Ông!
Thiên Địa run rẩy dữ dội, một đạo kiếm khí đen kịt, thấu chỉ mà ra, như thiểm điện xẹt qua hư không, đuổi theo Lâm Hi.
Lâm Hi trong lúc rút lui đã dùng Tiểu na di pháp, tốc độ nhanh vô cùng. Nhưng Ma Kiếm trưởng lão điểm ra một ngón tay không biết nhanh hơn hắn bao nhiêu lần, trong nháy mắt đã đuổi tới trước người Lâm Hi.
Oanh!
Hư không tối sầm lại, kiếm khí đen kịt vốn là chỉ to chừng ngón tay trong chốc lát lại phác thiên cái địa, bao dung toàn bộ hư không. Trong một sát na, Lâm Hi cảm giác toàn bộ Thiên Địa đều áp qua, bốn phía tràn ngập mùi tử vong đầm đặc.
- Vạn Kiếm đại pháp!
- Thủy Hỏa đại pháp!
- A Tu La đại pháp!
- Phấn Toái đại pháp!
...... Trong khoảng thời gian ngắn, không gian tiêu tan, Lâm Hi cơ hồ đánh ra tất cả tuyệt học. Vô số tuyệt học, oanh kích lên Ma Kiếm kiếm khí ở phía trước, nhưng mà lại như bọ ngựa đấu xe, nhao nhao nát bấy, Một ngón tay này của Ma Kiếm trưởng lão lại Như Ảnh Tùy Hình, đánh nhanh đến.
- Huyền Vũ đại bích lũy.
Không có cách nào, Lâm Hi cắn răng một cái, dùng ra Huyền Vũ đại bích lũy. Dùng Huyền Vũ đại bích lũy trong khoảng thời gian uống hết một chén trà, không thể ra được. Nhưng hiện giờ đã bất chấp nhiều như vậy rồi.
Ông!
Một quả viên cầu màu vàng lợt cực lớn, vô cùng trầm trọng đột nhiên từ trên trời giáng xuống, xuất hiện trong đại điện của Ma Kiếm trưởng lão.
Oanh!
Kiếm khí bốn phía, Huyền Vũ đại bích lũy lù lù bất động, nhưng Lâm Hi bên trong lại chấn động toàn thân, cảm giác chân khí toàn thân, như nước xả đê vậy, thoáng cái liền hết sạch
Ma Kiếm trưởng lão một kiếm này, rõ ràng đã rút hết chân khí trong cơ thể Lâm Hi.
Bất quá, cũng may trong cơ thể hắn có Vạn Hoàng Đồ, chân khí hồng lưu liên tục không ngừng xuyên qua Vạn Hoàng Đồ đưa vào trong cơ thể Lâm Hi, nhanh chóng bổ sung chân khí của hắn.
- Tiểu tử, ngươi ngược lại quả thực có vài phần bổn sự, rõ ràng có thể đón một ngón tay của ta.
Thanh âm của Ma Kiếm trưởng lão đột nhiên vang lên bên tai Lâm Hi, khiến hắn sợ tới mức vong hồn xuất khiếu!
Huyền Vũ Đại Bích Lũy của Lâm Hi phòng ngự rất mạnh, mười thành lực lượng chỉ có một thành có thể công đến. Dùng tình huống của Lâm Hi, đủ để ngăn cản lục lượng cường đại hơn hắn gấp 10 lần.
Mà thực lực Lâm Hi đã là tiếp cận Tam quả Thánh vương, lực một kích gấp 10 lần Tam quả Thánh vương cường đại đến cỡ nào chứ!
Từ lúc đạt được Huyền Vũ Đại Bích Lũy đến bây giờ, Lâm Hi chỉ mới dùng qua một lần ở Tử Quang Hải của Phong Bạo Chi Môn để đối phó bọn người Long Băng Nhan. Lúc khác, căn bản chưa từng dùng qua.
Đây là pháp khí bảo vệ tánh mạng mà Lâm Hi ẩn giấu!
Nhưng ở trước mặt vị Ma Kiếm trưởng lão này của Tiên La Phái, chỉ một ngón tay đã khiến Lâm Hi dốc hết một thân sở học, vận dụng Huyền Vũ Đại Bích Lũy ẩn giấu, nhưng dù vậy cũng không thể ngăn được Ma Kiếm trưởng lão.
