Chỉ thấy trên núi, xung quanh Cổ Qua bạch khí càng ngày càng dầy, giống như thực chất, nồng đậm giống như dùng vải mà quấn lấy.
Luồng xoáy khí màu trắng, dọc theo đỉnh núi từ từ chuyển động.
Phạm vi mười thước, hai mươi thước... Ba mươi thước...
Đại trưởng lão cùng Cổ Tranh cảm giác khi hô hấp đều là linh khí tinh thuần dị thường, mỗi lần hít vào, đều có một loại cảm giác thần thanh khí sảng.
- Năm đó ta đột phá Địa giai thượng phẩm, đã là ba mươi tuổi. Đứa nhỏ này năm nay mới có mười sáu tuổi.
- Gia gia, xem ra Cổ gia ta sẽ xuất hiện một vị thiên tài.
Cổ Tranh chẳng quan tâm ban ngày cùng Cổ Qua đối địch, nhất là khi Cổ Qua tỏ ra thực lực quái vật.
- Quả thật như thế, chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến, hộ pháp cho Cổ Qua.
Giờ phút này đầu óc Cổ Qua càng trở nên thư thái, hai ngươi đại trưởng lão ở ngoài trăm thuớc, hắn vẫn cảm giác được rất rõ ràng.
- Hôm qua linh lực trong cơ thể tựa hồ chồng chất rất nhiều, linh khí này hình như không phải là của lão ma đầu. Linh hồn lực lượng của lão ma đầu có chút tĩnh mịch, mà linh khí này lại bừng bừng sinh cơ. Mới vừa rồi ta đạt được tiểu chu thiên, chỉ điều động ba thành, liền đột phá đến Địa giai thượng phẩm. Còn dư lại bảy thành tứ tán ở trong kinh mạch. Đến khi đột phá Thiên giai hạ phẩm thì dùng vậy. Chỉ là có chút đáng tiếc... Ta đối với cảm thụ linh lực thiên địa của cảnh giới đệ nhất Phệ Quyết mà lão ma đầu nói còn có chút khoảng cách... Nếu không như vậy, ta có thể dựa theo pháp môn của lão ma đầu cho ta hấp thu linh lực tiếp tục tu luyện rồi.
Địa giai thượng phẩm, lực lượng thân thể hai vạn cân, có thể huy động binh khí mấy trăm cân, mạnh mẽ vạn người khó chống.
Quan trọng nhất là, sau khi đột phá Địa giai thượng phẩm, vẻn vẹn chỉ cần thời gian hai năm, là có thể bước vào Thiên giai hạ phẩm, không có chút chướng ngại nào.
Sương trắng dần dần tản đi, đại trưởng lão cùng Cổ Tranh cũng rời đi, tu luyện gần một đêm, phía đông dần hiện lên ánh mặt trời. Chẳng biết tại sao, Cổ Qua cảm giác có chút mệt mỏi, ngũ tâm hướng về phía trước, khoanh chân ngồi dậy, không phải là tu luyện, mà là ngủ.
Địa giai thượng phẩm, ngủ không cần nằm, khoanh chân cũng đủ.
Cổ Qua cảm giác có môt giất ngủ thật là sảng khoái, thơm quá... trong mộng Cổ Qua thấy mình thành tựu Chân Thần, đại tiêu dao giữa thiên địa.
………………………...
Mặt trời từ từ dâng lên, chiếu sáng cả thành Thanh Nhận.
Thành Thanh Nhận, là trọng trấn ở phía Tây Bắc Tiên Vũ Đế Quốc, xếp hạng thứ sáu trong thập đại thành trì tại Tiên Vũ Đế Quốc, nhân khẩu gần ba trăm ngàn. Phía Bắc giáp núi Thanh Nhận, Nam giáp sông Thông Thiên, vị trí địa lý cực kỳ trọng yếu.
Tiên phái tuyển chọn đệ tử, tuyệt đối là chuyện trọng địa nhất trong vòng một năm ở thành Thanh Nhận. Lúc này còn cách thời gian chọn lựa hai canh giờ, thành chủ thành Thanh Nhận suất lĩnh Hắc giáp quân tiến về trung tâm quảng trường.
Trong lúc này, trên quảng trường gần vạn thước vuông, chung quanh đã sớm đề phòng sâm nghiêm, ngàn thước bên trong rất là trống trải, ngoài ngàn mét tụ tập một đám người.
Mọi ngươi đến tham gia chọn lựa đang ra vào ở cửa phía Nam. Sau khi nộp tiền ghi danh, đang đợi Tiên Sư đến.
