Ý chí chiến đấu bá đạo như vậy, nhất thời khiến sắc mặt Mộng Tam Sinh trầm xuống. Hắn đã sớm nghe nói về sự quỷ dị của Hoàng, nhưng vẫn không mấy lưu ý. Lần này, hắn mới hiểu được sự đáng sợ của Hoàng.
Quan trọng hơn là, Hoàng lại đứng ở cùng phe với Diêm Xuyên?
Ánh mắt Hoàng vô cùng lạnh lẽo. Nàng cầm đao lạnh lùng nhìn các tiên nhân. Trong tay nàng cầm đao với tư thế chém thần giết ma!
Trên quảng trường Triều Thiên Điện, Diêm Xuyên nhìn bóng lưng của Hoàng, lông mày cau lại. Nhất thời thần sắc thoáng có phần phức tạp.
Quan hệ giữa hắn và Hoàng ban đầu cũng không tệ. Hai người đã từng kề vai chiến đấu nhiều lần. Nhưng tại sao tổ tiên Diêm Tự Tại của mình lại giết phụ thân của nàng? Kể từ đó, hai người nhất thời giống như người dưng!
Không thể tưởng tượng được lần này Hoàng lại đến đây giúp mình.
Nhưng Hoàng lại đưa lưng về phía Diêm Xuyên, không muốn tỏ ra quen biết với Diêm Xuyên.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Diêm Xuyên tích tụ một cảm giác khó chịu, không có cách nào tiêu trừ.
Hít sâu một cái, Diêm Xuyên quay đầu nhìn về phía một phương cuối cùng, Cái U Vương. Diêm Xuyên lạnh lùng thoáng nhìn về phía hắn, sau đó lại nhìn về phía 250 ngàn thí sinh thi võ trước mặt.
- Tất cả thí sinh thi võ nghe đây, trẫm đã bố trí một chỗ, sẽ ép tu vi của các ngươi tới Khí Cảnh, chém giết lẫn nhau cho đến người cuối cùng. Trẫm hi vọng, người cuối cùng, có thể khuất phục mọi người, mà không phải giết chết mọi người. Người nào muốn bỏ quyền, hai tay khép lại, trẫm liền thả đi ra!
Diêm Xuyên
- Được!
Các thí sinh thi võ hét theo.
Diêm Xuyên đưa tay phải ra, đột nhiên nhẹ nhàng vung lên.
Trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên xuất hiện vô số tinh điểm. Các tinh điểm nhanh chóng vờn quanh hình thành một tinh hệ.
Vũ trụ trong lòng bàn tay!
250 ngàn tu giả đều bị hút vào vũ trụ trong lòng bàn tay, rơi vào bên trên một ngôi sao lớn.
Xung quanh, một lực lượng tinh hệ nhanh chóng tác dụng lên trên người của mọi người.
- Lực lượng của ta?
Nhất thời có thí sinh kinh ngạc cảm nhận lực lượng của bản thân mình.
Lực lượng bị ràng buộc. Bọn họ chỉ còn lại thực lực Khí Cảnh.
Nhìn sông suối núi non trên ngôi sao trước mắt, 250 ngàn thí sinh đều cảm thấy xúc động.
- Đây là lòng bàn tay của thánh thượng sao?
- Đây là một thế giới?
- Thánh thượng sáng thế?
.........
Mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng như vậy.
Thời khắc mọi người ở đây đều kinh ngạc trước hoàn cảnh xung quanh, có một người đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn. Hắn liền thấy một người khổng lồ giống như thông thiên triệt địa. Đó chính là Diêm Xuyên bên ngoài Vũ trụ.
Trong lòng tất cả thí sinh đều cảm thấy kinh sợ.
- Cuộc thi võ, bắt đầu!
Trong vũ trụ bỗng nhiên vang lên một tiếng gầm thét của Diêm Xuyên.
- Vâng!
Hai mươi lăm vạn thí sinh nhất thời lên tiếng trả lời.