Trong cảm giác của Lâm Hi, Ma Kiếm trưởng lão thật giống như đứng ở trước mặt hắn nói chuyện vậy, hoàn toàn không bị Huyền Vũ Đại Bích Lũy ngăn cản. Càng khiến Lâm Hi chấn động chính là cảm giác mà Ma Kiếm trưởng lão mang đến cho hắn là căn bản không bị Huyền Vũ Đại Bích Lũy hạn chế, có thể trực tiếp tiến vào trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy.
Ông!
Trong đại điện, Ma Kiếm trưởng lão bàn tay dương dương tự đắc, xa xa phủi phủi Huyền Vũ Đại Bích Lũy, một cổ sóng không gian cường đại liền xẹt qua, chuyện khiến người chấn động đã xảy ra.
Chỉ thấy hào quang lóe lên, bốn phía biến ảo, Lâm Hi phát hiện mình đã ra khỏi Huyền Vũ Đại Bích Lũy, đứng ở đối diện Ma Kiếm trưởng lão. Mà trong tay Ma Kiếm trưởng lão đang nắm một hạt châu màu vàng lợt, đúng là Huyền Vũ Đại Bích Lũy.
Huyền Vũ Đại Bích Lũy của Lâm Hi cứ như vậy bị Ma Kiếm trưởng lão đơn giản phá vỡ.
- Pháp khí rất kỳ dị, phi thường cường đại. Chỉ tiếc không quá nguyên vẹn. Đụng phải cường giả Tiên Đạo có thể điều khiển không gian căn bản không thể ngăn cản được ngươi từ nơi nào lấy được?
Ma Kiếm trưởng lão nhìn chăm chú vào Huyền Vũ Đại Bích Lũy trong tay, tùy ý vuốt vuốt, thản nhiên nói.
Lâm Hi đương nhiên biết rõ Huyền Vũ Đại Bích Lũy không hoàn chỉnh, chuẩn xác mà nói, cái này căn bản không phải pháp khí gì, mà là một bộ kiện hạch tâm của chiến thuyền cổ xưa chìm sâu trong Địa Ngục Đại Thế Giới. Bất quá, Lâm Hi cũng không muốn kể ra, cũng không muốn chạy trốn.
Trong lòng của hắn khiếp sợ. Thực lực của Ma Kiếm trưởng lão quá lợi hại, song phương chênh lệch không thể tính toán. Thậm chí ngay cả Huyền Vũ Đại Bích Lũy trong tay hắn cũng chỉ là đồ chơi, Lâm Hi căn bản không cho rằng ở trước mặt hắn mình có thể thoát được. Hơn nữa, nơi này chính là Tiên La Phái, có thể trốn đi nơi nào chứ?
Sau nửa ngày không nghe được câu trả lời, Ma Kiếm trưởng lão quay người lại, ngón tay bắn ra, Huyền Vũ Đại Bích Lũy sau khi thu nhỏ lại, hiện ra nguyên hình liền vèo một phát bay tới, như trước trả lại cho Lâm Hi:
- Không cần cảm thấy khiếp sợ như vậy, ta muốn giết ngươi, ngươi đã sớm chết rồi. Ngươi muốn trách, thì đi trách lão thất phu sư phụ kia của ngươi. Lão già này thu đồ đệ, trong thư còn khoe khoang với ta, còn bảo ta cứ việc yên tâm khảo thí.
Ma Kiếm trưởng lão nói xong, ngẩng đầu, con mắt đen nhánh lườm Lâm Hi thật sâu, ý tứ không cần nói cũng biết. Sau đó nói:
- Bất quá, hắn ngược lại cũng không phải nói khoát. Vốn, nửa thành lực lượng kia của ta chỉ cần cho ngươi chút giáo huấn nhỏ thì sẽ ngừng lại. Không nghĩ tới, rõ ràng bị ngươi đỡ được.
Cường giả Tiên Đạo Cảnh lực lượng Thu phát tùy tâm, Ma Kiếm trưởng lão muốn cho Lâm Hi một cái Giáo huấn nho nhỏ thì tuyệt đối sẽ không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.
