Ầm!
Bạo Tạc Vương Thú tự bạo tạo thành một vụ nổ lớn. Phong vân trong toàn thiên địa đều biến sắc. Dưới lực trùng kích cực lớn, bên ngoài Hàm Dương, vô số núi sông ầm ầm nổ nát, san thành bình địa.
Bản thể Ngô Thiên đứng mũi chịu sào, còn chịu thương tích đáng sợ hơn cả hồi nãy.
- A!
Ngô Thiên bịt lấy tay phải đầy máu, hốt hoảng vội vàng né tránh.
Không phải Ngô Thiên không muốn phản kích. Quang trọng là phản kích như vậy có ích lợi gì? Bạo Tạc thú tự bạo xem như chuyện cơm bữa. Mình lấy cái gì để đe dọa nó?
Ngô Thiên né tránh được Bạo Tạc Vương Thú, vừa vặn mười Bạo Tạc thú lại xông tới!
- Tự bạo!
- Thiên đạo bảo hộ ta!
Ầm!
Ngô Thiên phiền muộn lại hưởng thụ những trận nổ tung.
Một phía khác, chín thánh nhân nhất thời cũng không phá được phòng ngự của Hàm Dương.
Chín thánh nhân vẫn chờ để cùng ra tay.
- Đừng ra tay nữa. Trước tiên giải quyết Bạo Tạc thú cho ta!
Ngô Thiên phiền muộn quát to.
Tốc độ của mình không bằng Bạo Tạc Vương Thú. Nếu tiếp tục như vậy, mình sẽ không ngừng bị quản chế. Cho dù chín thánh nhân phá tan Hàm Dương, thì có thể làm được gì? Sợ là bản thân mình đã bị nổ chết rồi!
- Được!
Chín thánh nhân nhanh chóng bao vây các Bạo Tạc lại.
Ầm!
Ầm!
Ầm!......
Sau những lần nổ tung liên tiếp, một đám thánh nhân căn bản không có cách nào ra tay.
Ngô Thiên đã từng nghĩ, sau khi Bạo Tạc thú nổ tung thành từng mảnh, sẽ nhanh chóng đánh tan, thậm chí, ném chúng đến phía xa vô hạn.
Nhưng những Bạo Tạc thú này quá sức quỷ dị. Sau khi chúng nổ tung thành từng mảnh, vẫn có thể tự mình ngưng tụ thành một Bạo Tạc thú nhỏ. Dường như, một Bạo Tạc thú nổ tung ra chục vạn Bạo Tạc thú nhỏ vậy. Ngươi không giết chết được chúng nó. Cho dù ném chúng ra xa, chúng cũng có thể nhanh chóng bay tới dung hợp lại với nhau.
- Thực sự là sinh vật đáng ghê tởm!
Ngô Thiên phiền muộn kêu.
Thật sự quá phiền toái! Đặc biệt là Bạo Tạc Vương Thú. Tốc độ của nó còn nhanh hơn cả mình sao?
Ầm!
Một đám Ngô Thiên cùng Bạo Tạc thú đang diễn ra một trận đại chiến đầy hỗn loạn.
Trong Hàm Dương, Lã Bất Vi nhìn cảnh tượng như vậy có phần thoả mãn.
- Bạo Tạc thú, nếu như dùng ở trên chiến trường, quả nhiên là mọi việc đều thuận lợi!
Lã Bất Vi thở dài nói.
- Đáng tiếc!
Mạnh Văn Nhược ở bên cạnh lắc đầu một cái.
- Đúng vậy, nếu Đại Trăn có thể sử dụng thì tốt rồi. Nhưng đáng tiếc, lúc trước Thánh Vương cùng Bạo Tạc thú liên minh, chỉ yêu cầu Bạo Tạc thú giúp Đại Trăn ta một lần! Đáng tiếc!
Lã Bất Vi thở dài nói.
- Đúng!
Mạnh Văn Nhược gật đầu một cái. Tiếp đó hắn nhìn về phía một người thị vệ đứng bên cạnh.
- Cõi âm tiến triển thế nào?
Mạnh Văn Nhược hỏi.
- Bẩm các vị đại nhân, tất cả phát triển đúng như Thánh Vương dự liệu. Tất cả bảy Tả Xuân Thu đã bị kiềm chế rồi!
Thị vệ kia trịnh trọng nói.
