Trong hắc khí những tiếng gầm rú liên tục vang lên.
Diêm Xuyên đứng ở cửa Triều Thiên Điện, lạnh lùng nhìn vào đại trận.
Một phía khác, tay Khổng Đạo Khâu cầm trúc giản Xuân Thu, hung hãn chiến đấu với Quyết. Các tiên nhân Khổng gia cũng gia nhập. Đám người Yêu Thiên Thương, Vân Tâm lần lượt ra tay.
Vèo! Vèo!......
Một đám tiên nhân Yến Kinh bay vút lên trời. Tiên nhân của thư viện Cự Lộc cũng xông vào trong đó.
Tất cả hướng tây bắc nhất thời diễn ra những trận đánh oanh oanh liệt liệt.
Phía nam, Phụng Âm Dương với đại trận độc trùng che kín trời vây khốn quần hùng của Đại Ngạc Thiên Triều.
Phía tây, Hoàng với một đao một mình chặn đánh quần hùng của thánh địa Thần Tông.
Diêm Xuyên ổn định Triều Thiên Điện, bày mưu nghĩ kế, chủ trì cuộc thi lớn toàn thiên hạ!
Ầm ầm ầm!
Bên ngoài phạm vi hộ vệ của Ngọc Đế Kiếm Trận, thiên địa lại hỗn loạn, cát bay đá chạy, che kín bầu trời.
Bên ngoài đánh nhau oanh oanh liệt liệt, bên trong Yến Kinh lại bình yên vô sự. Các thí sinh thi văn vẫn an tâm viết.
Cảnh tượng như vậy, khiến vô số tu giả tại Yến Kinh xem chiến nhất thời không biết phải hình dung thế nào.
Giờ phút này, mặc kệ là tâm tình thế nào, mọi người đều hiểu rõ một điều, Thiên triều Đại Trăn rất mạnh!
Quần hùng vây quét mạnh như vậy, thánh thượng vẫn có thể xem nhẹ như mây gió, như gió nhẹ thổi qua.
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Không biết là người nào sùng kính hô to một tiếng!
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
......
Tất cả Yến Kinh vang lên những tiếng kêu như sóng thần sấm dậy. Những tiếng kêu không thể giải thích này chính là sự tán thành tự tận đáy lòng của tất cả mọi người đối với Đại Trăn!
Một cảm giác tự hào không gì có thể thay thế đột nhiên xuất hiện trong lòng mọi người.
Giờ phút này tất cả đám người Dịch Phong, Mạnh Văn Nhược, Lưu Cương, Lưu Cẩn, và các quan viên trong triều đều lộ vẻ vui mừng!
Trong đại trận độc trùng che kín trời.
- Coong!
Thần Hoàng Chuông vang lên, nhất thời rất nhiều tu giả đều đau đớn che tai.
Thần Hoàng Chuông của Kim Đại Vũ càng lúc càng hung hãn.
Hoắc Quang vung trường thương lên.
Ầm!
Một bộ xương nhất thời bị đánh vỡ vụn xương cốt.
Bạch Đế Thiên đánh ra một quyền, Xà Hoàng không thể không lùi lại. Xà Hoàng vốn có thương tích trong người, liều mạng ho khan, nhất thời không phải là đối thủ của Bạch Đế Thiên.
Trong đại trận độc trùng che kín trời, Phụng Âm Dương đang đứng tại một góc hẻo lánh. Trong tay hắn chậm rãi biến ảo, khiến tác dụng mê hoặc của đại trận càng lúc càng cường đại. Một đám thuộc hạ của Cái U Vương không ngừng bị mê trận tách ra, khiến cường giả của Đại Trăn đột phá từng người.
Trong mắt của bộ xương Cái U Vương phát ra u quang lập lòe.
Ầm!
Đột nhiên, trước mặt Cái U Vương xuất hiện một cái quan tài lớn bằng đồng thau. Quan tài lớn bằng đồng thau vừa ra, nhất thời khiến đại trận với độc trùng che kín trời chấn động.
