- Hừ!
- Đồ khốn, các ngươi phát điên rồi sao?
Trong sự hỗn loạn, Khổng Ma Kha gào thét.
- Bảo vệ bệ hạ!
- A!
- Cứu mạng!
......
Trận chiến đấu không hiểu lý do này diễn ra ròng rã suốt một ngày. Khổng Ma Kha vì thế đã phải trả giá hơn một trăm thần tử. Hắn đầy căm hặn, mang theo thương thế trên người trở lại trụ sở của mình.
Các đệ tử của mười đại tông chủ đã bị tử thương hơn nửa. Trong số mười đại tông chủ cũng chết bốn người.
Khổng Ma Kha lại muốn thu phục những người này, rõ ràng là không thể nào.
Trước khi đi, Khổng Ma Kha mới dần dần hiểu rõ tất cả.
Trở lại trụ sở, Khổng Ma Kha tức giận một chưởng đập nát bàn trà.
Ầm!
- Nhâm Thử, Diêm Xuyên, ta nhất định phải giết chết các ngươi!
Khổng Ma Kha đỏ mắt gào thét.
Tiên Tri Phật Đà bị kiếm chém cụt một tay, đi tới. Thương thế trên người hắn không có khả năng hồi phục được trong thời gian ngắn.
Hắn có chút cay đắng nói:
- Bệ hạ, thần không ngờ được, tên Nhâm Thử và Đông Phương Chính Phái kia lại giống nhau, hoàn toàn không biết xấu hổ như vậy!
- Hai kẻ tiện nhân!
Khổng Ma Kha cắn răng nghiến lợi nói.
Trong lúc hai người đang vô cùng căm hận, ngoài điện đột nhiên có một nam tử áo trắng đi tới. Đó chính là Khổng Đạo Khâu.
Khổng Đạo Khâu nhíu mày nhìn về phía Khổng Ma Kha.
- Khổng Ma Kha? Ngươi làm sao vậy? Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Kế hoạch tạo thần đang tuyển người. Thật ra nó đã sớm bắt đầu. Đệ tử của Thiên Cơ Tông đã bắt đầu ghi chép về biểu hiện của các ngươi. Trong khoảng thời gian này ta đã bảo ngươi tăng thêm uy vọng, bộc lộ tài năng của mình trong đám quần hùng, cố gắng hết sức thu phục một vài tông môn. Nhưng ngươi thì sao? Bộc lộ tài năng lại là chuyện tồi tệ như vậy? Nam phong sao? Cướp nam nhân, ra tay đánh nhau? Mất mặt cũng không cần ném đến mức này!
Khổng Đạo Khâu vẻ mặt căm hận nói.
Khổng Đạo Khâu căm hận, Khổng Ma Kha lại càng căm hận hơn. Mình căn bản không có. Đó hoàn toàn là bị người ta đặt điều nói xấu! Hắn bị hai kẻ tiện nhân nói xấu.
Hít sâu vài hơi, Khổng Ma Kha không biết phải nói thế nào với Khổng Đạo Khâu.
- Về phía Vân Tâm, ta giúp ngươi tạo áp lực với hắn. Trong khoảng thời gian tới, ngươi gây thêm chuyện nữa!
Khổng Đạo Khâu cau mày nói.
Trên mặt Khổng Ma Kha co quắp một hồi. Hắn nói giống như mình chuyên gây chuyện vậy!
Khổng Đạo Khâu phất tay áo rời đi, lưu lại một Khổng Ma Kha với vẻ mặt phiền muộn.
- Bệ hạ, gần đây chúng ta làm chuyện gì cũng không thuận!
Tiên Tri Phật Đà nhíu mày than thở.
- Đều tại Diêm Xuyên. Nếu không phải vì Diêm Xuyên, sẽ không có nhiều chuyện xảy ra như vậy!
Khổng Ma Kha mang theo một tia hận ý nói.
- Thần bỗng nhiên có cảm giác!
Tiên Tri Phật Đà khổ sở nói.
- Ách?
- Tình trạng của chúng ta hiện tại, có khả năng còn chưa kết thúc!
Tiên Tri Phật Đà mang theo một tia cổ quái nói.
—...
