Trong số đó, quanh thân Bạch Đế Thiên và quốc thú chí tôn Đại Trăn lập tức phát ra vô số sát khí.
Mười tám Tổ tiên khác, cứ ba người tạo thành một tổ, hình thành mười hai tổ.
- Đô thiên thần sát đại trận!
Miêu Miêu kêu to một tiếng.
Ầm!
Các cường giả xông thẳng tới chỗ thánh nhân bay tới.
Ầm!
Trong nháy mắt hình thành một trận pháp lớn giống như một cơn lốc xoáy màu đen, cuồn cuộn mạnh mẽ xông thẳng về phía chân trời. Trên không trung, mây đen cuồn cuộn, lệ khí xông thẳng, thậm chí phía trên hư không bể nát.
Một lực lượng chấn động hồn phách người ép về bốn phương tám hướng.
Mặc Vũ Hề, Triệu A Phòng, Miêu Miêu đạp không tiến vào.
- Miêu Miêu, để ta điều động vô số ánh sáng vận rủi!
Triệu A Phòng kêu lên.
- Meo, không thành vấn đề!
Miêu Miêu kêu lên.
- Luân hồi chi vĩ!
Mặc Vũ Hề ở bên trong đại trận kêu lên.
Ầm!
Địa địa phía dưới đại trận rung chuyển hung hãn xuất hiện vô số vết nứt.
- Đây là trận pháp gì vậy?
Phía xa, bản thể của Tả Xuân Thu cả kinh kêu lên.
Thánh nhân đang ở bên trong tất nhiên càng kinh hãi hơn. Hắn có thể nhìn ra, trận pháp này không hoàn toàn, hoặc là nói, không được hỗn nguyên. Trận pháp có khả năng như vậy, lại cho mình áp lực vô biên. Một loại cảm giác nát tan thiên địa dâng lên trong lòng.
Một phía khác, trong chớp mắt đối thủ của Diêm Xuyên chỉ còn lại ba Tả Xuân Thu. Tất nhiên áp lực giảm đi rất nhiều.
Độc Cô Vô Địch, Bạch Khởi, Quỷ Cốc Tử, các quốc thú chí tôn, dẫn đầu mỗi đội ngăn cản một thánh nhân!
Áp lực của cương thi Diêm Xuyên đột nhiên nhỏ đi rất nhiều.
- A!
Cương thi Diêm Xuyên lộ ra một tiếng cười lạnh.
Cương thi Diêm Xuyên xông thẳng tới một thánh nhân vừa rời đi.
- A!
Móng vuốt cương thi chộp một trảo vào lồng ngực của một thánh nhân. Thân hình thánh nhân kia nhanh chóng uốn một cái, né qua. Nhưng mặc dù chỉ sượt qua thánh nhân kia, cương thi Diêm Xuyên cũng róc được một miếng thịt của hắn.
- Hỗn đản!
Thánh nhân kia nổi giận gầm lên một tiếng.
Hai Tả Xuân Thu khác ầm ầm đánh vào trên người Diêm Xuyên. Nhưng Diêm Xuyên căn bản không né không tránh. Thân thể cường hãn của hắn ầm ầm va chạm.
Ầm!
Hư không bị va chạm mạnh phát ra một tiếng nổ lớn. Diêm Xuyên không ngừng theo sát vồ giết một thánh nhân.
- Nhanh, ngăn hắn lại!
Thánh nhân kia bị cương thi Diêm Xuyên theo sát không ngừng lo lắng kêu lên.
- Trọng đồng thiên cảnh!
Con ngươi của một Tả Xuân Thu đột nhiên xoay một cái.
Vù!
Cương thi Diêm Xuyên biến mất.
Ầm!
Trong nháy mắt, cương thi Diêm Xuyên đánh nát hư không lại xuất hiện.
- Cái gì?
Ba Tả Xuân Thu nhất thời biến sắc.
- Không có tác dụng. Tả Xuân Thu, hôm nay chính ngươi tự mình tới cửa. Thánh đình Đại Trăn đã muốn thăng cấp Thiên Đình từ lâu! Ngươi chính là bàn đạp tốt nhất để Đại Trăn thăng cấp!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Ầm!
Thánh nhân kia bị cương thi Diêm Xuyên vồ mạnh lại bị thương.
