Edit: hoacodat
Đợi đến ngày Trầm phu nhân điểm đồ cưới cho nữ nhi, các phu nhân các phủ thường hay lui tới quả nhiên đã sớm đi tới Trầm phủ chúc mừng. Hạ lão thái thái dẫn theo Hạ Anh Hạ Mẫn Hạ Viên đến cửa Trầm phủ, sớm có ma ma quản sự chạy đi thông báo, Trầm phu nhân tự mình ra đón.
Hạ Viên thấy tuổi Trầm phu nhân khoảng ba mươi bảy ba mươi tám, đôi chân mày thản nhiên, tuy nói đã không còn trẻ, nhưng vẫn có một cỗ ý nhị đặc biệt. Nghe nói nữ nhi bà trưởng thành rất giống bà, cũng là một mỹ nhân, trách không được khi tiến cung đã bị Hoàng hậu chú ý, bây giờ đã sánh đôi cùng Nhị hoàng tử rồi!
Trầm phu nhân nhìn thấy mấy vị cô nương Hạ phủ, đã đi tới khen trước: “Ôi chao, toàn bộ đều thanh tú thủy linh.” Nói xong nhìn Hạ Viên một chút nói: “Đây có phải là nữ nhi của Hạ Niên không, nhìn dáng vẻ như bánh bột ngô in ra vậy, nghe nói còn có một ca ca long phượng thai, đáng tiếc mấy năm nay ta luôn ở ngoại thành dưỡng bệnh, vẫn còn chưa gặp được!” Nói chuyện, dẫn đám người Hạ lão thái thái vào chính phòng.
Thẩm gia ba đời đều được phong hầu, đến thế hệ này của Trầm lão thái gia, cũng là người rất quan trọng trong kinh thành. Trầm lão thái gia và Hạ lão thái gia lúc ấy đều cùng là tiến sĩ, rất có giao tình. Trầm phu nhân hiện giờ là nàng dâu thứ sáu của Thẩm gia. Trước đây Hạ Niên từng xem tướng cho nàng dâu thứ ba của Thẩm gia, nói giữa lông mày nàng có nốt ruồi cát, chắc chắn sẽ sinh quý nam, sau đó quả nhiên sinh hạ quý tử. Đặt tên là Thẩm Nguyên Chi, ba tuổi đã đọc sách, tới năm tuổi thì làm thơ, mười sáu tuổi đã làm trạng nguyên. Bây giờ đã hai mươi tuổi, đang nhậm một chức vị quan trọng trong triều đình, nhìn Thẩm gia một nhà phú quý, thật đúng là cần phải nhờ hắn đây!
Khi đi vào chính phòng, nhìn thấy các nơi đều treo mạn trướng màu đỏ, các ghế gỗ đàn hương được lót đệm thất thải vân, đều là vui mừng. Các phu nhân ở trong phòng nhìn thấy Hạ lão thái thái đi vào, cũng là đám người Thượng thư phu nhân, An Bình Hầu phu nhân, Trần phu nhân, Trấn Nam phu nhân. Hạ Viên liếc mắt một cái, phát hiện đa số là người quen. Quả nhiên trong các phu nhân quyền quý trong kinh thành đều đến đầy đủ rồi? Không đúng, theiesu một người, Tướng quân phu nhân không có tới.
An Bình Hầu phu nhân vừa thấy Hạ Viên liền kết thúc câu chuyện bảo nàng qua, cười nói: “Mấy ngày không gặp được con rồi. Mấy ngày hôm trước ở phủ công chúa hỏi qua, còn nói con dạo gần đây đang bận rộn học thêu, ngay cả phủ Trưởng công chúa cũng ít đi tới. Ta nói hôm nay đến phủ Thẩm gia, người lớn nhà con chắc chắn sẽ dẫn theo các tiểu cô nương đến đây xem đồ cưới, quả nhiên đã đến. Đồ cưới này khẳng định có rất nhiều danh phẩm thêu, các con đang học thêu khẳng định phải đến xem chút.”