Từng vũ khí sắc bén được rút ra. Hai mươi lăm vạn thí sinh lập tức bắt đầu tranh đấu. Đương nhiên cũng có rất nhiều người nhanh chóng tản về bốn phương tám hướng, chui vào trong rừng núi.
Một cuộc thi võ chém giết với phạm vi lớn chính thức bắt đầu!
...
Phía xa, tuy rằng Cái U Vương chùm mũ đen không có cách nào nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nhưng trong hốc mắt của bộ xương phát ra u quang lập lòe, có thể hiểu rõ sự phẫn nộ của Cái U Vương. Hắn phẫn nộ Diêm Xuyên ở trong tình huống này, vẫn nghênh ngang tiếp tục tổ chức cuộc thi.
Cuộc thi lớn toàn thiên hạ!
Quần hùng đều dã đến, lại không có chút ảnh hưởng nào. Cuộc thi văn bắt đầu, cuộc thi võ cũng đã bắt đầu.
Diêm Xuyên đưa bàn tay phải ra. Vũ trụ trong lòng bàn tay lập thành vũ trụ trường thi, tuyển chọn anh tài trong thiên hạ?
Khổng Đạo Khâu ngăn cản Quyết, Hoàng ngăn cản Mộng Tam Sinh?
Sắc mặt Cái U Vương trầm xuống nói:
- Phá Ngọc Đế Kiếm Trận cho ta!
- Khụ khụ khụ, vâng!
Xà Hoàng đứng bên cạnh ho khan, khẽ gật đầu nói.
Xà Hoàng đạp không đưa một bàn tay ra đánh về phía Ngọc Đế Kiếm Trận.
Sắc mặt Diêm Xuyên lạnh lẽo, lại không chút lo sợ. Nếu như không có Hoàng, Khổng Đạo Khâu giúp đỡ, Diêm Xuyên vẫn dám đối kháng với quần hùng. Huống hồ hiện tại chỉ còn có thế lực một phương?
Không cần Diêm Xuyên mở miệng, Bạch Đế Thiên đạp không lao ra, một quyền đối chưởng với Xà Hoàng.
Ầm!
Bạch Đế Thiên lộ vẻ dữ tợn. Mặt Xà Hoàng lạnh như băng. Chưởng của hai người va chạm với nhau, nhất thời trùng kích taọ ra bão táp cuồn cuộn bao phủ khắp nơi.
Nhưng có Ngọc Đế Kiếm Trận hộ vệ, Yến Kinh vẫn bình yên vô sự.
Một lần va chạm, hai phe có chút dừng lại.
- Cái U Vương!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Cái U Vương đứng phía xa, ánh mứt âm lãnh nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Hiện tại, ngươi chạy trở về Nam Thần Châu đi. Bằng không, đừng trách trẫm giữ tất cả các ngươi ở lại!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
- Hả? Giữ lại?
Cái U Vương lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Đồng loạt ra tay cho ta, phá cuộc thi lớn toàn thiên hạ!
Cái U Vương lạnh lùng nói.
- Vâng!
Phía sau Cái U Vương, trăm tên cường giả nhất thời theo tiếng đáp lại.
Cái U Vương không ra tay, một trăm tên cường giả nhất thời lao thẳng tới. Mỗi người đều phát ra đao cương, kiếm cương ầm ầm chém về phía Ngọc Đế Kiếm Trận.
- Hừ!
Tại Triều Thiên Điện, Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Ầm!
Phía nam Yến Kinh, vô số hắc khí bay vút lên trời. Trong nháy mắt hắc khí đã bao phủ một trăm tên cường giả ở bên trong.
Trong hắc khí, loáng thoáng có thể thấy được bóng dáng của Hắc Long lui tới tuần tra, di chuyển liên tục, mang theo một long uy khủng khiếp.
Ầm!
Trong hắc khí truyền đến một tiếng va chạm mạnh, dường như ngăn cản sự trùng kích của tất cả trăm tên cường giả.
