Một đệ tử Ngưng Thúy Cung sợ hãi kêu.
Ầm!
Lại thêm một lần trùng kích vào. Đại trận ầm ầm nghiền nát.
- Giết!
Hai trăm người mặc áo bào đen đồng thời gào thét.
Trong lúc nhất thời, từng người đều vung lên một trường kiếm màu đen. Tà khí vừa ra, nhất thời khiến hư không xung quanh đều nhiễm một màu đen.
Khắp nơi trong Ngưng Thúy Cung đều bị khí tức tà khí bao phủ.
- A!
- Cứu mạng!
- Không thể nào!
............
Bên trong Ngưng Thúy Cung không ngừng vang lên những tiếng kêu thảm thiết. Hai trăm người mặc áo bào đen biểu hiện ra thực lực cực kỳ yêu tà. Cuộc tàn sát nghiêng về một phía. Đám người mặc áo đen điên cuồng tàn sát đệ tử của Ngưng Thúy Cung.
Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!
Mão Nhật Đạo Quân, Dương Chí Cửu đứng ở trên một đỉnh núi, lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt.
Tại Ngưng Thúy Cung có mấy triệu đệ tử. Trong lúc nhất thời nội tạng, tứ chi bị ném khắp nơi. Máu tươi bị một đám cường giả đánh thành sương mù. Khắp Ngưng Thúy Cung đều là huyết vụ mờ mịt!
- Phụ thân, mấy chục năm nay thực lực của đám người kia đều được phụ thân đẩy tới thượng Hư Cảnh sao? Phụ thân, người quá lợi hại. Cho dù là Kinh Chiếu trước đây cũng không bằng phụ thân!
Dương Chí Cửu hưng phấn kêu lên.
Mão Nhật Đạo Quân thoả mãn nở nụ cười, nhưng vẫn lắc đầu nói:
- Không cần nói xấu Kinh Chiếu!
- Ách?
Dương Chí Cửu không hiểu nói.
Hai mắt híp lại, Mão Nhật Đạo Quân khe khẽ thở dài nói:
- Hôm nay, ta vẫn không phải là đối thủ của nàng. Nhưng cuối cùng sẽ có một ngày, chúng ta sẽ đạt tới độ cao như nàng!
- Chúng ta?
Dương Chí Cửu mờ mịt nói.
Mão Nhật Đạo Quân lắc đầu một cái không giải thích.
Hai người tiếp tục xem cảnh tàn sát trước mắt.
Vù vù!
Phía xa một đạo lưu quang phóng tới.
Mã Đạo Khôn dẫn theo một đám cường giả đã tới Ngưng Thúy Cung.
Nhìn cảnh tượng tàn sát điên cuồng trước mắt, Mã Đạo Khôn nhất thời nổi giận.
- Đồ khốn, đồ khốn!
Mã Đạo Khôn hét lớn một tiếng, tay hắn liền rút đại đao ra xông vào chiến trường.
Ầm!
Nhất thời một đao đánh lùi một người mặc áo bào đen. Nhưng người mặc áo bào đen lại nhanh chóng phản ứng lại.
Một người đánh không lại ngươi, vậy mười người còn không đánh lại ngươi sao?
Một đám người mặc áo bào đen gầm lên ầm ầm lao về phía Mã Đạo Khôn.
Trong chớp mắt, một nhóm người do Mã Đạo Khôn dẫn đến bị kéo vào chiến trường.
- Hừ!
Mão Nhật Đạo Quân lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- A!
- Cung chủ, cứu ta!
- A!
.........
Những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên. Tất cả những người mặc áo bào đen đã có thực lực đạt tới thượng Hư Cảnh. Cho dù yếu nhất cũng là thượng Hư Cảnh. Hơn nữa ở đây có hai trăm thượng Hư Cảnh, một trung vị tông môn sao có thể sánh bằng?
Giết! Giết! Giết!
Chờ tới lúc Khổng Ma Kha chạy tới, Ngưng Thúy Cung đã tử thương gần hết.
Khổng Ma Kha dẫn theo hơn một trăm thần tử nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhất thời biến sắc.
