- Đỉnh nặng tám trăm cân, có thể nâng đỉnh qua đầu, liền coi như là vượt qua kiểm tra. Ba trăm sáu mươi người chia làm mười tổ, tiến hành nâng đỉnh.
Chỉ trong chốc lát, phía trước đài cao, bày mười một cự đỉnh. Trong đó mười cự đỉnh nặng tám trăm cân, cự đỉnh hết sức to lớn, khó mà nâng lên. Không có lực lượng một ngàn cân, tuyệt đối nâng không nổi đỉnh tám trăm cân.
Phía trước mười cái đỉnh là một siêu cấp cự đỉnh, nặng hơn mười cái đỉnh tám trăm cân kia nhiều. Mới vừa lúc quân sĩ mang đỉnh lên, phải mất hai mươi người cùng nhau dùng gậy vô cùng cứng rắn mới khiêng nổi cái siêu cấp cự đỉnh này lên.
- Các vị đệ tử, nói vậy các ngươi cũng đã thấy, siêu cấp cự đỉnh này nặng tám ngàn chín trăm cân, làm bằng đồng xanh. Nếu như ai có thể đem đỉnh kia nâng lên, trực tiếp tiến vào Tiên phái, trở thành nội môn đệ tử.
Quá ảo…
Đám người phía dưới nhất thời nhao lên. Năm ngoái lúc chọn lựa, chẳng qua là mười cự đỉnh, sau đó còn có hai cửa ải, cửa ải sau khó khăn hơn cửa ải trước. Năm nay lại có trò gian trá, trực tiếp tiến vào nội môn Đông Duyến Tông.
Ánh mắt đại trưởng lão Cổ Long đột nhiên sáng ngời, trực tiếp tiến vào nội môn, đây là cơ hội ngàn năm có một. Phải biết rằng, muốn ở trong tông phái từ ngoại môn đệ tử lên cấp đến nội môn, cần phải làm ra cống hiến thật lớn.
Cổ Long liếc thấy nhi tử của Liễu Nam Thiên dưới đài, nhất thời hiểu ra dụng ý của Liễu Nam Thiên. Liễu Nam Thiên là muốn cho nhi tử của hắn trực tiếp tiến vào nội môn.
- Có ai dám thử một chút cái cự đỉnh này không? Mọi người nên biết tiến vào nội môn là có ý nghĩa gì?
Ba trăm người tuyển thủ, Địa giai trung phẩm võ giả bảy người, trong bảy người này phần lớn là mới vừa lên cấp, có năm ngàn cân lực lượng đã là hết sức. Chỉ có Liễu Duẫn nhi tử của Liễu Nam Thiên cùng Cổ Qua có thực lực này.
Thân thể Cổ Qua giật giật, hắn đột nhiên phát hiện ánh mắt tên thiếu niên Tiên Sư trên đài kia như có như không nhìn hắn.
Thiếu niên Tiên Sư này nhìn là có ý gì? Chẳng lẽ là để cho ta tới thử một lần? Lực lượng hiện tại của ta là hai vạn cân, giơ cái đại đỉnh này hẳn là không thành vấn đề.
Ánh mắt Tiên Sư Đổng Thanh vẫn nhìn vào Cổ Qua.
- Hảo cho một tiểu tử phàm trần, tuổi cũng chỉ tương đương với ta, vậy mà thực lực lại chỉ cách ta một cấp. Ta là nhờ có sư tôn ban cho đan dược khó khăn lắm mới đột phá Thiên giai hạ phẩm. Mà tiểu tử này, trong cơ thể chân khí tràn đầy, ngày sau ắt sẽ bất khả hạn lượng. Hơn nữa buổi tối ta đi Tuyền Ki Tông lấy đồ trong bảo khố cần phải có người hỗ trợ. Ta phải mang hắn theo để mượn sức, chẳng qua là bây giờ ở đây đông người, ta nên mở miệng như thế nào mới tốt đây.
