Khổng Ma Kha quay về Vạn Phật điện.
Khổng Ma Kha nhìn quần thần.
Khổng Ma Kha trầm giọng nói:
- Trẫm phải bế quan một đoạn thời gian, trong lúc này do Phùng Thiệu phụ trách mọi chuyện.
Quần thần đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Khổng Ma Kha bế quan.
Mắt Phùng Thiệu lóe tia sáng, khóe môi cong lên.
Trong Phùng Thiệu phủ.
Một thuộc hạ cười nói:
- Đại nhân, bây giờ người chính là giám quốc, chúng ta làm gì bây giờ?
Phùng Thiệu trầm giọng nói:
- Tất cả chức vị quan trọng hơn hai ngàn người trong các thành trì còn lại đổi thành người của chúng ta hết. Thân tín, tử trung của Khổng Ma Kha, Triệu Tiên Tri tập thể điều đi!
- Tuân lệnh!
Khổng Ma Vương ôm tức giận xông hướng Đông Thần châu.
Khổng Ma Vương không chỉ vì Khổng Ma Kha mà còn bởi Khổng Đạo Khâu.
Khổng Ma Vương không thể ngờ Khổng Đạo Khâu sẽ lựa chọn phản bội chính mình, mang theo toàn Khổng gia rời đi.
Tất cả đệ tử Khổng gia không cần biết lão tổ tông như Khổng Ma Vương gã?
Mặc dù Khổng Ma Vương bị thương nhưng vẫn lao ra khỏi động phủ của mình.
Vù vù!
Tốc độ của Khổng Ma Vương cực kỳ khủng bố.
Hai ngày, chỉ mất hai ngày là Khổng Ma Vương đã tới bên trên bầu trời Yến Kinh.
Vù vù!
Khổng Ma Vương dừng lại, gió to thổi tới, thổi cát bụi bay đầy trời, khí đen cuồn cuộn.
Yến Kinh bỗng vang lên thanh âm:
- Khởi trận!
Tiếp theo, xung quanh Yến Kinh bỗng nổi lên trận pháp to lớn chặn bão tố.
Khổng Ma Vương đứng trên trời cao, lạnh lùng nhìn toàn Yến Kinh.
Nhiều quan viên Yến Kinh nhanh chóng tụ tập ở Triêu Thiên điện, cùng đám Dịch Phong, Bạch Đế Thiên nhìn ra nam nhân áo xanh bên ngoài Yến Kinh.
Nam nhân mặt trắng bệch, có vài vết rạn.
Móng tay của nam nhân rất dài, giống như mười cái chùy, hơi gấp khúc. Nam nhân lạnh lùng nhìn Yến Kinh.
Rất nhanh, Khổng Ma Vương trông thấy Khổng Đạo Khâu, mấy tiên nhân khác của Khổng gia đứng trước Triêu Thiên điện.
Trừ Khổng Đạo Khâu biểu tình thản nhiên ra, mấy tiên nhân khác rốt cuộc hơi hốt hoảng.
Khổng Ma Vương nheo mắt, lạnh lùng hỏi:
- Khổng Đạo Khâu?
Khổng Đạo Khâu mỉm cười nói:
- Kính chào lão tổ tông.
Khổng Ma Vương nhìn thấy nụ cười của Khổng Đạo Khâu thì sắc mặt càng âm trầm.
Khổng Ma Vương lạnh lùng hỏi:
- Từ khi nào ngươi cấu kết với chúng?
Khổng Đạo Khâu mỉm cười nói:
- Không lẽ lão tổ tông không biết sao?
- Có chuyện gì?
Khổng Đạo Khâu sắc mặt âm trầm:
- Ta vạch trần Khổng Ma Kha cúa kết cho ngươi nghe nhưng ngươi không tin, cứ nghe lời bậy bạ của Khổng Ma Kha, thậm chí ở bên cạnh ta bồi dưỡng tai mắt!
Khi Khổng Đạo Khâu nói chuyện thì mấy đệ tử Khổng gia nhanh chóng mang tới bốn nam nhân tóc tai bù xù.
Bốn nam nhân xuất hiện ở quảng trường Triêu Thiên điện, nhìn lên Khổng Ma Vương.
Bốn nam nhân tóc tai bù xù cầu cứu:
- Lão tổ tông, cứu ta, lão tổ tông, cứu ta đi!
