Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 127 - Chương 117

/156


Edit: voi còi

Nguyễn Kim Linh mặc một thân y phục màu lửa đỏ giống như một trận gió, thật nhanh chạy vào trong phòng Nguyễn thị. Phía sau đi theo hai cái tỳ nữ cũng vội vàng đi đến, Nguyễn Kim Linh phốc cái chui vào trong lòng Nguyễn thị, hướng nàng tố cáo nói “Nhị tỷ, hai tên mập kia cư nhiên ăn mảnh sau lưng muội. Tỷ nên vì ta làm chủ nha.” Nói xong lại càng lắc lắc thân mình làm ầm ĩ lên.

Nguyễn thị vội vàng ổn định nàng nói “Được rồi được rồi, sao lại thế này nha?”

Nguyễn Kim Linh vẻ mặt bất mãn nói “Còn không phải là hai tên mập kia, bọn họ cư nhiên đang ăn bánh trứng, tại sao muội lại không có. Muội bảo bọn họ đem bánh trứng cho muọi, bọn họ thế nhưng không chịu. Nhị tỷ, muội mặc kệ, muội muốn ăn bánh trứng, tỷ làm cho bọn họ đem bánh trứng cho muội.”

Nguyễn Kim Linh vừa nói vừa dùng sức túm Nguyễn thị đong đưa. Không chút cảm giác đến lời nói mà mình nói ra có cái gì không đúng.

Nguyễn thị bị lắc đến đầu thẳng choáng váng, miễn cưỡng kéo tay của Nguyễn Kim Linh xuống nói “Bánh trứng? Là món ăn mới mà mấy ngày trước đây nương mua cho muội ăn sao?”edit: voi còi

Nguyễn Kim Linh vội vàng gật đầu nói “Chính là cái kia, nhị tỷ, tỷ mau làm cho bọn họ đem bánh trứng cho muội.”

Nguyễn thị biết vậy nên đau đầu, hiện tại nàng nên cẩn thận làm người, làm sai còn có thể gấp gáp đi nháo sự đâu. Nhưng tính tình của Linh Nhi nàng cũng biết đến, nếu không cho nàng bánh trứng ăn, nàng không quậy lật trời mới là lạ.

Nguyễn thị nhẫn nại khuyên nhủ “Linh Nhi, muội muốn ăn bánh trứng, nhị tỷ sai hạ nhân đi mua cũng được, chúng ta không ăn đồ của đối phương, a.”

Nguyễn Kim Linh nghe vậy cũng không thuận theo, lắc lắc thân mình nói “Không được không được, bánh trứng kia chỉ có muội có thể ăn, mới không cho hai tên mập kia đâu, tỷ đem bánh trứng của bọn họ đều cầm đến đây.” Nàng một cái cũng không giữ lại cho hai tên mập mạp kia đâu.

Nguyễn thị nhất thời cảm thấy vô lực, đang muốn tiếp tục khuyên bảo chút gì, lại nghe thấy tỳ nữ hầu hạ Nguyễn Kim Linh nói “Nhị tiểu thư, ngài cũng không thể mặc cho đối phương khi dễ người như vậy nha. Tứ tiểu thư muốn ăn bánh trứng thì như thế nào, dựa vào cái gì người khác có được ăn, mà Tứ tiểu thư của chúng ta không có. Tứ tiểu thư nhưng là đi tới làm khách, không phải có cái gì tốt đều phải cho khách nhân sao. Tĩnh vương thế tử phi quản phòng bếp, nhưng lại cắt xén cái ăn của chúng ta.”

Nguyễn thị nghe vậy ngẩn ra, bị tỳ nữ này một phen nói biến thành trầm tư không thôi.

Thu Mạn nghe xong cũng cực kỳ bất mãn nhìn chằm chằm tỳ nữ này nói “Ngươi tạm thời nói ít chút hay không đều được, còn không mau mang Tứ tiểu thư trở về phòng.” Nhị tiểu thư hiện tại ở trong phủ cũng không ngạnh khi như trước kia, tiểu chân này tại sao còn muốn khơi mào sự tình ra.

Tỳ nữ nói chuyện bị Thu Mạn giáo huấn, nhất thời bất mãn lầu bầu nói “Đúng là vậy, tỳ nữ ở Thanh Lan viên đều kiêu ngạo đến dám không đem Tứ tiểu thư để vào mắt, đến lúc đó chẳng phải không đem nhị tiểu thư làm một hồi sự thôi. Còn như vậy đi xuống, Nhị tiểu thư về sau còn thế nào ngẩng đầu làm người.”edit: voi còi

Tỳ nữ này nói chuyện tuy rằng thanh âm nhỏ, nhưng tất cả đều truyền vào trong tai Nguyễn thị một chữ cũng không thiếu, nàng nhất thời liền ngẩng đầu hỏi “Ngươi nói tỳ nữ Thanh Lan viên không đem Linh Nhi để vào mắt, là ý tứ gì?” Chẳng lẽ tỷ nữ của Hạ Thính Ngưng kia thế nhưng cấp Linh Nhi sắc mặt xem hay sao?

