Kể cả là cho rằng Lâm Hi Điên cuồng, nhưng mà người ta không thừa nhận cũng không được. Chỉ riêng là loại khí thế, khí phách này của hắn thì cũng không phải người thường nào có khả năng bằng được.
- Nếu như hắn thật sự có thể làm được, vậy chỉ sợ hắn thật sự chính là một truyền kỳ của Thần Tiêu Tông chúng ta!
Đám người phía dưới, trong mắt mấy tên Hư Tiên Hộ Pháp Điện vừa rồi đã giao đấu với Lâm Hi đều hiện lên một ánh sáng ngời.
Không Thánh Vương ra tay, xác thật là không nằm trong dự liệu của bọn họ. Tuy nhiên nếu bỏ qua lập trường đối địch giữa hai bên, chỉ riêng loại can đảm và quyết đoán, khí phách này của Lâm Hi cũng không khỏi làm lòng người kính phục!
Coi như là đối thủ thì cũng không thể phủ nhận sạch trơn điểm này.
- Không trách được Hộ Pháp trưởng lão một mực muốn giết hắn một cách nhanh nhất. Coi như là làm kẻ địch thì cũng không khỏi không bội phục vài phần a.
Những tên Hư Tiên khác âm thầm tự nhủ, trong mắt thấy rõ sự phức tạp. Nay nhìn thấy sự can đảm và quyết đoán, thực lực, khí phách, thủ đoạn của Lâm Hi, làm cho trong lòng mỗi người bọ họ không khỏi nổi lên một loại cảm khái Nhân vật như vậy, tại sao không sinh tại Hộ Pháp Điện chúng ta?
- Ta cũng không uy hiếp!
Lâm Hi lạnh lùng bảo, âm thanh nói năng có khí phách.
Đơn giản một câu nói, lập tức tạo thành thế kiếm tuốt cung dương!
- Chỉ bằng sự phạm thượng, bất kính đối với sư huynh vừa rồi của ngươi thì chính là tử tội. Nửa năm? Hừ, ngươi có tin hay không, ngươi không sống quá nửa năm? Ta có quá nhiều thủ pháp, để chém giết ngươi tức thì.
Không Thánh Vương híp mắt đạo, một cỗ Khí Ki nghiêm túc phát ra từ trên người hắn khiến cho người khác phải khiếp sợ.
Thân làm Lục Trọng Thánh Vương, nếu như Không Thánh Vương muốn giết Lâm Hi thì xác thật có rất nhiều cơ hội.
Trong tim của hắn không có vương pháp. Quy củ giữa các đệ tử của bản môn không được giết hại lẫn nhau với hắn mà nói, căn bản là vô dụng. Chỉ cần giết chết được Lâm Hi, thì những gì trừng phạt đều là chuyện sau này.
- Nhưng ngươi không có một cơ hội đó đâu. Những thủ đoạn của ngươi về điểm này, ở trước mặt ta chỉ là tiểu đạo. Ta có thể đối phó ngươi một lần, đối phó ngươi hai lần, thì liền có thể đối phó ngươi ba lần. Chỉ có điều là, sau đó thì có thể không phải cứ như vậy nữa. Mặt khác, thuận tiện báo cho ngươi một câu.
Lâm Hi chỉ chỉ vào hai chữ Chấp Pháp ở trên ngực mà lạnh lùng bảo:
- Có thể Chấp Pháp, phán pháp, là ta. Mà không phải ngươi!!
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!!
Nghe được những lời mà Lâm Hi nói ra, đồng tử của Không Thánh Vương chợt thu nhỏ lại.
Hắn nhìn hai chữ Chấp Pháp ở trên ngực Lâm Hi ngực, những suy nghĩ liên tiếp thoáng qua trong óc, Không Thánh Vương chợt hiểu rõ cái gì, thân hình chấn động mạnh.
- Hừ! Hiểu chưa!
Lâm Hi lạnh lùng nói, nhưng lại bước một bước rút lui vòng ra phía sau lưng Hải Thánh Vương.
Thực lực bây giờ của Lâm Hi còn không phải là đối thủ của Không Thánh Vương. Nếu như Không Thánh Vương quyết tâm giết chết Lâm Hi, bóp chết Lâm Hi ở trong nôi thì thật sự vẫn còn có cơ hội rất lớn để thực hiện.
Có điều là đáng tiếc, hắn đã đánh giá thấp một việc. Đó chính là Lâm Hi đã qua không còn là người đơn độc một mình. Hắn đã gia nhập Chấp Pháp Điện, trở thành đệ tử của trưởng lão Chấp Pháp Điện.
Minh đao dễ tránh, ám tiến khó phòng. Chỉ tiếc, Lâm Hi căn bản là không chuẩn bị cho hắn dù chỉ một cơ hội.
