Edit: hoacodat
Nghe Đường Chí Lễ nói phía trước có người nhìn quen mắt, muốn đi qua nói mấy lời, Tưởng Chấn cười nói: “Cũng là quen biết, điện hạ đi qua đó đi. Ta cùng Chu đại nhân đi vào sảnh trước.” Bộ dáng rất che chở với Đường Chí Lễ. Đường Chí Lễ dừng lại nói: “Hôm nay vốn là lặng lẽ đi vào, cũng không muốn hưng sư động chúng (rêu rao). Định âm thầm đi tới. Cũng đoán chắc không có ai dám tới phủ Tướng quân quấy rối, nên không gọi người hộ tống.”
Tưởng Chấn nghe nói như thế, cũng cười trừ, ngón tay lại đưa ra đằng sau ra dấu, sớm có thị vệ vội lặng lẽ đi theo. Đùa à, không nói không thể để Tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc ngươi ở phủ tướng quân có chút sơ suất nhỏ nào, càng không thể cho ngươi có cơ hội chạy loạn đâu! Mặc dù phủ Tướng quân không có bí mật quân sự gì cả, nhưng cũng có rất nhiều nơi người Bắc Thành quốc các ngươi không thể nhìn được.
Chu Khuông Chính lại rất lạnh nhạt, im lặng không nói gì, đoán Tưởng Chấn ngươi tất nhiên sẽ âm thầm sai người bảo hộ Tiểu hoàng tử chúng ta chu toàn, nếu ở phủ Tướng quân có sơ suất gì, danh tiếng phủ Tướng quân cũng chỉ là hư danh rồi. Một đường đi vào, phủ Tướng quân mặc dù không đến mức sâm thủ nghiêm nghiêm (canh giữ nghiêm chỉnh chu toàn), nhưng khắp nơi cũng rất ảo diệu, cũng không thể khinh thường. Tiểu hoàng tử luôn thông minh cơ trí, lúc này nói thế chắc là muốn tìm tòi nghiên cứu gì đó, thế này mới mượn cớ nhìn thấy người quen mắt muốn đi qua chào hỏi mấy câu, nghĩ hắn tới đây không bao lâu, làm sao nhận biết ai chứ? Nhiều nhất chỉ gặp qua Viên cô nương Hạ phủ hai lần. Tiểu hoàng tử dựa vào thân phận tiểu hài tử, nếu có phạm úy kỵ gì, chỉ cần nói tuổi nhỏ không hiểu chuyện, rất ổn.
Tưởng Hoa An đang nói chuyện cùng Hạ Từ, nghe tiếng bước chân đi qua phía bên này, hơi nghiêng đầu, biến sắc nói: “Từ nhi, xem ra ngươi không tránh khỏi Đường Chí Lễ rồi.”
Hạ Từ cũng thấy Đường Chí Lễ đi tới, không khỏi níu lấy áo Tưởng Hoa An nói: “An ca ca, long phượng thai chúng ta lớn lên giống nhau, lúc này gặp phải, đệ chỉ cần nói đệ là ca ca, mấy ngày trước hắn gặp thật ra là muội muội đệ Hạ Viên, huynh thấy như vậy được không?”
“Đệ với muội muội đệ mặc dù giống nhau, cách nói chuyện ngữ điệu cử chỉ luôn có chút khác nhau. Đường Chí Lễ gặp đệ hai lần, lúc này đệ nhận đệ là ca ca, không phải muội muội hắn đã gặp qua, trong lòng hắn chắc chắn sẽ có ghi hoặc, để người tinh vi để ý, việc này ngược lại khó giải quyết.” Tưởng Hoa An lắc lắc đầu nói: “Nhân dịp bây giờ không có ai, đệ dứt khoát nói rõ với hắn ngọn nguồn ngày đó đệ giả trang thành muội muội mình, nói lời xin lỗi, bỏ qua chuyện này thôi, cũng không làm chuyện này phức tạp thêm. Nghĩ đến chuyện ghép hình lần trước đã để lại thể diện cho hắn, chắc hắn cũng sẽ không để ý chuyện đệ phẫn muội muội đâu. Nhớ kỹ, dùng từ hợp tình hợp lý nói với hắn, việc này ngàn vạn lần đừng mang lên người những người khác.”
Đường Chí Lễ nhìn xa xa thấy Hạ Từ bị Tưởng Hoa An ngăn đón nói chuyện, trong lòng cười thầm: há há, không lẽ đã bị người khác nhận ra nữ giả nam trang trước rồi sao? Mặc dù ngươi tuổi tác không lớn, nhưng nam nữ khác biệt, sao có thể phẫn giống được? Huống hồ nào có nam tử nào tuấn như vậy chứ? Dù ngươi có giả nam hài từ sẽ giống được sao? Nhìn một cái bản thân ta đã nhận ra được ngươi rồi.
