Trong đêm tối, một người mặc áo đen quỳ gối trước mặt Từ Lệnh Kiểm: “Điện hạ, đã tra được tung tích, có cần ra tay không?”
Dưới ánh đèn, sắc mặt Từ Lệnh Kiểm tối tăm không rõ, giọng nói lại dị thường âm trầm: “Cứ làm theo kế hoạch, không cần lưu tình.”
“Dạ.”
Từ Lệnh Kiểm lại nói: “Sau khi chuyện thành công, tất cả những người biết chuyện đều phải diệt khẩu, ngươi biết làm thế nào chứ?”
Lúc nói chuyện lạnh lùng liếc người áo đen quỳ trên mặt đất.
“Thuộc hạ hiểu rõ.”
Người áo đen lời ít ý nhiều, trả lời một câu, lại nhanh chóng lui ra ngoài, biến mất trong đêm tối.
Hai người Từ Lệnh Sâm và La Quý đi thuyền từ Vô Tích đến Tô Châu.
Sáng sớm trên Thái Hồ sương bay nhàn nhạt, nơi xa núi non nhà cửa như ẩn như hiện giữa sương mù, như một bức tranh sơn thủy tuyệt đẹp.
Thuyền xuôi trên mặt nước đặc biệt an tĩnh, tất cả đều giống chưa thức tỉnh.
Chờ thái dương chậm rãi dâng lên, trên mặt hồ lại thay đổi một loại phong cảnh khác, hồ nước xanh mơn mởn, như một phỉ thúy khắc thành gương. Ánh mặt trời chiếu sáng, trên mặt hồ phô một tầng kim quang.
Dưới ánh đèn, sắc mặt Từ Lệnh Kiểm tối tăm không rõ, giọng nói lại dị thường âm trầm: “Cứ làm theo kế hoạch, không cần lưu tình.”
“Dạ.”
Từ Lệnh Kiểm lại nói: “Sau khi chuyện thành công, tất cả những người biết chuyện đều phải diệt khẩu, ngươi biết làm thế nào chứ?”
Lúc nói chuyện lạnh lùng liếc người áo đen quỳ trên mặt đất.
“Thuộc hạ hiểu rõ.”
Người áo đen lời ít ý nhiều, trả lời một câu, lại nhanh chóng lui ra ngoài, biến mất trong đêm tối.
Hai người Từ Lệnh Sâm và La Quý đi thuyền từ Vô Tích đến Tô Châu.
Sáng sớm trên Thái Hồ sương bay nhàn nhạt, nơi xa núi non nhà cửa như ẩn như hiện giữa sương mù, như một bức tranh sơn thủy tuyệt đẹp.
Thuyền xuôi trên mặt nước đặc biệt an tĩnh, tất cả đều giống chưa thức tỉnh.
Chờ thái dương chậm rãi dâng lên, trên mặt hồ lại thay đổi một loại phong cảnh khác, hồ nước xanh mơn mởn, như một phỉ thúy khắc thành gương. Ánh mặt trời chiếu sáng, trên mặt hồ phô một tầng kim quang.