Lại có một vị phu nhân nhìn thấy An Bình Hầu phu nhân kéo Hạ Viên nói chuyện, nói nhỏ với một vị phu nhân khác: “Vị tiểu thư này là nữ nhi long phượng thai của Hạ Niên Hạ phủ, lớn lên thật xinh đẹp, nghe nói thêu thùa cũng làm tốt lắm. Nghe nói lúc hơn bốn tuổi, Tướng quân phu nhân và An Bình Hầu phu nhân đã tới cửa cầu thân, muốn định nàng làm thê tức. Sau này vẫn là Trưởng công chúa đặt điều kiện, made by diendanlequydon,, nói muốn cầu thân, phải có công danh mới được.Thế này hai nhà mới thôi. Bây giờ nhi tử nhà Tướng quân đã có công danh, tiểu nhi tử bên kia bất quá mới mười tuổi, nghe nói cũng không tồi, qua vài năm cũng sẽ vì hắn tìm cái công danh. Lúc ấy, chỉ sợ hai phủ lại muốn cướp đoạt nữa đây. Chúng ta chỉ cần chờ xem diễn thôi!”
Một vị phu nhân khác biết được một ít chuyện bí mật năm đó, lúc này cũng nói nhỏ: “Tướng quân phu nhân và Thẩm phu nhân luôn không thích nhau, mặc dù An Bình Hầu phu nhân và Tướng quân phu nhân cũng có lui tới, nhưng nàng là muội muội Thẩm phu nhân. Nghe nói, chỉ cần Tướng quân phu nhân muốn tìm thứ gì, An Bình Hầu phu nhân và Thẩm phu nhân sẽ tìm cách cướp trước. Vì nghe đâu Tướng quân phu nhân rất thích Viên tiểu thư này, nhà An Bình phu nhân cũng có vài nhi tử, tất nhiên muốn tìm cách đoạt lấy trước, định trước Viên tiểu thư. Đợi Viên tiểu thư này đến mười tuổi, chắn chắn lại có một trận tranh đoạt. Hai nhà các nàng tranh không phải là người, chỉ sợ tranh đoạt này chỉ là mặt mũi.”
Trấn Nam phu nhân dẫn theo Tam nữ nhi Kiều Thấm đến, Kiều Thấm thấy Hạ Viên cũng đến, tất nhiên kéo Hạ Viên thì thầm, cười nói: “Ta nghe phủ các ngươi cho ngươi và Ý tỷ ghi danh trước Tư Tú nữ quan, đợi ba năm sau tham gia đại hội Tú Phẩm Nam Bắc. Vừa hay, lúc này nương ta cũng báo danh cho ta, cũng nằm trên danh sách. Không biết ba năm sau chúng ta có thể đi một chuyến đến Bắc Thành quốc nở mày nở mặt không!” Vì nói đến Bắc Thành quốc, Kiều Thấm bỗng nhớ tới năm đó Hạ Viên cũng đã nhận tiểu hoàng tử Đường Chí Lễ làm “đệ đệ”, lúc này che miệng cười nói: “Lúc trước còn nhỏ, không biết là chuyện gì. Thời gian trước ta theo nương ta đến phủ Trưởng công chúa, nghe người lớn nhắc đến chuyện này, nói ngươi từ nhỏ đã thông minh, có thể chế trụ được tiểu hoàng tử ngoan ngoãn gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ, làm ta cười đau cả bụng.”
Nói tới Đường Chí Lễ, Hạ Viên cũng nhớ lại hắn lúc đó thân bất do kỷ thái độ quẫn bách phải kêu mình một tiếng tỷ tỷ, không khỏi phì cười nói, “Khi ấy còn nhỏ, chuyện này cũng không nhớ rõ nữa. Chỉ nhớ ở trước mặt mọi người hắn gọi ta một tiếng tỷ tỷ, lòng ta thật vui sướng thôi.”