- Không tốt. Đây không phải là hắc khí. Nó là chướng khí. Không, là vi sinh vật! Độc trùng siêu nhỏ!
Trong hắc khí đột nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi.
Hắc khí? Hắc khí bao phủ mọi người sao?
Vô số bách tính Yến Kinh nhất thời chăm chú nhìn lại. Bọn họ phát hiện, đây căn bản không phải là hắc khí, mà là vô cùng sinh vật vô cùng nhỏ, vô số trùng sống sao?
- Đây là?
Có người kêu lên sợ hãi.
Trong hắc khí kia, trăm tên cường giả càng lĩnh hội sâu hơn.
- Lấy vi sinh vật bày trận? Đây là...
- Ta nhớ ra rồi. Năm đó sư tôn đã từng bố trí qua. Năm đó Lý Thương Lan cũng đã từng bố trí qua. Đây là một phong thuỷ trận. Dùng độc trùng kín trời làm đại trận? Hơn nữa năm đó Lý Thương Lan còn chưa bố trí xong hoàn toàn!
- Không tốt. Vô số độc trùng này cắn nuốt cương khí hộ thể của ta. Chúng nó đang cắn nuốt năng lượng của chúng ta!
- Là Phụng Âm Dương. Phụng Âm Dương, ngươi lăn ra đây!
......
Trong hắc khí, những tiếng kêu sợ hãi liên tục truyền ra.
Trong chớp mắt phạm vi của hắc khí đã bao trùm cả phía nam. Kể cả Cái U Vương, Xà Hoàng và cả hơn trăm cường giả đều bị bên trong.
Ầm!
Bạch Đế Thiên xông vào bên trong.
Kim Đại Vũ, Hoắc Quang, đạp không cũng xông vào trong đó. Ngoại trừ ba người này, Đại Trăn còn có một vài thượng Hư Cảnh xông thẳng vào. Trong chớp mắt bọn đã mất hút trong hắc khí của đại trận.
- Đây là một mê trận?
Bên trong hắc khí lại có người kêu lên sợ hãi.
- Bạch Đế Thiên, ngươi đánh lén ta! A!
- Không tốt, cẩn thận!
Quan trọng hơn là, Hoàng lại đứng ở cùng phe với Diêm Xuyên?
Ánh mắt Hoàng vô cùng lạnh lẽo. Nàng cầm đao lạnh lùng nhìn các tiên nhân. Trong tay nàng cầm đao với tư thế chém thần giết ma!
Trên quảng trường Triều Thiên Điện, Diêm Xuyên nhìn bóng lưng của Hoàng, lông mày cau lại. Nhất thời thần sắc thoáng có phần phức tạp.
Quan hệ giữa hắn và Hoàng ban đầu cũng không tệ. Hai người đã từng kề vai chiến đấu nhiều lần. Nhưng tại sao tổ tiên Diêm Tự Tại của mình lại giết phụ thân của nàng? Kể từ đó, hai người nhất thời giống như người dưng!
Không thể tưởng tượng được lần này Hoàng lại đến đây giúp mình.
Nhưng Hoàng lại đưa lưng về phía Diêm Xuyên, không muốn tỏ ra quen biết với Diêm Xuyên.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Diêm Xuyên tích tụ một cảm giác khó chịu, không có cách nào tiêu trừ.
Hít sâu một cái, Diêm Xuyên quay đầu nhìn về phía một phương cuối cùng, Cái U Vương. Diêm Xuyên lạnh lùng thoáng nhìn về phía hắn, sau đó lại nhìn về phía 250 ngàn thí sinh thi võ trước mặt.
- Tất cả thí sinh thi võ nghe đây, trẫm đã bố trí một chỗ, sẽ ép tu vi của các ngươi tới Khí Cảnh, chém giết lẫn nhau cho đến người cuối cùng. Trẫm hi vọng, người cuối cùng, có thể khuất phục mọi người, mà không phải giết chết mọi người. Người nào muốn bỏ quyền, hai tay khép lại, trẫm liền thả đi ra!
