Tao Nhã Chính Là Sai

Chương 50: Bị lừa chắc là không sai!

/68


Axis.Powers-.Hetalia.full.800412

Linh Cơ Ngạn đứng một chỗ không xa khu nhà ở, thần sắc ngưng trọng nhìn chàng trai đứng thảng nhiên bên trong. Mái tóc màu tím hiếm thấy, một thân kimono màu tím nhạt, khuôn mặt tuyệt sắc, đôi mắt màu xanh mang theo sự sắc bén.

Người này không phải là người xuất hiện trong cảnh mơ mà là người dùng phép thuật để đi vào. Xung quanh hắn mang theo khí thế khiến người khác sợ hãi, ánh mắt hắn nhìn ả như người bề trên nhìn một kẻ thấp hèn, đều này đủ để ả biết, người này không đơn giản.

Nhưng người như vậy sao lại xuất hiện trong cảnh mơ của Fuyuki?

“Ngươi là ai?” Linh Ngạn Cơ mở miệng hỏi.

“Lạc Phi Li, tộc trưởng bộ tộc thiên hồ.”

“Thiên, thiên hồ? Là bộ tộc đứng đầu yêu giới?”

“Ồ? Ngươi cũng biết à? Hiếm thấy thật, không nghĩ tới người trẻ tuổi cũng biết đến người của tộc thiên hồ bọn ta” Lạc Phi Li khẽ cười.

“Đừng, đừng gạt người! Thiên hồ sao còn có thể sống trên đời? Nghe đồn hơn hai trăm năm trước, bộ tộc thiên hồ khiêu khích thần minh, huy đao với thần sau đó bị thần giáng thiên phạt, toàn tộc không ai thoát khỏi cái chết, từ đó về sau không còn xuất hiện ở yêu giới. Trên đời này không còn khả năng thiên hồ còn sống!” Linh Ngạn Cơ đè nén áp lực khi bị ánh mắt càng lúc càng bén nhọn của Lạc Phi Li nhìn, lớn tiếng phản bác.

Lạc Phi Li hiếm lắm mới nói thật một lần, ai ngờ người ta lại không tin,“Không tin thì thôi, nói lớn vậy làm gì? Hay là người sợ hãi nên mới lớn tiếng nói để xua tan sự sợ hãi đó của mình?”

“……”

“Hành động của ngươi có nguyên nhân, ta cũng có thứ cần bảo vệ, ta không quan tâm lí do khiến ngươi ra tay với Fuyuki, bây giờ dừng tay thì ta sẽ cho ngươi một con đường sống, nếu không….” Đôi mắt màu xanh của Lạc Phi Li hiện lên tia sát ý, “Sẽ chết đấy! Kẻ xâm nhập….”

Kẻ xâm nhập? Fuyuki giật giật khóe môi, đây là dùng khẩu khí của chủ nhân mà nói đó! Chủ nhân nơi này là cô chứ? “Lạc Phi Li, ngươi cũng là kẻ xâm nhập đấy!” Fuyuki không chừa mặt mũi cho Lạc Phi Li, phá hủy đi khí thế ‘chủ nhân’ của hắn.

“Ôi chao? Ta không tính vào đó đâu Fuyuki!” Lạc Phi Li đáng thương nhìn Fuyuki.

“Vì sao không tính? Ngươi cũng là kẻ xâm nhập mà!”

“Vì bảo vệ Fuyuki nên ta mới tới đó! Nói vậy thật vô tình” Lạc Phi Li giả bộ khóc.

“….” Người kia thật ghê tởm…

“Vậy, Linh Ngạn Cơ, câu trả lời của ngươi?” Lạc Phi Li chuyển ánh mắt nhìn về phía Linh Ngạn Cơ.

Linh Ngạn Cơ không lên tiếng mà lấy vũ khí của ả ra – một cặp chuông, chia ra hai tay cầm, tư thế chuẩn bị tấn công.

“Chắc chứ? Câu trả lời của ngươi là đây?” Tuy rằng không oán hận nhưng mà ra tay với tộc nhân của bộ tộc thiên hồ hắn, tộc trưởng như hắn tuyệt đối không cho phép.