Mã Đạo Khôn quản lý Ngưng Thúy Cung, là một trung vị tông môn tại Bắc Thần Châu, cũng là một quân cờ do Khổng Ma Kha đặt tại Bắc Thần Châu.
Ngưng Thúy Cung cách Thiên Cơ Tông không xa. Mà giờ phút này, bên ngoài Ngưng Thúy Cung lại có một đám khách không mời mà đến!
Hai người dẫn đầu chính là Mão Nhật Đạo Quân của Thánh Địa Đại Chiêu, và cả Dương Chí Cửu nữa.
Phía sau cha con Mão Nhật Đạo Quân là hơn hai trăm thân ảnh mặc áo bào đen.
Trên người bọn họ đều tản ra một khí tức chí tà. Sau khi hạ xuống một đỉnh núi, hai trăm thân ảnh mặc áo bào đen toả ra tà khí, khiến tất cả hoa cỏ cây cối xung quanh đều nhanh chóng khô héo.
- Phụ thân, Thiên Cơ Tông truyền tin tức đến, Ngưng Thúy Cung này là quân cờ của Khổng Ma Kha?
Dương Chí Cửu lạnh lùng nói.
- Phải!
Mão Nhật Đạo Quân gật đầu một cái.
- Ngày xưa Khổng Ma Kha dẫn theo hai mươi thượng Hư Cảnh đến Thánh Địa Đại Chiêu ta, muốn áp đảo chúng ta, cướp giật Thánh Địa Đại Chiêu của ta. Phụ thân, hôm nay chúng ta báo mối thù ngày xưa sao?
Dương Chí Cửu hiếu kỳ nói.
- Không sai. Khổng Ma Kha? Hừ!
Mão Nhật Đạo Quân hừ lạnh một tiếng.
- Mục tiêu là san bằng Ngưng Thúy Cung. Một tên cũng không để lại. Giết, giết, giết!
Mão Nhật Đạo Quân ra lệnh một tiếng.
- Vâng!
Tất cả thân ảnh mặc áo bào đen phía sau đều hét theo một tiếng khô khan.
Ầm!
Hai trăm người mặc áo bào đen ầm ầm phóng đi. Trong lúc nhất thời, quanh thân hai trăm người phát ra tà khí trùng thiên.
Người còn chưa tới, bầu trời đã bị tà khí nhuộm thành màu đen. Trong nháy mắt bầu trời tối sầm lại.
Một đám đệ tử Ngưng Thúy Cung nhất thời phát hiện ra hiện tượng khác thường. Trong nháy mắt hai đệ tử trong số bọn họ lao thẳng đến chỗ một đám người áo đen.
- Đứng lại. Các ngươi là người phương nào?
Trong đó có một tên đệ tử giận dữ nói.
Ầm!
Hai đệ tử Ngưng Thúy Cung lao ra trước hết lập tức bị một người áo đen đánh một chưởng tan xương nát thịt.
Trụ sở Ngưng Thúy Cung bên ngoài Thiên Cơ Tông!
Một đám đệ tử đứng trước mặt Mã Đạo Khôn. Bọn họ đang cúi đầu, dường như bẩm báo điều gì.
- Đồ khốn, một đám ngu ngốc!
Mã Đạo Khôn giận dữ và xấu hổ gào thét.
Trong sự kiện lần này, Khổng Ma Kha là nhân vật chính. Bởi vậy hình tượng của Mã Đạo Khôn có vẻ như càng không thể tả nổi!
Nghe mọi người bẩm báo, mặt Mã Đạo Khôn đều đen cả lại.
Những lời nói xấu này quá sức hạ lưu!
Một đám đệ tử khúm núm, không dám nhiều lời.
Mã Đạo Khôn đang lúc nổi giận, đột nhiên hắn biến sắc nhìn về phía đông nam.
- Không tốt, biển mây công đức của Ngưng Thúy Cung có biến!
Mã Đạo Khôn hốt hoảng la lệ.
Mã Đạo Khôn tính bay tới đó, nhưng vừa quay đầu, Mã Đạo Khôn lại nhíu nhíu mày nói:
- Ngươi đi thông báo với đế vương Đại Phật, nói có người muốn tiêu diệt Ngưng Thúy Cung ta. Ta đi về trước!