- Vậy thì tốt!
Mọi người gật đầu một cái.
- Thông báo thành chủ các nơi, trong khoảng thời gian này đề phòng tất cả các động tĩnh phát sinh, tăng mạnh quản lý các thành!
Lã Bất Vi nói.
- Vâng!
Thị vệ kia lên tiếng trả lời.
Tại Hoàn Đông Bắc Châu, nhân thân Diêm Xuyên vẫn lấy một tốc độ cực kỳ nhanh bay về phía Hàm Dương nhanh.
Cõi âm, bên ngoài Đại Tần Thành, cương thi Diêm Xuyên đối chiến với ba Tả Xuân Thu.
Trận chiến này đã diễn ra suốt một ngày. Trong thời gian một ngày này, Tả Xuân Thu căn bản không làm gì được cương thi Diêm Xuyên.
- Ngươi mới là Tổ tiên thất trọng thiên, sao có thể!
Bản thể của Tả Xuân Thu phiền muộn kêu lên.
- A!
Cương thi Diêm Xuyên liều mạng chịu để hai Tả Xuân Thu chém trường kiếm ở phía sau lưng, ầm ầm xông thẳng về phía Tả Xuân Thu bị thương nặng nhất.
- Chém!
- Chém!
Hai thanh thần kiếm chém phá hư không, ầm ầm đứng ở phía sau lưng Diêm Xuyên.
- Coong!
- Coong!
Trên y phục bị phá tan hai lỗ hổng. Thần kiếm chém xuống, thân hình cương thi Diêm Xuyên vẫn vọt lên phía trước, thân thể cũng không hề bị chém nát.
- Thân thể mạnh như vậy sao? Sao có thể như vậy được?
Bản thể Tả Xuân Thu sợ hãi rống lên.
Nhưng một phía khác, Diêm Xuyên liều mạng chịu bị chém hai kiếm, trong nháy mắt đã đến được trước mặt thánh nhân bị thương kia. Hai trảo của hắn ầm ầm cắm vào lồng ngực của thánh nhân kia.
- Cái gì? Ta không muốn!
Thánh nhân kia sợ hãi kêu lên.
- A!
Cương thi Diêm Xuyên hưng phấn rống to một tiếng. Hắn căn bản mặc kệ tiếng gào thét của thánh nhân kia, mở miệng nuốt thánh nhân kia vào.
Ầm!
Một thánh nhân đã bị cương thi Diêm Xuyên nuốt vào trong bụng.
Cuộc chiến đấu đột nhiên dừng lại.
Hai Tả Xuân Thu lộ vẻ mờ mịt nhìn Diêm Xuyên, đặc biệt là bản thể Tả Xuân Thu. Lúc này hắn đột nhiên giật mình một cái.
Ba thánh nhân vẫn không đối phó được hắn? Vậy phải làm sao bây giờ đây? Hiện tại chỉ còn lại hai người?
Cương thi Diêm Xuyên vừa nghiêng đầu nhìn lại, sắc mặt bản thể Tả Xuân Thu đã vô cùng khó coi.
- Không, Diêm Xuyên, ngươi không thể nào lúc nào cũng may mắn như vậy được. Không thể nào!
Bản thể Tả Xuân Thu lo lắng nói.
Trong lúc đang nói chuyện, hắn đưa tay lấy ra một đóa sen màu xanh.
Thanh Liên thập nhị phẩm!
- Liên Thần, ta cần lực lượng!
Tả Xuân Thu lo lắng nói.
Vù!
Thanh Liên thập nhị phẩm đột nhiên phóng ra hàng ngàn hàng tỉ ánh sáng màu xanh. Bên trên Thanh Liên còn có vô vàn kiếm khí tuôn ra ra, xông thẳng về phía cương thi Diêm Xuyên.
Coong coong coong coong coong!
Kiếm khí liên tiếp va chạm. Nhưng thân thể cương thi Diêm Xuyên quá mức hung hãn, kiếm khí như thế căn bản không có cách nào tổn thương Diêm Xuyên.
- Tả Xuân Thu, không nên chống đối nữa!
Âm thanh sắc bén từ bên trong Thanh Liên vang lên.
Tiếp theo, Thanh Liên bay về phía đỉnh đầu Tả Xuân Thu.
Tả Xuân Thu theo bản năng muốn tránh né, nhưng vẫn bị khắc chế.
