Tầm Mộng Thái Hồ: Túy Cô Tô

Chương 23 - Chương 23

/53


“Có những người vận mệnh đã định là phải tương ngộ, cho dù cách trăm núi ngàn sông, chân trời góc bể, giữa biển người vẫn có thể gặp phải nhau.”

-----☆------

Lúc Lý Quân Ngọc thả hoa đăng xong, bước lên cầu, lập tức trông thấy một cảnh tượng khiến sắc mặt chàng thoáng chốc trở nên trắng bệch.

Chỉ thấy, trên cầu đá, dòng người đổ về mép sông để thả hoa đăng càng lúc càng đông, Vương Dao Dao bị người ta xô qua đẩy lại, chân đứng không vững cho nên đã mấy lần lảo đảo suýt ngã.

Lý Quân Ngọc đang vội chạy tới đỡ nàng, thì đã thấy Vương Dao Dao bị người phía sau đẩy một cái, bổ nhào về phía trước, va vào người một vị công tử. Vị công tử kia dường như là người học võ, phản xạ cực nhanh đẩy nàng ra, lại quên mất là hai người đang đứng trên cầu, một cái đẩy của hắn sẽ khiến nàng trực chỉ ngã xuống sông. Hắn thấy vậy, vội vàng đưa tay kéo nàng lại. Vương Dao Dao theo quán tính lại một lần nữa bị ngã nhào vào người hắn, tấm vải che mặt đột nhiên bị tuột xuống, mà môi hắn cũng phớt qua má nàng.

Mọi việc chỉ diễn ra trong một phút chốc, trong lúc vị công tử kia còn đang kinh ngạc ngẩn người, Vương Dao Dao đã kịp phản ứng lại, nhận ra tay hắn vẫn đang ôm chặt eo mình.

“Vô lại!” Nàng vung tay tát vào mặt hắn một cái, lớn tiếng mắng.

Mọi người chung quanh bắt đầu để ý tới hai người, xì xầm chỉ trỏ.

Một cái tát của nàng làm Dương Húc Minh bừng tỉnh lại. Bấy giờ, cơn tức giận lại bùng lên trong đầu hắn.

Nha đầu vong ân phụ nghĩa này! Hắn rõ ràng đã cứu nàng, nàng còn dám đánh hắn! Từ trước đến nay, chưa từng có ai dám đánh hắn.

Dương Húc Minh vừa tức giận vừa ấm ức, liền không chịu buông nàng ra, cười lạnh, nói:

“Dám đánh bản thế tử, lại còn mắng ta vô lại? Được, ta sẽ vô lại cho cô xem!”

Nói đoạn, hắn bèn cúi đầu xuống, vẻ như muốn hôn lên má nàng lần nữa.

Vương Dao Dao hoảng loạn thật sự. Biểu ca cũng từng hôn lên má nàng, thậm chí còn thân thiết hơn như vậy, nhưng nàng vẫn một mực xem biểu ca là người nhà, cho nên không cảm thấy gì lạ. Đối với tên này lại khác. Nàng chỉ cảm thấy chỗ mà hắn chạm vào như bị kiến cắn, nóng ran người.

Cũng may hắn chưa kịp chạm vào nàng, có người đã tiến đến, giúp nàng đẩy hắn ra.

Vương Dao Dao trông thấy biểu ca, nhất thời mừng rỡ gọi một tiếng:

“Biểu ca!”

Dứt lời, nàng đã ấm ức nhào vào lòng chàng cáo trạng:

“Biểu ca, kẻ này ức hiếp ta!”

Biểu ca vốn dĩ nhìn thấy dáng vẻ ủy khuất của nàng đã tràn đầy thương xót, nhưng nghe nàng lại gọi mình là “biểu ca” trước mặt người nọ, trong mắt chàng cũng lạnh đi mấy phần. Chàng khẽ vỗ vỗ lên lưng nàng trấn an, giúp nàng đeo lại mạng che mặt, lại kéo nàng ra phía sau, bản thân chàng chắn ở trước, chắp tay ôn tồn nói:

“Đa tạ công tử đã ra tay cứu giúp nội tử. Nội tử lỗ mãng, vô tình đắc tội công tử, tại hạ thay mặt nàng tạ lỗi, mong công tử bỏ qua.”

Vương Dao Dao nghe biểu ca phải xuống giọng xin lỗi người kia, vô cùng khó chịu, cũng có chút cảm thấy áy náy. Khó chịu là vì người này ngang ngược hống hách, biểu ca đã rất lễ độ với hắn, hắn còn bày ra vẻ mặt khinh khỉnh kia. Áy náy là bởi, chuyện này chung quy vẫn do nàng mà ra.

Nàng nép ở sau lưng biểu ca, trừng mắt nhìn “tên vô lại” ấy.

Dương Húc Minh vốn định dạy dỗ nàng một trận ra trò, lại nghe tên mặt trắng này gọi nàng là “nội tử”, chẳng hiểu sao đột nhiên không còn tâm trạng đó nữa. Hắn cũng không hiểu chính mình bị làm sao, bỗng dưng cảm thấy như vừa đánh mất một thứ gì đó, lẽ ra nên là của hắn.

Hắn liếc mắt nhìn tiểu cô nương cũng đang trừng mắt nhìn mình kia, cuối cùng không nói gì cả, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo


/53

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status