THIÊN KIM HẠ PHỦ

Chương 26 - Chương 26

/100


Hạ Viên giương mắt nhìn thấy là nha đầu Ngọc Trụy của phòng châm tuyến Hạ lão thái thái, không khỏi cười nói: “Vừa mới tan tiệc, thấy mọi người vây quanh Hạ lão thái thái đến trong phòng nói chuyện, đoán không có chuyện gì của ta, thế này mới trở về phòng, lúc này tìm ta đi qua có chuyện gì?”

Ngọc Trụy đến gần nói nhỏ: “Nghiêm phu nhân mang hai vị cô nương đến trong phòng lão thái thái nhìn thấy bức bình phong thêu một bộ sơn thủy, tinh tế nhìn xem, rất tán thưởng, nói lá cây dùng chỉ màu xanh biếc và xanh thẫm thêu lên, vừa nhìn liền cảm thấy lá cây có hai mặt, một mặt đón sáng, một mặt ẩn sáng. Này cũng xong. Có điều thêu hai ngọn núi kia, lại dùng ba loại chỉ màu màu xám đậm màu xám nhạt cùng màu trắng xám thêu thành, nhìn thật huyền ảo, nói thêu bức này rất khó. Vì nô tỳ thêu thùa may vá, các nàng kéo nô tỳ qua hỏi, biết bức bình phong này là Nhị thiếu phu nhân và Viên cô nương cùng thêu, nên bảo nô tỳ đến mời Viên cô nương đi qua chỉ giáo phương pháp thêu thất sắc này.”

Hạ Viên nghe như vậy, quay đầu nói với nha đầu Hạnh Nhân của mình: “Muội về phòng nói nương ta biết một tiếng, nói ta đến trong phòng lão phu nhân, một lát sẽ trở về phòng. Nhìn xem Cẩn nhi lúc này đã khỏe chưa, nếu vẫn nháo loạn không chịu uống thuốc, muội đến phòng lão phu nhân tìm, ta lập tức trở về.”

Hạnh Nhân đáp ứng, rời đi. Ngọc Trụy cười hỏi: “Nghe nói Cẩn nhi nhiễm phong hàn, ho mấy ngày nay, hôm nay vẫn chưa khỏe sao?”

“Đại phu nói cho uống thuốc, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ khỏe. Có điều Cẩn nhi còn nhỏ, chưa biết nói rõ, ho lên rất dọa người, lại không biết phải nhổ đàm ra, chúng ta đều hận không thể ho thay hắn, thật đau lòng! Hai ngày nay, nương ta đút thuốc hắn còn không uống, nên ta phải ở bên cạnh giả vờ uống một hớp, lại đút hắn uống một ngụm, bày ra chuyện đồng cam cộng khổ, thế này mới uống thuốc xong. Mỗi lần đều biết chuẩn bị hai viên mứt hoa quả sớm nhét vào miệng.” Hạ Viên lắc đầu nói: “Vì hắn ho khan không dám ôm ra gặp gió, lại không dám xa hắn, hôm nay sinh nhật Anh tỷ tỷ, nương ta cũng không dám ra cửa, chỉ bảo ta chuẩn bị hạ lễ đưa Anh tỷ tỷ.”

Nói chuyện, cũng đã đi vào phòng Hạ lão thái thái, quả nhiên thấy Nghiêm Kiều và Nghiêm Dung đang vây quanh trước bức bình phong nói chuyện. Hai nàng thấy Hạ Viên đến đây, vội đón chào, cười nói: “Viên nhi thật khéo tay, màu chỉ xám đậm nhạt khác nhau thêu lên, lại có thể thêu ra hiệu quả như vậy, thật làm mọi người mở rộng tầm mắt.”

“Nàng chỉ là tiểu hài tử, các ngươi cũng đừng khen nàng nhiều quá!” Hạ lão thái thái đang nói chuyện cùng Sử Đình ở bên kia, nghe vậy cất giọng nói: “Một bộ bình phong như vậy, nàng chỉ thêu lá cây thôi, mấy thứ núi non, phối màu này nọ thật đúng là nàng phối, nhưng không phải nàng thêu, là tú nương và nương nàng thức đêm gấp gáp thêu ra đấy.”

Vì đại thọ lần trước của Hạ lão thái thái, Quý Thư lại không ngờ tú nương muốn thêu bình phong đến tặng, nhưng lại không biết thêu cái gì lên bình phong, đúng lúc Hạ Viên đang học thêu thất sắc, nói ra thêu Sơn Thủy đồ cũng rất khác biệt. Lúc ấy Quý Thư cười nói: “Sơn thủy nhiều nhất chỉ dùng ba màu chỉ, thêu ra sợ không đủ vui mừng.” Hạ Viên vừa nghe nhân tiện nói: “Chỉ là một màu xám, cũng có mấy loại đậm nhạt khác nhau, nếu dùng châm pháp thêu thất sắc, thêu ra cũng không chỉ có ba loại màu.” Quý Thư vừa nghe đã động tâm, cùng tú nương bàn bạc một lúc, liền quyết định theo chủ ý của Hạ Viên thêu Sơn Thủy đồ. Có điều Sơn Thủy đồ này là chú ý đến ý cảnh, không thể so sánh với tranh hoa chim chóc, hình thái trông sống động là xong, kết quả khi thêu mới thấy không dễ. Nếu không phải phỏng theo bức họa trước kia Hạ Niên từng vẽ, chỉ sợ thêu không thành. Dù là như thế, cũng thiếu chút không kịp dâng tới đúng ngày đại thọ Hạ lão thái thái. Sau đó ngay cả Hạ Viên cũng hỗ trợ thêu lá cây, khó khăn lắm mới trước buổi tối sinh nhật Hạ lão thái thái một ngày mới thêu xong bức bình phong này. Bây giờ đang bày biện bức bình phong này trong phòng , có nữ khách đến đây nhìn thấy, đều khen thêu đẹp.

Lại nói đến Nghiêm Kiều và Nghiêm Dung nghe được lời Hạ lão thái thái nói như vậy, cũng cười nói: “Nói đến phương pháp thêu lá cây này, cũng không đơn giản đâu. Nhìn xem chiếc lá này, bên trong xanh biếc, chỗ cạnh cuốn lại dùng màu xanh thẫm, đến gần trên cùng lại là màu xanh nhạt, chỉ nhìn đơn giản một chiếc lá này thôi, cũng thấy như ngọn núi này có gió nhẹ lướt qua, thổi qua phiến lá, lại cảm thấy như vừa mới mưa, sắc trời hửng sáng, phiến lá phản quang. Nếu không phải chúng ta đã học qua vẽ tranh, kỳ diệu này vẫn không nhìn ra!” Hai người vừa nói, vừa cười nói với Hạ lão thái thái: Đầu năm nay nữ

/100

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status