Hoắc Quang, Kim Đại Vũ nhất thời không hiểu được sự kỳ diệu của nó. Hai người gần như cùng lúc lao về phía Cái U Vương.
- Vạn pháp một thương!
- Hỗn độn vỡ lòng!
Ầm! Coong!
Một thương cương, một cự cương hình chiếc chuông lớn lao về phía Cái U Vương.
- Trấn thế!
Cái U Vương quát lạnh nói.
Ầm!
Hoắc Quang, Kim Đại Vũ va chạm với một đòn toàn lực của Cái U Vương. Trùng kích khổng lồ nhất thời khí tất cả đại trận đều dao động.
Uy lực của táng thiên đồng quan quá lớn, lớn đến mức dưới sự chấn động đã khiến hai đại chiến thần của Đại Trăn bị ép lui lại.
Một đòn trấn thế cường hãn cũng đánh vào đại trận độc trùng che kín trời làm vỡ một mảnh.
Cái U Vương cầm táng thiên đồng quan, nhất thời chạy ra khỏi đại trận.
Trong chớp mắt, chỗ vỡ liền kín lại
Trong đại trận, sắc mặt đám quần thần nhất thời trầm xuống.
- Đối với uy lực của táng thiên đồng quan, thánh thượng đã sớm có sắp xếp. Hiện tại, bắt tất cả người quỷ trong trận!
Hoắc Quang quát lớn nói.
- Được!
Trong trận, một đám quần thần nhất thời hét theo.
Cầm táng thiên đồng quan trong tay, Cái U Vương hung hãn lao ra khỏi đại trận. Khi thân hình vừa mới dừng lại, Cái U Vương lập tức phát hiện thiên địa khắp nơi đều nhuộm một màu đỏ như máu.
Tất cả khu vực phía nam Yến Kinh đều là biển máu cuồn cuộn.
Bầu trời đầy huyết vân cuồn cuộn, che kín bầu trời, hoàn toàn bao trùm xung quanh vị trí Cái U Vương đang đứng.
Giờ phút này tại Yến Kinh không còn là Ngọc Đế Kiếm Trận, mà là Thượng Đế Kiếm Trận bao phủ.
Bên trên biển máu, Diêm Xuyên với một mái tóc đỏ như máu, đạp biển máu lao ra đứng trên đỉnh một cột máu. Xung quanh Diêm Xuyên là sóng máu cuồn cuộn bao phủ Diêm Xuyên khiến hắn giống như một tuyệt thế Ma thần.
Tại mi tâm của Diêm Xuyên xuất hiện một sợi hồng tuyến dựng thẳng, giống như một huyệt máu.
Diêm Xuyên dùng một tay nâng vũ trụ trong lòng bàn tay, một tay cầm Ngọc Đế Kiếm. Khuôn mặt hắn lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Diêm Xuyên, ngươi muốn một tay đấu với ta sao?
Cái U Vương lạnh lùng nói.
Diêm Xuyên cười lạnh lùng nói:
- Cái U Vương, ngươi gieo gió gặt bão. Tuy nhiên, cũng coi như ngươi may mắn, có thể nhìn thấy hình thái siêu cấp thần thông thứ ba của trẫm, biển máu huyết thần!
Biển máu huyết thần!
Sau khi Diêm Xuyên quát lạnh một tiếng, bên trên biển máu bỗng nhiên chậm rãi trồi lên mỗi thân ảnh hình người. Khuôn mặt dáng dấp của thân ảnh này đều giống với Diêm Xuyên.
Dường như trong nháy mắt, đã xuất hiện một trăm Diêm Xuyên. Mỗi một huyết thần, trong tay đều cầm một thanh huyết kiếm. Con ngươi huyết thần hiện ra huyết sắc, nhìn chăm chú vào Cái U Vương đang đứng bên trên biển máu!
Bầu trời u ám một mảnh. Biển máu nổi phong ba, huyết vân che kín trời. Diêm Xuyên một tay nâng vũ trụ trong lòng bàn tay, một tay cầm lấy Ngọc Đế Kiếm, lạnh lùng nhìn chiến trường biển máu trước mắt!
