Tiểu Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 98 - Chương 70.2

/147


Editor: Mộc Du

Kỳ thật nàng cũng không còn tức giận, chỉ là nam nhân này không thể quá nuông chiều, hiện tại không cho hắn nhớ lâu một chút, sau này hắn sẽ còn hơn thế.

Vậy thì trước tiên cho ta chút lợi tức. Cặp mắt đẹp của Mộ Lương cười đến cong lên.

Hoa Khóc Tuyết có chút bất đắc dĩ, thở dài một hơi, nhón chân lên hôn lên môi của hắn.

Sau khi tân hôn Mộ Lương đã rất lâu không có hưởng thụ qua cảm giác ôm ấp nhuyễn ngọc ôn hương vào lòng rồi, liền rất kích động, không khống chế được sức lực lỡ cắn rách môi của nàng, vị tanh ngọt tràn ngập trong miệng hai người.

Ưmh. . . . . . Hoa Khóc Tuyết dùng sức đẩy hắn ra, lau vết máu ở khóe miệng, nheo mắt lại hung hăng trừng mắt nhìn hắn khẽ xoay người rời đi.

Mộ Lương sững sờ đứng nguyên tại chỗ, hận không thể tự đánh chết mình, hắn cắn A Noãn, hắn hôn như thế nào mà lại thành cắn nàng!

Bên trong đại sảnh.

Hoàng thúc, khụ khụ, hoàn hồn rồi. Mộ Lê cùng Bạch Thánh Diêu vừa đến đã cảm thấy không khí hôm nay rất quái lạ.

Mộ Hỏa Nhân cùng Hoa Trảm Lãng hai người là tiêu chuẩn để xem sắc mặt.

Hoàng thúc nhà hắn ai oán nhìn vào khóe miệng hoàng thẩm, mà khóe miệng hoàng thẩm có một vết răng cắn rất mập mờ. . . . . .

Làm gì? Mộ Lương liếc hắn một cái, nhìn thấy dáng vẻ hắn ôm nương tử hạnh phúc liền cảm thấy rất chói mắt.

Là như vậy, Phong Quốc đã gửi cho chúng ta thư mời, thời gian bắt đầu cuộc so tài tranh bá cũng sắp đến rồi, hoàng thúc người định khi nào thì lên đường?

A, hai ngày nữa đi. . . . . . Mộ Lương thờ ơ đáp, ánh mắt lại liếc nhìn đến khóe miệng của Hoa Khóc Tuyết.

Hoa Khóc Tuyết vẫn bình tĩnh như cũ, thổi thổi trà long tĩnh có chút nóng, không nhìn đến ánh mắt của người nào đó.

Trong lúc nhất thời, không khí có chút ngưng trọng.

Ba ngày sau lên đường, còn có thời gian để đi dạo Phong Quốc. Hoa Khóc Tuyết đặt ly trà xuống, thản nhiên lướt nhìn mọi người, phá vỡ cục diện bế tắc.

Di=n.d@n.l&.q#y.d%n

Hỏa Nhân, chúng ta trở về thu dọn đồ. Hoa Trảm Lãng nhíu mày: Đi sớm cũng tốt, trên đường đi chậm một chút, Hỏa Nhân có thai, không thể quá mệt nhọc.

Mộ Hỏa Nhân mặt đỏ lên, cảm động nhìn trượng phu mình.

Mang thai thì giỏi lắm sao, ta cũng có thể a! Mộ Lương vừa nghe hắn nói với giọng điệu tràn đầy hạnh phúc, trong lòng liền nổi lên ghen tức, theo bản năng liền quát.

Mọi người trầm mặc mấy giây, Hoa Trảm Lãng mang theo Mộ Hỏa Nhân cười lớn rời đi.

Mộ Lê cũng lôi kéo Bạch Thánh Diêu chạy đi, thừa dịp trước khi hoàng thúc của hắn vẫn chưa nổi bão.

Chờ bọn họ đều đi rồi, Mộ Lương liền phản ứng lại, hận không thể hung hăng tát chính mình hai bạt tay, hôm nay cái miệng này của hắn, như thế nào lại không nghe lời vậy!

Mộ Lương, thì ra là chàng cũng có thể sanh con. Hoa Khóc Tuyết cười như không cười nhìn hắn, trong mắt đều là trêu chọc.

Hoa Khóc Tuyết, ta hôm nay sẽ cho nàng xem, rốt cuộc thì người nào mới có thể sanh con. Nam nhân nào đó thẹn quá hóa giận xù lông lên, muốn biến thành cầm thú, tiến lên một phen kéo Hoa Khóc Tuyết qua, liền gỡ bỏ đai lưng bên hông của nàng.

Mộ Lương, chàng cùng Liệp Tử luyện xong bí quyết rồi hả ? Hoa Khóc Tuyết lạnh nhạt nhìn hắn, vẻ mặt rất là nguy hiểm.

Mộ




/147

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status