Bầu không khí lập tức sinh ra sự biến hóa tế nhị.
- Hừ! Không Thánh Vương, là ngươi muốn chết sao?
Đối mặt ánh mắt lạnh lẽo nham hiểm của Không Thánh Vương, Lâm Hi đáp lại bằng chính sự lườm nguýt càng thêm hung ác. Một câu nói, lập tức dẫn tới đám người liền bùng nổ.
Đúng vào lúc yên tĩnh như thế này, những lời mà Lâm Hi nói ra thì mọi người đều nghe được rõ ràng. Hơn thế nữa đây là lần đầu tiên, có đệ tử khác dám ngay trước mặt đám đông khiêu khích Không Thánh Vương.
- Ngươi nói cái gì?
Không Thánh Vương khuôn mặt giật giật, hắn giận đến tím mặt. Nếu như không phải Hải Thánh Vương che chở thì hắn đã sớm một cái tát chụp chết Lâm Hi.
- Ngươi nghe được rất rõ ràng, lại còn muốn để ta lặp lại một lần nữa sao?
- Là ngươi muốn tìm cái chết sao?
Lâm Hi lạnh lùng nói, ở trong ánh mắt của hắn thấy toát ra cái nhìn hung ác chẳng hề khác gì mãnh thú. Một cỗ khí tức đáng sợ phát ra từ trên người hắn.
Cỗ khí tức này nồng nặc như thế, đáng sợ như thế, cứ như vậy khiến cho ngay cả Hải Thánh Vương ở bên cạnh đều lấy làm kinh hãi.
- Hắn thật sự là muốn giết Không Thánh Vương!
Hải Thánh Vương thầm giật mình trong lòng, đích thực lấy làm kinh hãi.
Thực lực của Lâm Hi không bằng Không Thánh Vương, nay mở miệng nói lời như thế, chỉ biết sẽ dẫn tới ý định giết người càng cường đại hơn của Không Thánh Vương. Những lời nói tức giận bởi vì phẫn nộ mà chót thốt ra là cực kỳ không khôn ngoan.
Trong tình huống bình thường, Hải Thánh Vương tuyệt đối không đồng ý với loại hành vi này. Với trí tuệ của Lâm Hi thì càng là không nên.
Hải Thánh Vương muốn nói vài câu khuyên bảo, nhưng mà hắn lại nói không nên lời.
Hải Thánh Vương rõ ràng cảm giác, Lâm Hi nói ra những lời này cũng không phải vì phẫn nộ đến nỗi mất đi lý trí. Hắn là đích thực sinh ra sát tâm đối với Không Thánh Vương!
Một người đệ tử Nội Môn chỉ có Luyện Khí Đệ Lục Trọng mà lại sinh ra ý định giết người đối với kẻ cao cao tại thượng đứng đầu đệ tử Nội Môn, đây quả thật là điều khó có thể tin nổi, hơn nữa lại còn rất buồn cười. Nhưng mà Hải Thánh Vương lại không cười nổi.
Thiếu niên đứng ở bên cạnh hắn này, trong tích tắc đã phát ra khí tức băng giá. Đến ngay cả hắn đều cảm thấy âm thầm kinh hãi, thậm chí mơ hồ cảm giác được một mối nguy cơ uy hiếp.
Với thực lực của hắn thì điều này cơ hồ là khó có thể tin nổi. Đặc biệt, Lâm Hi cũng không phải là chủ định nhằm vào hắn.
- Ha ha ha, quả là chuyện buồn cười. Ngươi cho là ngươi là ai? Ta giết ngươi chỉ trong lúc trở bàn tay, ngươi cho là ngươi có thể đối phó được với ta sao?
Đúng như Hải Thánh Vương dự liệu, Không Thánh Vương cười lớn, cũng không hề thèm để ý đến uy hiếp của Lâm Hi.
- Nửa năm! Trong vòng nửa năm, ta sẽ đạp ngươi rơi xuống khỏi ngai vàng Thập Thánh Vương!
