- Vâng!
Bốn người hét theo nói.
- Ngươi!
Thanh Long Đại Đế nhất thời biến sắc.
Tử Vi Đại Đế cười gằn một tiếng, nói.
- Thanh Long Đại Đế? A, bắt đầu đi. Nếu như ngươi không động thủ, trẫm sẽ động thủ trước!
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Tử Vi Đại Đế, Hừ!
Thanh Long Đại Đế hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại bay vọt về phía bắc, dường như không muốn đối chiến cùng Tử Vi Đại Đế.
- Hoàng Tuyền Lộ, mở!
Tử Vi Đại Đế bỗng nhiên quát to một tiếng.
Ầm!
Đúng lúc đó, Tử Vi Đại Đế vung tay lên. Trời đất xung quanh đột nhiên trở nên tối tăm.
Vừa nãy mặt trời còn chói chang, trong chớp mắt cả bầu trời đã trở nên tối đen một mảnh. Vô số quỷ vật nhanh chóng bay lượn xung quanh. Những tiếng kêu của quỷ đầy thê lương từ khắp nơi truyền đến.
- Hoàng Tuyền Lộ mở, âm dương điên đảo?
Chân mày Thông Thiên giáo chủ nhíu lại nói.
Cách đó không xa, hai mắt Sát Đế thoáng nheo lại:
- Hoàng Tuyền Lộ? Quả nhiên, sáu cái Hoàng Tuyền Lộ có một cái ở chỗ của Tử Vi Đại Đế!
- Tam huynh, xem ra Tử Vi Đại Đế ở kỷ thứ hai đã tích góp quá nhiều nội tình.
Mộng Tam Sinh cau mày nói.
- Hắn có thực lực làm như vậy. Đi, trước tiên chúng ta hãy lui đi đã!
Sát Đế trầm giọng nói.
- Vâng!
Mộng Tam Sinh lên tiếng trả lời.
Vèo! Vèo! Vèo!
Ba người Mộng Tam Sinh, Sát Đế, Mẫn Hoàng nhanh chóng bay ra khỏi khu vực toàn quỷ vật bay lượn này.
- Đi!
Diêm Xuyên ngân đồng mở miệng nói.
Mọi người bay ra ngoài.
- Đứng lại!
Phá Quân quát to một tiếng, muốn ngăn cản đám người Diêm Xuyên ngân đồng.
Diêm Xuyên ngân đồng quay đầu lại, trong mắt loé ra một tia hàn quang. Sau đó hắn không để ý đến Phá Quân nữa, tiếp tục bay ra ngoài.
Thông Thiên, Mạnh Dung Dung, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, sáu rồng, Độc Cô Vô Địch vây xung quanh Diêm Xuyên ngân đồng, nhanh chóng bay ra khỏi vùng đất tối tăm này.
Do Thông Thiên giáo chủ dẫn dầu, tốc độ nhất thời nhanh hơn rất nhiều.
Phá Quân còn muốn truy sát Diêm Xuyên, tính báo lại mối thù ngày xưa, nhưng Tham Lang đã ngăn cản Phá Quân lại.
- Chuyện lớn của chủ thượng quan trọng hơn! Đề phòng đám người Thần giới!
Tham Lang trầm giọng nói.
- Vâng!
Phá Quân, Liêm Trinh, Cự Môn lên tiếng trả lời.
Ầm!
Trong khu vực tối tăm kia truyền đến từng tiếng nổ vang.
- Tử Vi Đại Đế, ta với ngươi không thù không oán, vì sao ngươi lại muốn bắt ta?
Giọng nói của Thanh Long Đại Đế từ trong bóng tối truyền đến.
- Muôn dân trong cương vực này cũng không thù không oán với ngươi, vì sao ngươi lại muốn giết bọn họ? Ha ha!
Giọng nói của Tử Vi Đại Đế truyền đến.
- Ngang!
Ầm!
Bên trong lại vọng ra một tiếng rồng gầm rít gào. Trong bóng tối, cuộc đại chiến bắt đầu.
Nhóm người Diêm Xuyên cũng nhanh chóng bay ra khỏi vùng đất tối tăm này.
Sau khi bay đến bên trên biển rộng phía xa, bọn họ mới dừng lại tại một hải đảo.