- Ách, vâng!
Người đệ tử kia cảm thấy mờ mịt nhưng vẫn nhanh chóng đáp lời.
Vù vù!
Mã Đạo Khôn dẫn theo một đám cường giả nhanh chóng tiến về phía Ngưng Thúy Cung.
Một đám đệ tử lại hai mặt nhìn nhau.
Tại trụ sở của Khổng Ma Kha.
- Cái gì? Có người muốn tiêu diệt Ngưng Thúy Cung sao? Là ai? Diêm Xuyên hay Nhâm Thử?
Sắc mặt Khổng Ma Kha trầm xuống.
- Ta không biết. Trước khi sư tôn đi, đã bảp ta bẩm báo với đế vương Đại Phật như vậy!
Đệ tử kia cung kính nói.
Khổng Ma Kha trầm ngâm suy nghĩ.
- Bệ hạ, Ngưng Thúy Cung là trung vị tông môn. Nơi này cách Ngưng Thúy Cung không quá xa. Có người muốn tiêu diệt Ngưng Thúy Cung, chứng tỏ người đến thật sự có thực lực cường đại! Bệ hạ vẫn cẩn thận thì tốt hơn!
Tiên Tri Phật Đà ôm vết thương nói.
- Thực lực cường đại? Hừ, trong khoảng thời gian này trong lòng trẫm đang vô cùng tức giận! Hắn đến chính là tự tìm đường chết!
Trên mặt Khổng Ma Kha trở nên băng giá.
Sau khi triệu tập rất nhiều thần tử, Khổng Ma Kha nhanh chóng tiến về phía Ngưng Thúy Cung.
Ngưng Thúy Cung!
Ầm ầm ầm!
Hai trăm người mặc áo bào đen phát ra tà khí trùng thiên, điên cuồng trùng kích đại trận. Đại trận của Ngưng Thúy Cung nhất thời dao động không yên.
- Không thể nào. Đại trận thủ sơn của tông ta cho dù là mười thượng Hư Cảnh ngũ trọng cũng không phá ra được. Chuyện này, chuyện này...
- Đồ khốn, các ngươi phát điên rồi sao?
Trong sự hỗn loạn, Khổng Ma Kha gào thét.
- Bảo vệ bệ hạ!
- A!
- Cứu mạng!
......
Trận chiến đấu không hiểu lý do này diễn ra ròng rã suốt một ngày. Khổng Ma Kha vì thế đã phải trả giá hơn một trăm thần tử. Hắn đầy căm hặn, mang theo thương thế trên người trở lại trụ sở của mình.
Các đệ tử của mười đại tông chủ đã bị tử thương hơn nửa. Trong số mười đại tông chủ cũng chết bốn người.
Khổng Ma Kha lại muốn thu phục những người này, rõ ràng là không thể nào.
Trước khi đi, Khổng Ma Kha mới dần dần hiểu rõ tất cả.
Trở lại trụ sở, Khổng Ma Kha tức giận một chưởng đập nát bàn trà.
Ầm!
- Nhâm Thử, Diêm Xuyên, ta nhất định phải giết chết các ngươi!
Khổng Ma Kha đỏ mắt gào thét.
Tiên Tri Phật Đà bị kiếm chém cụt một tay, đi tới. Thương thế trên người hắn không có khả năng hồi phục được trong thời gian ngắn.
Hắn có chút cay đắng nói:
- Bệ hạ, thần không ngờ được, tên Nhâm Thử và Đông Phương Chính Phái kia lại giống nhau, hoàn toàn không biết xấu hổ như vậy!
- Hai kẻ tiện nhân!
Khổng Ma Kha cắn răng nghiến lợi nói.
Trong lúc hai người đang vô cùng căm hận, ngoài điện đột nhiên có một nam tử áo trắng đi tới. Đó chính là Khổng Đạo Khâu.
Khổng Đạo Khâu nhíu mày nhìn về phía Khổng Ma Kha.