Trước mắt hắn là một đám người mặc áo bào đen đã tiêu diệt Ngưng Thúy Cung? Tiêu diệt bố trí của mình tại Bắc Thần Châu?
Khổng Ma Kha phẫn nộ gầm lên một tiếng.
- Bệ hạ, cứu ta!
Trong chiến trường Mã Đạo Khôn gào lớn.
- Ra tay!
Khổng Ma Kha kêu lên.
- Vâng!
Ầm!
Một đám cường giả ầm ầm lao vào chiến trường.
Khổng Ma Kha cũng đột nhiên xông vào chiến trường.
- Sao?
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân lập tức trở nên vui mừng.
- Bảo hộ con trai ta!
Mão Nhật Đạo Quân quay về phía mấy chục người mặc áo bào đen đứng sau mình căn dặn.
- Vâng!
Một đám người mặc áo bào đen lên tiếng trả lời.
Vù vù!
Mão Nhật Đạo Quân đạp không xông vào chiến trường. Trong chớp mắt hắn đã xuất hiện ở trước mặt Khổng Ma Kha.
- Mão Nhật Đạo Quân, là ngươi!
Trong mắt Khổng Ma Kha loé ra một tia giận dữ.
Khóe miệng Mão Nhật Đạo Quân lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói:
- Khổng Ma Kha, đã đến không cần bất lịch sự như vậy. Một tên cũng không để lại, giết cho ta!
- Vâng!
Người mặc áo bào đen phát ra tà khí trùng thiên, nhất thời điên cuồng xung phong liều chết lao tới.
- Giết cho ta!
Khổng Ma Kha cũng lạnh giọng kêu lên.
- Vâng!
Một đám thần tử nhanh chóng lao vào chiến trường.
Nhưng rất nhanh, Khổng Ma Kha phát hiện có điểm không bình thường. Bởi vì thực lực của đám người mặc áo bào đen này quá cường đại.
Ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt, thuộc hạ của Khổng Ma Kha đều bị áp chế.
- Ngày hôm nay, bất kỳ ai trong số các ngươi cũng đừng hòng đi được!
Mão Nhật Đạo Quân cười lạnh nói.
- Đại Nhật Uy!
Mão Nhật Đạo Quân kêu to một tiếng, một đạo kim quang từ phía trên mặt trời bắn thẳng xuống. Trong nháy mắt, đạo kim quang đã bao phủ Mão Nhật Đạo Quân. Hỏa diễm phát ra xung quanh thân thể của Mão Nhật Đạo Quân.
- Tử Vi tinh thần!
Khổng Ma Kha cũng dẫn động tinh thần lực. Đột nhiên, Tử Vi Tinh bắn xuống hào quang chói mắt.
Mão Nhật Đạo Quân đánh với Khổng Ma Kha vô cùng ác liệt.
Ầm!
Khắp nơi cuốn lên trận bão táp ngập trời.
Khổng Ma Kha và Mão Nhật Đạo Quân đều giằng co. Những người áo đen lại không ngừng tàn sát thần tử của Khổng Ma Kha.
- Bệ hạ, cứu mạng!
Quần thần lo lắng kêu lên. Trong đám quần thần, Cung chủ Ngưng Thúy Cung rốt cuộc không chống đỡ nổi, bị mười người mặc áo bào đen chém chết tại chỗ.
Mười người mặc áo bào đen chiến thắng được Cung chủ Ngưng Thúy Cung, lại nhanh chóng lao tới trước mặt Khổng Ma Kha, cùng Mão Nhật Đạo Quân đồng thời vây giết Khổng Ma Kha!
- Không, không thể nào!
Khổng Ma Kha sợ hãi rống lên.
Giờ phút này, dưới sự vây giết của một đám người mặc áo bào đen, lại thêm Mão Nhật Đạo Quân ra tay, Khổng Ma Kha lại bị áp chế?
Nếu là trước kia, căn bản không thể làm được.
Lực lượng do một đám cường giả vung ra, dường như hình thành một loại nhỏ hố đen, cắn giết Khổng Ma Kha ở giữa.
