Lôi điện giống như một tiên lôi cực lớn, điên cuồng bắn ra khắp phía.
- A!
Một đám người yêu chí nhất thời kêu lên những tiếng ác liệt thảm khốc.
Không giống như vừa nãy, đám người yêu chí mới bị chặt đứt, bởi vì tốc độ vung kiếm quá nhanh, thân thể đứt đoạn còn có thể nhanh chóng hồi phục. Nhưng thời điểm lôi điện này chém đứt thân thể, lại lập tức ầm ầm nổ tung, da thịt bầy nhầy.
- Giết!
Khổng Hoàng Thiên gào thét, thần diễm quanh thân điên cuồng kéo lên.
trong thế giới màu đỏ, Tử Vi Đại Đế nghiêng về một phía áp chế Khổng Hoàng Thiên. Khổng Hoàng Thiên lại nghiêng về một phia chém giết một đám người yêu chí.
Điều này không là quan trọng nhất. Quan trọng nhất là mỗi giờ mỗi khắc thực lực Khổng Hoàng Thiên dường như đều đang tăng lên.
Khổng Hoàng Thiên càng ngày càng mạnh.
Mức độ Tử Vi Đại Đế áp chế Khổng Hoàng Thiên cũng dần dần đến cực hạn.
- Sao có thể như vậy được? Tại sao thực lực của hắn có thể không ngừng kéo lên như vậy được?
Tử Vi Đại Đế nôn nóng nói.
Vù!
Dưới áp chế của Tử Vi Đại Đế, thần diễm quanh thân Khổng Hoàng Thiên đột nhiên từ màu xanh biến thành màu vàng kim.
- Ta dường như đã tìm được rồi!
Trong lúc đang chiến đấu, trong mắt Khổng Hoàng Thiên đột nhiên bắn ra một tia hưng phấn mãnh liệt.
Tìm được? Tìm được cái gì? Tử Vi Đại Đế không tự chủ đột nhiên cảm thấy run sợ.
- Thanh Long Đại Đế!
Tử Vi Đại Đế kêu lên.
- A!
Tại cửa Tử Vi Điện, Thanh Long Đại Đế ầm ầm bước lên tế đàn Đại Đế, đạp không vọt về phía chiến trường.
Vù!
Bên cạnh Thanh Long Đại Đế đột nhiên xuất hiện hai thanh trường kiếm vờn quanh. Bên trên trường kiếm, khí thế cuồn cuộn xông thẳng ra.
- Thế chi kiếm?
Phía xa ánh mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
- Meo, Tử Vi Đại Đế giao cả thế chi kiếm của mình cho Thanh Long Đại Đế sao? Hắn có hai thanh thế chi kiếm?
Miêu Miêu kêu lên.
- Tử Vi Đại Đế muốn tìm Thanh Long Đại Đế hỗ trợ?
Mặc Vũ Hề giật mình.
Thanh Long Đại Đế khí thế hùng hổ, trong chớp mắt đã tiến vào chiến trường.
- Tử Vi Đại Đế và Khổng Hoàng Thiên chiến đấu một trận. Người ngoài không nên tham gia!
Phía xa, đột nhiên truyền đến giọng nói của Sát Đế.
- Mời bảo bối xoay người!
Vèo!
Một đạo đao quang màu trắng, xông thẳng về phía Thanh Long Đại Đế.
Ầm!
Sát Đế bước ra, ngăn cản Thanh Long Đại Đế xông tới hỗ trợ.
Trên không trung, sắc mặt Tử Vi Đại Đế trầm xuống:
- Khốn kiếp!
Nhưng lúc này không chỉ có Sát Đế, Hoàng Kim Đại Đế cũng xuất hiện. Hai người mặc kệ Khổng Hoàng Thiên chiến đấu, chỉ ngăn cản Thanh Long Đại Đế xông tới hỗ trợ.
Tử Vi Đại Đế chỉ có thể một mình áp chế Khổng Hoàng Thiên.
Thực lực của Khổng Hoàng Thiên giống như giếng nước phun trào, nhanh chóng tăng thêm. Tuy rằng thực lực của Khổng Hoàng Thiên vẫn là thập lục trọng thiên đỉnh phong, nhưng sau những lần trùng kích, đã trực tiếp ép sát thập thất trọng thiên. Ít nhất lấy lực lượng của Tử Vi Đại Đế bây giờ cũng chỉ chỉ có thể áp chế được Khổng Hoàng Thiên. Nếu Tử Vi Đại Đế muốn giết chết Khổng Hoàng Thiên, thực sự rất khó có thể làm được.