Giữa khu vực tối tăm kia là một đại đạo lớn như một cây cột, thông thiên triệt địa. Cây cột kia xuyên thẳng vào cửu tiêu, lại có màu vàng, giống như một dòng sông màu vàng cuồn cuộn chảy ngược lên trời.
Vô số quỷ vật đang giãy dụa đau đớn trong dòng sông lớn màu vàng này.
- Hoàng Tuyền Lộ lớn như vậy lại có thể bao trùm tất cả cương vực sao? Đây lại là một cương vực!
Bạch Khởi kinh ngạc nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
So với Hoàng Tuyền Lộ của Tử Tử hoàng hậu Đại Trăn, rõ ràng Hoàng Tuyền Lộ này thực sự quá lớn.
- Đây có thể mới là hình thái thật sự của Hoàng Tuyền Lộ!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Ầm!
Một tiếng nổ vang từ bên trong Hoàng Tuyền Lộ truyền ra.
- Vận thế chi long, ra!
Giọng nói của Thanh Long Đại Đế vọng ra.
- Ngang! Ngang! Ngang!
Ba tiếng rồng gầm trầm thấp truyền ra, trong nháy mắt Hoàng Tuyền Lộ bốc lên. Vô số quỷ vật sợ hãi liên tục kêu lên.
Ầm!
Mơ hồ có thể nhìn thấy một con Cự Long màu vàng sậm trồi lên vung đuôi một cái, tiếp theo lại thấy Cự Long xông vào trong.
- Đây là ba con Cự Long do vận thế thiên hạ hội tụ sao?
Thông Thiên giáo chủ trầm giọng nói.
Trước đây không lâu, Thanh Long Đại Đế luyện hóa thế chi kiếm, lấy ra rất nhiều vận thế của thiên hạ dương gian, cuối cùng ngưng tụ ra ba con Cự Long ám kim. Rõ ràng chính là nó.
Ầm!
- Ngang!
Lại có tiếng nổ vang truyền ra, kèm theo tiếng rồng gầm thê lương.
- Thất tinh diệt thế, hàng long!
Giọng nói của Tử Vi Đại Đế từ bên trong truyền đến.
Ầm ầm ầm!
Lại là liên tiếp những tiếng nổ vang.
- Đi, lui nữa!
Diêm Xuyên ngân đồng nói.
Mọi người nghi hoặc nhìn Diêm Xuyên ngân đồng, nhưng cũng không hề phản bác.
Mọi người tiếp tục lui nhanh về phía xa, nhanh chóng vượt qua biển.
Thông Thiên dẫn theo mọi người, không bao lâu đã vượt qua một vùng biển rộng, đến một cương vực khác.
Mặc dù đến một cương vực khác, đại chiến phía xa xôi vẫn còn chưa kết thúc.
Bọn họ lại đợi thêm ba canh giờ nữa.
- Ngang! Ngang! Ngang!.........
Liên tiếp những tiếng rồng gầm kêu rên vang lên. Những âm thanh này đã chấn động tất cả Tây Ngoại Châu.
Tiếng rồng gầm ác liệt thảm khốc, dường như bị ngàn đao băm thây.
- Giọng của chủ thượng? Không!
Kháng Kim Long ở bên cạnh kinh sợ kêu lên.
- Đây là... tiếng kêu thảm thiết của Thanh Long Đại Đế sao?
Bạch Khởi kinh ngạc nói.
- Tiếng kêu thực sự rất thê lương!
Kim Đại Vũ kinh ngạc nói.
- Tử Vi Đại Đế?
Mạnh Dung Dung kinh ngạc cảm thán nói.
Không chỉ Mạnh Dung Dung, lúc này Thông Thiên giáo chủ cũng kinh ngạc không thôi.
Lúc trước bản thân Thông Thiên giáo chủ đã từng lãnh giáo qua thực lực của Thanh Long Đại Đế. Thực lực hắn hung hãn như vậy, lại bị Tử Vi Đại Đế đánh tới mức phát ra tiếng kêu thảm thiết, thê lương như vậy sao?
Giờ phút này, toàn thiên hạ chỉ có hai điểm khiến chú ý nhất. Một điểm chính là cương vực Vĩnh Hằng ở Nam Ngoại Châu. Còn có một điểm nữa chính là chỗ này.