Lâm Hi nhìn thoáng qua Không Thánh Vương, âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai mọi người:
- Cuối cùng, để ngươi phải sống vĩnh viễn sống ở dưới bóng ma của ta, thấp thỏm lo âu. Chỉ có khi nào mà ta để ngươi chết thì ngươi mới có thể chết!...
Ở sâu trong đáy mắt Lâm Hi, thoáng qua một tia đỏ vằn như máu.
Đây là lần đầu tiên, đối với một đệ tử Thần Tiêu Tông mà hắn sinh ra sát ý mãnh liệt như thế. Thậm chí còn cao hơn cả với Long Băng Nhan.
Từ lần xung đột mấy tháng trước ở Không Thánh Phong, lại cho tới xung đột hôm nay. Không Thánh Vương liên tiếp hai lần đều không kiêng nể gì mà cố gắng đẩy Lâm Hi vào chỗ chết.
Lâm Hi đến ở trong Thần Tiêu Tông càng lâu thì cảm giác chấp nhận đối với tông phái lại càng mạnh mẽ. Đặc biệt là trong tình cảnh trước mắt của Thần Tiêu Tông thì càng cần phải đoàn kết đồng môn hơn.
Cho nên, cho dù là đối với đối thủ như Ngũ Thánh Hộ Pháp thì cũng vậy. Lâm Hi cũng không hề hướng tới việc hạ thủ giết chết, mà là khi ra tay còn lưu lại ba phần. Dù sao, hai bên cũng chỉ là lập trường không giống nhau, sau này còn có khả năng giải quyết được.
Nhưng mà Không Thánh Vương lại không giống. Vòng xoáy lần này căn bản không quan hệ gì cùng với hắn, hắn là thuần túy chó đi đuổi chuột, lại xen vào việc của người khác. Đã thế còn hoàn toàn là định dồn Lâm Hi vào chỗ chết, giữa đôi bên cũng chính là không hề có thể lay chuyển mảy may gì được nữa.
Đạo lý trong bổn môn với nhau thì phải tức thời giúp đỡ nhau gì gì đó, đem ra đặt ở trên người hắn chính là chuyện tiếu lâm.
Lâm Hi đích thực có ý định giết người đối với hắn!
- Thất Trọng, Luyện Khí Đệ Thất Trọng! Chỉ cần ta đạt tới Đệ Thất Trọng Đạo Căn Kỳ, trở thành Thánh Tử của môn phái là có thể một bước lên tới đỉnh, kéo hắn xuống khỏi vị trí đứng đầu trong các đệ tử Nội Môn.
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một suy nghĩ lạnh như băng.
Hắn hiện tại là cảnh giới Bán Bộ Thánh Tử, còn cách Luyện Khí Đệ Thất Trọng Đạo Căn Kỳ chỉ có nửa bước xa.
Lâm Hi xúc động, nhưng còn không đánh mất lý trí. Nâng cao thực lực cường đại của bản thân, mới là nguyên nhân khiến hắn dám đảm đương việc khiêu chiến Không Thánh Vương ngay trước mặt mọi người.
Lâm Hi vẫn còn chỉ là bậc Luyện Khí Lục Trọng Phù Lục Kỳ, nhưng phối hợp pháp khí trợ giúp thì cũng đã có khả năng chống đỡ nổi một kích toàn lực của Không Thánh Vương. Nếu mà hắn chính thức đạt tới Luyện Khí Đệ Thất Trọng, trong cơ thể hình thành Đạo căn thì năng lực hấp thu tiên khí mỗi chu thiên sẽ tăng vọt gấp hàng chục lần!
Với thực lực hơn xa đồng cấp của Lâm Hi, nếu muốn lôi Không Thánh Vương xuống ngựa thì cũng không phải chuyện không thể nói được.
