im, vẻ mặt ngượng ngùng...
Thẩm Y Y có dự cảm không tốt, lập tức nói: "Cậu sẽ không ngay cả phương án còn chưa có đã kéo tôi vào nhập bọn chứ? Tôi nói cho cậu biết, nếu như vậy, cửa ở bên kia, cậu mau cút đi cho tôi!"
Hoàng Mai cười khúc khích: “Sao cậu nghiêm túc thế? Nếu tôi chưa nghĩ ra mấy phương án thì tôi dám đến nói với cậu chuyện này sao? Được rồi được rồi, tôi đã chuẩn bị xong."
Nói xong, lấy ra quyển tập từ trong túi, bảo: "Tôi đã viết vào đây rồi, cậu xem một chút."
Thẩm Y Y hừ một tiếng, tiện tay lật ra, phát hiện Hoàng Mai viết rất kỹ càng, nghiêm mặt nói: “Tôi cố hết sức đọc hết nó trong hai hôm nay, cậu đã mệt mỏi một ngày, đi về nghỉ ngơi trước đi!"
"Được, vậy tôi trở về.” Hoàng Mai quả thực mệt mỏi, nhìn thời gian cũng không còn sớm, lập tức đi về trước.
Ngày hôm sau, Thẩm Y Y và Lý Thâm đi xem nhà. Lý Thâm là hiểu rõ Thẩm Y Y nhất rồi, anh dựa theo phong cách Thẩm Y Y thích mất mấy tháng mới tìm được nhà, tất nhiên không cần phải nói, Thẩm Y Y nhìn là thích, bây giờ đã chốt mua.
Giao đàm phán, thủ tục quyền bất động sản cho Lý Thâm, Thẩm Y Y về nhà xem phương án của Hoàng Mai, sau đó thảo luận với Hoàng Mai xác định phương án, hai người phân công hợp tác, bắt tay vào những chuyện có liên quan đến trung tâm dạy học.
Hoàng Mai là một đồng bạn hợp tác rất tốt, cô ấy có trình độ cao năng lực mạnh, lại là ngành nghề cô ấy cảm thấy hứng thú, rất nhiều chuyện không cần Thẩm Y Y nói, cô ấy đều có thể tự mình nghĩ đến cũng hoàn thành rất thỏa đáng.
Cùng lúc đó, học sinh thi đại học phải về trường học đăng kí nguyện vọng.
Nhị Bảo thi xong ở nhà ngủ mấy ngày, dường như muốn bù lại tất cả cảm giác thiếu thốn lúc đi học hồi đó, tỉnh lại là chơi máy chơi trò chơi cầm tay.
Sau khi mở máy chơi trò chơi cầm tay, bên trong có những khối ô vuông vức xếp hình, loại hình trò chơi giải đố như Sokoban là Tiểu Bảo dùng ba trăm đồng tiền xu mua về, vừa hay Tiểu Bảo bận rộn cho kỳ thi chuyển cấp cấp hai nên máy chơi game đã rơi vào trong tay Nhị Bảo.
Thẩm Y Y lạnh lùng vô tình tịch thu máy chơi trò chơi, đi đến trường cùng với cậu bé.
Hôm nay phụ huynh đến trường học rất đông, rộn rộn ràng ràng náo nhiệt không thôi.
Văn phòng càng thêm người chen người, trước mặt chỗ ngồi của mỗi giảng viên đều có học sinh và phụ huynh chen chúc nhau, ngoài hành lang cũng có phụ huynh và học sinh đang đứng, cầm bài thi và đáp án phỏng đoán số điểm. Các tiếng nói trộn lẫn vào nhau, giống như phiên chợ bán thức ăn.
Thẩm Y Y nhìn một lượt, coi như chen vào cũng không tới phiên bọn họ, hơn nữa ở nhà bọn họ đã phỏng đoán được điểm rồi, bèn nói với Nhị Bảo: “Thất sách, chúng ta nên đến sớm chút."
"Đến sớm cũng vô dụng, nghe bạn con nói có rất nhiều người trời chưa sáng đã chờ ở cửa trường học." Nhị Bảo nói: "Chúng ta nên là tới trễ chút mới đúng!"
Thẩm Y Y gật đầu, cũng đúng, thời khắc quan trọng vậy khẳng định là mọi người rất xem trọng.
"Mẹ, có phải mẹ rất nóng hay không?" Nhị Bảo chú ý tới Thẩm Y Y dùng tay quạt, thấy trán cô đã rịn mồ hôi, cậu bé dùng vở trên tay quạt cho cô hai lần.
"Cũng không nóng lắm.” Thẩm Y Y nói, bây giờ thời tiết vốn rất nóng, cộng thêm người lại nhiều, đương nhiên sẽ oi bức chịu không nổi.
Nhị Bảo nghe vậy, động tác quạt tay nhanh hơn, nhìn quanh bốn phía giây lát, nhìn thấy quầy trường học bán quà vặt, bèn nói: "Mẹ, mẹ ăn đá bào không? Con đi mua đá bào nhé, giải nhiệt mát lạnh.”
Thẩm Y Y nhìn cậu bé cũng đầu tóc mướt mồ hôi, nói: “Con đi đi, mẹ không ăn đá bào, con mua cho mẹ chai nước là được."
Nhị Bảo đã đi rồi.
Bên cạnh có một phụ huynh lại gần nói: “Con cái nhà chị thật là tri kỉ.”
Thẩm Y Y cười, không keo kiệt mà khen ngợi Nhị Bảo: "Đúng vậy!"
Người phụ huynh kia cười, rất thích sự thoải mái cởi mở của Thẩm Y Y, giơ bài thi trong tay lên, nhiệt tình nói: "Ôi, tôi thấy hai người tới đây là đứng chỗ này, có lẽ chưa phỏng chừng được điểm nhỉ? Chị qua đây, chỗ tôi có bài thi, chúng ta cùng nhau tính thử.”
Thẩm Y Y nhìn bọn họ vẫn chưa tính phỏng xong, từ chối nói: "Chúng tôi ở nhà đã tỉnh phỏng rồi, các chị cứ tính là được.”
"Đã tính phỏng rồi nhỉ.” Người phụ huynh kia nhẹ gật đầu, có lòng muốn hỏi thăm thành tích của đối phương, lại sợ thất lễ với đối phương.
Con gái cô ấy đang bên cạnh, nghe vậy gia nhập chủ đề, đầu tiên nói với Thẩm Y Y: “Dì ơi, cháu là Hứa Tiếu Di, là bạn cùng lớp của Lý Yến Khải, ngồi trước Lý Yến Khải hai hàng ghế, dì đẹp thật đó!"
Thẩm Y Y cười: “Chào cháu, cháu cũng rất xinh đẹp."
Hứa Tiếu Di nghe cô khen cô bé, lập tức hơi đỏ mặt, nghĩ thầm mẹ Lý Yến Khải thật là đẹp, nếu không phải nghe cậu bé gọi mẹ thì cô bé đã tưởng là chị của cậu bé!
/463
|