Đổng Thanh mười bảy tuổi, thời gian tu chân không ngắn, nhìn thấy Cổ Qua đột phá Địa giai thượng phẩm hết sức kinh ngạc. Hắn lần này vào phàm trần, là có một chuyện phải làm cực kỳ trọng yếu.
Chuyện này, chính là lấy bảo vật của Tuyền Ki Tông.
Toàn bộ tu chân phái phát triển có hơn trăm, Đông Duyến Tông của Đổng Thanh chỉ được xếp hạng trung đẳng, mà Tuyền Ki Tông lại là Tiên phái nhất lưu trong các tu chân phái.
Ngàn năm trước, bát đại trưởng lão của Tuyền Ki Tông trêu chọc Nam Hải Tán Tiên, cũng thành công đánh cho trọng thương, đoạt được linh bảo thượng cổ Vân Triện Bia. Sau năm trăm năm, Nam Hải Tán Tiên ẩn nhẫn suốt năm trăm năm, mới phái tới hơn mười tên Tán Tiên, vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt Tuyền Ki Tông liền bị tiêu diệt toàn bộ.
Chỉ có một mình chưởng giáo chân nhân trọng thương chạy thoát. Nghe nói hắn đem toàn bộ công pháp lập phái của Tuyền Ki Tông tất cả phong ấn trong một bia đá.
Mà Đổng Thanh, năm ngoái trong lúc vô tình ở Dương Châu thành thuộc Tiên Vũ Đế Quốc, phát hiện được trọng bảo này.
Năm ngoái thực lực của hắn chỉ là Địa cấp trung phẩm, mà tấm bia đá kia nặng gần hai vạn cân, vận chuyển vô cùng khó khăn. Năm nay, hắn đã chuẩn bị ổn thỏa. Chẳng qua là gần đây linh lực tấm bia ba động, sợ rằng cần đưa tới nhiều cao thủ, hắn cần tìm một người hỗ trợ.
- Ta tới thử một chút.
Chỉ thấy một gã đệ tử Lý gia nhảy lên phía trước, đứng trước siêu cấp cự đỉnh.
- Hắn nâng không nổi.
Cổ Qua trong lòng suy đoán. Có thể nhìn ra, tiểu tử này có tám ngàn cân khí lực, nhưng nếu muốn muốn nâng đại đỉnh tám ngàn chín trăm cân này lên, cần phải có thêm gần ngàn cân lực lượng nữa. Hơn nữa còn phải nắm giữ thăng bằng, nếu không hết thảy cũng là phí công.
Hai mắt Lý Lập trợn tròn. Trong các đại siêu cấp gia tộc ở thành Thanh Nhận, Lý gia hắn xếp hạng thứ tư. Lý Lập trời sanh thần lực, mỗi ngày đều chăm chỉ không ngừng, lại được danh sư truyền công khi Quán đỉnh, tiến vào Địa giai trung phẩm đã được một năm, lực lượng cũng đạt đến tám ngàn cân.
- Ta trước tới chẳng qua chỉ là làm nóng không khí, đợi lát nữa Duẩn ca mới là chân chính.
Lý Lập biết nâng không nổi, làm bộ làm tịch hai cái, xám xịt lui trở về.
Thế này là chơi nhau rồi…
Mọi người phát ra tiếng thất vọng.
- Liễu Duẫn ta tới thử thử.
Thân thể Liễu Duẫn cường tráng như hùng báo, đi lại mạnh mẽ, bên hông quấn một chiếc roi da rắn, thanh âm nói chuyện ù ù vang, quả thực chấn động vô cùng.
“Trong đám người này còn có quái vật bậc này.”
Cổ Qua kinh ngạc vạn phần, Liễu Duẫn này tương đối cao minh, nhìn thân thể hắn chân khí nội liễm. Cổ Qua kết luận, Liễu Duẫn sắp sửa đột phá Địa giai thượng phẩm, trở thành cảnh giới giống như mình. Nhưng cảnh giới ổn định so với mình thì mạnh hơn nhiều, Cổ Qua thắng ở thân thể cường hãn.
