Đôi mắt của Mạc Sầu hiện lên đầy tia máu, lười biếng duỗi eo, ngáp một cái nói: Sư tỷ, đệ mệt rồi, tối nay đệ ngủ giường của tỷ.
Vương phi! Hổ Phách bưng trà nóng cùng bánh xốp tiến vào, vừa đúng lúc nhìn thấy cả người Mạc Sầu nằm trên giường của Vương phi, nàng chợt để mâm trà lên trên bàn nhỏ, tiến lên một tay nắm lấy xiêm áo của Mạc Sầu, Giường của Vương phi là chỗ ngươi có thể nằm sao?
Nàng đang vui mừng, may mắn Vương Gia không thấy, nếu không kết quả. . . . . . Thật không tưởng tượng nổi nha!
Mạc Sầu mở đôi mắt tỉnh táo ra, lộ ra nét mặt không vui, tầm mắt rơi vào xiêm áo của mình bị Hổ Phách nắm, lông mi nhăn lên, không khỏi nheo mắt lại, Vị tỷ tỷ này, chẳng lẽ ngươi không biết nam nữ thụ thụ bất thân sao? diendanlequydon
Đôi mắt âm u hàn khí của Hổ Phách nhìn ành mắt của Mạc Sầu, nghe vậy, tầm mắt sững sờ rơi vào lồng ngực cường tráng trắng nõn kia, đáy mắt phung trào hốt hoảng đẩy màu sắc, nhưng tay cũng bất giác không thả ra.
Nam Cung Tự khẽ nhấp một ngụm trà nóng, ánh mắt nhàn nhạt quét mắt nhìn Hổ Phách, cái miệng nhỏ nhắn hơi vểnh lên, Không có gì đáng ngại, Bổn cung tối nay ngủ trong phòng của Vương Gia.
Ấn đường của Hổ Phách nhăn lại, lộ ra vẻ do dự: Nhưng. . . . . .
Nam Cung Tự chậm rãi đặt ly trà xuống, đứng dậy liếc nhìn Hổ Phách, Thuận theo ý của hắn đi! Nói xong, nghênh đón gió phả vào mặt đi ra ngoài.
Mạc Sầu ngắm nhìn bóng lưng sư tỷ rời đi, cái nhìn đầy thâm ý hướng Hổ Phách nhìn tới, nhếch miệng hiện lên nụ cười hài hước, Thế nào, không có ý định buông tay sao?
Hổ Phách luống cuống, vội vàng buông tay ra, trừng mắt nhìn Mạc Sầu hừ một tiếng, xoay người đi ra ngoài.
Sau mấy ngày
Phía chân trời ở giữa treo một vòng ánh tà dương, hào quang phản chiếu trên mặt hồ, nước theo mặt hồ dâng lên tầng cơn sóng phiêu dật dập dờn, cây mai trên bờ hồ theo gió nhẹ thổi lất phất, cánh hoa màu hồng nhẹ nhàng bay xuống trên mặt hồ.diendanlequydon
Bước chân của Nam Cung Tự đi chậm trên mặt tuyết trong hậu viện Vương phủ, nàng dừng lại bước chân, thân thể nhẹ nhàng nghiêng dựa vào cây mai, hít không khí lạnh một hơi, hoa mai ở trên đầu ngón tay theo gió bay xuống ở trên mặt hồ, hiện lên từng vòng dao động.
Lối vào hậu viện, bóng người mặc chiến bào vội vã xông vào, nhìn kỹ, đầu đội khôi giáp, eo
/88
|