Ầm ầm!
Khí thế phô thiên cái địa, Khổng Ngạo Thiên ở phía xa lòng lạnh lẽo.
Khổng Ngạo Thiên kinh sợ nói:
- Lão già này thật lợi hại.
Một chưởng kia như có thể hủy diệt toàn Yến Kinh.
Cửa Triêu Thiên điện.
Bạch Đế Thiên biến sắc mặt, đạp bước đi ra.
Bạch Đế Thiên hét to một tiếng:
- Đô Thiên Hổ Thần Sát!
Xung quanh Bạch Đế Thiên toát ra sát khí vô tận, chớp mắt bao phủ Yến Kinh. Bạch Đế Thiên đánh một chưởng lên trời.
Hư không ngưng tụ ra một hổ chưởng to lớn, hướng tới chưởng của Khổng Ma Vương.
Ầm ầm!
Hai bàn tay to va chạm giữa hư không.
Xẹt xẹt xẹt!
Hư không lắc lư, dường như bị chưởng của hai người làm rung động.
Mấy ngàn cương chưởng đánh vào đại trận Yến Kinh.
Đại trận Yến Kinh là do Phụng Âm Dương điều động hàng vạn đại địa long mạch ngưng tụ thành, rất chắc chắn.
Ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Xung quanh Yến Kinh bỗng vang từng tiếng rồng ngâm, ai ngâm.
Ầm ầm!
Quanh Yến Kinh, vô số mặt đất xốc lên. Bên ngoài Yến Kinh, trong vòng vạn dặm đều là đất xới tung tận trời. Cát đá mù mịt, như hủy thiên diệt địa.
Chỗ Khổng Ngạo Thiên núp cũng bị tạc nổ, buộc gã liên tục lùi lại.
Bùm!
Hai chưởng va vào nhau.
Mặt đất dưới chân của Bạch Đế Thiên xuất hiện nhiều vết rạn, miệng gã hộc ngụm máu.
Hiện tại thực lực của Bạch Đế Thiên đúng là mạnh mẽ, nhưng vẫn yếu hơn Khổng Ma Vương, kém rất nhiều.
Cánh tay phải của Bạch Đế Thiên bị một chưởng làm gãy xương, gũ xuống.
Còn đại trận Yến Kinh đã bị phá hư hơn phân nửa, dường như hcir còn lại một tầng mỏng mảnh.
Yến Kinh rơi vào tuyệt khảnh.
Khổng Ma Vương ho khan:
- Khụ khụ khụ!
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Có thể đỡ một chưởng của ta, Yến Kinh đúng là bất phàm, nhưng có thể đỡ được chưởng thứ hai không?
Yến Kinh yên lặng.
Két!
Bỗng vang tiếng cửa mở.
Khổng Ma Vương nhìn sang.
Chỉ thấy chỗ hoàng cung, một tòa cung điện bỗng mở cửa ra.
Bồm bộp bồm bộp!
Trong đại điện vang tiếng bước chân, thanh âm không nặng như có cảm giác đánh vào hồn người, dường như mỗi bước đạp lên tim họ.
Khổng Ma Vương con ngươi co rút, nhìn chằm chằm.
Sau tiếng bước chân là lộ ra một chân.
Một bóng người mặc long bào đen chậm đi ra khỏi cung điện.
Người đi ra chính là Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên đầu đội bình quan, mặc hắc long bào đế vương, chậm rãi đi ra Hàm Dương cung.
Diêm Xuyên ra khỏi Hàm Dương cung, khóe mắt liếc bốn phía Yến Kinh bcast bay đá chạy, lại nhìn Khổng Ma Vương đứng giữa không trung phía tây.
Khi Diêm Xuyên nhìn hướng Khổng Ma Vương thì ánh mắt đầy lệ khí, ánh mắt kia giống như xuyên qua cổ kim, bá khí vô địch.
Khổng Ma Vương nét mặt sa sầm, hiển nhiên không ngờ ánh mắt của Diêm Xuyên ẩn giấu khí thế hung ác như vậy.
Nhưng Khổng Ma Vương xem như có kiến thức nhiều, không bị yếu thế, lạnh lùng nhìn lại.
Hai cường giả đối diện, xung quanh toát ra sát khí ngập trời, rối loạn hồn người.