- Lực lượng của hắn chừng một vạn ba nghìn cân, nâng cái đỉnh này hẳn là không thành vấn đề...
Cổ Qua suy tư, nhưng là phát hiện thiếu niên Tiên Sư trên đài vẫn là theo dõi hắn. Tựa hồ thiếu niên Tiên Sư còn nở nụ cười.
Ánh mắt Đổng Thanh nhìn chằm chằm vào Cổ Qua, Tư Mã Thanh Hoằng cũng nhìn về phía Cổ Qua.
- Tiểu tử này là một thiên tài, không biết là đệ tử nhà ai?
Tư Mã Thanh Hoằng trong lòng thầm than
- Ta vốn tưởng rằng Liễu Duẫn nhà Liễu sư đệ là đệ nhất thành Thanh Nhận, bây giờ nhìn lại, ta đoán định sai lầm rồi.
- Đổng lão đệ, ánh mắt ngươi sắc bén, so với lão ca sớm đã phát hiện một khối mỹ ngọc.
Tư Mã Thanh Hoằng hướng Đổng Thanh, chép miệng nói.
Đổng Thanh lập tức cảnh giác, hắn nghĩ chuyện buổi tối cực kỳ bí mật, tuyệt đối không thể để cho Tư Mã Thanh Hoằng biết. Nếu không hết thảy sẽ thất bại trong gang tấc, uổng phí một năm chuẩn bị.
- Ta thấy tiểu tử này có chút xuất chúng, là một người có thành tựu, ánh mắt hơn người. Xem kìa, công tử Liễu thành chủ muốn nâng đỉnh rồi.
Đổng Thanh vội vàng nói sang chuyện khác.
Liễu Duẫn lưng hùm vai gấu, nhưng siêu cấp cự đỉnh này so với hắn còn cao hơn ra một đoạn, ba con chân vạc, vững vàng cắm vào trong đất. Nếu hắn muốn nâng đỉnh lên, cho dù hắn có một vạn ba nghìn cân lực lượng, cũng sẽ có chút ít khó khăn.
- Lên cho ta.
Liễu Duẫn mặt chợt đỏ bừng, hai tay vận lực, một tay nắm lấy chân vạc, một tay đè chặt đáy đỉnh, hai đầu gối hơi cong, chân khí toàn thân dâng lên.
Trên đài, vẻ mặt Liễu Nam Thiên không chút sợ hãi, nhưng đáy lòng đã sớm rung động mãnh liệt. Mặc dù đại đỉnh này nhi tử hắn đã thử quá nhiều lần, mỗi lần đều có thể vững vàng giơ lên, hôm nay thật có chút khó khăn. Dù sao cũng có quá nhiều người quan sát.
- Giơ lên, giơ lên thật rồi...
- Thần nhân a... Hơn tám nghìn cân, lại có thể nâng qua đầu...
Rầm... Cự đỉnh bị thả lại trên mặt đất, Liễu Duẫn phất tay hướng mọi người chào hỏi.
- Liễu Duẫn, thông qua khảo hạch, chính thức trở thành nội môn đệ tử Đông Duyến Tông
Tư Mã Thanh Hoằng cất cao giọng nói.
- Có còn ai muốn thử hay không? Nếu như không có, liền làm từng bước khảo hạch.
Tư Mã Thanh Hoằng quét nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Cổ Qua.
Đổng Thanh cũng ngó chừng Cổ Qua. Nếu như Cổ Qua ra sân nâng đỉnh hắn liền có lý do cùng Cổ Qua tiếp xúc gần gũi rồi. Truyền âm nhập mật thuật của hắn chỉ có thể tiến hành trong phạm vi năm mươi thước, hiện tại Cổ Qua cách hắn quá xa.