Chỉ là, kết quả cuối cùng vẫn vượt quá dự liệu của hắn. Lâm Hi dựa vào thực lực của mình, rõ ràng cứ thế ngăn cản được toàn một ngón tay của hắn.
...
Lâm Hi im lặng không nói, có một loại cảm giác buồn bực nói không nên lời.
Phong thư này của sư phụ Hình Tuấn Thần hắn căn bản chưa xem qua, cũng không biết bên trong nói gì. Hôm nay lại nói tiếp tất cả đều là do sư phụ hắn gây ra cả.
Hắn vốn nghĩ sư phụ cùng Ma Kiếm trưởng lão là hảo hữu chí giao, giao phong thư, sau đó cầm lấy Hắc Ám Lôi Nham rời đi là được. Nhưng hiện giờ xem ra, sư phụ và Ma Kiếm trưởng lão quả thực là bằng hữu, nhưng tuyệt đối không phải loại bằng hữu bình thường như mình nghĩ.
Nghĩ đến cũng đúng, dùng loại tính chất âm lãnh này của Ma Kiếm trưởng lão, có bao nhiêu người chịu được hắn chứ!
- Lão đầu tử..., cái này thật đúng là tai bay vạ gió ah!
Lâm Hi nhớ tới vị sư phụ kia, trong nội tâm dở khóc dở cười.
- Ngươi cũng không cần cảm thấy không thoải mái, coi như trưởng bối chỉ điểm hậu bối thôi. Ta và sư phụ ngươi là bạn tri kỷ, khối Hắc Ám Lôi Nham này cũng là chúng ta năm đó cùng nhau phát hiện. Bất quá, bất kể là ta hay sư phụ ngươi, đều không có tu luyện công pháp Lôi hệ. Cầm khối Hắc Ám Lôi Nham này căn bản cũng vô dụng.
Ma Kiếm trưởng lão thản nhiên nói, thanh âm trầm thấp, tự thuật một đoạn chuyện cũ.
Thanks
Thiên Địa run rẩy dữ dội, một đạo kiếm khí đen kịt, thấu chỉ mà ra, như thiểm điện xẹt qua hư không, đuổi theo Lâm Hi.
Lâm Hi trong lúc rút lui đã dùng Tiểu na di pháp, tốc độ nhanh vô cùng. Nhưng Ma Kiếm trưởng lão điểm ra một ngón tay không biết nhanh hơn hắn bao nhiêu lần, trong nháy mắt đã đuổi tới trước người Lâm Hi.
Oanh!
Hư không tối sầm lại, kiếm khí đen kịt vốn là chỉ to chừng ngón tay trong chốc lát lại phác thiên cái địa, bao dung toàn bộ hư không. Trong một sát na, Lâm Hi cảm giác toàn bộ Thiên Địa đều áp qua, bốn phía tràn ngập mùi tử vong đầm đặc.
- Vạn Kiếm đại pháp!
- Thủy Hỏa đại pháp!
- A Tu La đại pháp!
- Phấn Toái đại pháp!
...... Trong khoảng thời gian ngắn, không gian tiêu tan, Lâm Hi cơ hồ đánh ra tất cả tuyệt học. Vô số tuyệt học, oanh kích lên Ma Kiếm kiếm khí ở phía trước, nhưng mà lại như bọ ngựa đấu xe, nhao nhao nát bấy, Một ngón tay này của Ma Kiếm trưởng lão lại Như Ảnh Tùy Hình, đánh nhanh đến.
- Huyền Vũ đại bích lũy.
Không có cách nào, Lâm Hi cắn răng một cái, dùng ra Huyền Vũ đại bích lũy. Dùng Huyền Vũ đại bích lũy trong khoảng thời gian uống hết một chén trà, không thể ra được. Nhưng hiện giờ đã bất chấp nhiều như vậy rồi.
Ông!
Một quả viên cầu màu vàng lợt cực lớn, vô cùng trầm trọng đột nhiên từ trên trời giáng xuống, xuất hiện trong đại điện của Ma Kiếm trưởng lão.
Oanh!