Chỉ thấy Thanh Liên bay tới đỉnh đầu Tả Xuân Thu, dưới đáy Thanh Liên đột nhiên xuất hiện vô số sợi mây nhỏ nhanh chóng đâm vào trong não của Tả Xuân Thu.
Thanh Liên mọc rễ, đâm vào đầu bản thể Tả Xuân Thu.
Trong nháy mắt, năng lượng màu xanh cuồn cuộn tuôn trào đến chỗ Tả Xuân Thu.
Hư không xung quanh Tả Xuân Thu đều rung động mãnh liệt. Từng cỗ lực lượng trút xuống khiến Tả Xuân Thu cảm nhận được sự cường đại trước nay chưa từng có.
- A!
Tả Xuân Thu rống to một tiếng. Một tiếng kêu gào lớn, lan truyền ra từng trận gió bão.
- Tả Xuân Thu?
Sắc mặt Cương thi Diêm Xuyên trầm xuống.
Hắn không có ngăn cản bản thể Tả Xuân Thu, mà trực tiếp lao về phía một thánh nhân khác. Thánh nhân kia nhất thời biến sắc, muốn né tránh.
- Đứng lại!
Tả Xuân Thu quát to một tiếng, muốn ngăn cản cương thi Diêm Xuyên.
Nhưng cương thi Diêm Xuyên tất nhiên hiểu rõ sự gấp gáp lúc này. Hắn không chút do dự đánh về phía thánh nhân kia.
- Khốn kiếp!
Thánh nhân kia và Tả Xuân Thu, một trước một sau, hung hãn đánh về phía Diêm Xuyên. Đặc biệt là bản thể Tả Xuân Thu phía sau. Lúc này lực lượng của hắn đã tăng vọt, uy lực gấp trước vô số lần.
Cương thi Diêm Xuyên nhanh chóng đưa bốn chiếc táng thiên đồng quan ra phòng bị phía sau.
Ầm!
Một chưởng của bản thể Tả Xuân Thu đập vào mặt ngoài của táng thiên đồng quan, lực lượng giảm bớt ba phần mười, nhưng vẫn hung mãnh đập tới phía sau lưng Diêm Xuyên.
Bạo Tạc Vương Thú tự bạo tạo thành một vụ nổ lớn. Phong vân trong toàn thiên địa đều biến sắc. Dưới lực trùng kích cực lớn, bên ngoài Hàm Dương, vô số núi sông ầm ầm nổ nát, san thành bình địa.
Bản thể Ngô Thiên đứng mũi chịu sào, còn chịu thương tích đáng sợ hơn cả hồi nãy.
- A!
Ngô Thiên bịt lấy tay phải đầy máu, hốt hoảng vội vàng né tránh.
Không phải Ngô Thiên không muốn phản kích. Quang trọng là phản kích như vậy có ích lợi gì? Bạo Tạc thú tự bạo xem như chuyện cơm bữa. Mình lấy cái gì để đe dọa nó?
Ngô Thiên né tránh được Bạo Tạc Vương Thú, vừa vặn mười Bạo Tạc thú lại xông tới!
- Tự bạo!
- Thiên đạo bảo hộ ta!
Ầm!
Ngô Thiên phiền muộn lại hưởng thụ những trận nổ tung.
Một phía khác, chín thánh nhân nhất thời cũng không phá được phòng ngự của Hàm Dương.
Chín thánh nhân vẫn chờ để cùng ra tay.
- Đừng ra tay nữa. Trước tiên giải quyết Bạo Tạc thú cho ta!
Ngô Thiên phiền muộn quát to.
Tốc độ của mình không bằng Bạo Tạc Vương Thú. Nếu tiếp tục như vậy, mình sẽ không ngừng bị quản chế. Cho dù chín thánh nhân phá tan Hàm Dương, thì có thể làm được gì? Sợ là bản thân mình đã bị nổ chết rồi!
- Được!
Chín thánh nhân nhanh chóng bao vây các Bạo Tạc lại.
Ầm!
Ầm!
Ầm!......
Sau những lần nổ tung liên tiếp, một đám thánh nhân căn bản không có cách nào ra tay.
Ngô Thiên đã từng nghĩ, sau khi Bạo Tạc thú nổ tung thành từng mảnh, sẽ nhanh chóng đánh tan, thậm chí, ném chúng đến phía xa vô hạn.