Khổng Ma Vương nét mặt sa sầm:
- A?
Khổng Đạo Khâu lắc đầu, đau đớn nói:
- Đệ tử của ta, thị tòng của ta, thân tín của ta, lão tổ tông, ngươi thật là tốn công sức với ta.
Khổng Ma Vương lại lạnh lùng nói:
- Ta hỏi ngươi là từ khi nào ngươi cấu kết với Diêm Xuyên?
Khổng Đạo Khâu cười lạnh, nhìn hướng bốn nam nhân tóc tai bù xù, nói:
- Các ngươi đi đi.
Bốn nam nhân tóc tai bù xù kinh ngạc hỏi:
- A?
Khổng Đạo Khâu quát:
- Nói như thế nào thì các ngươi từng là đệ tử của Khổng gia ta, ta mới là gia chủ của Khổng gia. Từ giây phút các ngươi lựa chọn phản bội ta thì đã bị trục xuất khỏi Khổng gia. Nể tình huyết mạch liền nhau, đi qua bên Khổng Ma Vương đi! Cút!
Bốn nam nhân tóc tai bù xù hốt hoảng chạy trốn:
- Được, được rồi!
Khổng Ma Vương lạnh lùng nhìn bốn nam nhân tóc tai bù xù chạy trốn sang bên mình:
- Bốn tên phế vật các ngươi!
Bốn nam nhân tóc tai bù xù nói:
- Lão tổ tông, chúng ta luôn nhìn chằm chằm vào Khổng Đạo Khâu, chưa từng rời khỏi tầm mắt, không có khả năng. Dù là đi Thần Tông thánh địa thì chúng ta bám theo suốt. Khổng Đạo Khâu và Diêm Xuyên căn bản không kết minh trước đó!
Khổng Đạo Khâu mỉm cười, lắc đầu nói:
- Có, chỉ là bốn ngươi quá phế vật. Còn nhớ lần trước đi Thần Tông thánh địa không?
Chưởng Trung Vũ Trụ?
Mọi người kịp phản ứng lại.
Lần trước Đại Tiên tấn công Thần Tông thánh địa, Khổng Đạo Khâu và Diêm Xuyên trợ giúp Thần Tông thánh địa sau hai người đánh nhau.
Diêm Xuyên dùng Chưởng Trung Vũ Trụ, hút Khổng Đạo Khâu vào trong tay mình, chính hắn cũng vào trong. Hai người ở trong Chưởng Trung Vũ Trụ một đoạn thời gian, không ai biết xảy ra chuyện gì.
Bốn nam nhân tóc tai bù xù giật mình kêu lên:
- Là lúc đó? Là lúc đó sao?
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Khổng Ma Vương phất một bàn tay, bốn nam nhân tóc tai bù xù cùng bị tát, bụm mặt, không dám nói gì.
Khổng Ma Vương quay đầu, lạnh lùng nhìn Khổng Đạo Khâu.
Khổng Ma Vương lạnh lùng hỏi:
- Các ngươi mang theo toàn tộc chuẩn bị ngỗ nghịch ta?
Khổng Đạo Khâu lắc đầu nói:
- Là ta quá đề cao ngươi rồi. Ta luôn nói Khổng Ma Kha bản tính bạc bẽo, sẽ đẩy Khổng gia vào vạn kiếp bất phục. Thật ra ngươi và Khổng Ma Kha cũng giống như. Ngươi vì Khổng Ma Kha thậm chí nguyện ý hy sinh tất cả đệ tử của Khổng gia.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Hừ! Ngươi biết cái gì? Ta vì chờ Khổng Ma Kha thành tựu 'Đạo Thần'. Gia tộc đã từng suy tính rồi, trong đám đệ tử Khổng gia này sẽ có một Đạo Thần sinh ra. Khổng gia ta cần Đạo Thần, chỉ có Đạo Thần mới mở ra Vấn Thiên lệnh được.
Khổng Đạo Khâu lạnh lùng quát:
- Vấn Thiên lệnh? Lại là Vấn Thiên lệnh? Tố Tố đã bị Vấn Thiên lệnh này hại chết!
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Chỉ cần có thể mở ra Vấn Thiên lệnh, mọi hy sinh đều đáng giá!
Hai người đức cao trọng vọng của Khổng gia đối diện nhau, mắt đầy lệ khí.