- Nhanh. Còn thiếu một chút!
Khổng Hoàng Thiên bị áp chế, thần diễm quanh thân không ngừng thay đổi màu sắc.
Trường kiếm trong tay Tử Vi Đại Đế không ngừng chém xuống, hết lần này tới lần khác. Khổng Hoàng Thiên chỉ có thể không ngừng chống đỡ. Nhưng Tử Vi Đại Đế có thể cảm nhận được, lực lượng của chiêu kia lại càng ngày càng mạnh.
Dường như Khổng Hoàng Thiên đã tìm được cách phá tan cửa ải thập thất trọng thiên.
Tử Vi Đại Đế nghi ngờ không thôi. Nhưng lúc này Khổng Hoàng Thiên lại cực kỳ lo lắng.
Trong mơ hồ, Khổng Hoàng Thiên dường như đã nhìn thấy điểm chênh lệch kia.
Nhưng nhìn thấy cũng không phải là chạm được. Thực lực càng ngày càng mạnh, không có nghĩa là có thể trùng kích thập thất trọng thiên.
Gần trong gang tấc mà lại xa tựa chân trời. Bất kể làm như thế nào, đều giống như càng xa thập thất trọng thiên hơn.
- Không!
Khổng Hoàng Thiên gào thét lên.
Lợi dụng đấu chi thiên mạch, Khổng Hoàng Thiên liều mạng ép tiềm năng của mình. Bởi vì không ngừng ép tiềm năng của mình, cho nên thực lực Khổng Hoàng Thiên mới càng ngày càng mạnh. Nhưng bản thân Khổng Hoàng Thiên hiểu rõ, mình lại cách thập thất trọng thiên càng ngày càng xa.
- A!
Khổng Hoàng Thiên trở nên điên cuồng. Trường kiếm bỗng nhiên bạo phát hàng ngàn hàng tỉ kiếm quang.
Khổng Hoàng Thiên lại cùng trường kiếm xông về phía Tử Vi Đại Đế.
Ầm!
Khổng Hoàng Thiên lại lui về, tiếp đó chém một kiếm vào phía bên hông.
Ầm!
Một người yêu chí lại bị chém thành hai nửa. Tuy nhiên, lần này là chém dọc. Trong nháy mắt người yêu chí kia nổ tung, máu thịt bắn ra.
- A!
Trong thống khổ, người yêu chí chuẩn bị phục hồi lại thân thể.
- Minh!
Khổng Hoàng Thiên đột nhiên thân hóa một con Khổng Tước cực lớn, mở miệng nuốt người yêu chí kia xuống.
- Minh!
Khổng Hoàng Thiên lại lao về phía Tử Vi Đại Đế.
- Lão tam!
Một đám người yêu chí sợ hãi rống nói.
Trong nháy mắt trường kiếm của Khổng Hoàng Thiên hóa thành một cái đuôi cực lớn. Cái đuôi lớn vung một cái, phía sau Khổng Hoàng Thiên đột nhiên xuất hiện mười hai đạo luân hồi.
Ầm!
Mười hai đạo luân hồi điên cuồng lao về phía một đám người yêu chí.
Nhất thời, một đám người yêu chí bị quấy nhiễu nổ tan.
- Minh!
Khổng Hoàng Thiên mở miệng, một đám người yêu chí đều bị nuốt vào.
- Khốn kiếp.
Tử Vi Đại Đế sợ hãi rống lên.
Khổng Tước khổng lồ lại xông thẳng về phía Tử Vi Đại Đế, dường như muốn va chạm vào Tử Vi Đại Đế đang đứng trên tế đàn Đại Đế. Mười hai đạo luân hồi khuấy động hư không xung quanh, ầm ầm xông tới.
- Thanh Loan tôn sư?
Tại nơi xa xôi, ánh mắt Mặc Vũ Hề sáng ngời.
- Meo? Cái gì mà Thanh Loan tôn sư?
Miêu Miêu không hiểu nói.