Diêm Xuyên
- Được!
Các thí sinh thi võ hét theo.
Diêm Xuyên đưa tay phải ra, đột nhiên nhẹ nhàng vung lên.
Trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên xuất hiện vô số tinh điểm. Các tinh điểm nhanh chóng vờn quanh hình thành một tinh hệ.
Vũ trụ trong lòng bàn tay!
250 ngàn tu giả đều bị hút vào vũ trụ trong lòng bàn tay, rơi vào bên trên một ngôi sao lớn.
Xung quanh, một lực lượng tinh hệ nhanh chóng tác dụng lên trên người của mọi người.
- Lực lượng của ta?
Nhất thời có thí sinh kinh ngạc cảm nhận lực lượng của bản thân mình.
Lực lượng bị ràng buộc. Bọn họ chỉ còn lại thực lực Khí Cảnh.
Nhìn sông suối núi non trên ngôi sao trước mắt, 250 ngàn thí sinh đều cảm thấy xúc động.
- Đây là lòng bàn tay của thánh thượng sao?
- Đây là một thế giới?
- Thánh thượng sáng thế?
.........
Mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng như vậy.
Thời khắc mọi người ở đây đều kinh ngạc trước hoàn cảnh xung quanh, có một người đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn. Hắn liền thấy một người khổng lồ giống như thông thiên triệt địa. Đó chính là Diêm Xuyên bên ngoài Vũ trụ.
Trong lòng tất cả thí sinh đều cảm thấy kinh sợ.
- Cuộc thi võ, bắt đầu!
Trong vũ trụ bỗng nhiên vang lên một tiếng gầm thét của Diêm Xuyên.
- Vâng!
Hai mươi lăm vạn thí sinh nhất thời lên tiếng trả lời.
Từng vũ khí sắc bén được rút ra. Hai mươi lăm vạn thí sinh lập tức bắt đầu tranh đấu. Đương nhiên cũng có rất nhiều người nhanh chóng tản về bốn phương tám hướng, chui vào trong rừng núi.
Một cuộc thi võ chém giết với phạm vi lớn chính thức bắt đầu!
...
Phía xa, tuy rằng Cái U Vương chùm mũ đen không có cách nào nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nhưng trong hốc mắt của bộ xương phát ra u quang lập lòe, có thể hiểu rõ sự phẫn nộ của Cái U Vương. Hắn phẫn nộ Diêm Xuyên ở trong tình huống này, vẫn nghênh ngang tiếp tục tổ chức cuộc thi.
Cuộc thi lớn toàn thiên hạ!
Quần hùng đều dã đến, lại không có chút ảnh hưởng nào. Cuộc thi văn bắt đầu, cuộc thi võ cũng đã bắt đầu.
Diêm Xuyên đưa bàn tay phải ra. Vũ trụ trong lòng bàn tay lập thành vũ trụ trường thi, tuyển chọn anh tài trong thiên hạ?
Khổng Đạo Khâu ngăn cản Quyết, Hoàng ngăn cản Mộng Tam Sinh?
Sắc mặt Cái U Vương trầm xuống nói:
- Phá Ngọc Đế Kiếm Trận cho ta!
- Khụ khụ khụ, vâng!
Xà Hoàng đứng bên cạnh ho khan, khẽ gật đầu nói.
Xà Hoàng đạp không đưa một bàn tay ra đánh về phía Ngọc Đế Kiếm Trận.
Sắc mặt Diêm Xuyên lạnh lẽo, lại không chút lo sợ. Nếu như không có Hoàng, Khổng Đạo Khâu giúp đỡ, Diêm Xuyên vẫn dám đối kháng với quần hùng. Huống hồ hiện tại chỉ còn có thế lực một phương?
Không cần Diêm Xuyên mở miệng, Bạch Đế Thiên đạp không lao ra, một quyền đối chưởng với Xà Hoàng.
Ầm!