Thành chủ thành Thanh Nhận Liễu Nam Thiên đắc chí vừa lòng quét mắt nhìn đám thanh niên tham gia Tiên phái chọn lựa trước mắt. Năm nay nhân số ghi danh đặc biệt nhiều. Tất cả có ba trăm người, mỗi người hai mươi kim, rơi vào trong túi hắn đến ba phần, điều nầy có thể không để cho hắn cao hứng sao được.
Chủ yếu nhất chính là, hắn đã cùng chủ khảo trong Tiên phái câu thông rồi, danh sách tiến vào Tiên phái đã được qyuết định nội bộ rồi. Có thể nói cái này thu vào so với ba phần kia còn nhiều hơn rất nhiều.
- Hàng năm tiến vào Tiên phái có mười người, mười người này ta đã an bài rồi, nội dung khảo hạch toàn bộ đã huấn luyện tốt, tuyệt đối không có sơ xuất. Phải biết rằng, hạng mục khảo hạch thứ ba của Tiên phái hết sức biến thái, không có trải qua huấn luyện, tuyệt đối không thể thông qua.
Thành chủ thành Thanh Nhận, hắn cũng là một trong những giám khảo của Tiên phái.
Trừ hắn ra, hàng năm Tiên phái cũng sẽ phái tới hai gã Tiên Sư làm giám khảo. Năm nay một trong những giám khảo, chính là sư huynh của Liễu Nam Thiên.
Bởi vì cái gọi là 'Tiên phái thiên hạ " thành chủ thành Thanh Nhận hắn cũng từng là một gã đệ tử của Đông Duyến Tông. Hơn nữa còn không phải là ngoại môn đệ tử bình thường, tu vi Liễu Nam Thiên đã đạt tới bình cảnh võ giả Thiên giai đỉnh phong. Hắn xin vào phàm trần, trở thành thành chủ của một thành thị trọng yếu của Tiên Vũ Đế Quốc, một trong ba nước phụ thuộc của Đông Duyến Tông.
Trong phạm vi phụ thuộc của Đông Duyến Tông, tất cả quốc chủ, hoàng đế, đều là do Đông Duyến Tông bổ nhiệm, bao gồm thành chủ các đại thành trì, quyền sanh sát đều ở trên tay Đông Duyến Tông.
Cổ Qua xếp hàng đứng trong đám ngươi báo tên.
Ở nơi này có ba trăm người, hoặc là quan lại quyền quý, hoặc là đệ tử thương nhân phú giáp một phương. Chỉ có Cổ Qua là quần áo mộc mạc, hơn nữa bên cạnh cũng không có ai tương bồi.
Sáng sớm, liền chạy thẳng tới quảng trường. Đối với khảo hạch hắn không hiểu nhiều lắm, nghĩ đến trước thăm dò một phen. Chủ yếu nhất là hôm qua mới vừa cùng Cổ Tranh cãi nhau mà trở mặt, không khỏi gặp mặt lúng túng, liền tới sớm cả canh giờ.
Cổ Qua nhìn khắp bốn phía, phát hiện những người ghi danh này có không ít người quen biết, đang tụm năm tụm ba kết bạn cùng hàn huyên, bộ dáng hết sức thoải mái.
- Vị huynh đệ này nhìn quen mặt quá, hình như là đã gặp nhau ở nơi nào rồi.
Một thanh âm vang lên bên cạnh Cổ Qua, thanh âm này đầy sức hút, khiến người nghe có một loại cảm giác thân thiết.
- Tần gia đại thiếu gia
Cổ Qua vừa định ôm quyền hành lễ, nhưng suy nghĩ một chút hiện tại hắn đã trở thành võ giả Địa giai thượng phẩm, tay trái đưa ra phía trước, làm một thủ thế bồi lễ.
Đây là đại thiếu gia Tần gia cùng Cổ Tranh truyền nhân dòng chính của Cổ gia quan hệ thập phần tốt, từng đến Cổ gia vài lần, từng gặp mặt Cổ Qua một lần.
- Tại hạ Cổ Qua, xin chào Tần huynh đệ.
- Cổ Qua...
Tần Hư tựa hồ còn không có nhớ tới lai lịch của Cổ Qua.
- Ta thấy huynh đệ ngươi phong thần tuấn lãng, trong cơ thể khí phách đầy đủ, cốt cách phi phàm, chắc là đã tiến vào Địa giai trung phẩm.
Ánh mắt Tần Hư sáng quắc, Tần gia hắn ở thành Thanh Nhận, trừ thành chủ Liễu gia, chính là Tần, Cổ nhị gia tông tộc. Đối phương là người Cổ gia người, mặc dù không phải là dòng chính, nhưng không được khinh thị.