Nhưng những Bạo Tạc thú này quá sức quỷ dị. Sau khi chúng nổ tung thành từng mảnh, vẫn có thể tự mình ngưng tụ thành một Bạo Tạc thú nhỏ. Dường như, một Bạo Tạc thú nổ tung ra chục vạn Bạo Tạc thú nhỏ vậy. Ngươi không giết chết được chúng nó. Cho dù ném chúng ra xa, chúng cũng có thể nhanh chóng bay tới dung hợp lại với nhau.
- Thực sự là sinh vật đáng ghê tởm!
Ngô Thiên phiền muộn kêu.
Thật sự quá phiền toái! Đặc biệt là Bạo Tạc Vương Thú. Tốc độ của nó còn nhanh hơn cả mình sao?
Ầm!
Một đám Ngô Thiên cùng Bạo Tạc thú đang diễn ra một trận đại chiến đầy hỗn loạn.
Trong Hàm Dương, Lã Bất Vi nhìn cảnh tượng như vậy có phần thoả mãn.
- Bạo Tạc thú, nếu như dùng ở trên chiến trường, quả nhiên là mọi việc đều thuận lợi!
Lã Bất Vi thở dài nói.
- Đáng tiếc!
Mạnh Văn Nhược ở bên cạnh lắc đầu một cái.
- Đúng vậy, nếu Đại Trăn có thể sử dụng thì tốt rồi. Nhưng đáng tiếc, lúc trước Thánh Vương cùng Bạo Tạc thú liên minh, chỉ yêu cầu Bạo Tạc thú giúp Đại Trăn ta một lần! Đáng tiếc!
Lã Bất Vi thở dài nói.
- Đúng!
Mạnh Văn Nhược gật đầu một cái. Tiếp đó hắn nhìn về phía một người thị vệ đứng bên cạnh.
- Cõi âm tiến triển thế nào?
Mạnh Văn Nhược hỏi.
- Bẩm các vị đại nhân, tất cả phát triển đúng như Thánh Vương dự liệu. Tất cả bảy Tả Xuân Thu đã bị kiềm chế rồi!
Thị vệ kia trịnh trọng nói.
- Vậy thì tốt!
Mọi người gật đầu một cái.
- Thông báo thành chủ các nơi, trong khoảng thời gian này đề phòng tất cả các động tĩnh phát sinh, tăng mạnh quản lý các thành!
Lã Bất Vi nói.
- Vâng!
Thị vệ kia lên tiếng trả lời.
Tại Hoàn Đông Bắc Châu, nhân thân Diêm Xuyên vẫn lấy một tốc độ cực kỳ nhanh bay về phía Hàm Dương nhanh.
Cõi âm, bên ngoài Đại Tần Thành, cương thi Diêm Xuyên đối chiến với ba Tả Xuân Thu.
Trận chiến này đã diễn ra suốt một ngày. Trong thời gian một ngày này, Tả Xuân Thu căn bản không làm gì được cương thi Diêm Xuyên.
- Ngươi mới là Tổ tiên thất trọng thiên, sao có thể!
Bản thể của Tả Xuân Thu phiền muộn kêu lên.
- A!
Cương thi Diêm Xuyên liều mạng chịu để hai Tả Xuân Thu chém trường kiếm ở phía sau lưng, ầm ầm xông thẳng về phía Tả Xuân Thu bị thương nặng nhất.
- Chém!
- Chém!
Hai thanh thần kiếm chém phá hư không, ầm ầm đứng ở phía sau lưng Diêm Xuyên.
- Coong!
- Coong!
Trên y phục bị phá tan hai lỗ hổng. Thần kiếm chém xuống, thân hình cương thi Diêm Xuyên vẫn vọt lên phía trước, thân thể cũng không hề bị chém nát.
- Thân thể mạnh như vậy sao? Sao có thể như vậy được?
Bản thể Tả Xuân Thu sợ hãi rống lên.
Nhưng một phía khác, Diêm Xuyên liều mạng chịu bị chém hai kiếm, trong nháy mắt đã đến được trước mặt thánh nhân bị thương kia. Hai trảo của hắn ầm ầm cắm vào lồng ngực của thánh nhân kia.
- Cái gì? Ta không muốn!
Thánh nhân kia sợ hãi kêu lên.
- A!