Chỉ có điều là, Chỉ Xích Thiên Nhai, Sai một ly, đi một ngàn dặm, Lâm Hi mặc dù hiện tại vẫn còn cách Đệ Thất Trọng Đạo Căn Kỳ chỉ có một cự ly nhỏ xíu như vậy, tuy nhiên tầng bức vách cảnh giới này lại cực kỳ chắc chắn, nếu muốn phá thủng nó là điều không dễ, còn cần rất nhiều cố gắng.
Tiếng cười của Không Thánh Vương, rốt cục im bặt mà dừng lại.
Đến khi Lâm Hi nói ra “Trong vòng nửa năm”, trên người hắn chợt lạnh toát sống lưng.
Hắn có cảm giác không hiểu về một loại uy hiếp cường đại.
Gia hỏa này không phải là đầu óc mê muội, sau khi đánh mất lý trí thì điên cuồng gào thét. Là Lâm Hi thật sự muốn khiêu chiến hắn sao!
- Ngươi dám uy hiếp ta?
Không Thánh Vương nheo mắt lại, trong mắt phụt ra một cỗ ớn lạnh thấu xương.
Trong thiên địa lặng ngắt như tờ, mọi người bị những lời mà Lâm Hi nói ra khiến như rơi vào trong mộng.
- Hắn, hắn đây là muốn khiêu chiến Thánh Vương sao?
- Thế này quả thực quá điên khùng cuồng dại!
- Trong vòng nửa năm, hắn thật sự có loại nắm chắc này sao?
- Trời ạ! Không Thánh Vương chính là đứng đầu đệ tử Nội Môn a!
Trong lòng mọi người xẹt qua từng đạo ý nghĩ, có loại tức đến điên cuồng, lại có loại cảm giác nhiệt huyết sôi sùng sục. Đệ tử Thần Tiêu Tông tuy rằng có trên vạn, tuy nhiên lại được mấy người có nổi sự can đảm và quyết đoán như Lâm Hi vậy. Ngay lúc còn chỉ là Luyện Khí Đệ Lục Trọng mà ở giữa mọi người dám khiêu chiến Không Thánh Vương đứng đầu đệ tử Nội Môn.
- Hừ! Không Thánh Vương, là ngươi muốn chết sao?
Đối mặt ánh mắt lạnh lẽo nham hiểm của Không Thánh Vương, Lâm Hi đáp lại bằng chính sự lườm nguýt càng thêm hung ác. Một câu nói, lập tức dẫn tới đám người liền bùng nổ.
Đúng vào lúc yên tĩnh như thế này, những lời mà Lâm Hi nói ra thì mọi người đều nghe được rõ ràng. Hơn thế nữa đây là lần đầu tiên, có đệ tử khác dám ngay trước mặt đám đông khiêu khích Không Thánh Vương.
- Ngươi nói cái gì?
Không Thánh Vương khuôn mặt giật giật, hắn giận đến tím mặt. Nếu như không phải Hải Thánh Vương che chở thì hắn đã sớm một cái tát chụp chết Lâm Hi.
- Ngươi nghe được rất rõ ràng, lại còn muốn để ta lặp lại một lần nữa sao?
- Là ngươi muốn tìm cái chết sao?
Lâm Hi lạnh lùng nói, ở trong ánh mắt của hắn thấy toát ra cái nhìn hung ác chẳng hề khác gì mãnh thú. Một cỗ khí tức đáng sợ phát ra từ trên người hắn.
Cỗ khí tức này nồng nặc như thế, đáng sợ như thế, cứ như vậy khiến cho ngay cả Hải Thánh Vương ở bên cạnh đều lấy làm kinh hãi.
- Hắn thật sự là muốn giết Không Thánh Vương!
Hải Thánh Vương thầm giật mình trong lòng, đích thực lấy làm kinh hãi.
Thực lực của Lâm Hi không bằng Không Thánh Vương, nay mở miệng nói lời như thế, chỉ biết sẽ dẫn tới ý định giết người càng cường đại hơn của Không Thánh Vương. Những lời nói tức giận bởi vì phẫn nộ mà chót thốt ra là cực kỳ không khôn ngoan.