Đại trưởng lão Cổ Long nhìn về phía Cổ Qua, khẽ gật đầu, ý bảo Cổ Qua ra sân nâng đỉnh.
Chỉ trong chốc lát, phía trước đài cao, bày mười một cự đỉnh. Trong đó mười cự đỉnh nặng tám trăm cân, cự đỉnh hết sức to lớn, khó mà nâng lên. Không có lực lượng một ngàn cân, tuyệt đối nâng không nổi đỉnh tám trăm cân.
Phía trước mười cái đỉnh là một siêu cấp cự đỉnh, nặng hơn mười cái đỉnh tám trăm cân kia nhiều. Mới vừa lúc quân sĩ mang đỉnh lên, phải mất hai mươi người cùng nhau dùng gậy vô cùng cứng rắn mới khiêng nổi cái siêu cấp cự đỉnh này lên.
- Các vị đệ tử, nói vậy các ngươi cũng đã thấy, siêu cấp cự đỉnh này nặng tám ngàn chín trăm cân, làm bằng đồng xanh. Nếu như ai có thể đem đỉnh kia nâng lên, trực tiếp tiến vào Tiên phái, trở thành nội môn đệ tử.
Quá ảo…
Đám người phía dưới nhất thời nhao lên. Năm ngoái lúc chọn lựa, chẳng qua là mười cự đỉnh, sau đó còn có hai cửa ải, cửa ải sau khó khăn hơn cửa ải trước. Năm nay lại có trò gian trá, trực tiếp tiến vào nội môn Đông Duyến Tông.
Ánh mắt đại trưởng lão Cổ Long đột nhiên sáng ngời, trực tiếp tiến vào nội môn, đây là cơ hội ngàn năm có một. Phải biết rằng, muốn ở trong tông phái từ ngoại môn đệ tử lên cấp đến nội môn, cần phải làm ra cống hiến thật lớn.
Cổ Long liếc thấy nhi tử của Liễu Nam Thiên dưới đài, nhất thời hiểu ra dụng ý của Liễu Nam Thiên. Liễu Nam Thiên là muốn cho nhi tử của hắn trực tiếp tiến vào nội môn.
- Có ai dám thử một chút cái cự đỉnh này không? Mọi người nên biết tiến vào nội môn là có ý nghĩa gì?
Ba trăm người tuyển thủ, Địa giai trung phẩm võ giả bảy người, trong bảy người này phần lớn là mới vừa lên cấp, có năm ngàn cân lực lượng đã là hết sức. Chỉ có Liễu Duẫn nhi tử của Liễu Nam Thiên cùng Cổ Qua có thực lực này.
Thân thể Cổ Qua giật giật, hắn đột nhiên phát hiện ánh mắt tên thiếu niên Tiên Sư trên đài kia như có như không nhìn hắn.
Thiếu niên Tiên Sư này nhìn là có ý gì? Chẳng lẽ là để cho ta tới thử một lần? Lực lượng hiện tại của ta là hai vạn cân, giơ cái đại đỉnh này hẳn là không thành vấn đề.
Ánh mắt Tiên Sư Đổng Thanh vẫn nhìn vào Cổ Qua.
- Hảo cho một tiểu tử phàm trần, tuổi cũng chỉ tương đương với ta, vậy mà thực lực lại chỉ cách ta một cấp. Ta là nhờ có sư tôn ban cho đan dược khó khăn lắm mới đột phá Thiên giai hạ phẩm. Mà tiểu tử này, trong cơ thể chân khí tràn đầy, ngày sau ắt sẽ bất khả hạn lượng. Hơn nữa buổi tối ta đi Tuyền Ki Tông lấy đồ trong bảo khố cần phải có người hỗ trợ. Ta phải mang hắn theo để mượn sức, chẳng qua là bây giờ ở đây đông người, ta nên mở miệng như thế nào mới tốt đây.