Trong tay Dương Chí Cửu cầm một viên luân, giống như một mặt trời, đặt ở bên trên trường đao của Khổng Ma Kha.
- Kèn kẹt!
Trong lúc nhất thời, Khổng Ma Kha cực kỳ chật vật.
- Không!
Khổng Ma Kha kêu lên sợ hãi.
Mình còn chưa nhất thống thiên hạ, còn chưa đánh bại hết anh hùng trong thiên hạ, mình sao có thể chết ở chỗ này được?
Hai mắt Khổng Ma Kha đầy tia máu. Hắn lấy một địch hai mươi, đối kháng với Mão Nhật Đạo Quân.
- Hừ, Khổng Ma Kha. Hôm nay, chính là ngày chết của ngươi!
Mão Nhật Đạo Quân rống to, thôi thúc pháp bảo.
Ầm ầm ầm!
Không khí xung quanh phát sinh những tiếng không bạo kịch liệt.
Mắt thấy, Khổng Ma Kha đã sắp phải chết, nhất thời một khí tức mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống. Phía trên bầu trời, một trúc giản lớn ầm ầm áp xuống. Khí thế khổng lồ ép tới mức đám người mặc áo bào đen nhất thời biến sắc.
Mười người mặc áo bào đen bay vút lên trời, vung trường kiếm chém về phía trúc giản. Nhưng trúc giản đè xuống, tất cả bị ép thành bột mịn.
Ầm!
Trong nháy mắt, mười người mặc áo bào đen thượng Hư Cảnh nhất trọng, cả người lẫn kiếm bị va chạm đều nổ tung.
Trúc giản khổng lồ tiếp tục đè xuống chỗ Mão Nhật Đạo Quân.
Mão Nhật Đạo Quân nhất thời biến sắc. Viên luân trong tay hắn liền ném lên trời.
Ầm!
Viên cự luân chỉ kiên trì trong chốc lát, sau đó không thể kiên trì được nữa.
Tai hoạ ngập đầu lại đè xuống đầu Mão Nhật Đạo Quân.
Ầm!
Lại thêm một lần trùng kích vào. Đại trận ầm ầm nghiền nát.
- Giết!
Hai trăm người mặc áo bào đen đồng thời gào thét.
Trong lúc nhất thời, từng người đều vung lên một trường kiếm màu đen. Tà khí vừa ra, nhất thời khiến hư không xung quanh đều nhiễm một màu đen.
Khắp nơi trong Ngưng Thúy Cung đều bị khí tức tà khí bao phủ.
- A!
- Cứu mạng!
- Không thể nào!
............
Bên trong Ngưng Thúy Cung không ngừng vang lên những tiếng kêu thảm thiết. Hai trăm người mặc áo bào đen biểu hiện ra thực lực cực kỳ yêu tà. Cuộc tàn sát nghiêng về một phía. Đám người mặc áo đen điên cuồng tàn sát đệ tử của Ngưng Thúy Cung.
Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!
Mão Nhật Đạo Quân, Dương Chí Cửu đứng ở trên một đỉnh núi, lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt.
Tại Ngưng Thúy Cung có mấy triệu đệ tử. Trong lúc nhất thời nội tạng, tứ chi bị ném khắp nơi. Máu tươi bị một đám cường giả đánh thành sương mù. Khắp Ngưng Thúy Cung đều là huyết vụ mờ mịt!
- Phụ thân, mấy chục năm nay thực lực của đám người kia đều được phụ thân đẩy tới thượng Hư Cảnh sao? Phụ thân, người quá lợi hại. Cho dù là Kinh Chiếu trước đây cũng không bằng phụ thân!
Dương Chí Cửu hưng phấn kêu lên.
Mão Nhật Đạo Quân thoả mãn nở nụ cười, nhưng vẫn lắc đầu nói:
- Không cần nói xấu Kinh Chiếu!
- Ách?
Dương Chí Cửu không hiểu nói.