Thần tử Đại Trăn thiên triều cực kỳ kích động kêu lên:
- Bái kiến thánh thượng!
Thanh âm như sóng thần phát ra từ các nơi trong Yến Kinh:
- Bái kiến thánh thượng!
Diêm Xuyên không chỉ là chủ của một quốc mà còn là lãnh tụ tinh thần. Lúc trước mọi người lo âu, trông thấy Diêm Xuyên đi ra thì không còn sót lại chút gì.
Đây cũng là sức hấp dẫn của cá nhân Diêm Xuyên.
Có ta ở, trời vĩnh viễn không sụp xuống.
Sau lưng Diêm Xuyên, trong Hàm Dương cung, Tử Tử ôm Miêu Miêu cùng Phụng Âm Dương chậm rãi bước ra, theo sau lưng hắn.
Khổng Ma Vương đứng trên trời, nheo mắt.
Ánh mắ xuyên thấu cổ kim của Diêm Xuyên khiến lòng Khổng Ma Vương trầm xuống.
Khổng Ma Vương chợt nghĩ tới một câu ngày xưa Khổng Đạo Khâu nói.
- Kỳ hóa khả cư?
- Đây chính là kỳ hóa khả cư sao? Nhưng ta muốn không phải là đế vương chống đỡ Khổng gia, ta chỉ cần một đế vương đánh phá cấm cố mệnh cách, thành tựu tân Đạo Thần.
Ánh mắt Khổng Ma Vương lạnh lẽo.
Khổng Ma Vương lạnh lùng cười:
- Diêm Xuyên!
Diêm Xuyên sắc mặt âm trầm:
- Vạn Chưởng Ma quân, Khổng Ma Vương?
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Đại Trăn thiên triều đúng là có chỗ bất phàm, nhưng rốt cuộc thời gian quá ngắn, đỡ được ta một lần, để xem ngươi làm sao đỡ được lần thứ hai! Vạn Chưởng Ma quân? A, nếu ngươi đã biết thì hãy cảm nhạn vạn chưởng của ta đi!
Khổng Ma Vương nói rồi lại đánh ra một chưởng.
Lần trước một chưởng qua đi, trong vạn dặm ngoài Yến Kinh mặt đất nổ tung.
Lần này Khổng Ma Vương vẫn giống như mới rồi, mang theo lực lượng xuyên thấu Yến Kinh, mạnh mẽ đánh ra một chưởng.
Trong không trung, mấy ngàn chưởng to rực rỡ ánh sáng vàng như mưa diệt thế tùng kích Yến Kinh, bàn tay kia có màu đỏ thẫm.
Một chưởng này làm hư không run lên.
Trong mắt Khổng Ma Vương chứa đựng sát khí, gió táp mưa sa đánh một chưởng lao hướng Diêm Xuyên.
Một chưởng như hủy thiên diệt địa, Diêm Xuyên nheo mắt lại.
Diêm Xuyên đạp bước chân, bỗng vươn ra tay phải, một chưởng giơ lên trời.
Trên bàn tay phải chợt nhấp nháy ánh sao, khoảnh khắc trong lòng bàn tay xuất hiện vô số tinh thần.
Cùng với một chưởng của Diêm Xuyên đẩy ra, vô số tinh thần bay ra, biến thành từng tinh cầu tràn đầy trên trời Yến Kinh.
Ầm ầm!
Vô số tinh cầu xông hướng mấy ngàn kim chưởng, phút chốc, vô số kim chưởng chìm ngập trong tinh thần hoàn.
Bàn tay trái của Diêm Xuyên hình thành cương chưởng va chạm với cương chưởng đỏ rực của Khổng Ma Vương.
Ầm ầm!
Hai cương chưởng va nhau, một tiếng nổ vang tận trời, trên bầu trời mười vạn dăm, tất cả áng mây bị đánh tan.
Cương chưởng không tan biến, ở giữa không trung giằng co.
Trong mắt Khổng Ma Vương lộ vẻ kinh ngạc, một chưởng của gã bị Diêm Xuyên đỡ được? Bắt trong tay?
Phía xa, Khổng Ngạo Thiên kinh sợ nói:
- Biến thái, phàm nhân làm sao có thể mạnh như vậy được?
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Tạc!
Ầm ầm!