Lúc này Tả Xuân Thu không dám tiếp tục phái người đi tới Đại Tần Thành nữa. Dù sao, cũng không ai biết Đại Tần Thành có thể còn có tồn tại nào có thể ngăn cản thánh nhân nữa hay không?
Huống hồ nơi đây, mặc dù ba người bao vây tấn công vẫn khiến cương thi Diêm Xuyên thương tổn được một thánh nhân. Nếu như lại điều một thánh nhân nữa đi, không phải sẽ bị giết trong chớp mắt sao?
- Khốn kiếp. Ngô Thiên, sao đến bây giờ ngươi còn chưa xuống!
Bản thể Tả Xuân Thu phiền muộn kêu lên.
...
Dương gian. Hàm Dương Thành!
Bên ngoài Hàm Dương Thành, mười thánh nhân bao vây tấn công Hàm Dương.
Dưới sự thao túng của Từ Phúc, long mạch cực lớn phát ra vô số kim quang bảo vệ Hàm Dương Thành.
Bạo Tạc Vương Thú dẫn theo mười Bạo Tạc thú bay lên trời, đối diện với một đám Ngô Thiên.
- Bạo Tạc thú? Hừ, chỉ bằng các ngươi cũng muốn ngăn cản ta sao? Vẫn làm sủng thú của ta thì hơn!
Một Ngô Thiên đưa tay chộp một chưởng về phía một Bạo Tạc thú.
Một chưởng này mang theo đại thế lực thiên địa. Một chưởng cương cực lớn ầm ầm chộp về phía một Bạo Tạc thú.
Một chưởng đã nắm chặt lấy Bạo Tạc thú.
- Tự bạo!
Ầm!
Sau khi tự bạo, chưởng cương của thánh nhân ầm ầm nổ nát. Bên trong một cái hắc động lớn, một đám thịt nát đang nhanh chóng ngưng tụ, trong chớp mắt hồi phục lại hình dáng như lúc ban đầu.
- Có chút thú vị?
Ngô Thiên cười nói.
- A!
Bạo Tạc thú kia phẫn nộ rống to một tiếng, phóng về phía thánh nhân kia.
- Đại phong cấm thuật!
Ngô Thiên quát to một tiếng.
Hai tay hắn nhanh chóng thôi thúc, bắt ấn. Xung quanh các Bạo Tạc thú đột nhiên xuất hiện vô số trận pháp hư không, trong chớp mắt bao vây Bạo Tạc thú ở bên trong, phong cấm ở bên trong.
- Tự bạo!
Ầm!
Tự bạo vẫn cực kỳ mạnh mẽ, ầm ầm phá vỡ đại phong cấm thuật của Ngô Thiên, còn nổ phần lớn quần áo của Ngô Thiên.
- Nghiệt súc ngươi dám!
Ngô Thiên kia phẫn nộ quát lên.
Nhưng Bạo Tạc thú vừa tự bạo, trong chớp mắt lại hồi phục, lại đến tự bạo.
Bạo Tạc thú không phải là đối thủ của Ngô Thiên, nhưng trước mắt lại cực kỳ vướng tay vướng chân. Bởi vậy Ngô Thiên cũng không làm gì được nó!
- Được rồi. Không cần lo tới Bạo Tạc thú. Trước tiên cứ hủy diệt Hàm Dương, sau đó mới đối phó những súc sinh này!
Bản thể Ngô Thiên kêu lên.
- Được!
Các Ngô Thiên lên tiếng trả lời.
- Hắn là bản thể. Nổ hắn!
Bạo Tạc Vương Thú hạ lệnh.
- A!
Một đám Bạo Tạc thú lên tiếng trả lời.
Tiếp theo, một đám Bạo Tạc thú đồng thời lao về phía bản thể Ngô Thiên!
Ngô Thiên:...... !
Một Bạo Tạc thú căn bản không có uy hiếp gì đối với Ngô Thiên. Nhưng mười Bạo Tạc thú như ong vỡ tổ, vậy thì lại khác.
- Bạo!
Ầm!
Mười Bạo Tạc thú đồng thời nổ tung. Xung quanh Hàm Dương đều ầm ầm rung chuyển.