“Ngươi nói, ba
Đợi đến ngày Trầm phu nhân điểm đồ cưới cho nữ nhi, các phu nhân các phủ thường hay lui tới quả nhiên đã sớm đi tới Trầm phủ chúc mừng. Hạ lão thái thái dẫn theo Hạ Anh Hạ Mẫn Hạ Viên đến cửa Trầm phủ, sớm có ma ma quản sự chạy đi thông báo, Trầm phu nhân tự mình ra đón.
Hạ Viên thấy tuổi Trầm phu nhân khoảng ba mươi bảy ba mươi tám, đôi chân mày thản nhiên, tuy nói đã không còn trẻ, nhưng vẫn có một cỗ ý nhị đặc biệt. Nghe nói nữ nhi bà trưởng thành rất giống bà, cũng là một mỹ nhân, trách không được khi tiến cung đã bị Hoàng hậu chú ý, bây giờ đã sánh đôi cùng Nhị hoàng tử rồi!
Trầm phu nhân nhìn thấy mấy vị cô nương Hạ phủ, đã đi tới khen trước: “Ôi chao, toàn bộ đều thanh tú thủy linh.” Nói xong nhìn Hạ Viên một chút nói: “Đây có phải là nữ nhi của Hạ Niên không, nhìn dáng vẻ như bánh bột ngô in ra vậy, nghe nói còn có một ca ca long phượng thai, đáng tiếc mấy năm nay ta luôn ở ngoại thành dưỡng bệnh, vẫn còn chưa gặp được!” Nói chuyện, dẫn đám người Hạ lão thái thái vào chính phòng.
Thẩm gia ba đời đều được phong hầu, đến thế hệ này của Trầm lão thái gia, cũng là người rất quan trọng trong kinh thành. Trầm lão thái gia và Hạ lão thái gia lúc ấy đều cùng là tiến sĩ, rất có giao tình. Trầm phu nhân hiện giờ là nàng dâu thứ sáu của Thẩm gia. Trước đây Hạ Niên từng xem tướng cho nàng dâu thứ ba của Thẩm gia, nói giữa lông mày nàng có nốt ruồi cát, chắc chắn sẽ sinh quý nam, sau đó quả nhiên sinh hạ quý tử. Đặt tên là Thẩm Nguyên Chi, ba tuổi đã đọc sách, tới năm tuổi thì làm thơ, mười sáu tuổi đã làm trạng nguyên. Bây giờ đã hai mươi tuổi, đang nhậm một chức vị quan trọng trong triều đình, nhìn Thẩm gia một nhà phú quý, thật đúng là cần phải nhờ hắn đây!
Khi đi vào chính phòng, nhìn thấy các nơi đều treo mạn trướng màu đỏ, các ghế gỗ đàn hương được lót đệm thất thải vân, đều là vui mừng. Các phu nhân ở trong phòng nhìn thấy Hạ lão thái thái đi vào, cũng là đám người Thượng thư phu nhân, An Bình Hầu phu nhân, Trần phu nhân, Trấn Nam phu nhân. Hạ Viên liếc mắt một cái, phát hiện đa số là người quen. Quả nhiên trong các phu nhân quyền quý trong kinh thành đều đến đầy đủ rồi? Không đúng, theiesu một người, Tướng quân phu nhân không có tới.
An Bình Hầu phu nhân vừa thấy Hạ Viên liền kết thúc câu chuyện bảo nàng qua, cười nói: “Mấy ngày không gặp được con rồi. Mấy ngày hôm trước ở phủ công chúa hỏi qua, còn nói con dạo gần đây đang bận rộn học thêu, ngay cả phủ Trưởng công chúa cũng ít đi tới. Ta nói hôm nay đến phủ Thẩm gia, người lớn nhà con chắc chắn sẽ dẫn theo các tiểu cô nương đến đây xem đồ cưới, quả nhiên đã đến. Đồ cưới này khẳng định có rất nhiều danh phẩm thêu, các con đang học thêu khẳng định phải đến xem chút.”