Hai mắt híp lại, Mão Nhật Đạo Quân khe khẽ thở dài nói:
- Hôm nay, ta vẫn không phải là đối thủ của nàng. Nhưng cuối cùng sẽ có một ngày, chúng ta sẽ đạt tới độ cao như nàng!
- Chúng ta?
Dương Chí Cửu mờ mịt nói.
Mão Nhật Đạo Quân lắc đầu một cái không giải thích.
Hai người tiếp tục xem cảnh tàn sát trước mắt.
Vù vù!
Phía xa một đạo lưu quang phóng tới.
Mã Đạo Khôn dẫn theo một đám cường giả đã tới Ngưng Thúy Cung.
Nhìn cảnh tượng tàn sát điên cuồng trước mắt, Mã Đạo Khôn nhất thời nổi giận.
- Đồ khốn, đồ khốn!
Mã Đạo Khôn hét lớn một tiếng, tay hắn liền rút đại đao ra xông vào chiến trường.
Ầm!
Nhất thời một đao đánh lùi một người mặc áo bào đen. Nhưng người mặc áo bào đen lại nhanh chóng phản ứng lại.
Một người đánh không lại ngươi, vậy mười người còn không đánh lại ngươi sao?
Một đám người mặc áo bào đen gầm lên ầm ầm lao về phía Mã Đạo Khôn.
Trong chớp mắt, một nhóm người do Mã Đạo Khôn dẫn đến bị kéo vào chiến trường.
- Hừ!
Mão Nhật Đạo Quân lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- A!
- Cung chủ, cứu ta!
- A!
.........
Những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên. Tất cả những người mặc áo bào đen đã có thực lực đạt tới thượng Hư Cảnh. Cho dù yếu nhất cũng là thượng Hư Cảnh. Hơn nữa ở đây có hai trăm thượng Hư Cảnh, một trung vị tông môn sao có thể sánh bằng?
Giết! Giết! Giết!
Chờ tới lúc Khổng Ma Kha chạy tới, Ngưng Thúy Cung đã tử thương gần hết.
Khổng Ma Kha dẫn theo hơn một trăm thần tử nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhất thời biến sắc.
Trước mắt hắn là một đám người mặc áo bào đen đã tiêu diệt Ngưng Thúy Cung? Tiêu diệt bố trí của mình tại Bắc Thần Châu?
Khổng Ma Kha phẫn nộ gầm lên một tiếng.
- Bệ hạ, cứu ta!
Trong chiến trường Mã Đạo Khôn gào lớn.
- Ra tay!
Khổng Ma Kha kêu lên.
- Vâng!
Ầm!
Một đám cường giả ầm ầm lao vào chiến trường.
Khổng Ma Kha cũng đột nhiên xông vào chiến trường.
- Sao?
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân lập tức trở nên vui mừng.
- Bảo hộ con trai ta!
Mão Nhật Đạo Quân quay về phía mấy chục người mặc áo bào đen đứng sau mình căn dặn.
- Vâng!
Một đám người mặc áo bào đen lên tiếng trả lời.
Vù vù!
Mão Nhật Đạo Quân đạp không xông vào chiến trường. Trong chớp mắt hắn đã xuất hiện ở trước mặt Khổng Ma Kha.
- Mão Nhật Đạo Quân, là ngươi!
Trong mắt Khổng Ma Kha loé ra một tia giận dữ.
Khóe miệng Mão Nhật Đạo Quân lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói:
- Khổng Ma Kha, đã đến không cần bất lịch sự như vậy. Một tên cũng không để lại, giết cho ta!
- Vâng!
Người mặc áo bào đen phát ra tà khí trùng thiên, nhất thời điên cuồng xung phong liều chết lao tới.
- Giết cho ta!
Khổng Ma Kha cũng lạnh giọng kêu lên.
- Vâng!
Một đám thần tử nhanh chóng lao vào chiến trường.
Nhưng rất nhanh, Khổng Ma Kha phát hiện có điểm không bình thường. Bởi vì thực lực của đám người mặc áo bào đen này quá cường đại.
Ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt, thuộc hạ của Khổng Ma Kha đều bị áp chế.
- Ngày hôm nay, bất kỳ ai trong số các ngươi cũng đừng hòng đi được!
