Tân Đường Di Ngọc

Chương 108: Trò cười ở tiệc trà

/164


Hôm nay ngày nghỉ, hai huynh muội đều chưa có về nhà, Lô Trí trước đó tìm người trở về nhắn tin cho Lô thị, hai huynh muội ăn cơm trưa như mọi ngày, Lô Trí lại dặn dò Di Ngọc một vài việc liền đi đến văn học quán.

Sau khi trở lại Khôn Viện, Di Ngọc nhờ vú già thủ viện nấu nước ấm trong phòng để tắm gội, lại lên giường nghĩ ngơi hai khắc chung, chờ đến giờ Mùi ba khắc (*) mới rời giường chải đầu trang điểm.

(*) Giờ Mùi: 13h – 15h, ba khắc = 45 phút. Grey ko chắc lắm, hẳn là khoảng 2h kém 15′ !?

Lô Trí cùng nàng giảng không ít chuyện của Nhĩ Dung thi xã, chuyện tiệc trà này là một loại phương thức tụ họp bình thường, nhiều là tại hoa viên các phủ lớn tổ chức, tiệc trà lấy thưởng thức làm cớ, thành viên thi xã ở tại tiệc trà này giao tiếp, trừ lẫn nhau kết thân ở ngoài, thuận đường có thể mò ra không ít động tĩnh các đường, người khác cũng mượn tiệc trà phóng chút tin tức giả đi ra, đúng sai hay không, toàn bằng những người tham dự tiệc chính mình tùy mặt gửi lời.

Đã là lấy danh nghĩa thi xã, khó tránh muốn ở tiệc trà ngâm thơ làm câu đối, cái này Di Ngọc dĩ nhiên không sợ, liền tính nàng không có tài hoa bảy bước làm được một bài thơ, nhưng trong đầu óc lại tồn không ít những câu thơ hay nổi tiếng, cho dù bị người cầm cái này đi khó xử, ứng phó một hai cũng đủ rồi.

Tuy tiệc trà yêu cầu nhất định phải chính trang, lại thêm lúc này nữ tử ưa lấy phiền phức hoa mỹ lưu hành, nhưng Di Ngọc lại chỉ chọn một bộ nhu váy màu đỏ quả lựu (1), đây là màu sắc mà nữ tử trong thành Trường An thường mặc, đã không quá tố, cũng rất chính thức. Nghe nói tiệc trà lần này lại có hai vị công chúa đến đây, một người là Lâm Xuyên công chúa một người còn lại là Thành Dương, hai vị công chúa cộng thêm Trưởng Tôn Nhàn, đủ để vượt qua hết mọi người ở đây, hoa mỹ trang điểm thực sự là không thể chọn, mà váy áo quá đơn giản càng là gây chú ý, đậm nhạt vừa phải là tốt nhất.

“Tiểu thư, búi cho ngươi cái khuynh kế (búi tóc lệch nghiêng một bên) được không, thực xứng với hai cây trâm tơ vàng hồng bảo thạch.” Trang sức từ trong nhà mang tới chẳng hề nhiều, cũng chỉ đơn giản vài món như vậy, trân quý nhất sợ chỉ có đôi cây trâm tơ vàng kia, Trần Khúc chỉ cho là Di Ngọc tham gia chút tụ họp với các tiểu thư, trang điểm quá mộc mạc sẽ bị người coi thường.

Di Ngọc lắc lắc đầu, “Búi như bình thường.” Tiếp duỗi tay ở trong hộp trang sức lục lọi, chọn mấy cây trâm hoa hình dáng tầm thường để ở một bên.

Trần Khúc thấy muốn khuyên nhủ, nhưng thấy nàng lại ôm sách xem, mới đem lời nói đến trên miệng nuốt xuống, rồi làm cái trụy mã kế (2) phía sau lưng, lại lưu chút tóc rơi ở bả vai nàng, đem bốn cây trâm hoa chỉnh tề cài lên.

“Tiểu thư, đã xong.”

Di Ngọc ngẩng đầu nhìn nhìn chính mình trong gương, nửa tháng chưa từng ăn diện đàng hoàng, chỉ dùng vài món thường phục có chút trung tính của học viện, giờ phút này đổi thân nữ trang màu đỏ, càng xem càng cảm thấy khuôn mặt trắng nõn kia có chút chói mắt.

Trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, Di Ngọc vươn tay cầm lược đem tóc trên trán vừa rồi được chải một bên để xuống, cẩn thận che đi lông mày, chỗ đặc biệt nơi đuôi mắt mới tính không thu hút một chút.