Trong biển máu ngưng tụ ra một trăm huyết thần với hình dáng giống hệt với Diêm Xuyên. Từng người cầm trường kiếm, nhìn về phía Cái U Vương đang đứng giữa không trung!
Cái U Vương cũng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy!
- Giết!
Đứng bên trên cột máu, Diêm Xuyên quát nhẹ một tiếng.
Một trăm huyết thần đột nhiên gầm lên sau đó bay vút lên trời. Mỗi người đều vung huyết kiếm lên. Ngay lập tức trong biển máu phát ra kiếm khí xông thiên. Trăm huyết thần phát ra kiếm cương trùng thiên, đâm thẳng tới chỗ Cái U Vương.
Tay trái của Cái U Vương cầm táng thiên đồng quan, tay phải cầm một quyền trượng, ném về phía một đám huyết thần.
Ầm!
Dưới trùng kích cực lớn, thân hình Cái U Vương đột nhiên lùi nhanh ra ngoài trăm trượng. Trăm đạo huyết kiếm đã hung hãn chém xuống tạo thành trăm lỗ thủng trên quyền trượng.
Trăm lỗ thủng? Sắc mặt Cái U Vương trầm xuống. Uy lực của trăm huyết thần này rõ ràng đều là thượng Hư Cảnh?
Một đám huyết thần lại lao về phía Cái U Vương tấn công. Cái U Vương không sử dụng táng thiên đồng quan, chỉ dùng tùy ý quyền trượng.
Ầm! Ầm! Ầm!.........
Cái U Vương lấy một địch một trăm, liên tục bị bại phải lui lại.
Uy lực của trăm huyết thần tất nhiên không bằng Diêm Xuyên, nhưng cũng đạt tới thượng Hư Cảnh. Hơn nữa mỗi huyết thần đều không sợ chết mãnh liệt trùng kích.
Diêm Xuyên đứng ở bên trên cột máu, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cái U Vương phía xa, đồng thời cũng cực kỳ cẩn thận. Bởi vì Diêm Xuyên hiểu rõ sự lợi hại của táng thiên đồng quan kia.
Diêm Xuyên đứng ở cửa Triều Thiên Điện, lạnh lùng nhìn vào đại trận.
Một phía khác, tay Khổng Đạo Khâu cầm trúc giản Xuân Thu, hung hãn chiến đấu với Quyết. Các tiên nhân Khổng gia cũng gia nhập. Đám người Yêu Thiên Thương, Vân Tâm lần lượt ra tay.
Vèo! Vèo!......
Một đám tiên nhân Yến Kinh bay vút lên trời. Tiên nhân của thư viện Cự Lộc cũng xông vào trong đó.
Tất cả hướng tây bắc nhất thời diễn ra những trận đánh oanh oanh liệt liệt.
Phía nam, Phụng Âm Dương với đại trận độc trùng che kín trời vây khốn quần hùng của Đại Ngạc Thiên Triều.
Phía tây, Hoàng với một đao một mình chặn đánh quần hùng của thánh địa Thần Tông.
Diêm Xuyên ổn định Triều Thiên Điện, bày mưu nghĩ kế, chủ trì cuộc thi lớn toàn thiên hạ!
Ầm ầm ầm!
Bên ngoài phạm vi hộ vệ của Ngọc Đế Kiếm Trận, thiên địa lại hỗn loạn, cát bay đá chạy, che kín bầu trời.
Bên ngoài đánh nhau oanh oanh liệt liệt, bên trong Yến Kinh lại bình yên vô sự. Các thí sinh thi văn vẫn an tâm viết.
Cảnh tượng như vậy, khiến vô số tu giả tại Yến Kinh xem chiến nhất thời không biết phải hình dung thế nào.
Giờ phút này, mặc kệ là tâm tình thế nào, mọi người đều hiểu rõ một điều, Thiên triều Đại Trăn rất mạnh!
Quần hùng vây quét mạnh như vậy, thánh thượng vẫn có thể xem nhẹ như mây gió, như gió nhẹ thổi qua.
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Không biết là người nào sùng kính hô to một tiếng!
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
......