- Cũng giống như Minh Phượng tôn sư của ta, là bảo vật mở ra mười hai đạo luân hồi. Ta chiếm được Minh Phượng tôn sư. Khổng Hoàng Thiên nhận được Thanh Loan tôn sư. Tuy nhiên, hắn là Khổng Tước. Nhưng mặc dù là Khổng Tước, hắn vẫn cưỡng ép luyện hóa Thanh Loan tôn sư sao?
Mặc Vũ Hề kinh ngạc nói.
Nơi xa xôi, Khổng Hoàng Thiên mượn mười hai đạo luân hồi, lực lượng tăng vọt.
- Lực lượng thập thất trọng thiên?
Tử Vi Đại Đế nhất thời biến sắc.
Một đám ca ca đã bị nuốt. Lực lựng của Khổng Hoàng Thiên vốn đã khiến Tử Vi Đại Đế kiêng kỵ. Bây giờ Khổng Hoàng Thiên lại có được mười hai đạo luân hồi giúp đỡ, lực lượng lại tăng vọt lên một đoạn.
- Thập thất trọng thiên? Có thể bởi vì ta bị áp chế, ý niệm không có cách nào hiểu rõ. Lực lượng của ta đã tiếp cận, tại sao vẫn không thể đột phá? Là ngươi khiến ta không có cách nào đột phá. Chỉ cần giết ngươi, ý niệm của ta trở nên thông suốt, sẽ có thể đột phá!
Khổng Hoàng Thiên rống to, sau đó vọt tới. Trong hai mắt Khổng tước khổng lồ cực kỳ điên cuồng.
- Minh!
Một tiếng kêu vang lên, toàn thiên địa chấn động.
Xung quanh, vô số cường giả đều bị tiếng kêu cường đại lại, đâm vào màng tai cảm thấy vô cùng đau đớn.
Một lực lượng không kém gì của Tử Vi Đại Đế vọt tới. Trong mắt Tử Vi Đại Đế loé ra một tia hàn quang.
- Đại đức chi ấn, trấn áp thiên địa!
Tử Vi Đại Đế quát to một tiếng.
Trong lòng bàn tay Tử Vi Đại Đế đột nhiên xuất hiện một đại ấn hình vuông cực lớn với mười tám màu. Bên trên phương ấn chỉ có một chữ 'Đức'.
- A!
Một đám người yêu chí nhất thời kêu lên những tiếng ác liệt thảm khốc.
Không giống như vừa nãy, đám người yêu chí mới bị chặt đứt, bởi vì tốc độ vung kiếm quá nhanh, thân thể đứt đoạn còn có thể nhanh chóng hồi phục. Nhưng thời điểm lôi điện này chém đứt thân thể, lại lập tức ầm ầm nổ tung, da thịt bầy nhầy.
- Giết!
Khổng Hoàng Thiên gào thét, thần diễm quanh thân điên cuồng kéo lên.
trong thế giới màu đỏ, Tử Vi Đại Đế nghiêng về một phía áp chế Khổng Hoàng Thiên. Khổng Hoàng Thiên lại nghiêng về một phia chém giết một đám người yêu chí.
Điều này không là quan trọng nhất. Quan trọng nhất là mỗi giờ mỗi khắc thực lực Khổng Hoàng Thiên dường như đều đang tăng lên.
Khổng Hoàng Thiên càng ngày càng mạnh.
Mức độ Tử Vi Đại Đế áp chế Khổng Hoàng Thiên cũng dần dần đến cực hạn.
- Sao có thể như vậy được? Tại sao thực lực của hắn có thể không ngừng kéo lên như vậy được?
Tử Vi Đại Đế nôn nóng nói.
Vù!
Dưới áp chế của Tử Vi Đại Đế, thần diễm quanh thân Khổng Hoàng Thiên đột nhiên từ màu xanh biến thành màu vàng kim.
- Ta dường như đã tìm được rồi!
Trong lúc đang chiến đấu, trong mắt Khổng Hoàng Thiên đột nhiên bắn ra một tia hưng phấn mãnh liệt.
Tìm được? Tìm được cái gì? Tử Vi Đại Đế không tự chủ đột nhiên cảm thấy run sợ.
- Thanh Long Đại Đế!
Tử Vi Đại Đế kêu lên.
- A!
Tại cửa Tử Vi Điện, Thanh Long Đại Đế ầm ầm bước lên tế đàn Đại Đế, đạp không vọt về phía chiến trường.