- Khổng Ma Kha? Ngươi làm sao vậy? Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Kế hoạch tạo thần đang tuyển người. Thật ra nó đã sớm bắt đầu. Đệ tử của Thiên Cơ Tông đã bắt đầu ghi chép về biểu hiện của các ngươi. Trong khoảng thời gian này ta đã bảo ngươi tăng thêm uy vọng, bộc lộ tài năng của mình trong đám quần hùng, cố gắng hết sức thu phục một vài tông môn. Nhưng ngươi thì sao? Bộc lộ tài năng lại là chuyện tồi tệ như vậy? Nam phong sao? Cướp nam nhân, ra tay đánh nhau? Mất mặt cũng không cần ném đến mức này!
Khổng Đạo Khâu vẻ mặt căm hận nói.
Khổng Đạo Khâu căm hận, Khổng Ma Kha lại càng căm hận hơn. Mình căn bản không có. Đó hoàn toàn là bị người ta đặt điều nói xấu! Hắn bị hai kẻ tiện nhân nói xấu.
Hít sâu vài hơi, Khổng Ma Kha không biết phải nói thế nào với Khổng Đạo Khâu.
- Về phía Vân Tâm, ta giúp ngươi tạo áp lực với hắn. Trong khoảng thời gian tới, ngươi gây thêm chuyện nữa!
Khổng Đạo Khâu cau mày nói.
Trên mặt Khổng Ma Kha co quắp một hồi. Hắn nói giống như mình chuyên gây chuyện vậy!
Khổng Đạo Khâu phất tay áo rời đi, lưu lại một Khổng Ma Kha với vẻ mặt phiền muộn.
- Bệ hạ, gần đây chúng ta làm chuyện gì cũng không thuận!
Tiên Tri Phật Đà nhíu mày than thở.
- Đều tại Diêm Xuyên. Nếu không phải vì Diêm Xuyên, sẽ không có nhiều chuyện xảy ra như vậy!
Khổng Ma Kha mang theo một tia hận ý nói.
- Thần bỗng nhiên có cảm giác!
Tiên Tri Phật Đà khổ sở nói.
- Ách?
- Tình trạng của chúng ta hiện tại, có khả năng còn chưa kết thúc!
Tiên Tri Phật Đà mang theo một tia cổ quái nói.
—...
Mã Đạo Khôn quản lý Ngưng Thúy Cung, là một trung vị tông môn tại Bắc Thần Châu, cũng là một quân cờ do Khổng Ma Kha đặt tại Bắc Thần Châu.
Ngưng Thúy Cung cách Thiên Cơ Tông không xa. Mà giờ phút này, bên ngoài Ngưng Thúy Cung lại có một đám khách không mời mà đến!
Hai người dẫn đầu chính là Mão Nhật Đạo Quân của Thánh Địa Đại Chiêu, và cả Dương Chí Cửu nữa.
Phía sau cha con Mão Nhật Đạo Quân là hơn hai trăm thân ảnh mặc áo bào đen.
Trên người bọn họ đều tản ra một khí tức chí tà. Sau khi hạ xuống một đỉnh núi, hai trăm thân ảnh mặc áo bào đen toả ra tà khí, khiến tất cả hoa cỏ cây cối xung quanh đều nhanh chóng khô héo.
- Phụ thân, Thiên Cơ Tông truyền tin tức đến, Ngưng Thúy Cung này là quân cờ của Khổng Ma Kha?
Dương Chí Cửu lạnh lùng nói.
- Phải!
Mão Nhật Đạo Quân gật đầu một cái.
- Ngày xưa Khổng Ma Kha dẫn theo hai mươi thượng Hư Cảnh đến Thánh Địa Đại Chiêu ta, muốn áp đảo chúng ta, cướp giật Thánh Địa Đại Chiêu của ta. Phụ thân, hôm nay chúng ta báo mối thù ngày xưa sao?
Dương Chí Cửu hiếu kỳ nói.
- Không sai. Khổng Ma Kha? Hừ!
Mão Nhật Đạo Quân hừ lạnh một tiếng.
- Mục tiêu là san bằng Ngưng Thúy Cung. Một tên cũng không để lại. Giết, giết, giết!
Mão Nhật Đạo Quân ra lệnh một tiếng.
- Vâng!
Tất cả thân ảnh mặc áo bào đen phía sau đều hét theo một tiếng khô khan.
Ầm!