Hai cương chưởng nổ tung.
Cương chưởng nổ, tinh thần, kim chưởng xung quanh cũng nổ tung.
Một chưởng mạnh mẽ cả Khổng Ma Vương bị Diêm Xuyên cản lại?
Khổng Ma Vương ngơ ngác nhìn tình cảnh này, vẻ mặt khó tin.
Cho dù Khổng Ma Vương bị trọng thương nhưng không thể nào không bóp chết được một 1on.
Diêm Xuyên không chờ Khổng Ma Vương, bỗng cao giọng quát:
- Con dân thiên hạ Đại Trăn nghe lệnh, trẫm, Diêm Xuyên cần lực lượng của các ngươi. Xin hãy nâng lên tay phải, cho trẫm mượn lực lượng! Thống nhất thiên hạ
- Grao!
Kinh Chiếu của Đại Trăn thiên triều bỗng phát ra tiếng gầm chân thiên, pho tượng Diêm Xuyên chượt biến thành kim long khí vận mười tám trảo, ngâm nga truyền giọng của Diêm Xuyên hướng khắp nơi ở thiên hạ Đại Trăn.
Một thành trì, trong một trà lâu.
- Là giọng của thánh thượng!
- Thánh thượng muốn mượn lực lượng, để làm cái gì? Thống nhất thiên hạ sao?
- Thánh thượng muốn thống nhất thiên hạ?
.........
......
Dân chúng kinh ngạc, vô số người giơ tay phải lên, từng đợt lực lượng nhanh chóng tụ tập ở Yến Kinh.
Vân hải khí vận của Đại Trăn thiên triều trong khoảnh khắc lăn lộn không dứt.
Từ bốn phương tám hướng, vô số luồng sáng bắn tới, đó là lực lượng đến từ bốn phương trời. Lực lượng vô cùng vô tận, bốn thần châu, các dân chúng đều giơ tay lên, mang theo lực lượng toàn thiên hạ rót về chỗ Diêm Xuyên.
- Grao!
Kim long khí vận gầm rống, kéo theo lực lượng bốn phương đáp xuống Diêm Xuyên, hợp thể với hắn.
Khí thế phô thiên cái địa, Khổng Ngạo Thiên ở phía xa lòng lạnh lẽo.
Khổng Ngạo Thiên kinh sợ nói:
- Lão già này thật lợi hại.
Một chưởng kia như có thể hủy diệt toàn Yến Kinh.
Cửa Triêu Thiên điện.
Bạch Đế Thiên biến sắc mặt, đạp bước đi ra.
Bạch Đế Thiên hét to một tiếng:
- Đô Thiên Hổ Thần Sát!
Xung quanh Bạch Đế Thiên toát ra sát khí vô tận, chớp mắt bao phủ Yến Kinh. Bạch Đế Thiên đánh một chưởng lên trời.
Hư không ngưng tụ ra một hổ chưởng to lớn, hướng tới chưởng của Khổng Ma Vương.
Ầm ầm!
Hai bàn tay to va chạm giữa hư không.
Xẹt xẹt xẹt!
Hư không lắc lư, dường như bị chưởng của hai người làm rung động.
Mấy ngàn cương chưởng đánh vào đại trận Yến Kinh.
Đại trận Yến Kinh là do Phụng Âm Dương điều động hàng vạn đại địa long mạch ngưng tụ thành, rất chắc chắn.
Ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Xung quanh Yến Kinh bỗng vang từng tiếng rồng ngâm, ai ngâm.
Ầm ầm!
Quanh Yến Kinh, vô số mặt đất xốc lên. Bên ngoài Yến Kinh, trong vòng vạn dặm đều là đất xới tung tận trời. Cát đá mù mịt, như hủy thiên diệt địa.
Chỗ Khổng Ngạo Thiên núp cũng bị tạc nổ, buộc gã liên tục lùi lại.
Bùm!
Hai chưởng va vào nhau.
Mặt đất dưới chân của Bạch Đế Thiên xuất hiện nhiều vết rạn, miệng gã hộc ngụm máu.
Hiện tại thực lực của Bạch Đế Thiên đúng là mạnh mẽ, nhưng vẫn yếu hơn Khổng Ma Vương, kém rất nhiều.