Giờ phút này, phía nam Yến Kinh, trong một sơn cốc ẩn giấu một người Khổng gia.
Khổng Ngạo Thiên!
Khổng Ngạo Thiên núp trong núi, nhìn chằm chằm tình hình trước mắt.
Khổng Ngạo Thiên nhíu mày hỏi:
- Đạo Thần? Khổng Ma Vương chờ ta sinh ra? Tại sao?
Khổng Ngạo Thiên không đi ra nhận nhau, hiển nhiên bây giờ có rất nhiều chuyện gã không thể khống chế.
Khổng Ngạo Thiên kiên nhẫn chờ, ánh mắt tìm tòi xung quanh hoàng cung.
- Tử Tử đâu? Chỉ cần có được Tử Tử là ta lập tức rời khỏi giới này ngay!
Khổng Ngạo Thiên hít sâu, siết chặt nắm tay.
Tử Tử sắp đi tới, nàng chờ đợi Diêm Xuyên.
Một tiếng cao giọng quát:
- Hồn hề!
Hồn phách của Diêm Xuyên từ Tiên giới nhanh chóng trở về.
Bên ngoài.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nhìn quảng trường Triêu Thiên điện.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Nếu các ngươi đã lựa chọn phản bội ta, vậy thì chôn cùng với Diêm Xuyên đi!
Khổng Đạo Khâu lạnh lùng nói:
- Ha ha ha ha ha! Ta đã nói mà, Khổng Ma Kha tai họa toàn Khổng gia, bây giờ chính ngươi là lão tổ tông của Khổng gia cũng thành tay sai miễn phí cho hắn!
Khổng Ma Vương hừ lạnh:
- Hừ!
Khổng Ma Vương vung tay đánh một chưởng hướng Yến Kinh.
Một chưởng đánh ra, rậm rạp che trời, mấy ngàn cương chưởng bỗng nhiên xuất hiện, mỗi một chưởng đều mang theo Thiên Tiên dốc hết sức ra một kích, vỗ vào đại trận Yến Kinh.
Cùng với mấy ngàn cương chưởng còn có một chưởng chủ yếu nhất của Khổng Ma Vương ẩn chứa uy lực thiên địa oanh kích Yến Kinh.
Khổng Ma Kha nhìn quần thần.
Khổng Ma Kha trầm giọng nói:
- Trẫm phải bế quan một đoạn thời gian, trong lúc này do Phùng Thiệu phụ trách mọi chuyện.
Quần thần đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Khổng Ma Kha bế quan.
Mắt Phùng Thiệu lóe tia sáng, khóe môi cong lên.
Trong Phùng Thiệu phủ.
Một thuộc hạ cười nói:
- Đại nhân, bây giờ người chính là giám quốc, chúng ta làm gì bây giờ?
Phùng Thiệu trầm giọng nói:
- Tất cả chức vị quan trọng hơn hai ngàn người trong các thành trì còn lại đổi thành người của chúng ta hết. Thân tín, tử trung của Khổng Ma Kha, Triệu Tiên Tri tập thể điều đi!
- Tuân lệnh!
Khổng Ma Vương ôm tức giận xông hướng Đông Thần châu.
Khổng Ma Vương không chỉ vì Khổng Ma Kha mà còn bởi Khổng Đạo Khâu.
Khổng Ma Vương không thể ngờ Khổng Đạo Khâu sẽ lựa chọn phản bội chính mình, mang theo toàn Khổng gia rời đi.
Tất cả đệ tử Khổng gia không cần biết lão tổ tông như Khổng Ma Vương gã?
Mặc dù Khổng Ma Vương bị thương nhưng vẫn lao ra khỏi động phủ của mình.
Vù vù!
Tốc độ của Khổng Ma Vương cực kỳ khủng bố.
Hai ngày, chỉ mất hai ngày là Khổng Ma Vương đã tới bên trên bầu trời Yến Kinh.
Vù vù!
Khổng Ma Vương dừng lại, gió to thổi tới, thổi cát bụi bay đầy trời, khí đen cuồn cuộn.
Yến Kinh bỗng vang lên thanh âm:
- Khởi trận!
Tiếp theo, xung quanh Yến Kinh bỗng nổi lên trận pháp to lớn chặn bão tố.
Khổng Ma Vương đứng trên trời cao, lạnh lùng nhìn toàn Yến Kinh.