Nhất là đối phương rõ ràng đã đạt tới Địa giai trung phẩm. Lực lượng vượt qua ba nghìn cân, hôm nay chọn lựa vô cùng có khả năng tiến vào Tiên phái, đến lúc đó cùng đi ra ngoài, ở trong Tiên phái có thể chiếu ứng lẫn nhau. Thật ra thì hắn cũng không biết, Cổ Qua cũng là vừa mới đột phá, khí tức còn chưa tinh thuần, không biết được như thế nào để thu liễm, lúc này mới khiến hắn nhìn ra khí lực tràn đầy. Nhưng Cổ Qua đã đột phá tiến vào Địa giai thượng phẩm.
- Cổ Tranh tiểu tử này thật là dấu kín, gia tộc có cao thủ trẻ tuổi như vậy, cũng không nói với ta một tiếng. Chẳng qua là Cổ huynh đệ, sao ngươi không đi cùng các huynh đệ trong gia tộc?
Thái độ Tần Hư khiêm hòa vô cùng, lấy vô số thiên tài địa bảo của Tần gia hắn, thêm đông đảo bí thuật, hắn mới đạt được lực lượng thân thể hai nghìn cân, nhưng cũng chỉ là võ giả Địa giai hạ phẩm, cùng Cổ Qua hoàn toàn không cùng cấp bậc.
- Tần huynh đệ khách khí, may mắn mà thôi. Nếu như ta và ngươi thật có thể đi vào Tiên phái, còn mong chiếu cố lẫn nhau. Cao thủ gia tộc ta, đoán chừng còn phải đợi một hồi mới đến.
Cổ Qua nghĩ đến ngày sau này thay cha báo thù, kết giao một chút với các đệ tử đại tộc nhất định sẽ có nhiều chỗ tốt.
- Ah... Đây không phải là Tần nhị công tử sao?
Một thanh âm như vịt đực vang lên, từ một nơi cách đó không xa truyền đến, đem ánh mắt Tần Hư cùng Cổ Qua hấp dẫn tới.
Người đang mặc cẩm bào, thắt lưng mang vạn ngọc đái, trên đầu đội mũ hoa lóng lánh trân châu, người này không giống như là tới tham gia Tiên phái chọn lựa, ngược lại giống như lá tới khoe khoang giàu có thì giống hơn.
Luồng xoáy khí màu trắng, dọc theo đỉnh núi từ từ chuyển động.
Phạm vi mười thước, hai mươi thước... Ba mươi thước...
Đại trưởng lão cùng Cổ Tranh cảm giác khi hô hấp đều là linh khí tinh thuần dị thường, mỗi lần hít vào, đều có một loại cảm giác thần thanh khí sảng.
- Năm đó ta đột phá Địa giai thượng phẩm, đã là ba mươi tuổi. Đứa nhỏ này năm nay mới có mười sáu tuổi.
- Gia gia, xem ra Cổ gia ta sẽ xuất hiện một vị thiên tài.
Cổ Tranh chẳng quan tâm ban ngày cùng Cổ Qua đối địch, nhất là khi Cổ Qua tỏ ra thực lực quái vật.
- Quả thật như thế, chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến, hộ pháp cho Cổ Qua.
Giờ phút này đầu óc Cổ Qua càng trở nên thư thái, hai ngươi đại trưởng lão ở ngoài trăm thuớc, hắn vẫn cảm giác được rất rõ ràng.
- Hôm qua linh lực trong cơ thể tựa hồ chồng chất rất nhiều, linh khí này hình như không phải là của lão ma đầu. Linh hồn lực lượng của lão ma đầu có chút tĩnh mịch, mà linh khí này lại bừng bừng sinh cơ. Mới vừa rồi ta đạt được tiểu chu thiên, chỉ điều động ba thành, liền đột phá đến Địa giai thượng phẩm. Còn dư lại bảy thành tứ tán ở trong kinh mạch. Đến khi đột phá Thiên giai hạ phẩm thì dùng vậy. Chỉ là có chút đáng tiếc... Ta đối với cảm thụ linh lực thiên địa của cảnh giới đệ nhất Phệ Quyết mà lão ma đầu nói còn có chút khoảng cách... Nếu không như vậy, ta có thể dựa theo pháp môn của lão ma đầu cho ta hấp thu linh lực tiếp tục tu luyện rồi.
Địa giai thượng phẩm, lực lượng thân thể hai vạn cân, có thể huy động binh khí mấy trăm cân, mạnh mẽ vạn người khó chống.