Một đám thánh nhân lúc trước đánh về phía Hàm Dương, thân hình nhất thời chợt dừng lại, quay đầu nhìn lại.
Bọn họ nhìn thấy Bạo Tạc thú nhanh chóng hồi phục. Trong khi đó, bản thể Ngô Thiên trong nháy mắt lại có dáng vẻ chật vật không thể tả, lao đầu nhảy ra khỏi vòng chiến.
- Hỗn đản!
Ngô Thiên bi thương phẫn nỗ kêu to.
Chín thánh nhân nhìn một chút, nhưng vẫn quay đi ra tay đối với Hàm Dương.
- Diệt!
Chín thánh nhân quát to một tiếng.
Sau tiếng hét lớn, chín thánh nhân đồng thời đánh ra một chưởng về phía Hàm Dương.
- Nguyên long cự mạch, bảo hộ Hàm Dương cho ta!
Từ Phúc quát to.
Đầu rồng rít gào một tiếng rất lớn rung chuyển trời đất. Toàn bộ cương vực Chân Long đều ầm ầm chấn động một hồi.
Long mạch khí nhanh chóng hội tụ đến, hình thành một vòng bảo hộ hình rồng bảo vệ tất cả Hàm Dương Thành.
Ầm!
Cự chưởng của chín thánh nhân g đập xuống, va chạm vào phía trên vòng bảo hộ. Hư không rung chuyển mạnh, vòng bảo hộ cũng rung động một hồi.
Nhưng một đòn của một đám thánh nhân, chung quy không phá tan được phòng ngự của Hàm Dương.
- Cái gì?
Một đám thánh nhân kinh ngạc nói.
Một đám thánh nhân không thể phá tan phòng ngự. Một phía khác, rốt cuộc Bạo Tạc Vương Thú đã ra tay.
Một đám Bạo Tạc thú không đuổi kịp tốc độ của bản thể Ngô Thiên, nhưng Bạo Tạc Vương Thú lại có thể. Trong nháy mắt Bạo Tạc Vương Thú đã xuất hiện ở bên cạnh Ngô Thiên.
- Cái gì?
Bản thể Ngô Thiên cả kinh kêu lên.
- Tự bạo!
Bạo Tạc Vương Thú quát to.
Mười tám Tổ tiên khác, cứ ba người tạo thành một tổ, hình thành mười hai tổ.
- Đô thiên thần sát đại trận!
Miêu Miêu kêu to một tiếng.
Ầm!
Các cường giả xông thẳng tới chỗ thánh nhân bay tới.
Ầm!
Trong nháy mắt hình thành một trận pháp lớn giống như một cơn lốc xoáy màu đen, cuồn cuộn mạnh mẽ xông thẳng về phía chân trời. Trên không trung, mây đen cuồn cuộn, lệ khí xông thẳng, thậm chí phía trên hư không bể nát.
Một lực lượng chấn động hồn phách người ép về bốn phương tám hướng.
Mặc Vũ Hề, Triệu A Phòng, Miêu Miêu đạp không tiến vào.
- Miêu Miêu, để ta điều động vô số ánh sáng vận rủi!
Triệu A Phòng kêu lên.
- Meo, không thành vấn đề!
Miêu Miêu kêu lên.
- Luân hồi chi vĩ!
Mặc Vũ Hề ở bên trong đại trận kêu lên.
Ầm!
Địa địa phía dưới đại trận rung chuyển hung hãn xuất hiện vô số vết nứt.
- Đây là trận pháp gì vậy?
Phía xa, bản thể của Tả Xuân Thu cả kinh kêu lên.
Thánh nhân đang ở bên trong tất nhiên càng kinh hãi hơn. Hắn có thể nhìn ra, trận pháp này không hoàn toàn, hoặc là nói, không được hỗn nguyên. Trận pháp có khả năng như vậy, lại cho mình áp lực vô biên. Một loại cảm giác nát tan thiên địa dâng lên trong lòng.
Một phía khác, trong chớp mắt đối thủ của Diêm Xuyên chỉ còn lại ba Tả Xuân Thu. Tất nhiên áp lực giảm đi rất nhiều.
Độc Cô Vô Địch, Bạch Khởi, Quỷ Cốc Tử, các quốc thú chí tôn, dẫn đầu mỗi đội ngăn cản một thánh nhân!