Linh Ngạn Cơ nhanh chóng bay tới gần Lạc Phi Li, tiếng chuông vô cùng mạnh mẽ, chấn động cả không gian. Khuôn mặt của Lạc Phi Li không thay đổi nhìn bóng người màu xam lam kia, trước ba bước đột phá, yêu lực quanh thân hơi chấn động nhưng đủ để cho Linh Ngạn Cơ bị đánh bật ra.

Lại có thể mạnh tới mức này…. Linh Ngạn Cơ giãy dụa đứng lên, xoay người chạy về phía rừng trúc.

“Muốn chạy?” Lạc Phi Li cười lạnh, đang muốn đuổi theo thì bị Fuyuki nắm góc áo lại.

“Thả ả đi đi!”

Lạc Phi Li im lặng nhìn Fuyuki, trên mặt không có chút thản nhiên mà biến thành nghiêm túc hiếm thấy.

“Nói vậy có chút quá phận, vừa nãy cũng là do ngươi ra tay giúp đỡ ta.” Fuyuki buông góc áo của Lạc Phi Li, nhìn về phương hướng Linh Ngạn Cơ biến mất, “Nhưng người kia không có sát ý đối với ta…” Ít nhất cô không cảm giác được.

Có lẽ hắn không ra tay thì Fuyuki cũng không thất bại đâu nhỉ? Lạc Phi Li đột nhiên nghĩ vậy. Thu lại khuôn mặt nghiêm túc, nở nụ cười như không, “Vậy là được rồi, nhớ kỹ ân tình lần này, ta sẽ bắt ngươi trả lại!”

Sau khi Linh Ngạn Cơ chạy ra khỏi giấc mơ của Fuyuki, sợ hãi ngồi ngã lên mặt đất.

Cái người tên Lạc Phi Li kia là thần thánh nơi nào? Sao lại có sức mạnh mạnh mẽ như vậy? Không lẽ… Là thiên hồ thật sao? Quan trọng là tại sao hắn phải giúp loài người như Fuyuki?

Bây giờ không phải lúc cân nhắc điều này, Linh Ngạn Cơ lắc đầu mạnh mẽ, đứng lên, đi tới gần Fuyuki đang mê mang. Thời gian sắp không kịp, mặc kệ thế nào cũng phải đem loài người này tới chỗ vị đại nhân kia.

Linh Ngạn Cơ khiêng Fuyuki lên rồi biến mất, hóa thành một cơn gió mà biến mất trong phòng.

Xuyên qua rừng rậm tối như mực, thả người xuống vách núi đen, dừng lại trước một cái động.

“Ai?” Tiểu yêu quái canh gác hô.

“Linh Ngạn Cơ, ta tới gặp đại nhân.”

Hai yêu quái canh cửa động nhìn thoáng qua, sau đó tránh người để Linh Ngạn Cơ đi vào.

“Đại nhân, ta thất bại.” Linh Ngạn Cơ đem Fuyuki đặt phía trên, ngồi đối diện một khối cự thạch là một chàng trai áo đen giấu người.

“Sao lại có thể? Với sức mạnh của Linh Ngạn Cơ ngươi….”

“Nhưng lần này ta có đem loài người tên Fuyuki kia tới, hi vọng đại nhân nghĩ ra biện pháp, nhất định giải trừ lời nguyền cho Sesshoumaru điện hạ.” Linh Ngạn Cơ có chút lo lắng nói.

“Tốt lắm! Vậy thì đem hai người đó bắt lại đi!” Chàng trai ngồi trên cự thạch hạ lệnh.

“Cái gì?” Nhìn đám yêu tinh vây quanh mình, Linh Ngạn Cơ không tin nhìn chàng trai áo đen kia, “Đại nhân, vì sao ngay cả ta cũng….”

“A a! Thì ra là vậy!” Fuyuki đang mê man đứng lên, lảo đảo hai bước thì đứng vững, “Thật đúng là, mấy ngày nay ngươi ép buộc ta là vì nguyên nhân này sao Linh Ngạn Cơ?”

“Ngươi, ngươi tỉnh lại khi nào?” Linh Ngạn Cơ kinh ngạc nhìn Fuyuki trước mặt, đối phương hoạt động thân thể, đôi mắt mơ màng buồn ngủ xoa xoa tóc.