Lại có một vị phu nhân nhìn thấy An Bình Hầu phu nhân kéo Hạ Viên nói chuyện, nói nhỏ với một vị phu nhân khác: “Vị tiểu thư này là nữ nhi long phượng thai của Hạ Niên Hạ phủ, lớn lên thật xinh đẹp, nghe nói thêu thùa cũng làm tốt lắm. Nghe nói lúc hơn bốn tuổi, Tướng quân phu nhân và An Bình Hầu phu nhân đã tới cửa cầu thân, muốn định nàng làm thê tức. Sau này vẫn là Trưởng công chúa đặt điều kiện, made by diendanlequydon,, nói muốn cầu thân, phải có công danh mới được.Thế này hai nhà mới thôi. Bây giờ nhi tử nhà Tướng quân đã có công danh, tiểu nhi tử bên kia bất quá mới mười tuổi, nghe nói cũng không tồi, qua vài năm cũng sẽ vì hắn tìm cái công danh. Lúc ấy, chỉ sợ hai phủ lại muốn cướp đoạt nữa đây. Chúng ta chỉ cần chờ xem diễn thôi!”
Một vị phu nhân khác biết được một ít chuyện bí mật năm đó, lúc này cũng nói nhỏ: “Tướng quân phu nhân và Thẩm phu nhân luôn không thích nhau, mặc dù An Bình Hầu phu nhân và Tướng quân phu nhân cũng có lui tới, nhưng nàng là muội muội Thẩm phu nhân. Nghe nói, chỉ cần Tướng quân phu nhân muốn tìm thứ gì, An Bình Hầu phu nhân và Thẩm phu nhân sẽ tìm cách cướp trước. Vì nghe đâu Tướng quân phu nhân rất thích Viên tiểu thư này, nhà An Bình phu nhân cũng có vài nhi tử, tất nhiên muốn tìm cách đoạt lấy trước, định trước Viên tiểu thư. Đợi Viên tiểu thư này đến mười tuổi, chắn chắn lại có một trận tranh đoạt. Hai nhà các nàng tranh không phải là người, chỉ sợ tranh đoạt này chỉ là mặt mũi.”
Trấn Nam phu nhân dẫn theo Tam nữ nhi Kiều Thấm đến, Kiều Thấm thấy Hạ Viên cũng đến, tất nhiên kéo Hạ Viên thì thầm, cười nói: “Ta nghe phủ các ngươi cho ngươi và Ý tỷ ghi danh trước Tư Tú nữ quan, đợi ba năm sau tham gia đại hội Tú Phẩm Nam Bắc. Vừa hay, lúc này nương ta cũng báo danh cho ta, cũng nằm trên danh sách. Không biết ba năm sau chúng ta có thể đi một chuyến đến Bắc Thành quốc nở mày nở mặt không!” Vì nói đến Bắc Thành quốc, Kiều Thấm bỗng nhớ tới năm đó Hạ Viên cũng đã nhận tiểu hoàng tử Đường Chí Lễ làm “đệ đệ”, lúc này che miệng cười nói: “Lúc trước còn nhỏ, không biết là chuyện gì. Thời gian trước ta theo nương ta đến phủ Trưởng công chúa, nghe người lớn nhắc đến chuyện này, nói ngươi từ nhỏ đã thông minh, có thể chế trụ được tiểu hoàng tử ngoan ngoãn gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ, làm ta cười đau cả bụng.”
Nói tới Đường Chí Lễ, Hạ Viên cũng nhớ lại hắn lúc đó thân bất do kỷ thái độ quẫn bách phải kêu mình một tiếng tỷ tỷ, không khỏi phì cười nói, “Khi ấy còn nhỏ, chuyện này cũng không nhớ rõ nữa. Chỉ nhớ ở trước mặt mọi người hắn gọi ta một tiếng tỷ tỷ, lòng ta thật vui sướng thôi.”
“Ngươi nói, ba
/100
|