Trong tình huống bình thường, Hải Thánh Vương tuyệt đối không đồng ý với loại hành vi này. Với trí tuệ của Lâm Hi thì càng là không nên.
Hải Thánh Vương muốn nói vài câu khuyên bảo, nhưng mà hắn lại nói không nên lời.
Hải Thánh Vương rõ ràng cảm giác, Lâm Hi nói ra những lời này cũng không phải vì phẫn nộ đến nỗi mất đi lý trí. Hắn là đích thực sinh ra sát tâm đối với Không Thánh Vương!
Một người đệ tử Nội Môn chỉ có Luyện Khí Đệ Lục Trọng mà lại sinh ra ý định giết người đối với kẻ cao cao tại thượng đứng đầu đệ tử Nội Môn, đây quả thật là điều khó có thể tin nổi, hơn nữa lại còn rất buồn cười. Nhưng mà Hải Thánh Vương lại không cười nổi.
Thiếu niên đứng ở bên cạnh hắn này, trong tích tắc đã phát ra khí tức băng giá. Đến ngay cả hắn đều cảm thấy âm thầm kinh hãi, thậm chí mơ hồ cảm giác được một mối nguy cơ uy hiếp.
Với thực lực của hắn thì điều này cơ hồ là khó có thể tin nổi. Đặc biệt, Lâm Hi cũng không phải là chủ định nhằm vào hắn.
- Ha ha ha, quả là chuyện buồn cười. Ngươi cho là ngươi là ai? Ta giết ngươi chỉ trong lúc trở bàn tay, ngươi cho là ngươi có thể đối phó được với ta sao?
Đúng như Hải Thánh Vương dự liệu, Không Thánh Vương cười lớn, cũng không hề thèm để ý đến uy hiếp của Lâm Hi.
- Nửa năm! Trong vòng nửa năm, ta sẽ đạp ngươi rơi xuống khỏi ngai vàng Thập Thánh Vương!
Lâm Hi nhìn thoáng qua Không Thánh Vương, âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai mọi người:
- Cuối cùng, để ngươi phải sống vĩnh viễn sống ở dưới bóng ma của ta, thấp thỏm lo âu. Chỉ có khi nào mà ta để ngươi chết thì ngươi mới có thể chết!...
Ở sâu trong đáy mắt Lâm Hi, thoáng qua một tia đỏ vằn như máu.
Đây là lần đầu tiên, đối với một đệ tử Thần Tiêu Tông mà hắn sinh ra sát ý mãnh liệt như thế. Thậm chí còn cao hơn cả với Long Băng Nhan.
Từ lần xung đột mấy tháng trước ở Không Thánh Phong, lại cho tới xung đột hôm nay. Không Thánh Vương liên tiếp hai lần đều không kiêng nể gì mà cố gắng đẩy Lâm Hi vào chỗ chết.
Lâm Hi đến ở trong Thần Tiêu Tông càng lâu thì cảm giác chấp nhận đối với tông phái lại càng mạnh mẽ. Đặc biệt là trong tình cảnh trước mắt của Thần Tiêu Tông thì càng cần phải đoàn kết đồng môn hơn.
Cho nên, cho dù là đối với đối thủ như Ngũ Thánh Hộ Pháp thì cũng vậy. Lâm Hi cũng không hề hướng tới việc hạ thủ giết chết, mà là khi ra tay còn lưu lại ba phần. Dù sao, hai bên cũng chỉ là lập trường không giống nhau, sau này còn có khả năng giải quyết được.
Nhưng mà Không Thánh Vương lại không giống. Vòng xoáy lần này căn bản không quan hệ gì cùng với hắn, hắn là thuần túy chó đi đuổi chuột, lại xen vào việc của người khác. Đã thế còn hoàn toàn là định dồn Lâm Hi vào chỗ chết, giữa đôi bên cũng chính là không hề có thể lay chuyển mảy may gì được nữa.