Tất cả Yến Kinh vang lên những tiếng kêu như sóng thần sấm dậy. Những tiếng kêu không thể giải thích này chính là sự tán thành tự tận đáy lòng của tất cả mọi người đối với Đại Trăn!
Một cảm giác tự hào không gì có thể thay thế đột nhiên xuất hiện trong lòng mọi người.
Giờ phút này tất cả đám người Dịch Phong, Mạnh Văn Nhược, Lưu Cương, Lưu Cẩn, và các quan viên trong triều đều lộ vẻ vui mừng!
Trong đại trận độc trùng che kín trời.
- Coong!
Thần Hoàng Chuông vang lên, nhất thời rất nhiều tu giả đều đau đớn che tai.
Thần Hoàng Chuông của Kim Đại Vũ càng lúc càng hung hãn.
Hoắc Quang vung trường thương lên.
Ầm!
Một bộ xương nhất thời bị đánh vỡ vụn xương cốt.
Bạch Đế Thiên đánh ra một quyền, Xà Hoàng không thể không lùi lại. Xà Hoàng vốn có thương tích trong người, liều mạng ho khan, nhất thời không phải là đối thủ của Bạch Đế Thiên.
Trong đại trận độc trùng che kín trời, Phụng Âm Dương đang đứng tại một góc hẻo lánh. Trong tay hắn chậm rãi biến ảo, khiến tác dụng mê hoặc của đại trận càng lúc càng cường đại. Một đám thuộc hạ của Cái U Vương không ngừng bị mê trận tách ra, khiến cường giả của Đại Trăn đột phá từng người.
Trong mắt của bộ xương Cái U Vương phát ra u quang lập lòe.
Ầm!
Đột nhiên, trước mặt Cái U Vương xuất hiện một cái quan tài lớn bằng đồng thau. Quan tài lớn bằng đồng thau vừa ra, nhất thời khiến đại trận với độc trùng che kín trời chấn động.
Hoắc Quang, Kim Đại Vũ nhất thời không hiểu được sự kỳ diệu của nó. Hai người gần như cùng lúc lao về phía Cái U Vương.
- Vạn pháp một thương!
- Hỗn độn vỡ lòng!
Ầm! Coong!
Một thương cương, một cự cương hình chiếc chuông lớn lao về phía Cái U Vương.
- Trấn thế!
Cái U Vương quát lạnh nói.
Ầm!
Hoắc Quang, Kim Đại Vũ va chạm với một đòn toàn lực của Cái U Vương. Trùng kích khổng lồ nhất thời khí tất cả đại trận đều dao động.
Uy lực của táng thiên đồng quan quá lớn, lớn đến mức dưới sự chấn động đã khiến hai đại chiến thần của Đại Trăn bị ép lui lại.
Một đòn trấn thế cường hãn cũng đánh vào đại trận độc trùng che kín trời làm vỡ một mảnh.
Cái U Vương cầm táng thiên đồng quan, nhất thời chạy ra khỏi đại trận.
Trong chớp mắt, chỗ vỡ liền kín lại
Trong đại trận, sắc mặt đám quần thần nhất thời trầm xuống.
- Đối với uy lực của táng thiên đồng quan, thánh thượng đã sớm có sắp xếp. Hiện tại, bắt tất cả người quỷ trong trận!
Hoắc Quang quát lớn nói.
- Được!
Trong trận, một đám quần thần nhất thời hét theo.
Cầm táng thiên đồng quan trong tay, Cái U Vương hung hãn lao ra khỏi đại trận. Khi thân hình vừa mới dừng lại, Cái U Vương lập tức phát hiện thiên địa khắp nơi đều nhuộm một màu đỏ như máu.
Tất cả khu vực phía nam Yến Kinh đều là biển máu cuồn cuộn.
Bầu trời đầy huyết vân cuồn cuộn, che kín bầu trời, hoàn toàn bao trùm xung quanh vị trí Cái U Vương đang đứng.
Giờ phút này tại Yến Kinh không còn là Ngọc Đế Kiếm Trận, mà là Thượng Đế Kiếm Trận bao phủ.