Đổng Thanh mười bảy tuổi, thời gian tu chân không ngắn, nhìn thấy Cổ Qua đột phá Địa giai thượng phẩm hết sức kinh ngạc. Hắn lần này vào phàm trần, là có một chuyện phải làm cực kỳ trọng yếu.
Chuyện này, chính là lấy bảo vật của Tuyền Ki Tông.
Toàn bộ tu chân phái phát triển có hơn trăm, Đông Duyến Tông của Đổng Thanh chỉ được xếp hạng trung đẳng, mà Tuyền Ki Tông lại là Tiên phái nhất lưu trong các tu chân phái.
Ngàn năm trước, bát đại trưởng lão của Tuyền Ki Tông trêu chọc Nam Hải Tán Tiên, cũng thành công đánh cho trọng thương, đoạt được linh bảo thượng cổ Vân Triện Bia. Sau năm trăm năm, Nam Hải Tán Tiên ẩn nhẫn suốt năm trăm năm, mới phái tới hơn mười tên Tán Tiên, vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt Tuyền Ki Tông liền bị tiêu diệt toàn bộ.
Chỉ có một mình chưởng giáo chân nhân trọng thương chạy thoát. Nghe nói hắn đem toàn bộ công pháp lập phái của Tuyền Ki Tông tất cả phong ấn trong một bia đá.
Mà Đổng Thanh, năm ngoái trong lúc vô tình ở Dương Châu thành thuộc Tiên Vũ Đế Quốc, phát hiện được trọng bảo này.
Năm ngoái thực lực của hắn chỉ là Địa cấp trung phẩm, mà tấm bia đá kia nặng gần hai vạn cân, vận chuyển vô cùng khó khăn. Năm nay, hắn đã chuẩn bị ổn thỏa. Chẳng qua là gần đây linh lực tấm bia ba động, sợ rằng cần đưa tới nhiều cao thủ, hắn cần tìm một người hỗ trợ.
- Ta tới thử một chút.
Chỉ thấy một gã đệ tử Lý gia nhảy lên phía trước, đứng trước siêu cấp cự đỉnh.
- Hắn nâng không nổi.
Cổ Qua trong lòng suy đoán. Có thể nhìn ra, tiểu tử này có tám ngàn cân khí lực, nhưng nếu muốn muốn nâng đại đỉnh tám ngàn chín trăm cân này lên, cần phải có thêm gần ngàn cân lực lượng nữa. Hơn nữa còn phải nắm giữ thăng bằng, nếu không hết thảy cũng là phí công.
Hai mắt Lý Lập trợn tròn. Trong các đại siêu cấp gia tộc ở thành Thanh Nhận, Lý gia hắn xếp hạng thứ tư. Lý Lập trời sanh thần lực, mỗi ngày đều chăm chỉ không ngừng, lại được danh sư truyền công khi Quán đỉnh, tiến vào Địa giai trung phẩm đã được một năm, lực lượng cũng đạt đến tám ngàn cân.
- Ta trước tới chẳng qua chỉ là làm nóng không khí, đợi lát nữa Duẩn ca mới là chân chính.
Lý Lập biết nâng không nổi, làm bộ làm tịch hai cái, xám xịt lui trở về.
Thế này là chơi nhau rồi…
Mọi người phát ra tiếng thất vọng.
- Liễu Duẫn ta tới thử thử.
Thân thể Liễu Duẫn cường tráng như hùng báo, đi lại mạnh mẽ, bên hông quấn một chiếc roi da rắn, thanh âm nói chuyện ù ù vang, quả thực chấn động vô cùng.
“Trong đám người này còn có quái vật bậc này.”
Cổ Qua kinh ngạc vạn phần, Liễu Duẫn này tương đối cao minh, nhìn thân thể hắn chân khí nội liễm. Cổ Qua kết luận, Liễu Duẫn sắp sửa đột phá Địa giai thượng phẩm, trở thành cảnh giới giống như mình. Nhưng cảnh giới ổn định so với mình thì mạnh hơn nhiều, Cổ Qua thắng ở thân thể cường hãn.