Kiếm khí bốn phía, Huyền Vũ đại bích lũy lù lù bất động, nhưng Lâm Hi bên trong lại chấn động toàn thân, cảm giác chân khí toàn thân, như nước xả đê vậy, thoáng cái liền hết sạch
Ma Kiếm trưởng lão một kiếm này, rõ ràng đã rút hết chân khí trong cơ thể Lâm Hi.
Bất quá, cũng may trong cơ thể hắn có Vạn Hoàng Đồ, chân khí hồng lưu liên tục không ngừng xuyên qua Vạn Hoàng Đồ đưa vào trong cơ thể Lâm Hi, nhanh chóng bổ sung chân khí của hắn.
- Tiểu tử, ngươi ngược lại quả thực có vài phần bổn sự, rõ ràng có thể đón một ngón tay của ta.
Thanh âm của Ma Kiếm trưởng lão đột nhiên vang lên bên tai Lâm Hi, khiến hắn sợ tới mức vong hồn xuất khiếu!
Huyền Vũ Đại Bích Lũy của Lâm Hi phòng ngự rất mạnh, mười thành lực lượng chỉ có một thành có thể công đến. Dùng tình huống của Lâm Hi, đủ để ngăn cản lục lượng cường đại hơn hắn gấp 10 lần.
Mà thực lực Lâm Hi đã là tiếp cận Tam quả Thánh vương, lực một kích gấp 10 lần Tam quả Thánh vương cường đại đến cỡ nào chứ!
Từ lúc đạt được Huyền Vũ Đại Bích Lũy đến bây giờ, Lâm Hi chỉ mới dùng qua một lần ở Tử Quang Hải của Phong Bạo Chi Môn để đối phó bọn người Long Băng Nhan. Lúc khác, căn bản chưa từng dùng qua.
Đây là pháp khí bảo vệ tánh mạng mà Lâm Hi ẩn giấu!
Nhưng ở trước mặt vị Ma Kiếm trưởng lão này của Tiên La Phái, chỉ một ngón tay đã khiến Lâm Hi dốc hết một thân sở học, vận dụng Huyền Vũ Đại Bích Lũy ẩn giấu, nhưng dù vậy cũng không thể ngăn được Ma Kiếm trưởng lão.
Trong cảm giác của Lâm Hi, Ma Kiếm trưởng lão thật giống như đứng ở trước mặt hắn nói chuyện vậy, hoàn toàn không bị Huyền Vũ Đại Bích Lũy ngăn cản. Càng khiến Lâm Hi chấn động chính là cảm giác mà Ma Kiếm trưởng lão mang đến cho hắn là căn bản không bị Huyền Vũ Đại Bích Lũy hạn chế, có thể trực tiếp tiến vào trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy.
Ông!
Trong đại điện, Ma Kiếm trưởng lão bàn tay dương dương tự đắc, xa xa phủi phủi Huyền Vũ Đại Bích Lũy, một cổ sóng không gian cường đại liền xẹt qua, chuyện khiến người chấn động đã xảy ra.
Chỉ thấy hào quang lóe lên, bốn phía biến ảo, Lâm Hi phát hiện mình đã ra khỏi Huyền Vũ Đại Bích Lũy, đứng ở đối diện Ma Kiếm trưởng lão. Mà trong tay Ma Kiếm trưởng lão đang nắm một hạt châu màu vàng lợt, đúng là Huyền Vũ Đại Bích Lũy.
Huyền Vũ Đại Bích Lũy của Lâm Hi cứ như vậy bị Ma Kiếm trưởng lão đơn giản phá vỡ.
- Pháp khí rất kỳ dị, phi thường cường đại. Chỉ tiếc không quá nguyên vẹn. Đụng phải cường giả Tiên Đạo có thể điều khiển không gian căn bản không thể ngăn cản được ngươi từ nơi nào lấy được?
Ma Kiếm trưởng lão nhìn chăm chú vào Huyền Vũ Đại Bích Lũy trong tay, tùy ý vuốt vuốt, thản nhiên nói.