Nhiều quan viên Yến Kinh nhanh chóng tụ tập ở Triêu Thiên điện, cùng đám Dịch Phong, Bạch Đế Thiên nhìn ra nam nhân áo xanh bên ngoài Yến Kinh.
Nam nhân mặt trắng bệch, có vài vết rạn.
Móng tay của nam nhân rất dài, giống như mười cái chùy, hơi gấp khúc. Nam nhân lạnh lùng nhìn Yến Kinh.
Rất nhanh, Khổng Ma Vương trông thấy Khổng Đạo Khâu, mấy tiên nhân khác của Khổng gia đứng trước Triêu Thiên điện.
Trừ Khổng Đạo Khâu biểu tình thản nhiên ra, mấy tiên nhân khác rốt cuộc hơi hốt hoảng.
Khổng Ma Vương nheo mắt, lạnh lùng hỏi:
- Khổng Đạo Khâu?
Khổng Đạo Khâu mỉm cười nói:
- Kính chào lão tổ tông.
Khổng Ma Vương nhìn thấy nụ cười của Khổng Đạo Khâu thì sắc mặt càng âm trầm.
Khổng Ma Vương lạnh lùng hỏi:
- Từ khi nào ngươi cấu kết với chúng?
Khổng Đạo Khâu mỉm cười nói:
- Không lẽ lão tổ tông không biết sao?
- Có chuyện gì?
Khổng Đạo Khâu sắc mặt âm trầm:
- Ta vạch trần Khổng Ma Kha cúa kết cho ngươi nghe nhưng ngươi không tin, cứ nghe lời bậy bạ của Khổng Ma Kha, thậm chí ở bên cạnh ta bồi dưỡng tai mắt!
Khi Khổng Đạo Khâu nói chuyện thì mấy đệ tử Khổng gia nhanh chóng mang tới bốn nam nhân tóc tai bù xù.
Bốn nam nhân xuất hiện ở quảng trường Triêu Thiên điện, nhìn lên Khổng Ma Vương.
Bốn nam nhân tóc tai bù xù cầu cứu:
- Lão tổ tông, cứu ta, lão tổ tông, cứu ta đi!
Khổng Ma Vương nét mặt sa sầm:
- A?
Khổng Đạo Khâu lắc đầu, đau đớn nói:
- Đệ tử của ta, thị tòng của ta, thân tín của ta, lão tổ tông, ngươi thật là tốn công sức với ta.
Khổng Ma Vương lại lạnh lùng nói:
- Ta hỏi ngươi là từ khi nào ngươi cấu kết với Diêm Xuyên?
Khổng Đạo Khâu cười lạnh, nhìn hướng bốn nam nhân tóc tai bù xù, nói:
- Các ngươi đi đi.
Bốn nam nhân tóc tai bù xù kinh ngạc hỏi:
- A?
Khổng Đạo Khâu quát:
- Nói như thế nào thì các ngươi từng là đệ tử của Khổng gia ta, ta mới là gia chủ của Khổng gia. Từ giây phút các ngươi lựa chọn phản bội ta thì đã bị trục xuất khỏi Khổng gia. Nể tình huyết mạch liền nhau, đi qua bên Khổng Ma Vương đi! Cút!
Bốn nam nhân tóc tai bù xù hốt hoảng chạy trốn:
- Được, được rồi!
Khổng Ma Vương lạnh lùng nhìn bốn nam nhân tóc tai bù xù chạy trốn sang bên mình:
- Bốn tên phế vật các ngươi!
Bốn nam nhân tóc tai bù xù nói:
- Lão tổ tông, chúng ta luôn nhìn chằm chằm vào Khổng Đạo Khâu, chưa từng rời khỏi tầm mắt, không có khả năng. Dù là đi Thần Tông thánh địa thì chúng ta bám theo suốt. Khổng Đạo Khâu và Diêm Xuyên căn bản không kết minh trước đó!
Khổng Đạo Khâu mỉm cười, lắc đầu nói:
- Có, chỉ là bốn ngươi quá phế vật. Còn nhớ lần trước đi Thần Tông thánh địa không?
Chưởng Trung Vũ Trụ?
Mọi người kịp phản ứng lại.
Lần trước Đại Tiên tấn công Thần Tông thánh địa, Khổng Đạo Khâu và Diêm Xuyên trợ giúp Thần Tông thánh địa sau hai người đánh nhau.