Võ Chiếu, Hoàng Kim Đại Đế, Đông Phương Bất Bại, Sát Đế, Mộng Tam Sinh, Võ Chiếu, ánh mắt mỗi cường giả đều nhìn về chỗ này.
Lại qua nửa canh giờ nữa.
- Phá!
Tử Vi Đại Đế một tiếng quát to.
Ầm!
Một tiếng nổ rung trời từ bên trong Hoàng Tuyền Lộ phát ra.
Một đợt sóng trùng kích cực lớn xuất hiện, trùng kích khiến nước biển xung quanh nghịch chuyển về phía các đại cương vực.
- Rào!
Kèm theo tiếng nước biển nổ mạnh, Hoàng Tuyền Lộ cũng chậm rãi thu hồi.
Cương vực trước kia đã hoàn toàn bị san thành bình địa, không có một sinh linh nào còn có thể sống sót.
Tham Lang, Phá Quân, Liêm Trinh, Cự Môn, giống như những vì sao vây quanh mặt trăng, đang canh giữ ở bên cạnh Tử Vi Đại Đế.
Tử Vi Đại Đế đứng ở trên không ngẩng đầu. Dưới chân hắn đạp lên một con Cự Long màu xanh.
Toàn thân con Cự Long màu xanh đầy vết thương, nổi lên trên một tế đàn Đại Đế.
Tuy rằng tế đàn Đại Đế không ngừng hồi phục thương thế cho Thanh Long, nhưng, Thanh Long đã không có năng lực tiếp tục chiến đấu nữa. Toàn thân của Thanh Long đã bị Tử Vi Đại Đế dùng xiềng xích trói chặt quanh thân.
Tử Vi Đại Đế cầm lấy một đầu dây xích, lạnh lùng liếc mắt nhìn xung quanh.
Ánh mắt hắn lướt qua mọi người, phát ra một khí thế ngạo nghễ nhìn thiên hạ.
- Chúc mừng chủ thượng!
Nhóm người Tham Lang vui mừng nói.
- Được. Tất cả cùng trẫm trở về thôi!
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
Bốn người hét theo nói.
- Ngươi!
Thanh Long Đại Đế nhất thời biến sắc.
Tử Vi Đại Đế cười gằn một tiếng, nói.
- Thanh Long Đại Đế? A, bắt đầu đi. Nếu như ngươi không động thủ, trẫm sẽ động thủ trước!
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Tử Vi Đại Đế, Hừ!
Thanh Long Đại Đế hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại bay vọt về phía bắc, dường như không muốn đối chiến cùng Tử Vi Đại Đế.
- Hoàng Tuyền Lộ, mở!
Tử Vi Đại Đế bỗng nhiên quát to một tiếng.
Ầm!
Đúng lúc đó, Tử Vi Đại Đế vung tay lên. Trời đất xung quanh đột nhiên trở nên tối tăm.
Vừa nãy mặt trời còn chói chang, trong chớp mắt cả bầu trời đã trở nên tối đen một mảnh. Vô số quỷ vật nhanh chóng bay lượn xung quanh. Những tiếng kêu của quỷ đầy thê lương từ khắp nơi truyền đến.
- Hoàng Tuyền Lộ mở, âm dương điên đảo?
Chân mày Thông Thiên giáo chủ nhíu lại nói.
Cách đó không xa, hai mắt Sát Đế thoáng nheo lại:
- Hoàng Tuyền Lộ? Quả nhiên, sáu cái Hoàng Tuyền Lộ có một cái ở chỗ của Tử Vi Đại Đế!
- Tam huynh, xem ra Tử Vi Đại Đế ở kỷ thứ hai đã tích góp quá nhiều nội tình.
Mộng Tam Sinh cau mày nói.
- Hắn có thực lực làm như vậy. Đi, trước tiên chúng ta hãy lui đi đã!
Sát Đế trầm giọng nói.
- Vâng!
Mộng Tam Sinh lên tiếng trả lời.
Vèo! Vèo! Vèo!
Ba người Mộng Tam Sinh, Sát Đế, Mẫn Hoàng nhanh chóng bay ra khỏi khu vực toàn quỷ vật bay lượn này.
- Đi!