“Lúc ở trên đường, xương cốt của ngươi chọc vào người ta khiến ta tỉnh đấy!”

“Ngươi….”

“Chuyện xưa đã phát triển tới đây mà ngươi còn không hiểu sao?” Fuyuki hỏi.

“Hiểu được cái gì?”

Bất đắc dĩ lắc đầu, sự mông lung trong mắt Fuyuki biến mất sạch sẽ, “Ngươi bị tên này lừa, Sesshoumaru không bị nguyền rủa gì hết!”

“Không có khả năng, ta rõ ràng thấy được….” Chú ấn đỏ tươi trên người Sesshoumaru điện hạ “Ta đã nói cho Yue sama nhưng ngài ấy không tin, ta, ta chỉ có thể tự mình hành động… Người này nói chỉ cần đem ngươi ngủ say thì chú ấn của Sesshoumaru điện hạ sẽ…”

“Làm cho ta ngủ say trong mộng cũng không có khả năng đó, cho dù chính ta không có cách thoát nhưng mà ngươi cho Sesshoumaru sẽ không nhúng tay sao? Cho tới lúc này ngươi cũng sẽ đem ta tới đây thôi. Vì vậy, mục đích ban đầu của tên này chính là để ngươi đem ta tới nơi này…”

“……”

“Về phần ngươi nói nhưng Yue phu nhân không tin ngươi thì ta nghĩ hẳn là ngươi bị trúng ảo thuật của tên này, trên thực tế ngươi chưa từng nói gì với Yue phu nhân cả. Chú ấn trên người Sesshoumaru cũng vì nguyên nhân đó đấy. Mục tiêu cuối cùng của hắn chính là bắt ta làm con tin để tấn công chiếm lấy Tây quốc.” Fuyuki nhìn chằm chằm cáo người mặc áo đen, nói, “Đúng vậy chứ Mã Não Hoàn?”

“Ahahaha… Ngươi vẫn sâu sắc như hai trăm năm trước vậy! Thần bảo vệ Fuyuki sama!” Chàng trai áo đen đứng lên, thoát bộ áo choàng trên người, lộ ra khuôn mặt tà mị.

“Cách làm việc của ngươi vẫn giống như hai trăm năm trước, thích lòng vòng quanh co.” Fuyuki châm chọc nói.

“Tuy rằng linh lực trên người yêu hơn hai trăm năm trước một nữa nhưng lại có thể nhận ra ta nhanh như vậy, ta nên nói thế nào nhỉ? Không hổ là người phụ nữ của Sesshoumaru sao?”

“Ta làm gì phức tạp như ngươi nghĩ, ta chỉ là nghe được giọng của ngươi nên mới nhận ra thôi, đồ ngu xuẩn. Còn có, ta không phải là người phụ nữ của Sesshoumaru.” Fuyuki không khách khí khinh bỉ Mã Não Hoàn.

Tiếng chuông vang nhỏ, người mặc áo lam đột nhiên từ trên mặt đất đứng dậy bay về phía Mã Não Hoàn.

Fuyuki thầm kêu không tốt, nhưng không kịp ngăn lại, tay của Mã Não Hoàn xuất hiện một trường mâu, đâm qua bụng của Linh Ngạn Cơ, cuối cùng vung tay đem Linh Ngạn Cơ ném đi.

“Đem các ả đi tới lao ngục đi!” Mã Não Hoàn hạ lệnh với đám thủ hạ.

Hai người bị nhốt ở hai phòng giam khác nhau, Fuyuki nhìn Linh Ngạn Cơ vẫn nằm trên đất không nhúc nhích ở phòng giam đối diện, nghi ngờ cô ả có phải chết hay chưa.

Đúng là, cô thích làm việc sạch lẽ lưu loát, không nghĩ tới có người còn sạch sẽ lưu loát hơn cô. Fuyuki dựa vào tường, liếc nhìn bóng người màu lam ở phòng đối diện, im lặng thở dài. Không biết giữ lại khí lực để chạy trốn, ngay lập tức dùng hết sức xông lên, đúng là một người đơn thuần, khó trách bị tên ranh kia lừa.

/68

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status