Quan trọng nhất là, sau khi đột phá Địa giai thượng phẩm, vẻn vẹn chỉ cần thời gian hai năm, là có thể bước vào Thiên giai hạ phẩm, không có chút chướng ngại nào.
Sương trắng dần dần tản đi, đại trưởng lão cùng Cổ Tranh cũng rời đi, tu luyện gần một đêm, phía đông dần hiện lên ánh mặt trời. Chẳng biết tại sao, Cổ Qua cảm giác có chút mệt mỏi, ngũ tâm hướng về phía trước, khoanh chân ngồi dậy, không phải là tu luyện, mà là ngủ.
Địa giai thượng phẩm, ngủ không cần nằm, khoanh chân cũng đủ.
Cổ Qua cảm giác có môt giất ngủ thật là sảng khoái, thơm quá... trong mộng Cổ Qua thấy mình thành tựu Chân Thần, đại tiêu dao giữa thiên địa.
………………………...
Mặt trời từ từ dâng lên, chiếu sáng cả thành Thanh Nhận.
Thành Thanh Nhận, là trọng trấn ở phía Tây Bắc Tiên Vũ Đế Quốc, xếp hạng thứ sáu trong thập đại thành trì tại Tiên Vũ Đế Quốc, nhân khẩu gần ba trăm ngàn. Phía Bắc giáp núi Thanh Nhận, Nam giáp sông Thông Thiên, vị trí địa lý cực kỳ trọng yếu.
Tiên phái tuyển chọn đệ tử, tuyệt đối là chuyện trọng địa nhất trong vòng một năm ở thành Thanh Nhận. Lúc này còn cách thời gian chọn lựa hai canh giờ, thành chủ thành Thanh Nhận suất lĩnh Hắc giáp quân tiến về trung tâm quảng trường.
Trong lúc này, trên quảng trường gần vạn thước vuông, chung quanh đã sớm đề phòng sâm nghiêm, ngàn thước bên trong rất là trống trải, ngoài ngàn mét tụ tập một đám người.
Mọi ngươi đến tham gia chọn lựa đang ra vào ở cửa phía Nam. Sau khi nộp tiền ghi danh, đang đợi Tiên Sư đến.
Thành chủ thành Thanh Nhận Liễu Nam Thiên đắc chí vừa lòng quét mắt nhìn đám thanh niên tham gia Tiên phái chọn lựa trước mắt. Năm nay nhân số ghi danh đặc biệt nhiều. Tất cả có ba trăm người, mỗi người hai mươi kim, rơi vào trong túi hắn đến ba phần, điều nầy có thể không để cho hắn cao hứng sao được.
Chủ yếu nhất chính là, hắn đã cùng chủ khảo trong Tiên phái câu thông rồi, danh sách tiến vào Tiên phái đã được qyuết định nội bộ rồi. Có thể nói cái này thu vào so với ba phần kia còn nhiều hơn rất nhiều.
- Hàng năm tiến vào Tiên phái có mười người, mười người này ta đã an bài rồi, nội dung khảo hạch toàn bộ đã huấn luyện tốt, tuyệt đối không có sơ xuất. Phải biết rằng, hạng mục khảo hạch thứ ba của Tiên phái hết sức biến thái, không có trải qua huấn luyện, tuyệt đối không thể thông qua.
Thành chủ thành Thanh Nhận, hắn cũng là một trong những giám khảo của Tiên phái.
Trừ hắn ra, hàng năm Tiên phái cũng sẽ phái tới hai gã Tiên Sư làm giám khảo. Năm nay một trong những giám khảo, chính là sư huynh của Liễu Nam Thiên.
Bởi vì cái gọi là 'Tiên phái thiên hạ " thành chủ thành Thanh Nhận hắn cũng từng là một gã đệ tử của Đông Duyến Tông. Hơn nữa còn không phải là ngoại môn đệ tử bình thường, tu vi Liễu Nam Thiên đã đạt tới bình cảnh võ giả Thiên giai đỉnh phong. Hắn xin vào phàm trần, trở thành thành chủ của một thành thị trọng yếu của Tiên Vũ Đế Quốc, một trong ba nước phụ thuộc của Đông Duyến Tông.
Trong phạm vi phụ thuộc của Đông Duyến Tông, tất cả quốc chủ, hoàng đế, đều là do Đông Duyến Tông bổ nhiệm, bao gồm thành chủ các đại thành trì, quyền sanh sát đều ở trên tay Đông Duyến Tông.
Cổ Qua xếp hàng đứng trong đám ngươi báo tên.