Cánh tay phải của Bạch Đế Thiên bị một chưởng làm gãy xương, gũ xuống.
Còn đại trận Yến Kinh đã bị phá hư hơn phân nửa, dường như hcir còn lại một tầng mỏng mảnh.
Yến Kinh rơi vào tuyệt khảnh.
Khổng Ma Vương ho khan:
- Khụ khụ khụ!
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Có thể đỡ một chưởng của ta, Yến Kinh đúng là bất phàm, nhưng có thể đỡ được chưởng thứ hai không?
Yến Kinh yên lặng.
Két!
Bỗng vang tiếng cửa mở.
Khổng Ma Vương nhìn sang.
Chỉ thấy chỗ hoàng cung, một tòa cung điện bỗng mở cửa ra.
Bồm bộp bồm bộp!
Trong đại điện vang tiếng bước chân, thanh âm không nặng như có cảm giác đánh vào hồn người, dường như mỗi bước đạp lên tim họ.
Khổng Ma Vương con ngươi co rút, nhìn chằm chằm.
Sau tiếng bước chân là lộ ra một chân.
Một bóng người mặc long bào đen chậm đi ra khỏi cung điện.
Người đi ra chính là Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên đầu đội bình quan, mặc hắc long bào đế vương, chậm rãi đi ra Hàm Dương cung.
Diêm Xuyên ra khỏi Hàm Dương cung, khóe mắt liếc bốn phía Yến Kinh bcast bay đá chạy, lại nhìn Khổng Ma Vương đứng giữa không trung phía tây.
Khi Diêm Xuyên nhìn hướng Khổng Ma Vương thì ánh mắt đầy lệ khí, ánh mắt kia giống như xuyên qua cổ kim, bá khí vô địch.
Khổng Ma Vương nét mặt sa sầm, hiển nhiên không ngờ ánh mắt của Diêm Xuyên ẩn giấu khí thế hung ác như vậy.
Nhưng Khổng Ma Vương xem như có kiến thức nhiều, không bị yếu thế, lạnh lùng nhìn lại.
Hai cường giả đối diện, xung quanh toát ra sát khí ngập trời, rối loạn hồn người.
Thần tử Đại Trăn thiên triều cực kỳ kích động kêu lên:
- Bái kiến thánh thượng!
Thanh âm như sóng thần phát ra từ các nơi trong Yến Kinh:
- Bái kiến thánh thượng!
Diêm Xuyên không chỉ là chủ của một quốc mà còn là lãnh tụ tinh thần. Lúc trước mọi người lo âu, trông thấy Diêm Xuyên đi ra thì không còn sót lại chút gì.
Đây cũng là sức hấp dẫn của cá nhân Diêm Xuyên.
Có ta ở, trời vĩnh viễn không sụp xuống.
Sau lưng Diêm Xuyên, trong Hàm Dương cung, Tử Tử ôm Miêu Miêu cùng Phụng Âm Dương chậm rãi bước ra, theo sau lưng hắn.
Khổng Ma Vương đứng trên trời, nheo mắt.
Ánh mắ xuyên thấu cổ kim của Diêm Xuyên khiến lòng Khổng Ma Vương trầm xuống.
Khổng Ma Vương chợt nghĩ tới một câu ngày xưa Khổng Đạo Khâu nói.
- Kỳ hóa khả cư?
- Đây chính là kỳ hóa khả cư sao? Nhưng ta muốn không phải là đế vương chống đỡ Khổng gia, ta chỉ cần một đế vương đánh phá cấm cố mệnh cách, thành tựu tân Đạo Thần.
Ánh mắt Khổng Ma Vương lạnh lẽo.
Khổng Ma Vương lạnh lùng cười:
- Diêm Xuyên!
Diêm Xuyên sắc mặt âm trầm:
- Vạn Chưởng Ma quân, Khổng Ma Vương?
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Đại Trăn thiên triều đúng là có chỗ bất phàm, nhưng rốt cuộc thời gian quá ngắn, đỡ được ta một lần, để xem ngươi làm sao đỡ được lần thứ hai! Vạn Chưởng Ma quân? A, nếu ngươi đã biết thì hãy cảm nhạn vạn chưởng của ta đi!
Khổng Ma Vương nói rồi lại đánh ra một chưởng.