Diêm Xuyên ngân đồng mở miệng nói.
Mọi người bay ra ngoài.
- Đứng lại!
Phá Quân quát to một tiếng, muốn ngăn cản đám người Diêm Xuyên ngân đồng.
Diêm Xuyên ngân đồng quay đầu lại, trong mắt loé ra một tia hàn quang. Sau đó hắn không để ý đến Phá Quân nữa, tiếp tục bay ra ngoài.
Thông Thiên, Mạnh Dung Dung, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, sáu rồng, Độc Cô Vô Địch vây xung quanh Diêm Xuyên ngân đồng, nhanh chóng bay ra khỏi vùng đất tối tăm này.
Do Thông Thiên giáo chủ dẫn dầu, tốc độ nhất thời nhanh hơn rất nhiều.
Phá Quân còn muốn truy sát Diêm Xuyên, tính báo lại mối thù ngày xưa, nhưng Tham Lang đã ngăn cản Phá Quân lại.
- Chuyện lớn của chủ thượng quan trọng hơn! Đề phòng đám người Thần giới!
Tham Lang trầm giọng nói.
- Vâng!
Phá Quân, Liêm Trinh, Cự Môn lên tiếng trả lời.
Ầm!
Trong khu vực tối tăm kia truyền đến từng tiếng nổ vang.
- Tử Vi Đại Đế, ta với ngươi không thù không oán, vì sao ngươi lại muốn bắt ta?
Giọng nói của Thanh Long Đại Đế từ trong bóng tối truyền đến.
- Muôn dân trong cương vực này cũng không thù không oán với ngươi, vì sao ngươi lại muốn giết bọn họ? Ha ha!
Giọng nói của Tử Vi Đại Đế truyền đến.
- Ngang!
Ầm!
Bên trong lại vọng ra một tiếng rồng gầm rít gào. Trong bóng tối, cuộc đại chiến bắt đầu.
Nhóm người Diêm Xuyên cũng nhanh chóng bay ra khỏi vùng đất tối tăm này.
Sau khi bay đến bên trên biển rộng phía xa, bọn họ mới dừng lại tại một hải đảo.
Giữa khu vực tối tăm kia là một đại đạo lớn như một cây cột, thông thiên triệt địa. Cây cột kia xuyên thẳng vào cửu tiêu, lại có màu vàng, giống như một dòng sông màu vàng cuồn cuộn chảy ngược lên trời.
Vô số quỷ vật đang giãy dụa đau đớn trong dòng sông lớn màu vàng này.
- Hoàng Tuyền Lộ lớn như vậy lại có thể bao trùm tất cả cương vực sao? Đây lại là một cương vực!
Bạch Khởi kinh ngạc nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
So với Hoàng Tuyền Lộ của Tử Tử hoàng hậu Đại Trăn, rõ ràng Hoàng Tuyền Lộ này thực sự quá lớn.
- Đây có thể mới là hình thái thật sự của Hoàng Tuyền Lộ!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Ầm!
Một tiếng nổ vang từ bên trong Hoàng Tuyền Lộ truyền ra.
- Vận thế chi long, ra!
Giọng nói của Thanh Long Đại Đế vọng ra.
- Ngang! Ngang! Ngang!
Ba tiếng rồng gầm trầm thấp truyền ra, trong nháy mắt Hoàng Tuyền Lộ bốc lên. Vô số quỷ vật sợ hãi liên tục kêu lên.
Ầm!
Mơ hồ có thể nhìn thấy một con Cự Long màu vàng sậm trồi lên vung đuôi một cái, tiếp theo lại thấy Cự Long xông vào trong.
- Đây là ba con Cự Long do vận thế thiên hạ hội tụ sao?
Thông Thiên giáo chủ trầm giọng nói.
Trước đây không lâu, Thanh Long Đại Đế luyện hóa thế chi kiếm, lấy ra rất nhiều vận thế của thiên hạ dương gian, cuối cùng ngưng tụ ra ba con Cự Long ám kim. Rõ ràng chính là nó.
Ầm!
- Ngang!
Lại có tiếng nổ vang truyền ra, kèm theo tiếng rồng gầm thê lương.
- Thất tinh diệt thế, hàng long!
Giọng nói của Tử Vi Đại Đế từ bên trong truyền đến.