Vù!
Bên cạnh Thanh Long Đại Đế đột nhiên xuất hiện hai thanh trường kiếm vờn quanh. Bên trên trường kiếm, khí thế cuồn cuộn xông thẳng ra.
- Thế chi kiếm?
Phía xa ánh mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
- Meo, Tử Vi Đại Đế giao cả thế chi kiếm của mình cho Thanh Long Đại Đế sao? Hắn có hai thanh thế chi kiếm?
Miêu Miêu kêu lên.
- Tử Vi Đại Đế muốn tìm Thanh Long Đại Đế hỗ trợ?
Mặc Vũ Hề giật mình.
Thanh Long Đại Đế khí thế hùng hổ, trong chớp mắt đã tiến vào chiến trường.
- Tử Vi Đại Đế và Khổng Hoàng Thiên chiến đấu một trận. Người ngoài không nên tham gia!
Phía xa, đột nhiên truyền đến giọng nói của Sát Đế.
- Mời bảo bối xoay người!
Vèo!
Một đạo đao quang màu trắng, xông thẳng về phía Thanh Long Đại Đế.
Ầm!
Sát Đế bước ra, ngăn cản Thanh Long Đại Đế xông tới hỗ trợ.
Trên không trung, sắc mặt Tử Vi Đại Đế trầm xuống:
- Khốn kiếp!
Nhưng lúc này không chỉ có Sát Đế, Hoàng Kim Đại Đế cũng xuất hiện. Hai người mặc kệ Khổng Hoàng Thiên chiến đấu, chỉ ngăn cản Thanh Long Đại Đế xông tới hỗ trợ.
Tử Vi Đại Đế chỉ có thể một mình áp chế Khổng Hoàng Thiên.
Thực lực của Khổng Hoàng Thiên giống như giếng nước phun trào, nhanh chóng tăng thêm. Tuy rằng thực lực của Khổng Hoàng Thiên vẫn là thập lục trọng thiên đỉnh phong, nhưng sau những lần trùng kích, đã trực tiếp ép sát thập thất trọng thiên. Ít nhất lấy lực lượng của Tử Vi Đại Đế bây giờ cũng chỉ chỉ có thể áp chế được Khổng Hoàng Thiên. Nếu Tử Vi Đại Đế muốn giết chết Khổng Hoàng Thiên, thực sự rất khó có thể làm được.
- Nhanh. Còn thiếu một chút!
Khổng Hoàng Thiên bị áp chế, thần diễm quanh thân không ngừng thay đổi màu sắc.
Trường kiếm trong tay Tử Vi Đại Đế không ngừng chém xuống, hết lần này tới lần khác. Khổng Hoàng Thiên chỉ có thể không ngừng chống đỡ. Nhưng Tử Vi Đại Đế có thể cảm nhận được, lực lượng của chiêu kia lại càng ngày càng mạnh.
Dường như Khổng Hoàng Thiên đã tìm được cách phá tan cửa ải thập thất trọng thiên.
Tử Vi Đại Đế nghi ngờ không thôi. Nhưng lúc này Khổng Hoàng Thiên lại cực kỳ lo lắng.
Trong mơ hồ, Khổng Hoàng Thiên dường như đã nhìn thấy điểm chênh lệch kia.
Nhưng nhìn thấy cũng không phải là chạm được. Thực lực càng ngày càng mạnh, không có nghĩa là có thể trùng kích thập thất trọng thiên.
Gần trong gang tấc mà lại xa tựa chân trời. Bất kể làm như thế nào, đều giống như càng xa thập thất trọng thiên hơn.
- Không!
Khổng Hoàng Thiên gào thét lên.
Lợi dụng đấu chi thiên mạch, Khổng Hoàng Thiên liều mạng ép tiềm năng của mình. Bởi vì không ngừng ép tiềm năng của mình, cho nên thực lực Khổng Hoàng Thiên mới càng ngày càng mạnh. Nhưng bản thân Khổng Hoàng Thiên hiểu rõ, mình lại cách thập thất trọng thiên càng ngày càng xa.
- A!
Khổng Hoàng Thiên trở nên điên cuồng. Trường kiếm bỗng nhiên bạo phát hàng ngàn hàng tỉ kiếm quang.
Khổng Hoàng Thiên lại cùng trường kiếm xông về phía Tử Vi Đại Đế.
