Sủng Thê Làm Vinh

Chương 140 - Giận điên

/155


Có nhân sâm trăm năm làm thuốc, bệnh của Thái Hậu thực mau thì tốt lên, chỉ nửa tháng ngắn ngủi đã có thể xuống giường đi đường.

Thái y nói có thể đổi phương thuốc khác, nhưng đổi phương thuốc nhân sâm trăm năm vẫn là chủ dược.

Nhưng gốc nhân sâm trăm năm kia đã dùng xong rồi.

Đã không có nhân sâm, dược hiệu suy giảm nhiều, chính Thái Hậu cũng cảm giác không dễ chịu.

Tiết Ký Thu bưng thuốc tới, Kỷ Thanh Y chủ động nhận lấy: “Để ta làm cho.”

Bởi vì Thái Hậu không thích Kỷ Thanh Y, cho nên đút thuốc cơ bản đều là Tiết Ký Thu làm, Kỷ Thanh Y ở một bên phối hợp, không ngờ Thái Hậu lại nói Kỷ Thanh Y gian dối, không chịu chiếu cố bà, đẩy tất cả mọi chuyện cho Tiết Ký Thu.

Bởi vậy Kỷ Thanh Y bắt đầu hầu hạ Thái Hậu uống thuốc.

Kỷ Thanh Y thử độ ấm vừa vặn tốt, đưa muỗng đầy nước thuốc tới bên môi Thái Hậu, kỳ thật nàng cảm thấy đút thuốc như vậy rất phiền toái. Phải múc từng muỗng từng muỗng, người uống từng muỗng một, đặc biệt đắng.

Không bằng bưng lên một hơi uống sạch, uống chậm rãi như vậy quá ma người

Cái muỗng vừa mới đưa tới bên môi Thái Hậu, Thái Hậu liền giương tay đẩy ra: “Đây là thuốc gì, không có nhân sâm trăm năm, căn bản không có hiệu quả, các ngươi chỉ biết lấy đồ vô dụng này lừa gạt ta!”

Kỷ Thanh Y không nghĩ tới Thái Hậu sẽ đột nhiên tức giận, không cầm chắc chén trong tay, “Loảng xoảng” một tiếng rơi trên mặt đất, vỡ nát thành mảnh nhỏ.



Thái Hậu giống như đột nhiên tìm được chỗ phát tiết, chỉ vào Kỷ Thanh Y quát: “Ai gia thuận miệng nói ngươi một tiếng, ngươi liền nhăn mặt quăng đổ chén thuốc, ngươi chính là hầu bệnh như vậy sao? Ai gia không dám sai sử ngươi, đi ra ngoài cho ta!”

Kỷ Thanh Y nghe xong, cũng không tức giận, chỉ hơi hơi hành lễ, liền xoay người đi ra ngoài.

Thái Hậu tiếc mạng, lại không có nhân sâm trăm năm, trong lòng bà ta không thoải mái, cho nên phát giận. Kỳ thật còn cố ý bắt bẻ chính mình.

Nếu chính mình thật tranh luận với Thái Hậu, hoặc là dưới sự tức giận rời đi, chẳng phải là hợp ý Thái Hậu sao?

Nàng mới sẽ không để Thái Hậu trong lòng đâu!

Tuyết rơi vài ngày, trời bắt đầu trong, ánh mặt trời chiếu vào người có chút ấm, gió lại lạnh lạnh.

Mai cắm trong bình sứ Thanh Hoa dưới hành lang tránh mưa đang nở rộ, vừa ra khỏi cửa đã ngửi được hương mai nhàn nhạt.

Kỷ Thanh Y cũng không đi xa, chỉ cầm lò sưởi tay, đứng dưới hành lang tránh mưa xem tịch mai, trong lòng tính toán đợi lát nữa có thể đi Ngự Hoa Viên hái một ít tịch mai cắm hoa đưa cho Hoàng Đế Hoàng Hậu.

Đang cân nhắc, Lý công công bên người hoàng đế tới, nhìn thấy Kỷ Thanh Y, hắn vẻ mặt tươi cười tiến lên: “Thỉnh an thế tử phi.”

Kỷ Thanh Y thấy trong tay hắn cầm một hộp dài gỗ tử đàn, liền hỏi: “Công công tới có chuyện gì không?”

“Đông Bắc tiến cống ba gốc nhân sâm, hai cây hai mươi năm, một cây trăm năm, sáng hôm nay vừa đến. Hoàng Thượng đã biết, liền sai nô tài mang nhân sâm trăm năm đưa tới cho Thái Hậu.”



Nếu phải làm đứa con ngoan, hoàng đế tự nhiên sẽ không bỏ dở nửa chừng.

Hôm trước thái y còn nói, lại cần một cây nhân sâm làm dược, bệnh của Thái Hậu cơ bản có thể khỏi hẳn.

Nàng cười tiếp nhận nhân sâm: “Hoàng Thượng thực hiếu thuận với Thái Hậu, có nhân sâm này, Thái Hậu nhất định có thể khoẻ mạnh bình an.”

Thái Hậu hết bệnh rồi, nàng cũng có thể trở về.

Tuy Kỷ Thanh Y cũng không để lời Thái Hậu nói trong lòng, nhưng luôn nghe bà ta châm chọc mỉa mai, lỗ tai cũng chịu không nổi.

Lý công công đưa nhân sâm liền trở về.

Hắn mới vừa đi, Tiết Ký Thu liền ra tới, nàng vẻ mặt xin lỗi: “Biểu tẩu, cô tổ mẫu tuổi lớn, thân mình không dễ chịu, trong lòng không thoải mái, bà cũng không phải cố ý nhằm vào tẩu, tẩu ngàn vạn đừng nóng giận.”

“Thái Hậu là tổ mẫu, sao ta lại giận bà ấy?” Kỷ Thanh Y đạm nhiên nói: “Tiết tiểu thư cũng nói, Thái Hậu lại không phải nhằm vào ta, vậy thì có gì đáng tức giận?”

Tiết Ký Thu vẫn luôn kêu nàng “Biểu tẩu”, Kỷ Thanh Y lại chưa từng kêu Tiết Ký Thu “Biểu muội”, trước nay đều là Tiết tiểu thư.

Tiết Ký Thu nửa thật nửa giả nói dỗi: “Chúng ta đều biết nhau lâu như vậy, nửa tháng này lại gần như sớm chiều ở chung, biểu tẩu vẫn luôn kêu muội Tiết tiểu thư, thật sự quá khách khí. Hay là muội không tốt, hoặc


/155

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

DANH MỤC

Đọc Truyện Online

Truyên Hot

Truyện Full

Truyện Mới

TAG

Ngôn Tình SủngTruyenfull

Ngôn Tình HàiGoctruyen

Ngôn Tình Ngượcwebtruyen

Ngôn Tình HoànSstruyen

Truyện Fullwikidich

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status