Ở nơi này có ba trăm người, hoặc là quan lại quyền quý, hoặc là đệ tử thương nhân phú giáp một phương. Chỉ có Cổ Qua là quần áo mộc mạc, hơn nữa bên cạnh cũng không có ai tương bồi.
Sáng sớm, liền chạy thẳng tới quảng trường. Đối với khảo hạch hắn không hiểu nhiều lắm, nghĩ đến trước thăm dò một phen. Chủ yếu nhất là hôm qua mới vừa cùng Cổ Tranh cãi nhau mà trở mặt, không khỏi gặp mặt lúng túng, liền tới sớm cả canh giờ.
Cổ Qua nhìn khắp bốn phía, phát hiện những người ghi danh này có không ít người quen biết, đang tụm năm tụm ba kết bạn cùng hàn huyên, bộ dáng hết sức thoải mái.
- Vị huynh đệ này nhìn quen mặt quá, hình như là đã gặp nhau ở nơi nào rồi.
Một thanh âm vang lên bên cạnh Cổ Qua, thanh âm này đầy sức hút, khiến người nghe có một loại cảm giác thân thiết.
- Tần gia đại thiếu gia
Cổ Qua vừa định ôm quyền hành lễ, nhưng suy nghĩ một chút hiện tại hắn đã trở thành võ giả Địa giai thượng phẩm, tay trái đưa ra phía trước, làm một thủ thế bồi lễ.
Đây là đại thiếu gia Tần gia cùng Cổ Tranh truyền nhân dòng chính của Cổ gia quan hệ thập phần tốt, từng đến Cổ gia vài lần, từng gặp mặt Cổ Qua một lần.
- Tại hạ Cổ Qua, xin chào Tần huynh đệ.
- Cổ Qua...
Tần Hư tựa hồ còn không có nhớ tới lai lịch của Cổ Qua.
- Ta thấy huynh đệ ngươi phong thần tuấn lãng, trong cơ thể khí phách đầy đủ, cốt cách phi phàm, chắc là đã tiến vào Địa giai trung phẩm.
Ánh mắt Tần Hư sáng quắc, Tần gia hắn ở thành Thanh Nhận, trừ thành chủ Liễu gia, chính là Tần, Cổ nhị gia tông tộc. Đối phương là người Cổ gia người, mặc dù không phải là dòng chính, nhưng không được khinh thị.
Nhất là đối phương rõ ràng đã đạt tới Địa giai trung phẩm. Lực lượng vượt qua ba nghìn cân, hôm nay chọn lựa vô cùng có khả năng tiến vào Tiên phái, đến lúc đó cùng đi ra ngoài, ở trong Tiên phái có thể chiếu ứng lẫn nhau. Thật ra thì hắn cũng không biết, Cổ Qua cũng là vừa mới đột phá, khí tức còn chưa tinh thuần, không biết được như thế nào để thu liễm, lúc này mới khiến hắn nhìn ra khí lực tràn đầy. Nhưng Cổ Qua đã đột phá tiến vào Địa giai thượng phẩm.
- Cổ Tranh tiểu tử này thật là dấu kín, gia tộc có cao thủ trẻ tuổi như vậy, cũng không nói với ta một tiếng. Chẳng qua là Cổ huynh đệ, sao ngươi không đi cùng các huynh đệ trong gia tộc?
Thái độ Tần Hư khiêm hòa vô cùng, lấy vô số thiên tài địa bảo của Tần gia hắn, thêm đông đảo bí thuật, hắn mới đạt được lực lượng thân thể hai nghìn cân, nhưng cũng chỉ là võ giả Địa giai hạ phẩm, cùng Cổ Qua hoàn toàn không cùng cấp bậc.
- Tần huynh đệ khách khí, may mắn mà thôi. Nếu như ta và ngươi thật có thể đi vào Tiên phái, còn mong chiếu cố lẫn nhau. Cao thủ gia tộc ta, đoán chừng còn phải đợi một hồi mới đến.
Cổ Qua nghĩ đến ngày sau này thay cha báo thù, kết giao một chút với các đệ tử đại tộc nhất định sẽ có nhiều chỗ tốt.
- Ah... Đây không phải là Tần nhị công tử sao?
Một thanh âm như vịt đực vang lên, từ một nơi cách đó không xa truyền đến, đem ánh mắt Tần Hư cùng Cổ Qua hấp dẫn tới.
Người đang mặc cẩm bào, thắt lưng mang vạn ngọc đái, trên đầu đội mũ hoa lóng lánh trân châu, người này không giống như là tới tham gia Tiên phái chọn lựa, ngược lại giống như lá tới khoe khoang giàu có thì giống hơn.
/30
|