Ầm!
Khổng Hoàng Thiên lại lui về, tiếp đó chém một kiếm vào phía bên hông.
Ầm!
Một người yêu chí lại bị chém thành hai nửa. Tuy nhiên, lần này là chém dọc. Trong nháy mắt người yêu chí kia nổ tung, máu thịt bắn ra.
- A!
Trong thống khổ, người yêu chí chuẩn bị phục hồi lại thân thể.
- Minh!
Khổng Hoàng Thiên đột nhiên thân hóa một con Khổng Tước cực lớn, mở miệng nuốt người yêu chí kia xuống.
- Minh!
Khổng Hoàng Thiên lại lao về phía Tử Vi Đại Đế.
- Lão tam!
Một đám người yêu chí sợ hãi rống nói.
Trong nháy mắt trường kiếm của Khổng Hoàng Thiên hóa thành một cái đuôi cực lớn. Cái đuôi lớn vung một cái, phía sau Khổng Hoàng Thiên đột nhiên xuất hiện mười hai đạo luân hồi.
Ầm!
Mười hai đạo luân hồi điên cuồng lao về phía một đám người yêu chí.
Nhất thời, một đám người yêu chí bị quấy nhiễu nổ tan.
- Minh!
Khổng Hoàng Thiên mở miệng, một đám người yêu chí đều bị nuốt vào.
- Khốn kiếp.
Tử Vi Đại Đế sợ hãi rống lên.
Khổng Tước khổng lồ lại xông thẳng về phía Tử Vi Đại Đế, dường như muốn va chạm vào Tử Vi Đại Đế đang đứng trên tế đàn Đại Đế. Mười hai đạo luân hồi khuấy động hư không xung quanh, ầm ầm xông tới.
- Thanh Loan tôn sư?
Tại nơi xa xôi, ánh mắt Mặc Vũ Hề sáng ngời.
- Meo? Cái gì mà Thanh Loan tôn sư?
Miêu Miêu không hiểu nói.
- Cũng giống như Minh Phượng tôn sư của ta, là bảo vật mở ra mười hai đạo luân hồi. Ta chiếm được Minh Phượng tôn sư. Khổng Hoàng Thiên nhận được Thanh Loan tôn sư. Tuy nhiên, hắn là Khổng Tước. Nhưng mặc dù là Khổng Tước, hắn vẫn cưỡng ép luyện hóa Thanh Loan tôn sư sao?
Mặc Vũ Hề kinh ngạc nói.
Nơi xa xôi, Khổng Hoàng Thiên mượn mười hai đạo luân hồi, lực lượng tăng vọt.
- Lực lượng thập thất trọng thiên?
Tử Vi Đại Đế nhất thời biến sắc.
Một đám ca ca đã bị nuốt. Lực lựng của Khổng Hoàng Thiên vốn đã khiến Tử Vi Đại Đế kiêng kỵ. Bây giờ Khổng Hoàng Thiên lại có được mười hai đạo luân hồi giúp đỡ, lực lượng lại tăng vọt lên một đoạn.
- Thập thất trọng thiên? Có thể bởi vì ta bị áp chế, ý niệm không có cách nào hiểu rõ. Lực lượng của ta đã tiếp cận, tại sao vẫn không thể đột phá? Là ngươi khiến ta không có cách nào đột phá. Chỉ cần giết ngươi, ý niệm của ta trở nên thông suốt, sẽ có thể đột phá!
Khổng Hoàng Thiên rống to, sau đó vọt tới. Trong hai mắt Khổng tước khổng lồ cực kỳ điên cuồng.
- Minh!
Một tiếng kêu vang lên, toàn thiên địa chấn động.
Xung quanh, vô số cường giả đều bị tiếng kêu cường đại lại, đâm vào màng tai cảm thấy vô cùng đau đớn.
Một lực lượng không kém gì của Tử Vi Đại Đế vọt tới. Trong mắt Tử Vi Đại Đế loé ra một tia hàn quang.
- Đại đức chi ấn, trấn áp thiên địa!
Tử Vi Đại Đế quát to một tiếng.
Trong lòng bàn tay Tử Vi Đại Đế đột nhiên xuất hiện một đại ấn hình vuông cực lớn với mười tám màu. Bên trên phương ấn chỉ có một chữ 'Đức'.
/1446
|