Bạch Đế Thiên lộ vẻ dữ tợn. Mặt Xà Hoàng lạnh như băng. Chưởng của hai người va chạm với nhau, nhất thời trùng kích taọ ra bão táp cuồn cuộn bao phủ khắp nơi.
Nhưng có Ngọc Đế Kiếm Trận hộ vệ, Yến Kinh vẫn bình yên vô sự.
Một lần va chạm, hai phe có chút dừng lại.
- Cái U Vương!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Cái U Vương đứng phía xa, ánh mứt âm lãnh nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Hiện tại, ngươi chạy trở về Nam Thần Châu đi. Bằng không, đừng trách trẫm giữ tất cả các ngươi ở lại!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
- Hả? Giữ lại?
Cái U Vương lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Đồng loạt ra tay cho ta, phá cuộc thi lớn toàn thiên hạ!
Cái U Vương lạnh lùng nói.
- Vâng!
Phía sau Cái U Vương, trăm tên cường giả nhất thời theo tiếng đáp lại.
Cái U Vương không ra tay, một trăm tên cường giả nhất thời lao thẳng tới. Mỗi người đều phát ra đao cương, kiếm cương ầm ầm chém về phía Ngọc Đế Kiếm Trận.
- Hừ!
Tại Triều Thiên Điện, Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Ầm!
Phía nam Yến Kinh, vô số hắc khí bay vút lên trời. Trong nháy mắt hắc khí đã bao phủ một trăm tên cường giả ở bên trong.
Trong hắc khí, loáng thoáng có thể thấy được bóng dáng của Hắc Long lui tới tuần tra, di chuyển liên tục, mang theo một long uy khủng khiếp.
Ầm!
Trong hắc khí truyền đến một tiếng va chạm mạnh, dường như ngăn cản sự trùng kích của tất cả trăm tên cường giả.
- Không tốt. Đây không phải là hắc khí. Nó là chướng khí. Không, là vi sinh vật! Độc trùng siêu nhỏ!
Trong hắc khí đột nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi.
Hắc khí? Hắc khí bao phủ mọi người sao?
Vô số bách tính Yến Kinh nhất thời chăm chú nhìn lại. Bọn họ phát hiện, đây căn bản không phải là hắc khí, mà là vô cùng sinh vật vô cùng nhỏ, vô số trùng sống sao?
- Đây là?
Có người kêu lên sợ hãi.
Trong hắc khí kia, trăm tên cường giả càng lĩnh hội sâu hơn.
- Lấy vi sinh vật bày trận? Đây là...
- Ta nhớ ra rồi. Năm đó sư tôn đã từng bố trí qua. Năm đó Lý Thương Lan cũng đã từng bố trí qua. Đây là một phong thuỷ trận. Dùng độc trùng kín trời làm đại trận? Hơn nữa năm đó Lý Thương Lan còn chưa bố trí xong hoàn toàn!
- Không tốt. Vô số độc trùng này cắn nuốt cương khí hộ thể của ta. Chúng nó đang cắn nuốt năng lượng của chúng ta!
- Là Phụng Âm Dương. Phụng Âm Dương, ngươi lăn ra đây!
......
Trong hắc khí, những tiếng kêu sợ hãi liên tục truyền ra.
Trong chớp mắt phạm vi của hắc khí đã bao trùm cả phía nam. Kể cả Cái U Vương, Xà Hoàng và cả hơn trăm cường giả đều bị bên trong.
Ầm!
Bạch Đế Thiên xông vào bên trong.
Kim Đại Vũ, Hoắc Quang, đạp không cũng xông vào trong đó. Ngoại trừ ba người này, Đại Trăn còn có một vài thượng Hư Cảnh xông thẳng vào. Trong chớp mắt bọn đã mất hút trong hắc khí của đại trận.
- Đây là một mê trận?
Bên trong hắc khí lại có người kêu lên sợ hãi.
- Bạch Đế Thiên, ngươi đánh lén ta! A!
- Không tốt, cẩn thận!
/1446
|