Mão Nhật Đạo Quân cười lạnh nói.
- Đại Nhật Uy!
Mão Nhật Đạo Quân kêu to một tiếng, một đạo kim quang từ phía trên mặt trời bắn thẳng xuống. Trong nháy mắt, đạo kim quang đã bao phủ Mão Nhật Đạo Quân. Hỏa diễm phát ra xung quanh thân thể của Mão Nhật Đạo Quân.
- Tử Vi tinh thần!
Khổng Ma Kha cũng dẫn động tinh thần lực. Đột nhiên, Tử Vi Tinh bắn xuống hào quang chói mắt.
Mão Nhật Đạo Quân đánh với Khổng Ma Kha vô cùng ác liệt.
Ầm!
Khắp nơi cuốn lên trận bão táp ngập trời.
Khổng Ma Kha và Mão Nhật Đạo Quân đều giằng co. Những người áo đen lại không ngừng tàn sát thần tử của Khổng Ma Kha.
- Bệ hạ, cứu mạng!
Quần thần lo lắng kêu lên. Trong đám quần thần, Cung chủ Ngưng Thúy Cung rốt cuộc không chống đỡ nổi, bị mười người mặc áo bào đen chém chết tại chỗ.
Mười người mặc áo bào đen chiến thắng được Cung chủ Ngưng Thúy Cung, lại nhanh chóng lao tới trước mặt Khổng Ma Kha, cùng Mão Nhật Đạo Quân đồng thời vây giết Khổng Ma Kha!
- Không, không thể nào!
Khổng Ma Kha sợ hãi rống lên.
Giờ phút này, dưới sự vây giết của một đám người mặc áo bào đen, lại thêm Mão Nhật Đạo Quân ra tay, Khổng Ma Kha lại bị áp chế?
Nếu là trước kia, căn bản không thể làm được.
Lực lượng do một đám cường giả vung ra, dường như hình thành một loại nhỏ hố đen, cắn giết Khổng Ma Kha ở giữa.
Trong tay Dương Chí Cửu cầm một viên luân, giống như một mặt trời, đặt ở bên trên trường đao của Khổng Ma Kha.
- Kèn kẹt!
Trong lúc nhất thời, Khổng Ma Kha cực kỳ chật vật.
- Không!
Khổng Ma Kha kêu lên sợ hãi.
Mình còn chưa nhất thống thiên hạ, còn chưa đánh bại hết anh hùng trong thiên hạ, mình sao có thể chết ở chỗ này được?
Hai mắt Khổng Ma Kha đầy tia máu. Hắn lấy một địch hai mươi, đối kháng với Mão Nhật Đạo Quân.
- Hừ, Khổng Ma Kha. Hôm nay, chính là ngày chết của ngươi!
Mão Nhật Đạo Quân rống to, thôi thúc pháp bảo.
Ầm ầm ầm!
Không khí xung quanh phát sinh những tiếng không bạo kịch liệt.
Mắt thấy, Khổng Ma Kha đã sắp phải chết, nhất thời một khí tức mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống. Phía trên bầu trời, một trúc giản lớn ầm ầm áp xuống. Khí thế khổng lồ ép tới mức đám người mặc áo bào đen nhất thời biến sắc.
Mười người mặc áo bào đen bay vút lên trời, vung trường kiếm chém về phía trúc giản. Nhưng trúc giản đè xuống, tất cả bị ép thành bột mịn.
Ầm!
Trong nháy mắt, mười người mặc áo bào đen thượng Hư Cảnh nhất trọng, cả người lẫn kiếm bị va chạm đều nổ tung.
Trúc giản khổng lồ tiếp tục đè xuống chỗ Mão Nhật Đạo Quân.
Mão Nhật Đạo Quân nhất thời biến sắc. Viên luân trong tay hắn liền ném lên trời.
Ầm!
Viên cự luân chỉ kiên trì trong chốc lát, sau đó không thể kiên trì được nữa.
Tai hoạ ngập đầu lại đè xuống đầu Mão Nhật Đạo Quân.
/1446
|