Cương thi Diêm Xuyên hưng phấn rống to một tiếng. Hắn căn bản mặc kệ tiếng gào thét của thánh nhân kia, mở miệng nuốt thánh nhân kia vào.
Ầm!
Một thánh nhân đã bị cương thi Diêm Xuyên nuốt vào trong bụng.
Cuộc chiến đấu đột nhiên dừng lại.
Hai Tả Xuân Thu lộ vẻ mờ mịt nhìn Diêm Xuyên, đặc biệt là bản thể Tả Xuân Thu. Lúc này hắn đột nhiên giật mình một cái.
Ba thánh nhân vẫn không đối phó được hắn? Vậy phải làm sao bây giờ đây? Hiện tại chỉ còn lại hai người?
Cương thi Diêm Xuyên vừa nghiêng đầu nhìn lại, sắc mặt bản thể Tả Xuân Thu đã vô cùng khó coi.
- Không, Diêm Xuyên, ngươi không thể nào lúc nào cũng may mắn như vậy được. Không thể nào!
Bản thể Tả Xuân Thu lo lắng nói.
Trong lúc đang nói chuyện, hắn đưa tay lấy ra một đóa sen màu xanh.
Thanh Liên thập nhị phẩm!
- Liên Thần, ta cần lực lượng!
Tả Xuân Thu lo lắng nói.
Vù!
Thanh Liên thập nhị phẩm đột nhiên phóng ra hàng ngàn hàng tỉ ánh sáng màu xanh. Bên trên Thanh Liên còn có vô vàn kiếm khí tuôn ra ra, xông thẳng về phía cương thi Diêm Xuyên.
Coong coong coong coong coong!
Kiếm khí liên tiếp va chạm. Nhưng thân thể cương thi Diêm Xuyên quá mức hung hãn, kiếm khí như thế căn bản không có cách nào tổn thương Diêm Xuyên.
- Tả Xuân Thu, không nên chống đối nữa!
Âm thanh sắc bén từ bên trong Thanh Liên vang lên.
Tiếp theo, Thanh Liên bay về phía đỉnh đầu Tả Xuân Thu.
Tả Xuân Thu theo bản năng muốn tránh né, nhưng vẫn bị khắc chế.
Chỉ thấy Thanh Liên bay tới đỉnh đầu Tả Xuân Thu, dưới đáy Thanh Liên đột nhiên xuất hiện vô số sợi mây nhỏ nhanh chóng đâm vào trong não của Tả Xuân Thu.
Thanh Liên mọc rễ, đâm vào đầu bản thể Tả Xuân Thu.
Trong nháy mắt, năng lượng màu xanh cuồn cuộn tuôn trào đến chỗ Tả Xuân Thu.
Hư không xung quanh Tả Xuân Thu đều rung động mãnh liệt. Từng cỗ lực lượng trút xuống khiến Tả Xuân Thu cảm nhận được sự cường đại trước nay chưa từng có.
- A!
Tả Xuân Thu rống to một tiếng. Một tiếng kêu gào lớn, lan truyền ra từng trận gió bão.
- Tả Xuân Thu?
Sắc mặt Cương thi Diêm Xuyên trầm xuống.
Hắn không có ngăn cản bản thể Tả Xuân Thu, mà trực tiếp lao về phía một thánh nhân khác. Thánh nhân kia nhất thời biến sắc, muốn né tránh.
- Đứng lại!
Tả Xuân Thu quát to một tiếng, muốn ngăn cản cương thi Diêm Xuyên.
Nhưng cương thi Diêm Xuyên tất nhiên hiểu rõ sự gấp gáp lúc này. Hắn không chút do dự đánh về phía thánh nhân kia.
- Khốn kiếp!
Thánh nhân kia và Tả Xuân Thu, một trước một sau, hung hãn đánh về phía Diêm Xuyên. Đặc biệt là bản thể Tả Xuân Thu phía sau. Lúc này lực lượng của hắn đã tăng vọt, uy lực gấp trước vô số lần.
Cương thi Diêm Xuyên nhanh chóng đưa bốn chiếc táng thiên đồng quan ra phòng bị phía sau.
Ầm!
Một chưởng của bản thể Tả Xuân Thu đập vào mặt ngoài của táng thiên đồng quan, lực lượng giảm bớt ba phần mười, nhưng vẫn hung mãnh đập tới phía sau lưng Diêm Xuyên.
/1446
|