Nàng đứng dậy từ trong tủ quần áo lấy một mảnh vải lụa hơi màu màu nâu nhạt khoác lên khuỷu tay, lại xem người trong kính một cái, một ánh mắt nhìn qua cũng chỉ là một tiểu cô nương thanh tú mang hơi hướm thiếu nữ mà thôi. (Áo đỏ khoác lụa nâu, amen!!!)



Hậu hoa viên phủ Thượng Thư

Kinh thành này trừ Hoàng Thành ở ngoài, có không ít gia đình quan lại, có người phồn hoa, có người nhiều đất, có người tinh xảo, nhưng nếu nói hoa viên kỳ mỹ nhất, thì chỉ có hậu hoa viên ở chỗ ở của Trưởng Tôn Vô Kỵ đại nhân tại phủ Thượng Thư.

Hôm nay là tiệc trà đầu tiên Nhĩ Dung thi xã tổ chức trong tháng tám này, không ít thiên kim đều đã đến nơi, đình đài nhà thủy tạ nơi nơi đều thiết bàn trà thảm ngồi, trong vườn đâu đâu cũng là y hương tấn ảnh (**), năm ba nhóm thiếu nữ giao hảo ngồi tại một chỗ, thỉnh thoảng có thị nữ mặc một màu đồng phục khom người phụng dâng trà quả.

(**) y hương tấn ảnh: thành ngữ hình dung phụ nữ ăn mặc vô cùng hoa lệ.

Bên hồ nhỏ có một chỗ nhà thủy tạ quanh quần màn lụa ngồi ba cô thiếu nữ, luận tư sắc mỗi người mỗi vẻ, một tĩnh một lệ một nhu mỹ, tay đều cầm chén trà, nhẹ giọng trò chuyện gì đó.

“Chao ôi, Trưởng Tôn, mấy ngày này làm sao không thấy người hầu nhỏ của ngươi nha?” Công chúa Lâm Xuyên năm vừa mười sáu, do Vi quý phi sở sinh, nhà mẹ đẻ của Vi thị là Kinh Triệu (***) sĩ tộc, tại kinh đô rất có chút lực ảnh hưởng.

(***) Kinh Triệu: địa danh, bao gồm thành Trường An cùng các vùng đất phụ cân. Kinh Triệu Vi thị trong lịch sử là một gia tộc quyền lực và danh giá.

Biểu tình Trưởng Tôn Nhàn vẫn là nhàn nhạt, “Sở Hiểu Ti kia mấy ngày trước đây mượn ta tên tuổi nhốt cái học sinh nữ, thiếu chút đem người ta giết chết, đúng rồi, làm như cùng cấp dưới của Thành Dương làm, sau bị ca ca người học sinh kia đâm chọc đến tế tửu, sau liền bị cấm ở trong nhà.”

“Ô, có chuyện này?” Ngữ khí của Lâm Xuyên lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng trên mặt lại có hai phần biểu tình vui sướng khi người gặp họa lại không hòa hợp cho lắm.

Trưởng Tôn Nhàn cúi đầu dấu đi trong mắt trào phúng, “Chuyện này ngươi hay là hỏi Thành Dương sẽ rõ ràng một ít, ta cũng không biết đến.”

Thành Dương đang ở trước bàn viết chữ có chút dừng lại, ngẩng đầu cười nói: “Hoàng tỷ hỏi ta cũng là hỏi không, chút người đần độn kia làm việc không bẩm báo ta, ta cũng là nghe đến tin tức tứ ca tự mình đi cứu người sau đó, mới biết có việc này.”

“Tứ ca? Ha ha… Lỗ tai của ta lúc này chính là tốt, ngươi nói cười cũng cần có cái đúng mực.” Lâm Xuyên cười nghiêng vào trên nệm êm sau lưng, tay ngọc vẫy nhẹ, liền có một tên cung nữ áo trắng tiến lên quỳ tại sau lưng nàng bắt đầu xoa bóp bả vai.

“Hừ, lừa ngươi chuyện này làm chi, chuyện của Lô Trí tương đối được tứ ca coi trọng, ta nghe chút người có mặt ở đó nói, tứ ca chính là mang quái vật Ngân Tiêu kia nửa đêm xông vào Quốc Tử Giám, chuyện này trong trường đều biết hết, tin tức của hoàng tỷ cũng không khỏi quá không linh thông đi.” Thành Dương hừ lạnh một tiếng, lại cúi đầu viết chữ.