Hai trăm người mặc áo bào đen ầm ầm phóng đi. Trong lúc nhất thời, quanh thân hai trăm người phát ra tà khí trùng thiên.
Người còn chưa tới, bầu trời đã bị tà khí nhuộm thành màu đen. Trong nháy mắt bầu trời tối sầm lại.
Một đám đệ tử Ngưng Thúy Cung nhất thời phát hiện ra hiện tượng khác thường. Trong nháy mắt hai đệ tử trong số bọn họ lao thẳng đến chỗ một đám người áo đen.
- Đứng lại. Các ngươi là người phương nào?
Trong đó có một tên đệ tử giận dữ nói.
Ầm!
Hai đệ tử Ngưng Thúy Cung lao ra trước hết lập tức bị một người áo đen đánh một chưởng tan xương nát thịt.
Trụ sở Ngưng Thúy Cung bên ngoài Thiên Cơ Tông!
Một đám đệ tử đứng trước mặt Mã Đạo Khôn. Bọn họ đang cúi đầu, dường như bẩm báo điều gì.
- Đồ khốn, một đám ngu ngốc!
Mã Đạo Khôn giận dữ và xấu hổ gào thét.
Trong sự kiện lần này, Khổng Ma Kha là nhân vật chính. Bởi vậy hình tượng của Mã Đạo Khôn có vẻ như càng không thể tả nổi!
Nghe mọi người bẩm báo, mặt Mã Đạo Khôn đều đen cả lại.
Những lời nói xấu này quá sức hạ lưu!
Một đám đệ tử khúm núm, không dám nhiều lời.
Mã Đạo Khôn đang lúc nổi giận, đột nhiên hắn biến sắc nhìn về phía đông nam.
- Không tốt, biển mây công đức của Ngưng Thúy Cung có biến!
Mã Đạo Khôn hốt hoảng la lệ.
Mã Đạo Khôn tính bay tới đó, nhưng vừa quay đầu, Mã Đạo Khôn lại nhíu nhíu mày nói:
- Ngươi đi thông báo với đế vương Đại Phật, nói có người muốn tiêu diệt Ngưng Thúy Cung ta. Ta đi về trước!
- Ách, vâng!
Người đệ tử kia cảm thấy mờ mịt nhưng vẫn nhanh chóng đáp lời.
Vù vù!
Mã Đạo Khôn dẫn theo một đám cường giả nhanh chóng tiến về phía Ngưng Thúy Cung.
Một đám đệ tử lại hai mặt nhìn nhau.
Tại trụ sở của Khổng Ma Kha.
- Cái gì? Có người muốn tiêu diệt Ngưng Thúy Cung sao? Là ai? Diêm Xuyên hay Nhâm Thử?
Sắc mặt Khổng Ma Kha trầm xuống.
- Ta không biết. Trước khi sư tôn đi, đã bảp ta bẩm báo với đế vương Đại Phật như vậy!
Đệ tử kia cung kính nói.
Khổng Ma Kha trầm ngâm suy nghĩ.
- Bệ hạ, Ngưng Thúy Cung là trung vị tông môn. Nơi này cách Ngưng Thúy Cung không quá xa. Có người muốn tiêu diệt Ngưng Thúy Cung, chứng tỏ người đến thật sự có thực lực cường đại! Bệ hạ vẫn cẩn thận thì tốt hơn!
Tiên Tri Phật Đà ôm vết thương nói.
- Thực lực cường đại? Hừ, trong khoảng thời gian này trong lòng trẫm đang vô cùng tức giận! Hắn đến chính là tự tìm đường chết!
Trên mặt Khổng Ma Kha trở nên băng giá.
Sau khi triệu tập rất nhiều thần tử, Khổng Ma Kha nhanh chóng tiến về phía Ngưng Thúy Cung.
Ngưng Thúy Cung!
Ầm ầm ầm!
Hai trăm người mặc áo bào đen phát ra tà khí trùng thiên, điên cuồng trùng kích đại trận. Đại trận của Ngưng Thúy Cung nhất thời dao động không yên.
- Không thể nào. Đại trận thủ sơn của tông ta cho dù là mười thượng Hư Cảnh ngũ trọng cũng không phá ra được. Chuyện này, chuyện này...
/1446
|