Áp lực của cương thi Diêm Xuyên đột nhiên nhỏ đi rất nhiều.
- A!
Cương thi Diêm Xuyên lộ ra một tiếng cười lạnh.
Cương thi Diêm Xuyên xông thẳng tới một thánh nhân vừa rời đi.
- A!
Móng vuốt cương thi chộp một trảo vào lồng ngực của một thánh nhân. Thân hình thánh nhân kia nhanh chóng uốn một cái, né qua. Nhưng mặc dù chỉ sượt qua thánh nhân kia, cương thi Diêm Xuyên cũng róc được một miếng thịt của hắn.
- Hỗn đản!
Thánh nhân kia nổi giận gầm lên một tiếng.
Hai Tả Xuân Thu khác ầm ầm đánh vào trên người Diêm Xuyên. Nhưng Diêm Xuyên căn bản không né không tránh. Thân thể cường hãn của hắn ầm ầm va chạm.
Ầm!
Hư không bị va chạm mạnh phát ra một tiếng nổ lớn. Diêm Xuyên không ngừng theo sát vồ giết một thánh nhân.
- Nhanh, ngăn hắn lại!
Thánh nhân kia bị cương thi Diêm Xuyên theo sát không ngừng lo lắng kêu lên.
- Trọng đồng thiên cảnh!
Con ngươi của một Tả Xuân Thu đột nhiên xoay một cái.
Vù!
Cương thi Diêm Xuyên biến mất.
Ầm!
Trong nháy mắt, cương thi Diêm Xuyên đánh nát hư không lại xuất hiện.
- Cái gì?
Ba Tả Xuân Thu nhất thời biến sắc.
- Không có tác dụng. Tả Xuân Thu, hôm nay chính ngươi tự mình tới cửa. Thánh đình Đại Trăn đã muốn thăng cấp Thiên Đình từ lâu! Ngươi chính là bàn đạp tốt nhất để Đại Trăn thăng cấp!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Ầm!
Thánh nhân kia bị cương thi Diêm Xuyên vồ mạnh lại bị thương.
Lúc này Tả Xuân Thu không dám tiếp tục phái người đi tới Đại Tần Thành nữa. Dù sao, cũng không ai biết Đại Tần Thành có thể còn có tồn tại nào có thể ngăn cản thánh nhân nữa hay không?
Huống hồ nơi đây, mặc dù ba người bao vây tấn công vẫn khiến cương thi Diêm Xuyên thương tổn được một thánh nhân. Nếu như lại điều một thánh nhân nữa đi, không phải sẽ bị giết trong chớp mắt sao?
- Khốn kiếp. Ngô Thiên, sao đến bây giờ ngươi còn chưa xuống!
Bản thể Tả Xuân Thu phiền muộn kêu lên.
...
Dương gian. Hàm Dương Thành!
Bên ngoài Hàm Dương Thành, mười thánh nhân bao vây tấn công Hàm Dương.
Dưới sự thao túng của Từ Phúc, long mạch cực lớn phát ra vô số kim quang bảo vệ Hàm Dương Thành.
Bạo Tạc Vương Thú dẫn theo mười Bạo Tạc thú bay lên trời, đối diện với một đám Ngô Thiên.
- Bạo Tạc thú? Hừ, chỉ bằng các ngươi cũng muốn ngăn cản ta sao? Vẫn làm sủng thú của ta thì hơn!
Một Ngô Thiên đưa tay chộp một chưởng về phía một Bạo Tạc thú.
Một chưởng này mang theo đại thế lực thiên địa. Một chưởng cương cực lớn ầm ầm chộp về phía một Bạo Tạc thú.
Một chưởng đã nắm chặt lấy Bạo Tạc thú.
- Tự bạo!
Ầm!
Sau khi tự bạo, chưởng cương của thánh nhân ầm ầm nổ nát. Bên trong một cái hắc động lớn, một đám thịt nát đang nhanh chóng ngưng tụ, trong chớp mắt hồi phục lại hình dáng như lúc ban đầu.
- Có chút thú vị?
Ngô Thiên cười nói.
- A!
Bạo Tạc thú kia phẫn nộ rống to một tiếng, phóng về phía thánh nhân kia.
- Đại phong cấm thuật!
