Sau cuộc thi “Trang phục truyền thống” Khoa thiết kế thời trang bỗng nhiên nổi lên như một hiện tượng. Bảo Hà và Tiểu Ngôn trở thành tâm điểm chú ý của các chàng trai. Những lá thư tỏ tình, ngưỡng mộ cứ gửi tới tấp đến hai cô gái, thế nhưng không có lá thư nào thực sự rơi vào tay của Hà và Ngôn. Tất cả đều bị Akira và Ryan chặn lại tiêu hủy.
Chớp mắt, mùa hè cũng đến, Bảo Hà mời Ryan, Tiểu Ngôn cùng Akira đến thăm đất nước của cô. Ai nấy mang trong lòng tinh thần khám phá mãnh liệt, thế là cả bốn vác ba lô lên và đi.
Bảo Hà sống ở Thành phố Cần Thơ một trong các đô thị lớn nhất cả nước. Cần Thơ nằm ở miền Tây Nam Bộ, được thiên nhiên ưu ái ban mưa thuận gió hòa. Là đất lành cho cây trái xum xuê trĩu quả, đồng ruộng mênh mông, bát ngát....
Ryan, Tiểu Ngôn và Akira được Bảo Hà dẫn đi tham quan công viên Ninh Kiều hay còn gọi là Bến Ninh Kiều. Tiểu Ngôn như con chim nhỏ bay khỏi lồng son, chạy tung tăng khắp nơi. Tiểu Ngôn cảm thấy bến Ninh Kiều phong cảnh thật hữu tình và nên thơ. Những rặng liễu như cô gái mười tám, e lệ xõa tóc bên dòng nước. Ryan ấn tượng với bức tượng Hồ Chí Minh vĩ đại cao lớn, sừng sững đứng nghiêm trang giữa trung tâm công viên, Bác nở nụ cười hiền hòa nhìn con cháu mình hưởng cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Còn Akira cảm thấy những gì mình nghĩ về đất nước, con người Việt Nam không hoàn toàn đúng. Anh thấy nổi bật trong tính cách của người Cần Thơ là cởi mở, năng động, hào hiệp và nghĩa tình. Họ rất dễ tiếp xúc. Khi nói chuyện với họ, anh cảm thấy rất vui (Mặc dù anh không trực tiếp nói chuyện mà cần Bảo Hà phiên dịch). Khi đi tham quan chợ nổi Cái Răng- Chợ buôn bán trên sông, một nét sinh hoạt đặc trưng của văn hóa Nam Bộ, anh được một chị bán trái cây, tặng cho hai trái bưởi Rồi thì, kỳ nghỉ hè cũng trôi qua rất nhanh, cả đám phải chuẩn bị quay về học viện Yokohama. Giây phút chia tay, ai cũng bồi hồi xúc động, hứa sẽ quay lại để leo cây dừa, chèo xuồng và vui chơi với tụi nhỏ trong xóm.... Nhìn những món quà giản dị, đậm chất thôn quê mà bà con hàng xóm biếu tặng cả bốn làm quà, Ryan và Akira phải quay mặt chỗ khác lau nước mắt, còn Tiểu Ngôn thì ôm chầm lấy các cô, các bác cảm ơn rối rít vì đã cho mình một mùa hè sôi động như thế này.
Không biết từ lúc nào, nơi đây đã gieo vào lòng Akira một tình cảm đặc biệt. Anh không nỡ rời xa những con người chân chất, hiền hòa. Anh không nỡ rời xa công viên Ninh Kiều, ngày ngày, cùng Bảo Hà, Ryan, Tiểu Ngôn tản bộ. Cuộc sống tĩnh lặng, êm đềm hiền hòa như nước sông Hậu ở làng quê Việt Nam mãi mãi trong trái tim Akira. Anh nói với Bảo Hà, sẽ cùng Bảo Hà về thăm nơi đây nhiều lần nữa. Bảo Hà gật đầu mỉm cười.
Chớp mắt, mùa hè cũng đến, Bảo Hà mời Ryan, Tiểu Ngôn cùng Akira đến thăm đất nước của cô. Ai nấy mang trong lòng tinh thần khám phá mãnh liệt, thế là cả bốn vác ba lô lên và đi.
Bảo Hà sống ở Thành phố Cần Thơ một trong các đô thị lớn nhất cả nước. Cần Thơ nằm ở miền Tây Nam Bộ, được thiên nhiên ưu ái ban mưa thuận gió hòa. Là đất lành cho cây trái xum xuê trĩu quả, đồng ruộng mênh mông, bát ngát....
Ryan, Tiểu Ngôn và Akira được Bảo Hà dẫn đi tham quan công viên Ninh Kiều hay còn gọi là Bến Ninh Kiều. Tiểu Ngôn như con chim nhỏ bay khỏi lồng son, chạy tung tăng khắp nơi. Tiểu Ngôn cảm thấy bến Ninh Kiều phong cảnh thật hữu tình và nên thơ. Những rặng liễu như cô gái mười tám, e lệ xõa tóc bên dòng nước. Ryan ấn tượng với bức tượng Hồ Chí Minh vĩ đại cao lớn, sừng sững đứng nghiêm trang giữa trung tâm công viên, Bác nở nụ cười hiền hòa nhìn con cháu mình hưởng cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Còn Akira cảm thấy những gì mình nghĩ về đất nước, con người Việt Nam không hoàn toàn đúng. Anh thấy nổi bật trong tính cách của người Cần Thơ là cởi mở, năng động, hào hiệp và nghĩa tình. Họ rất dễ tiếp xúc. Khi nói chuyện với họ, anh cảm thấy rất vui (Mặc dù anh không trực tiếp nói chuyện mà cần Bảo Hà phiên dịch). Khi đi tham quan chợ nổi Cái Răng- Chợ buôn bán trên sông, một nét sinh hoạt đặc trưng của văn hóa Nam Bộ, anh được một chị bán trái cây, tặng cho hai trái bưởi Rồi thì, kỳ nghỉ hè cũng trôi qua rất nhanh, cả đám phải chuẩn bị quay về học viện Yokohama. Giây phút chia tay, ai cũng bồi hồi xúc động, hứa sẽ quay lại để leo cây dừa, chèo xuồng và vui chơi với tụi nhỏ trong xóm.... Nhìn những món quà giản dị, đậm chất thôn quê mà bà con hàng xóm biếu tặng cả bốn làm quà, Ryan và Akira phải quay mặt chỗ khác lau nước mắt, còn Tiểu Ngôn thì ôm chầm lấy các cô, các bác cảm ơn rối rít vì đã cho mình một mùa hè sôi động như thế này.
Không biết từ lúc nào, nơi đây đã gieo vào lòng Akira một tình cảm đặc biệt. Anh không nỡ rời xa những con người chân chất, hiền hòa. Anh không nỡ rời xa công viên Ninh Kiều, ngày ngày, cùng Bảo Hà, Ryan, Tiểu Ngôn tản bộ. Cuộc sống tĩnh lặng, êm đềm hiền hòa như nước sông Hậu ở làng quê Việt Nam mãi mãi trong trái tim Akira. Anh nói với Bảo Hà, sẽ cùng Bảo Hà về thăm nơi đây nhiều lần nữa. Bảo Hà gật đầu mỉm cười.
/11
|