- Lực lượng của hắn chừng một vạn ba nghìn cân, nâng cái đỉnh này hẳn là không thành vấn đề...
Cổ Qua suy tư, nhưng là phát hiện thiếu niên Tiên Sư trên đài vẫn là theo dõi hắn. Tựa hồ thiếu niên Tiên Sư còn nở nụ cười.
Ánh mắt Đổng Thanh nhìn chằm chằm vào Cổ Qua, Tư Mã Thanh Hoằng cũng nhìn về phía Cổ Qua.
- Tiểu tử này là một thiên tài, không biết là đệ tử nhà ai?
Tư Mã Thanh Hoằng trong lòng thầm than
- Ta vốn tưởng rằng Liễu Duẫn nhà Liễu sư đệ là đệ nhất thành Thanh Nhận, bây giờ nhìn lại, ta đoán định sai lầm rồi.
- Đổng lão đệ, ánh mắt ngươi sắc bén, so với lão ca sớm đã phát hiện một khối mỹ ngọc.
Tư Mã Thanh Hoằng hướng Đổng Thanh, chép miệng nói.
Đổng Thanh lập tức cảnh giác, hắn nghĩ chuyện buổi tối cực kỳ bí mật, tuyệt đối không thể để cho Tư Mã Thanh Hoằng biết. Nếu không hết thảy sẽ thất bại trong gang tấc, uổng phí một năm chuẩn bị.
- Ta thấy tiểu tử này có chút xuất chúng, là một người có thành tựu, ánh mắt hơn người. Xem kìa, công tử Liễu thành chủ muốn nâng đỉnh rồi.
Đổng Thanh vội vàng nói sang chuyện khác.
Liễu Duẫn lưng hùm vai gấu, nhưng siêu cấp cự đỉnh này so với hắn còn cao hơn ra một đoạn, ba con chân vạc, vững vàng cắm vào trong đất. Nếu hắn muốn nâng đỉnh lên, cho dù hắn có một vạn ba nghìn cân lực lượng, cũng sẽ có chút ít khó khăn.
- Lên cho ta.
Liễu Duẫn mặt chợt đỏ bừng, hai tay vận lực, một tay nắm lấy chân vạc, một tay đè chặt đáy đỉnh, hai đầu gối hơi cong, chân khí toàn thân dâng lên.
Trên đài, vẻ mặt Liễu Nam Thiên không chút sợ hãi, nhưng đáy lòng đã sớm rung động mãnh liệt. Mặc dù đại đỉnh này nhi tử hắn đã thử quá nhiều lần, mỗi lần đều có thể vững vàng giơ lên, hôm nay thật có chút khó khăn. Dù sao cũng có quá nhiều người quan sát.
- Giơ lên, giơ lên thật rồi...
- Thần nhân a... Hơn tám nghìn cân, lại có thể nâng qua đầu...
Rầm... Cự đỉnh bị thả lại trên mặt đất, Liễu Duẫn phất tay hướng mọi người chào hỏi.
- Liễu Duẫn, thông qua khảo hạch, chính thức trở thành nội môn đệ tử Đông Duyến Tông
Tư Mã Thanh Hoằng cất cao giọng nói.
- Có còn ai muốn thử hay không? Nếu như không có, liền làm từng bước khảo hạch.
Tư Mã Thanh Hoằng quét nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Cổ Qua.
Đổng Thanh cũng ngó chừng Cổ Qua. Nếu như Cổ Qua ra sân nâng đỉnh hắn liền có lý do cùng Cổ Qua tiếp xúc gần gũi rồi. Truyền âm nhập mật thuật của hắn chỉ có thể tiến hành trong phạm vi năm mươi thước, hiện tại Cổ Qua cách hắn quá xa.
Đại trưởng lão Cổ Long nhìn về phía Cổ Qua, khẽ gật đầu, ý bảo Cổ Qua ra sân nâng đỉnh.
/30
|