Đạo lý trong bổn môn với nhau thì phải tức thời giúp đỡ nhau gì gì đó, đem ra đặt ở trên người hắn chính là chuyện tiếu lâm.
Lâm Hi đích thực có ý định giết người đối với hắn!
- Thất Trọng, Luyện Khí Đệ Thất Trọng! Chỉ cần ta đạt tới Đệ Thất Trọng Đạo Căn Kỳ, trở thành Thánh Tử của môn phái là có thể một bước lên tới đỉnh, kéo hắn xuống khỏi vị trí đứng đầu trong các đệ tử Nội Môn.
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một suy nghĩ lạnh như băng.
Hắn hiện tại là cảnh giới Bán Bộ Thánh Tử, còn cách Luyện Khí Đệ Thất Trọng Đạo Căn Kỳ chỉ có nửa bước xa.
Lâm Hi xúc động, nhưng còn không đánh mất lý trí. Nâng cao thực lực cường đại của bản thân, mới là nguyên nhân khiến hắn dám đảm đương việc khiêu chiến Không Thánh Vương ngay trước mặt mọi người.
Lâm Hi vẫn còn chỉ là bậc Luyện Khí Lục Trọng Phù Lục Kỳ, nhưng phối hợp pháp khí trợ giúp thì cũng đã có khả năng chống đỡ nổi một kích toàn lực của Không Thánh Vương. Nếu mà hắn chính thức đạt tới Luyện Khí Đệ Thất Trọng, trong cơ thể hình thành Đạo căn thì năng lực hấp thu tiên khí mỗi chu thiên sẽ tăng vọt gấp hàng chục lần!
Với thực lực hơn xa đồng cấp của Lâm Hi, nếu muốn lôi Không Thánh Vương xuống ngựa thì cũng không phải chuyện không thể nói được.
Chỉ có điều là, Chỉ Xích Thiên Nhai, Sai một ly, đi một ngàn dặm, Lâm Hi mặc dù hiện tại vẫn còn cách Đệ Thất Trọng Đạo Căn Kỳ chỉ có một cự ly nhỏ xíu như vậy, tuy nhiên tầng bức vách cảnh giới này lại cực kỳ chắc chắn, nếu muốn phá thủng nó là điều không dễ, còn cần rất nhiều cố gắng.
Tiếng cười của Không Thánh Vương, rốt cục im bặt mà dừng lại.
Đến khi Lâm Hi nói ra “Trong vòng nửa năm”, trên người hắn chợt lạnh toát sống lưng.
Hắn có cảm giác không hiểu về một loại uy hiếp cường đại.
Gia hỏa này không phải là đầu óc mê muội, sau khi đánh mất lý trí thì điên cuồng gào thét. Là Lâm Hi thật sự muốn khiêu chiến hắn sao!
- Ngươi dám uy hiếp ta?
Không Thánh Vương nheo mắt lại, trong mắt phụt ra một cỗ ớn lạnh thấu xương.
Trong thiên địa lặng ngắt như tờ, mọi người bị những lời mà Lâm Hi nói ra khiến như rơi vào trong mộng.
- Hắn, hắn đây là muốn khiêu chiến Thánh Vương sao?
- Thế này quả thực quá điên khùng cuồng dại!
- Trong vòng nửa năm, hắn thật sự có loại nắm chắc này sao?
- Trời ạ! Không Thánh Vương chính là đứng đầu đệ tử Nội Môn a!
Trong lòng mọi người xẹt qua từng đạo ý nghĩ, có loại tức đến điên cuồng, lại có loại cảm giác nhiệt huyết sôi sùng sục. Đệ tử Thần Tiêu Tông tuy rằng có trên vạn, tuy nhiên lại được mấy người có nổi sự can đảm và quyết đoán như Lâm Hi vậy. Ngay lúc còn chỉ là Luyện Khí Đệ Lục Trọng mà ở giữa mọi người dám khiêu chiến Không Thánh Vương đứng đầu đệ tử Nội Môn.
/1561
|