Ngô Thiên quát to một tiếng.
Hai tay hắn nhanh chóng thôi thúc, bắt ấn. Xung quanh các Bạo Tạc thú đột nhiên xuất hiện vô số trận pháp hư không, trong chớp mắt bao vây Bạo Tạc thú ở bên trong, phong cấm ở bên trong.
- Tự bạo!
Ầm!
Tự bạo vẫn cực kỳ mạnh mẽ, ầm ầm phá vỡ đại phong cấm thuật của Ngô Thiên, còn nổ phần lớn quần áo của Ngô Thiên.
- Nghiệt súc ngươi dám!
Ngô Thiên kia phẫn nộ quát lên.
Nhưng Bạo Tạc thú vừa tự bạo, trong chớp mắt lại hồi phục, lại đến tự bạo.
Bạo Tạc thú không phải là đối thủ của Ngô Thiên, nhưng trước mắt lại cực kỳ vướng tay vướng chân. Bởi vậy Ngô Thiên cũng không làm gì được nó!
- Được rồi. Không cần lo tới Bạo Tạc thú. Trước tiên cứ hủy diệt Hàm Dương, sau đó mới đối phó những súc sinh này!
Bản thể Ngô Thiên kêu lên.
- Được!
Các Ngô Thiên lên tiếng trả lời.
- Hắn là bản thể. Nổ hắn!
Bạo Tạc Vương Thú hạ lệnh.
- A!
Một đám Bạo Tạc thú lên tiếng trả lời.
Tiếp theo, một đám Bạo Tạc thú đồng thời lao về phía bản thể Ngô Thiên!
Ngô Thiên:...... !
Một Bạo Tạc thú căn bản không có uy hiếp gì đối với Ngô Thiên. Nhưng mười Bạo Tạc thú như ong vỡ tổ, vậy thì lại khác.
- Bạo!
Ầm!
Mười Bạo Tạc thú đồng thời nổ tung. Xung quanh Hàm Dương đều ầm ầm rung chuyển.
Một đám thánh nhân lúc trước đánh về phía Hàm Dương, thân hình nhất thời chợt dừng lại, quay đầu nhìn lại.
Bọn họ nhìn thấy Bạo Tạc thú nhanh chóng hồi phục. Trong khi đó, bản thể Ngô Thiên trong nháy mắt lại có dáng vẻ chật vật không thể tả, lao đầu nhảy ra khỏi vòng chiến.
- Hỗn đản!
Ngô Thiên bi thương phẫn nỗ kêu to.
Chín thánh nhân nhìn một chút, nhưng vẫn quay đi ra tay đối với Hàm Dương.
- Diệt!
Chín thánh nhân quát to một tiếng.
Sau tiếng hét lớn, chín thánh nhân đồng thời đánh ra một chưởng về phía Hàm Dương.
- Nguyên long cự mạch, bảo hộ Hàm Dương cho ta!
Từ Phúc quát to.
Đầu rồng rít gào một tiếng rất lớn rung chuyển trời đất. Toàn bộ cương vực Chân Long đều ầm ầm chấn động một hồi.
Long mạch khí nhanh chóng hội tụ đến, hình thành một vòng bảo hộ hình rồng bảo vệ tất cả Hàm Dương Thành.
Ầm!
Cự chưởng của chín thánh nhân g đập xuống, va chạm vào phía trên vòng bảo hộ. Hư không rung chuyển mạnh, vòng bảo hộ cũng rung động một hồi.
Nhưng một đòn của một đám thánh nhân, chung quy không phá tan được phòng ngự của Hàm Dương.
- Cái gì?
Một đám thánh nhân kinh ngạc nói.
Một đám thánh nhân không thể phá tan phòng ngự. Một phía khác, rốt cuộc Bạo Tạc Vương Thú đã ra tay.
Một đám Bạo Tạc thú không đuổi kịp tốc độ của bản thể Ngô Thiên, nhưng Bạo Tạc Vương Thú lại có thể. Trong nháy mắt Bạo Tạc Vương Thú đã xuất hiện ở bên cạnh Ngô Thiên.
- Cái gì?
Bản thể Ngô Thiên cả kinh kêu lên.
- Tự bạo!
Bạo Tạc Vương Thú quát to.
/1446
|