Bên trên biển máu, Diêm Xuyên với một mái tóc đỏ như máu, đạp biển máu lao ra đứng trên đỉnh một cột máu. Xung quanh Diêm Xuyên là sóng máu cuồn cuộn bao phủ Diêm Xuyên khiến hắn giống như một tuyệt thế Ma thần.
Tại mi tâm của Diêm Xuyên xuất hiện một sợi hồng tuyến dựng thẳng, giống như một huyệt máu.
Diêm Xuyên dùng một tay nâng vũ trụ trong lòng bàn tay, một tay cầm Ngọc Đế Kiếm. Khuôn mặt hắn lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Diêm Xuyên, ngươi muốn một tay đấu với ta sao?
Cái U Vương lạnh lùng nói.
Diêm Xuyên cười lạnh lùng nói:
- Cái U Vương, ngươi gieo gió gặt bão. Tuy nhiên, cũng coi như ngươi may mắn, có thể nhìn thấy hình thái siêu cấp thần thông thứ ba của trẫm, biển máu huyết thần!
Biển máu huyết thần!
Sau khi Diêm Xuyên quát lạnh một tiếng, bên trên biển máu bỗng nhiên chậm rãi trồi lên mỗi thân ảnh hình người. Khuôn mặt dáng dấp của thân ảnh này đều giống với Diêm Xuyên.
Dường như trong nháy mắt, đã xuất hiện một trăm Diêm Xuyên. Mỗi một huyết thần, trong tay đều cầm một thanh huyết kiếm. Con ngươi huyết thần hiện ra huyết sắc, nhìn chăm chú vào Cái U Vương đang đứng bên trên biển máu!
Bầu trời u ám một mảnh. Biển máu nổi phong ba, huyết vân che kín trời. Diêm Xuyên một tay nâng vũ trụ trong lòng bàn tay, một tay cầm lấy Ngọc Đế Kiếm, lạnh lùng nhìn chiến trường biển máu trước mắt!
Trong biển máu ngưng tụ ra một trăm huyết thần với hình dáng giống hệt với Diêm Xuyên. Từng người cầm trường kiếm, nhìn về phía Cái U Vương đang đứng giữa không trung!
Cái U Vương cũng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy!
- Giết!
Đứng bên trên cột máu, Diêm Xuyên quát nhẹ một tiếng.
Một trăm huyết thần đột nhiên gầm lên sau đó bay vút lên trời. Mỗi người đều vung huyết kiếm lên. Ngay lập tức trong biển máu phát ra kiếm khí xông thiên. Trăm huyết thần phát ra kiếm cương trùng thiên, đâm thẳng tới chỗ Cái U Vương.
Tay trái của Cái U Vương cầm táng thiên đồng quan, tay phải cầm một quyền trượng, ném về phía một đám huyết thần.
Ầm!
Dưới trùng kích cực lớn, thân hình Cái U Vương đột nhiên lùi nhanh ra ngoài trăm trượng. Trăm đạo huyết kiếm đã hung hãn chém xuống tạo thành trăm lỗ thủng trên quyền trượng.
Trăm lỗ thủng? Sắc mặt Cái U Vương trầm xuống. Uy lực của trăm huyết thần này rõ ràng đều là thượng Hư Cảnh?
Một đám huyết thần lại lao về phía Cái U Vương tấn công. Cái U Vương không sử dụng táng thiên đồng quan, chỉ dùng tùy ý quyền trượng.
Ầm! Ầm! Ầm!.........
Cái U Vương lấy một địch một trăm, liên tục bị bại phải lui lại.
Uy lực của trăm huyết thần tất nhiên không bằng Diêm Xuyên, nhưng cũng đạt tới thượng Hư Cảnh. Hơn nữa mỗi huyết thần đều không sợ chết mãnh liệt trùng kích.
Diêm Xuyên đứng ở bên trên cột máu, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cái U Vương phía xa, đồng thời cũng cực kỳ cẩn thận. Bởi vì Diêm Xuyên hiểu rõ sự lợi hại của táng thiên đồng quan kia.
/1446
|