Ầm ầm ầm!
Lại là liên tiếp những tiếng nổ vang.
- Đi, lui nữa!
Diêm Xuyên ngân đồng nói.
Mọi người nghi hoặc nhìn Diêm Xuyên ngân đồng, nhưng cũng không hề phản bác.
Mọi người tiếp tục lui nhanh về phía xa, nhanh chóng vượt qua biển.
Thông Thiên dẫn theo mọi người, không bao lâu đã vượt qua một vùng biển rộng, đến một cương vực khác.
Mặc dù đến một cương vực khác, đại chiến phía xa xôi vẫn còn chưa kết thúc.
Bọn họ lại đợi thêm ba canh giờ nữa.
- Ngang! Ngang! Ngang!.........
Liên tiếp những tiếng rồng gầm kêu rên vang lên. Những âm thanh này đã chấn động tất cả Tây Ngoại Châu.
Tiếng rồng gầm ác liệt thảm khốc, dường như bị ngàn đao băm thây.
- Giọng của chủ thượng? Không!
Kháng Kim Long ở bên cạnh kinh sợ kêu lên.
- Đây là... tiếng kêu thảm thiết của Thanh Long Đại Đế sao?
Bạch Khởi kinh ngạc nói.
- Tiếng kêu thực sự rất thê lương!
Kim Đại Vũ kinh ngạc nói.
- Tử Vi Đại Đế?
Mạnh Dung Dung kinh ngạc cảm thán nói.
Không chỉ Mạnh Dung Dung, lúc này Thông Thiên giáo chủ cũng kinh ngạc không thôi.
Lúc trước bản thân Thông Thiên giáo chủ đã từng lãnh giáo qua thực lực của Thanh Long Đại Đế. Thực lực hắn hung hãn như vậy, lại bị Tử Vi Đại Đế đánh tới mức phát ra tiếng kêu thảm thiết, thê lương như vậy sao?
Giờ phút này, toàn thiên hạ chỉ có hai điểm khiến chú ý nhất. Một điểm chính là cương vực Vĩnh Hằng ở Nam Ngoại Châu. Còn có một điểm nữa chính là chỗ này.
Võ Chiếu, Hoàng Kim Đại Đế, Đông Phương Bất Bại, Sát Đế, Mộng Tam Sinh, Võ Chiếu, ánh mắt mỗi cường giả đều nhìn về chỗ này.
Lại qua nửa canh giờ nữa.
- Phá!
Tử Vi Đại Đế một tiếng quát to.
Ầm!
Một tiếng nổ rung trời từ bên trong Hoàng Tuyền Lộ phát ra.
Một đợt sóng trùng kích cực lớn xuất hiện, trùng kích khiến nước biển xung quanh nghịch chuyển về phía các đại cương vực.
- Rào!
Kèm theo tiếng nước biển nổ mạnh, Hoàng Tuyền Lộ cũng chậm rãi thu hồi.
Cương vực trước kia đã hoàn toàn bị san thành bình địa, không có một sinh linh nào còn có thể sống sót.
Tham Lang, Phá Quân, Liêm Trinh, Cự Môn, giống như những vì sao vây quanh mặt trăng, đang canh giữ ở bên cạnh Tử Vi Đại Đế.
Tử Vi Đại Đế đứng ở trên không ngẩng đầu. Dưới chân hắn đạp lên một con Cự Long màu xanh.
Toàn thân con Cự Long màu xanh đầy vết thương, nổi lên trên một tế đàn Đại Đế.
Tuy rằng tế đàn Đại Đế không ngừng hồi phục thương thế cho Thanh Long, nhưng, Thanh Long đã không có năng lực tiếp tục chiến đấu nữa. Toàn thân của Thanh Long đã bị Tử Vi Đại Đế dùng xiềng xích trói chặt quanh thân.
Tử Vi Đại Đế cầm lấy một đầu dây xích, lạnh lùng liếc mắt nhìn xung quanh.
Ánh mắt hắn lướt qua mọi người, phát ra một khí thế ngạo nghễ nhìn thiên hạ.
- Chúc mừng chủ thượng!
Nhóm người Tham Lang vui mừng nói.
- Được. Tất cả cùng trẫm trở về thôi!
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
/1446
|