Diêm Xuyên dùng Chưởng Trung Vũ Trụ, hút Khổng Đạo Khâu vào trong tay mình, chính hắn cũng vào trong. Hai người ở trong Chưởng Trung Vũ Trụ một đoạn thời gian, không ai biết xảy ra chuyện gì.
Bốn nam nhân tóc tai bù xù giật mình kêu lên:
- Là lúc đó? Là lúc đó sao?
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Khổng Ma Vương phất một bàn tay, bốn nam nhân tóc tai bù xù cùng bị tát, bụm mặt, không dám nói gì.
Khổng Ma Vương quay đầu, lạnh lùng nhìn Khổng Đạo Khâu.
Khổng Ma Vương lạnh lùng hỏi:
- Các ngươi mang theo toàn tộc chuẩn bị ngỗ nghịch ta?
Khổng Đạo Khâu lắc đầu nói:
- Là ta quá đề cao ngươi rồi. Ta luôn nói Khổng Ma Kha bản tính bạc bẽo, sẽ đẩy Khổng gia vào vạn kiếp bất phục. Thật ra ngươi và Khổng Ma Kha cũng giống như. Ngươi vì Khổng Ma Kha thậm chí nguyện ý hy sinh tất cả đệ tử của Khổng gia.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Hừ! Ngươi biết cái gì? Ta vì chờ Khổng Ma Kha thành tựu 'Đạo Thần'. Gia tộc đã từng suy tính rồi, trong đám đệ tử Khổng gia này sẽ có một Đạo Thần sinh ra. Khổng gia ta cần Đạo Thần, chỉ có Đạo Thần mới mở ra Vấn Thiên lệnh được.
Khổng Đạo Khâu lạnh lùng quát:
- Vấn Thiên lệnh? Lại là Vấn Thiên lệnh? Tố Tố đã bị Vấn Thiên lệnh này hại chết!
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Chỉ cần có thể mở ra Vấn Thiên lệnh, mọi hy sinh đều đáng giá!
Hai người đức cao trọng vọng của Khổng gia đối diện nhau, mắt đầy lệ khí.
Giờ phút này, phía nam Yến Kinh, trong một sơn cốc ẩn giấu một người Khổng gia.
Khổng Ngạo Thiên!
Khổng Ngạo Thiên núp trong núi, nhìn chằm chằm tình hình trước mắt.
Khổng Ngạo Thiên nhíu mày hỏi:
- Đạo Thần? Khổng Ma Vương chờ ta sinh ra? Tại sao?
Khổng Ngạo Thiên không đi ra nhận nhau, hiển nhiên bây giờ có rất nhiều chuyện gã không thể khống chế.
Khổng Ngạo Thiên kiên nhẫn chờ, ánh mắt tìm tòi xung quanh hoàng cung.
- Tử Tử đâu? Chỉ cần có được Tử Tử là ta lập tức rời khỏi giới này ngay!
Khổng Ngạo Thiên hít sâu, siết chặt nắm tay.
Tử Tử sắp đi tới, nàng chờ đợi Diêm Xuyên.
Một tiếng cao giọng quát:
- Hồn hề!
Hồn phách của Diêm Xuyên từ Tiên giới nhanh chóng trở về.
Bên ngoài.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nhìn quảng trường Triêu Thiên điện.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Nếu các ngươi đã lựa chọn phản bội ta, vậy thì chôn cùng với Diêm Xuyên đi!
Khổng Đạo Khâu lạnh lùng nói:
- Ha ha ha ha ha! Ta đã nói mà, Khổng Ma Kha tai họa toàn Khổng gia, bây giờ chính ngươi là lão tổ tông của Khổng gia cũng thành tay sai miễn phí cho hắn!
Khổng Ma Vương hừ lạnh:
- Hừ!
Khổng Ma Vương vung tay đánh một chưởng hướng Yến Kinh.
Một chưởng đánh ra, rậm rạp che trời, mấy ngàn cương chưởng bỗng nhiên xuất hiện, mỗi một chưởng đều mang theo Thiên Tiên dốc hết sức ra một kích, vỗ vào đại trận Yến Kinh.
Cùng với mấy ngàn cương chưởng còn có một chưởng chủ yếu nhất của Khổng Ma Vương ẩn chứa uy lực thiên địa oanh kích Yến Kinh.
/1446
|