Tỳ nữ nghe được câu hỏi của Nguyễn thị, vội thêm mắm thêm muối nói “Nhị tiểu thư, ngài không biết, mới vừa rồi Tứ tiểu thư gặp hai vị thiếu gia vương phủ, bọn họ không cho tứ tiểu thư bánh trứng còn chưa tính. Đáng giận nhất chính là, tỳ nữ đi theo hai vị thiếu gia kia cũng dám nói năng lỗ mãng với Tứ tiểu thư, này làm sao còn có đem thừa tướng phủ để vào mắt nha.”

Tỳ nữ tên Ngân Thu kia đáng giận nhất, cũng dám giáp mặt rơi mặt mũi của nàng.

Nguyễn thị nghe vậy biết vậy nên tức giận, một cái tỳ nữ nho nhỏ đều dám ‘Hếch mũi lên mặt’, quả thực chính là không coi ai ra gì, làm nàng là người chết hay sao.

Nguyễn thị nhất thời liền cực kì buồn bực đứng dậy, nâng chân mở bước sẽ ra cửa. Thu Mạn thấy thế cả kinh, vội hỏi “Nhị tiểu thư, ngài đây là muốn đi đâu nha. Nên nghĩ kỹ rồi mới làm nha.”

Nguyễn thị trừng mắt nói “Cân nhắc cái gì, ta tốt xấu cũng là đường đường đích nữ thừa tướng phủ, hiện tại thế nhưng ngay cả cái tỳ nữ đều dám không đem ta để vào mắt. Nếu tùy các nàng, ta đây sau này còn có thể hướng mặt phóng nơi nào nha.” Nói xong liền hùng hổ ra cửa.

Nguyễn Kim Linh cũng nhẹ nhàng bật thân mình đi theo ở phía sau, hai tỳ nữ hầu hạ vội vàng cùng nhau đuổi kịp.

Thu Mạn hung hăng giậm chân, nhị tiểu thư liền náo tới cửa như vậy, nhưng là muốn ăn đau khổ.edit: voi còi

Lúc này trong Thanh Lan viên, một đám tỳ nữ đều cẩn thận có thứ tự bưng thức ăn đặt lên bàn.

Hai tiểu gia hỏa Bách Lí Dung Kỳ cùng Bách Lí Dung Thần cũng đôi mắt tỏa sáng ngồi ở bên bàn, khịt khịt mũi, vẻ mặt thèm nhỏ dãi nhìn các món ăn trên bàn.

Đợi sau khi nhóm tỳ nữ mang thức ăn lên xong, Hạ Thính Ngưng trước vì hai cái tiểu phì đoàn gắp chút rau dưa thanh thúy ngon miệng, đang muốn mở miệng làm cho bọn họ ăn nhiều chút. Cửa liền truyền đến một trận xôn xao.

Chỉ thấy Nguyễn thị hùng hổ đẩy ra tỳ nữ thủ vệ, vẻ mặt giận dữ cứ như vậy xông vào, phía sau còn đi theo Nguyễn Kim Linh kiêu căng đến cực điểm cùng hai cái tỳ nữ.

Hạ Thính Ngưng nhướng mày, đầu tiên là nhẹ giọng trấn an Bách Lí Dung Kỳ cùng Bách Lí Dung Thần vài câu, mà sau mới nhìn Nguyễn thị nói “Nhị đệ muội, ngươi hiểu quy củ hay không, nơi này nhưng là Thanh Lan viên, ngươi cho là hậu hoa viên của thừa tướng phủ các ngươi, tưởng đi như thế nào động liền đi như thế nào động sao.”

Đánh điên cái gì, cũng dám dẫn người cứ nghênh ngang xông tới như vậy, không đầu óc này.

Nguyễn thị vừa vào phòng, còn chưa tới kịp làm khó dễ, liền bị Hạ Thính Ngưng một chút giáo huấn nói bị nghẹn sít sao. Thiếu chút nữa bị tức được một hơi không đề đi lên.

Nguyễn thị giận tay run run nói “Hạ Thính Ngưng, ngươi thiếu lấy thừa tướng phủ chúng ta nói chuyện. Ta hỏi ngươi, dựa vào cái gì hai cái bé mập kia có bánh trứng, Linh Nhi nhưng không có. Ngươi đây chính là minh mục trương đảm ở cắt xén cái ăn của Linh Nhi.”

Bách Lí Dung Cẩn nghe vậy nhất thời thần sắc lạnh lùng, đang muốn mở miệng. Hạ Thính Ngưng lại nắm giữ tay hắn, cho hắn một cái tươi cười an tâm.

Hạ Thính Ngưng đặt chiếc đũa trong xuống, đứng lên nói “Nguyễn Ngân Linh, ngươi nên chú ý tìm từ của ngươi một chút, trước công chúng cũng dám thẳng hô tên của trưởng tẩu, ngươi cũng thật biết cho các ngươi thừa tướng phủ mặt dài nha. Cái gì bé mập, ngươi tốt nhất lập tức đem xưng hô này




/156

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status