Tiểu thư, anh là đàn ông sao

Chương 7. Đùa giỡn

/14


[size=150] Chương 7. Đùa giỡn

Editor: TTX

Xe một đường phóng nhanh trên quốc lộ, Lâm Mạt Nhiên ngồi bên trong bị choáng váng đến thất điên bát đảo, tuy rằng bản thân mang một tầng mỡ dày, nhưng vẫn không tránh khỏi cả người đau đớn. Hơn nữa thần kinh khẩn trương cao độ, Lâm Mạt Nhiên nhịn không được lớn tiếng kêu la.

Kỉ Vân Khởi lại giống như rất hưởng thụ khoái cảm phóng xe này, không chút nào để ý đến người bên cạnh đang rống như quỷ kêu, rất nhanh đã cắt được đuôi, dưới chân chậm rãi dùng sức, nhấn chân ga.

Lâm Mạt Nhiên nhìn kim chỉ tốc độ càng ngày càng hướng lên trên, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, quay nhanh qua cầm lấy tay Kỉ Vân Khởi, kêu rên nói: "Dừng lại, mau dừng lại, vượt quá tốc độ sẽ bị cảnh sát bắt, sẽ bị camera giao thông chụp được!"

"Sẽ không, con đường này không có camera, cảnh sát cũng không hay xuất hiện".

"Anh điên à, anh muốn chết tôi cũng không ngăn cản anh, nhưng không cần kéo theo tôi. Tôi còn chưa nói qua chuyện yêu đương đâu, tôi không muốn đi Tây Thiên sớm như vậy."

"Thật là miệng quạ đen". Kỉ Vân Khởi lấy tay che miệng Lâm Mạt Nhiên, đem đầu cô đẩy ra ngoài, phân phó nói: "Trật tự một chút, cô cứ cãi lộn như vậy, hại tôi phân tâm, đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện thật đấy."

Uy hiếp này hiển nhiên rất hiệu quả, Lâm Mạt Nhiên lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, đáng thương lui vào ghế phụ, càng không ngừng hướng về trời cao cầu nguyện, hy vọng ông trời phù hộ cho cô phúc lớn mệnh lớn, hy vọng tên tiểu tử này trước khi xảy ra tai nạn thì nhanh tỉnh táo lại, sớm chút dừng xe lại.

Kỉ Vân Khởi không để ý cô lải nhải vô nghĩa, tiếp tục tăng tốc, dường như nơi này là đường cái, còn tưởng rằng chính mình đang ở trường đua xe, tốc độ xe có thể không hạn chế mà tăng tốc.

Lâm Mạt Nhiên bắt đầu buồn nôn, xe không ngừng đổi lộ trình khiến cô choáng váng hồ đồ (chóng mặt), mấy miếng bánh ngọt vừa ăn ở trong bụng đảo qua lộn lại, có cảm giác muốn phá yết hầu mà phun ra.

Ý thức được điều này, cô sợ tới mức nhanh chóng che miệng. Xe tên này hình như rất đắt tiền, nếu phun ô uế, chỉ sợ phải bồi thường. Cô vừa thất nghiệp, thuộc loại người nghèo có thu nhập thấp, không có khả năng gánh vác số nợ cao thế.

Kỉ Vân Khởi hơi nghi hoặc liếc mắt nhìn cô một cái, nhịn không được nở nụ cười, tốt bụng nhắc nhở: "Cô không cầm giữ tay vịn sao ? Tôi lại muốn tăng tốc".

Lời vừa dứt, Lâm Mạt Nhiên còn chưa kịp đưa tay lên , đã cảm giác được một lực quán tính cực lớn đem cô đẩy về phía trước, "cộp" một tiếng, đầu bị đập vào hòm giữ đồ phía trước chỗ ngồi, sau đó lại bị bắn ngược trở về. Còn chưa kịp định thần thì Lâm Mạt Nhiên đã nghe được một tiếng phanh xe sắc nhọn, cảm giác được xe trong nháy mắt ngừng lại, còn chưa kịp thở ra, liền nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu trắng nghênh ngang tiến lại đây, hướng về phía Kỉ Vân Khởi đang điều khiển xe mà trực tiếp lao tới.

"A….." đúng lúc tiếng thét chói tai của Lâm Mạt Nhiên vang lên, cùng với một thanh âm sắc nhọn chói tai, chiếc xe thể thao màu trắng cũng nhanh chóng phản ứng, lốp xe ma sát kịch liệt với mặt đường, cách xe Kỉ Vân Khởi chừng một thước mà gian nan dừng lại.

Hai chiếc xe, trên một cây cầu trống trải, đỗ thành một hàng, thiếu chút nữa đã đâm vào nhau, gây ra một tai nạn giao thông nghiêm trọng.

Giống như tự mình vượt qua nguy hiểm, đối với Lâm Mạt Nhiên mà nói, nôn hay không nôn đã không còn quan trọng, quan trọng là, cô rốt cục cũng giữ lại được cái mạng nhỏ, vẫn an toàn sống sót.

Mang theo sự sợ hãi, Lâm Mạt Nhiên hai tay run run mở cửa xe, trực tiếp nhảy xuống, đỡ lấy khung cửa, há to miệng thở phì phò, nhìn Kỉ Vân Khởi tao nhã từ trên xe đi xuống, dùng sức đóng sầm cửa xe, tựa vào bên cạnh xe, hướng về mỹ nữ vừa bước xuống từ chiếc xe thể thao đối diện cười nói: "Xin hỏi, cô tìm tôi có chuyện gì sao ?"

"Kỉ Vân Khởi !" Lâm Mạt Nhiên thực rất muốn khóc, "Anh bị điên à, anh biết làm như vậy rất nguy hiểm không ? Nếu cô ta không dừng lại đúng lúc, lúc này chúng ta đã sớm ở dưới sông làm mồi cho cá !"

"Đừng lo, tôi biết rõ tính năng của xe cô ta, cũng tính toán khoảng cách lúc đó của chúng ta, đủ để cô ta kịp phanh xe lại."

"Anh làm sao biết được cô ta có thể phản ứng nhanh như vậy hay không?" Lâm Mạt Nhiên tức giận đến giậm chân, tên này thật sự là một phần tử nguy hiểm, tùy thời tùy chỗ đều khiến người ta đau tim, quả thực không muốn người khác sống.

"Thôi mà…." Kỉ Vân Khởi đánh giá mỹ nữ vài lần, mỉm cười nói: "Tôi tin tiểu thư đây xinh đẹp như vậy thì trình độ đạp phanh xe cũng nhất định không tệ".


/14

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status