Thần Bí Lão Công Không Thấy Mặt

Chương 29: tình yêu tiện lợi

/369


Giữa trưa, Duy Nhất đang chuẩn bị đi xuống căn tin ăn cơm, Doãn Tử Nhiên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô, “Duy Nhất, cùng đi ăn cơm?”

Duy Nhất làm bộ vặn vẹo này nọ , không biết nên như thế nào cự tuyệt, Doãn Tử Nhiên như vậy khí thế bức người làm cho cô cảm thấy thực khẩn trương.

Đúng lúc này, điện thoại của cô vang , thanh âm rất quen thuộc “baby, ngươi là Duy Nhất của ta …” Điện báo kêu nên liền chỉ có thể là của một người (sến vô đối =)) )

Lần đầu tiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại này cô thấy rất hoảng , cô cảm thấy thật khủng hoảng, lần thứ hai, lần thứ ba… Hôm nay nghe tới, cô cảm thấy đây là tiếng động cứu mạng mình a .

Cô chạy nhanh nghe điện thoại, chờ mong âm thanh quen thuộc trầm thấp mà ôn nhu , vẫn là câu nói ấy, “Duy Nhất, là tôi.”

“Tôi biết là anh.” Duy Nhất cố ý dùng thanh âm thực ôn nhu nói, khóe mắt tinh tế kín đáo đánh giá Doãn Tử Nhiên.

“Ăn cơm sao?” Hắn hỏi.

“Còn không có! Đang định đi ăn !” Duy nhìn thấy Doãn Tử Nhiên nổi giận đùng đùng bỏ đi , trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Thực xin lỗi, Tử Nhiên, em không có tư cách yêu anh.

“Nga! Vậy đừng đi ! Tôi cho vú Từng mang cơm đến cho cô , phỏng chừng rất nhanh sẽ đến !”

Duy Nhất ngây ngẩn cả người, đây là lần đầu tiên cô được quan tâm như vậy , có bữa trưa như vậy , từ trước , cô vì thay mẹ tiết kiệm tiền, luôn đem tiền cơm trưa đưa hết cho mẹ ….

Cô phộng phồng mũi , cảm thấy chính mình càng ngày càng yếu ớt …

“Duy Nhất kiên cường đã biến thành yêu tinh khóc nhè rồi sao ?” Hắn bỗng nhiên cúi đầu cười.

“Tôi không có. . . . . Tôi chỉ là…” Cô vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Vú Từng quả nhiên mang theo vài cái cặp lồng cơm đi tới, ” Vú Từng người đến !” Cô vội gọi .

“Hảo! Phu nhân ăn cơm trước đi! Không đói !”

Vú Từng cười dài đem từng chiếc cặp lồng bày trên bàn , Duy Nhất nhìn đến ngây người, nói chuyện cũng không lưu loát, ” Vú Từng … Con ăn nhiều như vậy sao ?”

“Phu nhân, con hiện tại cần phải ăn nhiều, con rất gầy! Bèo chút mới có thể sinh con khỏe mạnh , béo tốt cho thiếu gia !” Vú Từng ý cười nộ rõ trên mặt .

” Vú Từng …” Duy Nhất xấu hổ đỏ mặt, vùi đầu cắn chân gà, tóc dài xõa xuống dưới.

Vú Từng trìu mến đem tóc cô gạt ra phía sau , “Ăn ngon lắm sao? Phu nhân?”

Duy Nhất liều mạng gật đầu, trong mắt dần dần ướt ướt , Vú Từng làm cho cô cảm giác như có mẹ bên cạnh thật ấm áp.

“Ăn ngon là tốt rồi! Vú Từng còn có nhiều việc phải làm , phải trở về thôi !”

Duy Nhất nhịn không được nước mắt thi nhau rơi xuống , nhỏ cả vào trong bát , nguyên lai hạnh phúc ấm áp so với đau khổ càng làm cho người ta dễ rơi lệ .

“Phu nhân, như thế nào lại khóc? Vú Từng nói sai gì sao ?” Vú Từng bộ dáng thực kinh hoảng.

“Không có! Không có!” Duy quay người lại nhào vào lòng Vú Từng , “Con chỉ là muốn có mẹ , ta rất nhớ mẹ ,Vú Từng , ngươi thật tốt! Giống như mẹ vậy ! Ngươi vì sao đối tốt với ta con như vậy?”

Vú Từng khẽ vuốt đầu cô ,nói , “Phu nhân, Vú Từng ở Lãnh gia đã nhiều năm , nhìn thiếu gia lớn lên, thiếu gia thực khổ, Vú Từng hy vọng con có thế để cho thiếu gia vui vẻ.”

“Con ?Con sao có thể chứ?” Duy Nhất ngước hai mắt đẫm lệ, cô còn chưa từng gặp mặt hắn , như thế nào làm cho hắn vui vẻ?


/369

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status