Trong lòng hắn đã sớm quyết định, sau khi lần này xong việc thì hắn liền đến Chấp Pháp Phong để tu luyện. Không Thánh Vương này dẫu có đại năng lực tới đâu thì cũng không có khả năng càn rỡ trên Chấp Pháp Phong.
Quân tử báo thù, mười năm không muộn. Chỉ tiếc với tốc độ tiến triển cực nhanh của Lâm Hi thì Không Thánh Vương căn bản không có được thời gian đến mười năm.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Hải Thánh Vương đoán ý qua lời nói và sắc mặt, thấy Lâm Hi lui về phía sau, lập tức đạp chân một cái, bước lên phía trước vài bước. Ngay trước khi Không Thánh Vương định làm khó dễ thì đã không để lại dấu vết cứ thế che kín cho Lâm Hi ở phía sau.
- Không sư huynh, huynh dù sao cũng là lớn tuổi, vốn cũng nên chăm sóc sư đệ, sư muội bổn môn. Lấy thân phận địa vị của huynh thì ngầm hạ sát thủ đã là không đúng, tại sao không nhìn điều tốt để mà thu tay lại. Hơn nữa, vừa rồi chỉ là tranh giành miệng lưỡi mà thôi, hà tất phải coi là sự thật.
Hải Thánh Vương vẻ mặt nhẹ nhàng nói năng uyển chuyển, chỉ đôi câu ba lời liền kết luận tranh chấp giữa hai người là tranh giành miệng lưỡi, cắt đứt không gian của Không Thánh Vương nếu định tiến thêm một bước làm khó dễ.
- Hải Thánh Vương, xem ra là nhà ngươi vì tiểu tử này mà muốn hoàn toàn không nể mặt mũi của ta?!
Không Thánh Vương trong mắt nhấp nháy đầy vẻ hung ác, sắc mặt thật vô cùng khó coi.
Chỉ cần Hải Thánh Vương che chở Lâm Hi, hắn liền căn bản không có biện pháp thành công. Thánh Vương nếu như phải chiến đấu đến mấy canh giờ nên có khả năng cực kỳ sượng mặt.
- Không sư huynh, huynh đừng quá thất thố. Chỉ hơi động một cái liền nói đến không nể mặt mũi. Ta đã nói rồi, ta không hề có ý định đối đầu cùng với ai. Chỉ cần huynh không ra tay đối với hắn là ta tự nhiên cũng sẽ không động thủ với sư huynh. Trong tình huống hiện tại, ta là hoàn toàn không có khả năng nhìn hắn chết trên tay huynh. Hơn nữa, điều này kỳ thật cũng là vì tốt cho huynh. Với danh tiếng hiện tại của Lâm sư đệ trong môn phái, huynh ra tay giữa mọi người như vậy, chỉ sợ bên phía trưởng lão cũng rất khó thông báo.
Hải Thánh Vương nói đầy thản nhiên.
Khí chất của hắn tựa như một mảnh đại dương mênh mông vô tận, cái gì công kích đến nơi này đều khó lòng gây ra được cơn sóng to gió lớn gì.
Đó cũng là hiệu quả của việc Người dưỡng khí, khí dưỡng người!
Không Thánh Vương mặc dù thần sắc xanh mét, trong lòng phẫn nộ, nhưng cũng không hề hấp tấp xuất thủ.
Một bên, Khí Thánh Vương cũng không làm bất cứ điều gì. Chỉ là hắn đi vài bước hướng tới chỗ Hải Thánh Vương cũng đã làm cho Không Thánh Vương cảm nhận được uy hiếp rất lớn, nên không dám hấp tấp động thủ.
Khí Thánh Vương nói thật hay, hắn chỉ là đến để xem cuộc chiến. Nhưng với quan hệ giữa hắn và Hải Thánh Vương, nếu như hai người đánh nhau đến mức kịch liệt, liệu hắn ta vẫn sẽ không nhúng tay?
Ai mà có thể tin tưởng!
Bầu không khí trên chiến trường lập tức giằng co.
Trong lúc bầu không khí giữa Không Thánh Vương và Hải Thánh Vương trở nên tế nhị, năm tên Thập Trọng đại viên mãn Thánh Vương của Hộ Pháp Điện ở trong đám người phía sau lại có ánh mắt chớp động, trong lòng liên tục chuyển động từng đạo ý nghĩ.
- Lý sư huynh, tình huống hiện tại, nhiều người đứng nhìn như vậy thì chúng ta nhất định phải có được kết cục. Không thể cứ giằng co như vậy.
- Không sai. Chấp Pháp Điện một khi quật khởi, sau này chính là nguy cơ uy hiếp rất lớn đối với Hộ Pháp Điện chúng ta. Chuyện này không xử lý tốt thì ở chỗ trưởng lão, năm người chúng ta cũng không sao thông báo nổi.