Đợi Đường Chí Lễ tới gần, Tưởng Hoa An cười một cái nói: “Hoàng tử điện hạ, Từ nhi nói với ta mấy ngày trước đã gặp qua điện hạ, lúc này có lời muốn nói một mình với điện hạ, ta sẽ đi ra kia chờ, các người nói xong cùng nhau đi vào trong sảnh nhé!” Nói xong tự động lui qua một bên.
Xem ra thời gian này có chút úy kỵ, xuất môn bất lợi mà! Hạ Từ thi lễ với Đường Chí Lễ, thôi, đúng lúc bị người vạch trần, cảm giác thật là không tốt. Không khỏi thở dài một hơi, thế này mới chọn từ nói: “Điện hạ là người thông minh, chuyện ta dịch trang tin chắc không thể gạt được điện hạ rồi. Vậy thì trước bồi cái lễ, mong rằng điện hạ không lấy làm phiền lòng. Việc này kỳ thực nó là thế này, điện hạ....”
“Từ nhi, Từ nhi!” Tưởng Hoa Khoan từ bên trong chạy ra, băng qua cửa hông, xa xa nhìn thấy Tưởng Hoa An đang đứng một bên, Hạ Từ lại bị một nam hài từ ngăn lại nói chuyện, nam hài tử ăn mặc đẹp đẽ cao quý, nhìn lạ mặt, không nhận biết đó là ai, giương giọng nói ra đôi lời: “Mấy ngày trước đây ở Mạc phủ vừa thấy đã chạy mất, hôm nay còn chưa nói gì đã chạy đi, ta nói đệ càng ngày càng giống nữ tử quá nhá.”
“Ối, Khoan ca ca!” Hạ Từ còn chưa biện bạch xong, lúc này lại thấy Tưởng Hoa Khoan chạy tới, vì Tưởng Hoa An vẫn không biết ngày ấy đến Mạc phủ là muội muội Hạ Viên, lúc này lại sợ hắn ồn ào nháo thêm chuyện, mặt bỗng chốc đỏ hồng lên.
Đường Chí Lễ thấy
Nghe Đường Chí Lễ nói phía trước có người nhìn quen mắt, muốn đi qua nói mấy lời, Tưởng Chấn cười nói: “Cũng là quen biết, điện hạ đi qua đó đi. Ta cùng Chu đại nhân đi vào sảnh trước.” Bộ dáng rất che chở với Đường Chí Lễ. Đường Chí Lễ dừng lại nói: “Hôm nay vốn là lặng lẽ đi vào, cũng không muốn hưng sư động chúng (rêu rao). Định âm thầm đi tới. Cũng đoán chắc không có ai dám tới phủ Tướng quân quấy rối, nên không gọi người hộ tống.”
Tưởng Chấn nghe nói như thế, cũng cười trừ, ngón tay lại đưa ra đằng sau ra dấu, sớm có thị vệ vội lặng lẽ đi theo. Đùa à, không nói không thể để Tiểu hoàng tử Bắc Thành quốc ngươi ở phủ tướng quân có chút sơ suất nhỏ nào, càng không thể cho ngươi có cơ hội chạy loạn đâu! Mặc dù phủ Tướng quân không có bí mật quân sự gì cả, nhưng cũng có rất nhiều nơi người Bắc Thành quốc các ngươi không thể nhìn được.
Chu Khuông Chính lại rất lạnh nhạt, im lặng không nói gì, đoán Tưởng Chấn ngươi tất nhiên sẽ âm thầm sai người bảo hộ Tiểu hoàng tử chúng ta chu toàn, nếu ở phủ Tướng quân có sơ suất gì, danh tiếng phủ Tướng quân cũng chỉ là hư danh rồi. Một đường đi vào, phủ Tướng quân mặc dù không đến mức sâm thủ nghiêm nghiêm (canh giữ nghiêm chỉnh chu toàn), nhưng khắp nơi cũng rất ảo diệu, cũng không thể khinh thường. Tiểu hoàng tử luôn thông minh cơ trí, lúc này nói thế chắc là muốn tìm tòi nghiên cứu gì đó, thế này mới mượn cớ nhìn thấy người quen mắt muốn đi qua chào hỏi mấy câu, nghĩ hắn tới đây không bao lâu, làm sao nhận biết ai chứ? Nhiều nhất chỉ gặp qua Viên cô nương Hạ phủ hai lần. Tiểu hoàng tử dựa vào thân phận tiểu hài tử, nếu có phạm úy kỵ gì, chỉ cần nói tuổi nhỏ không hiểu chuyện, rất ổn.