Trên mặt Lâm Xuyên hiện lên một tia lúng túng, thầm nói chính mình có vẻ như giả bộ hơi quá, ho nhẹ một tiếng liền đi nói sang chuyện khác, “Nói đến tứ ca lại khiến ta nghĩ đến một việc, trước đó hắn không phải cự hai vị tiểu thư mà phụ hoàng chỉ làm thứ phi hôm gia yến sao, ta thật là bội phục hắn, chuyện chỉ hôn này hắn cũng dám bác ý của phụ hoàng, các ngươi nói, chuyện của Ngụy Vương điện hạ chúng ta là làm sao nghĩ?” Lời nói của nàng hỏi là hai người, nhưng đôi mắt xem cũng là Trưởng Tôn Nhàn.

“Tứ ca khó đoán nhất, Ngụy Vương phủ trừ hạ nhân người còn gặp qua có nữ nhân sao, bất quá nghe nói hắn ở nơi khác lại dưỡng không ít ca cơ, lần trước đứng đầu bảng Phẩm Hồng Lâu cái kia giá trị thiên kim giống như ở tại biệt viện của hắn trong Vĩnh Bình phường.” Thành Dương một bên viết chữ một bên ứng lời nói của nàng.

“Tin tức của ngươi ngược lại linh thông.” Lâm Xuyên nghe lời nói của nàng chỉ cười, rồi sau đó lại đối với Trưởng Tôn Nhàn đang cúi đầm phẩm trà nói: “Ta xem tứ ca bác thánh ý như vậy làm như có ý đồ riêng, Trưởng Tôn, ngươi cùng tứ ca là có mấy phân giao tình, có phải hắn trúng ý tiểu thư nhà nào, nên lúc này mới không nguyện ý nghênh phụ hoàng?”

Ánh mắt Trưởng Tôn Nhàn chợt lóe, ngẩng đầu lên nói: “Chuyện này ta không biết, cũng không thấy tứ ca đối với tiểu thư nhà nào nhìn với con mắt khác, ngươi nếu như có tin tức, nhớ được báo cho ta biết một tiếng, làm cho ta cũng xem được cái tươi mới.” Nàng xưng hô Trưởng Tôn hoàng hậu là cô cô, tuy mẹ ruột Ngụy Vương Lý Thái không phải hoàng hậu, nàng cũng là cùng theo các hoàng nữ khác gọi hắn Tứ ca.

Lâm Xuyên nghe xong ha ha cười, phất tay đổi cái đề tài, bên này ba người nói chuyện phiếm, nơi xa một tòa tiểu đình đồng dạng ngồi hai thiếu nữ, ăn bánh uống trà nói chút chuyện lý thú.

“Tiểu Vũ ngươi xem, ta liền nói quy củ của thi xã chúng ta không lớn, kêu ngươi không cần lo lắng.” Thiếu nữ một thân gấm vóc màu xanh rất là hòa khí đối với một thiếu nữ mặt tròn một bên đang châm trà nói.

“Ừ, ta còn phải đa tạ Minh tỷ tỷ mời ta vào thi xã đây, thẻ bài của Trưởng Tôn tiểu thư chính là không tốt có được.” Thiếu nữ mặt tròn này ngẩng đầu lộ ra một cái nụ cười ngọt ngào, một đầu kim thúy khẽ rung động.

Trên mặt thiếu nữ áo xanh lộ ra một tia đắc ý, theo sau lại khiêm tốn nói: “Ta cũng không giúp việc gì lớn, nương ngươi đã được tấn thành bình thê, tất nhiên là có tư cách vào thi xã, ta cũng là ở trước mặt Trưởng Tôn tiểu thư xách một chút, nàng liền đồng ý.”

Lời nàng tuy là nói như vậy, thiếu nữ mặt tròn vẫn là giảng mấy câu đáp tạ này nọ, sau đó từ trong túi tay áo lấy ra một cái túi đưa cho đối phương, “Minh tỷ tỷ, túi này đưa cho ngươi, tuy hình dạng phổ thông một chút, nhưng là do chính ta thêu.”

Thiếu nữ áo xanh đón lấy cái túi ra vẻ không để ý đẩy ra hai bên miệng túi, nhìn thấy bên trong một hạt châu lớn nhỏ cỡ quả nhãn, trong mắt hiện lên một tia ý mừng, “Chúng ta tỷ muội còn khách khí này đó, đã ngươi tự mình làm, vậy ta liền nhận lấy.”



