“Vẫn còn ngủ cùng nhau.” Kỷ Thanh Y có chút ngượng ngùng: “Tỷ hỏi cái này làm gì?”
Bởi vì Từ Lệnh Sâm vẫn luôn ngủ chung với nàng, hai ma ma cũng khuyên vài lần, ma ma là người Ninh Vương phi phái tới, Kỷ Thanh Y sợ trên mặt khó coi, nói Từ Lệnh Sâm đi phòng khác ngủ, Từ Lệnh Sâm không muốn, còn mắng hai ma ma một trận, từ đó về sau, hai ma ma liền không nói nữa.
Trần Bảo Linh nhắc tới chuyện này, Kỷ Thanh Y còn tưởng rằng nàng cũng muốn nói chính mình.
Trần Bảo Linh lại ho khan một tiếng: “Vậy hai người…… cái kia…… có ổn đi?”
Mặt Kỷ Thanh Y lập tức trướng đến đỏ bừng.
Từ khi nàng có thai, Từ Lệnh Sâm đã không chạm qua nàng, Từ Lệnh Sâm và nàng đều là sau khi chết sống lại, phá lệ quý trọng thai nhi trong bụng nàng, cũng không dám gần nàng, mỗi lần đều là dùng tay.
Chỉ là loại chuyện này, sao có thể nói với Trần Bảo Linh?
“Ai.” Trần Bảo Linh nhìn Kỷ Thanh Y mặt đỏ, nghĩ nghĩ cuối cùng nói: “Thanh Y, muội đừng không để chuyện này trong lòng, bên ngoài đều đang truyền, nói không phải Sâm biểu ca không muốn nạp thiếp, là ánh mắt quá cao, chướng mắt dung chi tục phấn, tất yếu nạp một người tài mạo song toàn, ít nhất phải ngang ngửa muội làm thiếp.”
Kỷ Thanh Y lập tức ngây dại.
Này không phải lúc trước chính mình nói nhục nhã Tiết Ký Thu sao, sao lại truyền ra?
Trần Bảo Linh thấy nàng sững sờ, cười lạnh: “Cũng không biết là nơi nào truyền ra lời đồn, nhưng những người biết chuyện đều tin, có không ít người mời Sâm biểu ca đi uống rượu, sau đó an bài nữ nhi trong nhà ngẫu nhiên gặp được Sâm biểu ca. Vô sỉ nhất chính là Ninh Viễn Bá phủ, Thiệu Trân Châu, ấu muội của Thiệu Minh Châu, còn xinh đẹp hơn Thiệu Minh Châu, thế nhưng dám cản xe ngựa của Sâm biểu ca trên đường cái, thật là vô sỉ đến cực điểm!”
Bởi vì Từ Lệnh Sâm vẫn luôn ngủ chung với nàng, hai ma ma cũng khuyên vài lần, ma ma là người Ninh Vương phi phái tới, Kỷ Thanh Y sợ trên mặt khó coi, nói Từ Lệnh Sâm đi phòng khác ngủ, Từ Lệnh Sâm không muốn, còn mắng hai ma ma một trận, từ đó về sau, hai ma ma liền không nói nữa.
Trần Bảo Linh nhắc tới chuyện này, Kỷ Thanh Y còn tưởng rằng nàng cũng muốn nói chính mình.
Trần Bảo Linh lại ho khan một tiếng: “Vậy hai người…… cái kia…… có ổn đi?”
Mặt Kỷ Thanh Y lập tức trướng đến đỏ bừng.
Từ khi nàng có thai, Từ Lệnh Sâm đã không chạm qua nàng, Từ Lệnh Sâm và nàng đều là sau khi chết sống lại, phá lệ quý trọng thai nhi trong bụng nàng, cũng không dám gần nàng, mỗi lần đều là dùng tay.
Chỉ là loại chuyện này, sao có thể nói với Trần Bảo Linh?
“Ai.” Trần Bảo Linh nhìn Kỷ Thanh Y mặt đỏ, nghĩ nghĩ cuối cùng nói: “Thanh Y, muội đừng không để chuyện này trong lòng, bên ngoài đều đang truyền, nói không phải Sâm biểu ca không muốn nạp thiếp, là ánh mắt quá cao, chướng mắt dung chi tục phấn, tất yếu nạp một người tài mạo song toàn, ít nhất phải ngang ngửa muội làm thiếp.”
Kỷ Thanh Y lập tức ngây dại.
Này không phải lúc trước chính mình nói nhục nhã Tiết Ký Thu sao, sao lại truyền ra?
Trần Bảo Linh thấy nàng sững sờ, cười lạnh: “Cũng không biết là nơi nào truyền ra lời đồn, nhưng những người biết chuyện đều tin, có không ít người mời Sâm biểu ca đi uống rượu, sau đó an bài nữ nhi trong nhà ngẫu nhiên gặp được Sâm biểu ca. Vô sỉ nhất chính là Ninh Viễn Bá phủ, Thiệu Trân Châu, ấu muội của Thiệu Minh Châu, còn xinh đẹp hơn Thiệu Minh Châu, thế nhưng dám cản xe ngựa của Sâm biểu ca trên đường cái, thật là vô sỉ đến cực điểm!”