Tưởng Hoa An đang nói chuyện cùng Hạ Từ, nghe tiếng bước chân đi qua phía bên này, hơi nghiêng đầu, biến sắc nói: “Từ nhi, xem ra ngươi không tránh khỏi Đường Chí Lễ rồi.”
Hạ Từ cũng thấy Đường Chí Lễ đi tới, không khỏi níu lấy áo Tưởng Hoa An nói: “An ca ca, long phượng thai chúng ta lớn lên giống nhau, lúc này gặp phải, đệ chỉ cần nói đệ là ca ca, mấy ngày trước hắn gặp thật ra là muội muội đệ Hạ Viên, huynh thấy như vậy được không?”
“Đệ với muội muội đệ mặc dù giống nhau, cách nói chuyện ngữ điệu cử chỉ luôn có chút khác nhau. Đường Chí Lễ gặp đệ hai lần, lúc này đệ nhận đệ là ca ca, không phải muội muội hắn đã gặp qua, trong lòng hắn chắc chắn sẽ có ghi hoặc, để người tinh vi để ý, việc này ngược lại khó giải quyết.” Tưởng Hoa An lắc lắc đầu nói: “Nhân dịp bây giờ không có ai, đệ dứt khoát nói rõ với hắn ngọn nguồn ngày đó đệ giả trang thành muội muội mình, nói lời xin lỗi, bỏ qua chuyện này thôi, cũng không làm chuyện này phức tạp thêm. Nghĩ đến chuyện ghép hình lần trước đã để lại thể diện cho hắn, chắc hắn cũng sẽ không để ý chuyện đệ phẫn muội muội đâu. Nhớ kỹ, dùng từ hợp tình hợp lý nói với hắn, việc này ngàn vạn lần đừng mang lên người những người khác.”
Đường Chí Lễ nhìn xa xa thấy Hạ Từ bị Tưởng Hoa An ngăn đón nói chuyện, trong lòng cười thầm: há há, không lẽ đã bị người khác nhận ra nữ giả nam trang trước rồi sao? Mặc dù ngươi tuổi tác không lớn, nhưng nam nữ khác biệt, sao có thể phẫn giống được? Huống hồ nào có nam tử nào tuấn như vậy chứ? Dù ngươi có giả nam hài từ sẽ giống được sao? Nhìn một cái bản thân ta đã nhận ra được ngươi rồi.
Đợi Đường Chí Lễ tới gần, Tưởng Hoa An cười một cái nói: “Hoàng tử điện hạ, Từ nhi nói với ta mấy ngày trước đã gặp qua điện hạ, lúc này có lời muốn nói một mình với điện hạ, ta sẽ đi ra kia chờ, các người nói xong cùng nhau đi vào trong sảnh nhé!” Nói xong tự động lui qua một bên.
Xem ra thời gian này có chút úy kỵ, xuất môn bất lợi mà! Hạ Từ thi lễ với Đường Chí Lễ, thôi, đúng lúc bị người vạch trần, cảm giác thật là không tốt. Không khỏi thở dài một hơi, thế này mới chọn từ nói: “Điện hạ là người thông minh, chuyện ta dịch trang tin chắc không thể gạt được điện hạ rồi. Vậy thì trước bồi cái lễ, mong rằng điện hạ không lấy làm phiền lòng. Việc này kỳ thực nó là thế này, điện hạ....”
“Từ nhi, Từ nhi!” Tưởng Hoa Khoan từ bên trong chạy ra, băng qua cửa hông, xa xa nhìn thấy Tưởng Hoa An đang đứng một bên, Hạ Từ lại bị một nam hài từ ngăn lại nói chuyện, nam hài tử ăn mặc đẹp đẽ cao quý, nhìn lạ mặt, không nhận biết đó là ai, giương giọng nói ra đôi lời: “Mấy ngày trước đây ở Mạc phủ vừa thấy đã chạy mất, hôm nay còn chưa nói gì đã chạy đi, ta nói đệ càng ngày càng giống nữ tử quá nhá.”
“Ối, Khoan ca ca!” Hạ Từ còn chưa biện bạch xong, lúc này lại thấy Tưởng Hoa Khoan chạy tới, vì Tưởng Hoa An vẫn không biết ngày ấy đến Mạc phủ là muội muội Hạ Viên, lúc này lại sợ hắn ồn ào nháo thêm chuyện, mặt bỗng chốc đỏ hồng lên.
Đường Chí Lễ thấy
/100
|