Di Ngọc là đúng giờ thân mới đến phủ thượng thư, đem thẻ bài đưa cho người gác cổng ở ngưỡng cửa, liền có hạ nhân mang nàng đến lối vào hậu hoa viên, lại đổi một tên thị nữ dung mạo thanh tú dẫn đường, một đường này nàng tuy là kinh ngạc cảnh đẹp trong vườn, nhưng cũng không biểu hiện ở ngoài mặt, chỉ là âm thầm ghi nhớ mấy chỗ độc đáo, nghĩ ngày sau đổi tòa nhà, cũng có thể tham khảo.

Cong cong quẹo quẹo đi nửa buổi mới tính đến nơi, đứng ở trong hành lang xem đình đài lầu tạ đập vào mắt, trong tai mơ hồ truyền tới tiếng cười duyên của nữ tử, nàng hơi hơi sửa soạn lại tấm lụa khoác nơi tay, mới nhấc chân rảo bước đi vào cái thế giới vốn không thuộc về nàng này.

Thị nữ trước đó được Trưởng Tôn Nhàn phân phó, trực tiếp mang nàng hướng nhà thủy tạ nơi đó đi đến, không ít tiểu thư đang trò chuyện nhìn thấy người lạ mặt này, đều lẫn nhau nổi lên hỏi thăm, có hai ba người học sinh Thư Học Viện nhận thức Di Ngọc, liền ba câu hai lời đem chuyện của nàng nói với mọi người cùng bàn.

Nghe thấy là cái học sinh xuất thân từ bình dân sau đó, đa số mọi người trên mặt đều lộ ra vẻ khinh thường, lại nghe nói đây là em gái ruột của Lô Trí, thần sắc một vài người mới hoãn mấy phân, cuối cùng nghe đến đây chính là một trong hai người mà những ngày gần đây ở trong Quốc Tử Giám lưu truyền được Ngụy Vương đêm hôm ứng cứu, trên mặt mọi người đều hơi hơi thu hồi khinh thị, thay đổi thành mấy phần nghi ngờ cùng ghen ghét.

Di Ngọc tất nhiên là không biết chính mình vừa vào tới liền thành đề tài của mọi người, mắt không nhìn nơi khác theo sát thị nữ đi đến nhà thủy tạ, gặp ngồi ở trung tâm ba vị thiên chi kiêu nữ, thần sắc cũng không có gì dao động.

“Lô cô nương, ngươi thực là đúng giờ.” Ba người như trước là ngồi ngồi, ỷ ỷ, dùng một con mắt quang đến trên thân nàng, chỉ có Trưởng Tôn Nhàn đối với nàng nhẹ gật gật đầu, tuy vậy trong lời nói này lại nhiều ít mang chút ý vị trào phúng.

Di Ngọc phảng phất như không nghe đi ra, trên mặt mang tươi cười thỏa đáng, khom người đối ba người phân biệt thi lễ, “Tiểu nữ gặp quá Lâm Xuyên công chúa, gặp quá Thành Dương công chúa, Trưởng Tôn tiểu thư.” Nàng đặc biệt lặng lẽ nhìn thoáng qua công chúa Lâm Xuyên vốn chưa gặp mặt bao giờ, đây là vị công chúa thứ ba mà nàng tận mắt nhìn thấy, Cao Dương ngang ngược tùy hứng, Thành Dương có chút âm lãnh, thái độ Lâm Xuyên công chúa này lại có mấy phần biếng nhác, diện mạo có chút diễm lệ.

Thành Dương đem tầm mắt từ trên thân nàng lại dời về trên giấy, hừ lạnh một tiếng nói: “Ngươi làm sao lại tới.”

Di Ngọc ngừng khoảnh khắc, không thấy Trưởng Tôn Nhàn thay chính mình giải thích, liền từ trong tay áo lấy ra tấm thẻ bài gỗ màu vàng, đôi tay hướng về phía trước đưa, thân ảnh vẫn là cung kính, “Hồi công chúa, tiểu nữ là ứng Trưởng Tôn tiểu thư mời mà tới.”

Đầu Thành Dương cũng không nâng, càng không tiếp lời nói của nàng, Trưởng Tôn Nhàn tự lo đi châm trà cho chính mình, nàng liền rũ mí mắt xuống, tiếp tục bảo trì tư thế mặc kệ.

/164

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status