Tầm Mộng Thái Hồ: Túy Cô Tô

Chương 24 - Chương 24

/53


Vương Dao Dao vô cùng rầu rĩ.

Chẳng hiểu vì sao mà biểu ca lại đột nhiên kỳ quái đến lạ. Từ lúc gặp tên vô lại kia, biểu ca bỗng trở nên trầm lặng. Chàng không còn dịu dàng cười nói với nàng như thường ngày, tựa hồ là đang giận.

Hóa ra biểu ca cũng biết giận.

Từ nhỏ đến lớn, chàng lúc nào cũng ôn hòa ân cần với nàng, bây giờ đột nhiên không nóng không lạnh như thế, khiến Vương Dao Dao khó chịu vô cùng.

Nhưng mà giận cái gì?

Vương Dao Dao nghĩ tới nghĩ lui, cũng không biết mình chọc giận biểu ca ở chỗ nào, thầm than một câu: Lòng dạ nam nhân thật là như mò kim đáy bể mà!

Đến khi nàng thở dài đến lần thứ hai trăm sáu mươi ba, cuối cùng xe ngựa cũng đã về đến Lý phủ.

Vương Dao Dao lại không nhìn về phía cổng lớn của Lý phủ, mà đưa mắt về hướng Vương phủ xa xa. Nàng rất nhớ phụ thân, chỉ là phải chờ đến ba ngày sau tam triều hồi môn (1) mới có thể về nhà thăm người. Quy củ tục lệ gì đó, thật đáng ghét.

Nàng còn đang đắm chìm trong nỗi nhớ nhà, đã thấy người mình bị nhấc bổng lên. Biểu ca nhẹ nhàng ôm nàng xuống xe ngựa, đi vào trong phủ.

Vương Dao Dao cong cong khóe môi, cảm thấy vô cùng ấm áp. Quả nhiên, biểu ca cho dù thế nào đi nữa, thì cũng vẫn không nỡ nhẫn tâm bỏ mặc nàng.

Nàng hít một hơi thật sâu, nghe hương hoa quế trên người chàng thấm vào gan ruột mình, rồi lại lim dim mắt dụi dụi đầu vào lòng biểu ca, hệt như mèo con nhõng nhẽo. Lý Quân Ngọc thoáng khựng lại, cuối cùng vẫn đưa tay vuốt vuốt tóc nàng.

Về đến Cầm Vận cư, chàng sai người mang vào một chậu nước ấm, sau đó liền dùng nước làm ướt chiếc khăn mềm, chăm chú lau mặt cho nàng. Mới đầu Vương Dao Dao cũng không cảm thấy gì khác thường, cho đến khi nàng nhận ra biểu ca tựa hồ cứ lau đi lau lại một chỗ trên má nàng. Tuy rằng động tác vô cùng dịu nhẹ, nhưng mà vẫn bắt đầu có chút đau.

Nàng nhíu mày, lên tiếng:

“Đau quá, chàng đừng lau nữa, đừng lau nữa mà…”

Nàng xoa xoa cái gò má hẳn đã ửng đỏ lên của mình, ấm ức nhìn biểu ca, đầy vẻ lên án.

Biểu ca vẫn thản nhiên như không, nói:

“Bên ngoài nhiều bụi bẩn, vi phu đã bảo Hạ Trúc chuẩn bị nước nóng, nàng đi tắm đi.”

Vương Dao Dao nhìn nhìn lại người mình. Rõ ràng là không có chỗ nào bẩn cả. Nhưng bắt gặp ánh mắt của biểu ca, nàng chỉ đành “dạ” một tiếng, tiu nghỉu đi tắm. Ai bảo nàng trước mặt biểu ca luôn bất giác mềm nhũn ra, chẳng còn tí cốt khí nào chứ!

Đây gọi là thiên địch, ngũ hành tương sinh tương khắc, tất có một vật sinh ra để khắc chế một vật.

Đợi khi Vương Dao Dao tắm rửa sạch sẽ thơm tho rồi, trở vào gian trong để ngủ, thì đã thấy biểu ca đang ngồi tựa vào thành giường đọc sách. Ngọc quan trên đầu chàng đã được lấy xuống, ba ngàn tóc đen buông xõa, trường bào khoác hờ lên bờ vai, mắt chăm chú nhìn vào trang sách. Biểu ca luôn luôn tao nhã như vậy, nhưng lúc mà chàng đọc sách, thưởng trà, gảy đàn, đó mới là tao nhã nhất, mê hoặc lòng người nhất.

Lý Quân Ngọc nghe tiếng bước chân, biết là nàng đã trở về, liền ngẩng đầu lên, nhích ra một chỗ trống cho nàng chui lên giường, bò vào góc phía trong.

Nàng


/53

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status