- Nếu như hắn thật sự có thể làm được, vậy chỉ sợ hắn thật sự chính là một truyền kỳ của Thần Tiêu Tông chúng ta!
Đám người phía dưới, trong mắt mấy tên Hư Tiên Hộ Pháp Điện vừa rồi đã giao đấu với Lâm Hi đều hiện lên một ánh sáng ngời.
Không Thánh Vương ra tay, xác thật là không nằm trong dự liệu của bọn họ. Tuy nhiên nếu bỏ qua lập trường đối địch giữa hai bên, chỉ riêng loại can đảm và quyết đoán, khí phách này của Lâm Hi cũng không khỏi làm lòng người kính phục!
Coi như là đối thủ thì cũng không thể phủ nhận sạch trơn điểm này.
- Không trách được Hộ Pháp trưởng lão một mực muốn giết hắn một cách nhanh nhất. Coi như là làm kẻ địch thì cũng không khỏi không bội phục vài phần a.
Những tên Hư Tiên khác âm thầm tự nhủ, trong mắt thấy rõ sự phức tạp. Nay nhìn thấy sự can đảm và quyết đoán, thực lực, khí phách, thủ đoạn của Lâm Hi, làm cho trong lòng mỗi người bọ họ không khỏi nổi lên một loại cảm khái Nhân vật như vậy, tại sao không sinh tại Hộ Pháp Điện chúng ta?
- Ta cũng không uy hiếp!
Lâm Hi lạnh lùng bảo, âm thanh nói năng có khí phách.
Đơn giản một câu nói, lập tức tạo thành thế kiếm tuốt cung dương!
- Chỉ bằng sự phạm thượng, bất kính đối với sư huynh vừa rồi của ngươi thì chính là tử tội. Nửa năm? Hừ, ngươi có tin hay không, ngươi không sống quá nửa năm? Ta có quá nhiều thủ pháp, để chém giết ngươi tức thì.
Không Thánh Vương híp mắt đạo, một cỗ Khí Ki nghiêm túc phát ra từ trên người hắn khiến cho người khác phải khiếp sợ.
Thân làm Lục Trọng Thánh Vương, nếu như Không Thánh Vương muốn giết Lâm Hi thì xác thật có rất nhiều cơ hội.
Trong tim của hắn không có vương pháp. Quy củ giữa các đệ tử của bản môn không được giết hại lẫn nhau với hắn mà nói, căn bản là vô dụng. Chỉ cần giết chết được Lâm Hi, thì những gì trừng phạt đều là chuyện sau này.
- Nhưng ngươi không có một cơ hội đó đâu. Những thủ đoạn của ngươi về điểm này, ở trước mặt ta chỉ là tiểu đạo. Ta có thể đối phó ngươi một lần, đối phó ngươi hai lần, thì liền có thể đối phó ngươi ba lần. Chỉ có điều là, sau đó thì có thể không phải cứ như vậy nữa. Mặt khác, thuận tiện báo cho ngươi một câu.
Lâm Hi chỉ chỉ vào hai chữ Chấp Pháp ở trên ngực mà lạnh lùng bảo:
- Có thể Chấp Pháp, phán pháp, là ta. Mà không phải ngươi!!
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!!
Nghe được những lời mà Lâm Hi nói ra, đồng tử của Không Thánh Vương chợt thu nhỏ lại.
Hắn nhìn hai chữ Chấp Pháp ở trên ngực Lâm Hi ngực, những suy nghĩ liên tiếp thoáng qua trong óc, Không Thánh Vương chợt hiểu rõ cái gì, thân hình chấn động mạnh.
- Hừ! Hiểu chưa!
Lâm Hi lạnh lùng nói, nhưng lại bước một bước rút lui vòng ra phía sau lưng Hải Thánh Vương.
Thực lực bây giờ của Lâm Hi còn không phải là đối thủ của Không Thánh Vương. Nếu như Không Thánh Vương quyết tâm giết chết Lâm Hi, bóp chết Lâm Hi ở trong nôi thì thật sự vẫn còn có cơ hội rất lớn để thực hiện.
Có điều là đáng tiếc, hắn đã đánh giá thấp một việc. Đó chính là Lâm Hi đã qua không còn là người đơn độc một mình. Hắn đã gia nhập Chấp Pháp Điện, trở thành đệ tử của trưởng lão Chấp Pháp Điện.
Minh đao dễ tránh, ám tiến khó phòng. Chỉ tiếc, Lâm Hi căn bản là không chuẩn bị cho hắn dù chỉ một cơ hội.