Lâm Hi đương nhiên biết rõ Huyền Vũ Đại Bích Lũy không hoàn chỉnh, chuẩn xác mà nói, cái này căn bản không phải pháp khí gì, mà là một bộ kiện hạch tâm của chiến thuyền cổ xưa chìm sâu trong Địa Ngục Đại Thế Giới. Bất quá, Lâm Hi cũng không muốn kể ra, cũng không muốn chạy trốn.
Trong lòng của hắn khiếp sợ. Thực lực của Ma Kiếm trưởng lão quá lợi hại, song phương chênh lệch không thể tính toán. Thậm chí ngay cả Huyền Vũ Đại Bích Lũy trong tay hắn cũng chỉ là đồ chơi, Lâm Hi căn bản không cho rằng ở trước mặt hắn mình có thể thoát được. Hơn nữa, nơi này chính là Tiên La Phái, có thể trốn đi nơi nào chứ?
Sau nửa ngày không nghe được câu trả lời, Ma Kiếm trưởng lão quay người lại, ngón tay bắn ra, Huyền Vũ Đại Bích Lũy sau khi thu nhỏ lại, hiện ra nguyên hình liền vèo một phát bay tới, như trước trả lại cho Lâm Hi:
- Không cần cảm thấy khiếp sợ như vậy, ta muốn giết ngươi, ngươi đã sớm chết rồi. Ngươi muốn trách, thì đi trách lão thất phu sư phụ kia của ngươi. Lão già này thu đồ đệ, trong thư còn khoe khoang với ta, còn bảo ta cứ việc yên tâm khảo thí.
Ma Kiếm trưởng lão nói xong, ngẩng đầu, con mắt đen nhánh lườm Lâm Hi thật sâu, ý tứ không cần nói cũng biết. Sau đó nói:
- Bất quá, hắn ngược lại cũng không phải nói khoát. Vốn, nửa thành lực lượng kia của ta chỉ cần cho ngươi chút giáo huấn nhỏ thì sẽ ngừng lại. Không nghĩ tới, rõ ràng bị ngươi đỡ được.
Cường giả Tiên Đạo Cảnh lực lượng Thu phát tùy tâm, Ma Kiếm trưởng lão muốn cho Lâm Hi một cái Giáo huấn nho nhỏ thì tuyệt đối sẽ không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.
Chỉ là, kết quả cuối cùng vẫn vượt quá dự liệu của hắn. Lâm Hi dựa vào thực lực của mình, rõ ràng cứ thế ngăn cản được toàn một ngón tay của hắn.
...
Lâm Hi im lặng không nói, có một loại cảm giác buồn bực nói không nên lời.
Phong thư này của sư phụ Hình Tuấn Thần hắn căn bản chưa xem qua, cũng không biết bên trong nói gì. Hôm nay lại nói tiếp tất cả đều là do sư phụ hắn gây ra cả.
Hắn vốn nghĩ sư phụ cùng Ma Kiếm trưởng lão là hảo hữu chí giao, giao phong thư, sau đó cầm lấy Hắc Ám Lôi Nham rời đi là được. Nhưng hiện giờ xem ra, sư phụ và Ma Kiếm trưởng lão quả thực là bằng hữu, nhưng tuyệt đối không phải loại bằng hữu bình thường như mình nghĩ.
Nghĩ đến cũng đúng, dùng loại tính chất âm lãnh này của Ma Kiếm trưởng lão, có bao nhiêu người chịu được hắn chứ!
- Lão đầu tử..., cái này thật đúng là tai bay vạ gió ah!
Lâm Hi nhớ tới vị sư phụ kia, trong nội tâm dở khóc dở cười.
- Ngươi cũng không cần cảm thấy không thoải mái, coi như trưởng bối chỉ điểm hậu bối thôi. Ta và sư phụ ngươi là bạn tri kỷ, khối Hắc Ám Lôi Nham này cũng là chúng ta năm đó cùng nhau phát hiện. Bất quá, bất kể là ta hay sư phụ ngươi, đều không có tu luyện công pháp Lôi hệ. Cầm khối Hắc Ám Lôi Nham này căn bản cũng vô dụng.
Ma Kiếm trưởng lão thản nhiên nói, thanh âm trầm thấp, tự thuật một đoạn chuyện cũ.
Thanks
/1561
|