Lần trước một chưởng qua đi, trong vạn dặm ngoài Yến Kinh mặt đất nổ tung.
Lần này Khổng Ma Vương vẫn giống như mới rồi, mang theo lực lượng xuyên thấu Yến Kinh, mạnh mẽ đánh ra một chưởng.
Trong không trung, mấy ngàn chưởng to rực rỡ ánh sáng vàng như mưa diệt thế tùng kích Yến Kinh, bàn tay kia có màu đỏ thẫm.
Một chưởng này làm hư không run lên.
Trong mắt Khổng Ma Vương chứa đựng sát khí, gió táp mưa sa đánh một chưởng lao hướng Diêm Xuyên.
Một chưởng như hủy thiên diệt địa, Diêm Xuyên nheo mắt lại.
Diêm Xuyên đạp bước chân, bỗng vươn ra tay phải, một chưởng giơ lên trời.
Trên bàn tay phải chợt nhấp nháy ánh sao, khoảnh khắc trong lòng bàn tay xuất hiện vô số tinh thần.
Cùng với một chưởng của Diêm Xuyên đẩy ra, vô số tinh thần bay ra, biến thành từng tinh cầu tràn đầy trên trời Yến Kinh.
Ầm ầm!
Vô số tinh cầu xông hướng mấy ngàn kim chưởng, phút chốc, vô số kim chưởng chìm ngập trong tinh thần hoàn.
Bàn tay trái của Diêm Xuyên hình thành cương chưởng va chạm với cương chưởng đỏ rực của Khổng Ma Vương.
Ầm ầm!
Hai cương chưởng va nhau, một tiếng nổ vang tận trời, trên bầu trời mười vạn dăm, tất cả áng mây bị đánh tan.
Cương chưởng không tan biến, ở giữa không trung giằng co.
Trong mắt Khổng Ma Vương lộ vẻ kinh ngạc, một chưởng của gã bị Diêm Xuyên đỡ được? Bắt trong tay?
Phía xa, Khổng Ngạo Thiên kinh sợ nói:
- Biến thái, phàm nhân làm sao có thể mạnh như vậy được?
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Tạc!
Ầm ầm!
Hai cương chưởng nổ tung.
Cương chưởng nổ, tinh thần, kim chưởng xung quanh cũng nổ tung.
Một chưởng mạnh mẽ cả Khổng Ma Vương bị Diêm Xuyên cản lại?
Khổng Ma Vương ngơ ngác nhìn tình cảnh này, vẻ mặt khó tin.
Cho dù Khổng Ma Vương bị trọng thương nhưng không thể nào không bóp chết được một 1on.
Diêm Xuyên không chờ Khổng Ma Vương, bỗng cao giọng quát:
- Con dân thiên hạ Đại Trăn nghe lệnh, trẫm, Diêm Xuyên cần lực lượng của các ngươi. Xin hãy nâng lên tay phải, cho trẫm mượn lực lượng! Thống nhất thiên hạ
- Grao!
Kinh Chiếu của Đại Trăn thiên triều bỗng phát ra tiếng gầm chân thiên, pho tượng Diêm Xuyên chượt biến thành kim long khí vận mười tám trảo, ngâm nga truyền giọng của Diêm Xuyên hướng khắp nơi ở thiên hạ Đại Trăn.
Một thành trì, trong một trà lâu.
- Là giọng của thánh thượng!
- Thánh thượng muốn mượn lực lượng, để làm cái gì? Thống nhất thiên hạ sao?
- Thánh thượng muốn thống nhất thiên hạ?
.........
......
Dân chúng kinh ngạc, vô số người giơ tay phải lên, từng đợt lực lượng nhanh chóng tụ tập ở Yến Kinh.
Vân hải khí vận của Đại Trăn thiên triều trong khoảnh khắc lăn lộn không dứt.
Từ bốn phương tám hướng, vô số luồng sáng bắn tới, đó là lực lượng đến từ bốn phương trời. Lực lượng vô cùng vô tận, bốn thần châu, các dân chúng đều giơ tay lên, mang theo lực lượng toàn thiên hạ rót về chỗ Diêm Xuyên.
- Grao!
Kim long khí vận gầm rống, kéo theo lực lượng bốn phương đáp xuống Diêm Xuyên, hợp thể với hắn.
/1446
|