Trong lòng hắn đã sớm quyết định, sau khi lần này xong việc thì hắn liền đến Chấp Pháp Phong để tu luyện. Không Thánh Vương này dẫu có đại năng lực tới đâu thì cũng không có khả năng càn rỡ trên Chấp Pháp Phong.
Quân tử báo thù, mười năm không muộn. Chỉ tiếc với tốc độ tiến triển cực nhanh của Lâm Hi thì Không Thánh Vương căn bản không có được thời gian đến mười năm.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Hải Thánh Vương đoán ý qua lời nói và sắc mặt, thấy Lâm Hi lui về phía sau, lập tức đạp chân một cái, bước lên phía trước vài bước. Ngay trước khi Không Thánh Vương định làm khó dễ thì đã không để lại dấu vết cứ thế che kín cho Lâm Hi ở phía sau.
- Không sư huynh, huynh dù sao cũng là lớn tuổi, vốn cũng nên chăm sóc sư đệ, sư muội bổn môn. Lấy thân phận địa vị của huynh thì ngầm hạ sát thủ đã là không đúng, tại sao không nhìn điều tốt để mà thu tay lại. Hơn nữa, vừa rồi chỉ là tranh giành miệng lưỡi mà thôi, hà tất phải coi là sự thật.
Hải Thánh Vương vẻ mặt nhẹ nhàng nói năng uyển chuyển, chỉ đôi câu ba lời liền kết luận tranh chấp giữa hai người là tranh giành miệng lưỡi, cắt đứt không gian của Không Thánh Vương nếu định tiến thêm một bước làm khó dễ.
- Hải Thánh Vương, xem ra là nhà ngươi vì tiểu tử này mà muốn hoàn toàn không nể mặt mũi của ta?!
Không Thánh Vương trong mắt nhấp nháy đầy vẻ hung ác, sắc mặt thật vô cùng khó coi.
Chỉ cần Hải Thánh Vương che chở Lâm Hi, hắn liền căn bản không có biện pháp thành công. Thánh Vương nếu như phải chiến đấu đến mấy canh giờ nên có khả năng cực kỳ sượng mặt.
- Không sư huynh, huynh đừng quá thất thố. Chỉ hơi động một cái liền nói đến không nể mặt mũi. Ta đã nói rồi, ta không hề có ý định đối đầu cùng với ai. Chỉ cần huynh không ra tay đối với hắn là ta tự nhiên cũng sẽ không động thủ với sư huynh. Trong tình huống hiện tại, ta là hoàn toàn không có khả năng nhìn hắn chết trên tay huynh. Hơn nữa, điều này kỳ thật cũng là vì tốt cho huynh. Với danh tiếng hiện tại của Lâm sư đệ trong môn phái, huynh ra tay giữa mọi người như vậy, chỉ sợ bên phía trưởng lão cũng rất khó thông báo.
Hải Thánh Vương nói đầy thản nhiên.
Khí chất của hắn tựa như một mảnh đại dương mênh mông vô tận, cái gì công kích đến nơi này đều khó lòng gây ra được cơn sóng to gió lớn gì.
Đó cũng là hiệu quả của việc Người dưỡng khí, khí dưỡng người!
Không Thánh Vương mặc dù thần sắc xanh mét, trong lòng phẫn nộ, nhưng cũng không hề hấp tấp xuất thủ.
Một bên, Khí Thánh Vương cũng không làm bất cứ điều gì. Chỉ là hắn đi vài bước hướng tới chỗ Hải Thánh Vương cũng đã làm cho Không Thánh Vương cảm nhận được uy hiếp rất lớn, nên không dám hấp tấp động thủ.
Khí Thánh Vương nói thật hay, hắn chỉ là đến để xem cuộc chiến. Nhưng với quan hệ giữa hắn và Hải Thánh Vương, nếu như hai người đánh nhau đến mức kịch liệt, liệu hắn ta vẫn sẽ không nhúng tay?
Ai mà có thể tin tưởng!
Bầu không khí trên chiến trường lập tức giằng co.
Trong lúc bầu không khí giữa Không Thánh Vương và Hải Thánh Vương trở nên tế nhị, năm tên Thập Trọng đại viên mãn Thánh Vương của Hộ Pháp Điện ở trong đám người phía sau lại có ánh mắt chớp động, trong lòng liên tục chuyển động từng đạo ý nghĩ.
- Lý sư huynh, tình huống hiện tại, nhiều người đứng nhìn như vậy thì chúng ta nhất định phải có được kết cục. Không thể cứ giằng co như vậy.
- Không sai. Chấp Pháp Điện một khi quật khởi, sau này chính là nguy cơ uy hiếp rất lớn đối với Hộ Pháp Điện chúng ta. Chuyện này không xử lý tốt thì ở chỗ trưởng lão, năm người chúng ta cũng không sao thông báo nổi.
/1561
|