Tiểu Thư, Hoàng Tử Của Trường World Class

Chương 27: CHỈ LÀ HỦY HẸN THÔI MÀ!

/41


Tại một khách sạn

– Thật không thể tin được kế hoạch của chúng ta lại bị hỏng mất một chỗ! – Rina vừa từ phòng tắm ra ngoài, liền sà vào chiếc sofa.

Tụi nó đã chuyển đi (nhanh thật) đến một khách sạn gần trường học. Để chắc chắn sẽ không có việc như lần trước lặp lại.

– Nè, Yuko.. chúng ta cứ ở đây luôn đi, mở miệng nhờ người khác thế này tớ không thoải mái lắm. Vả chúng ta đâu thể sống chung một nhà với bọn hắn được.

– Việc này tớ nghĩ kĩ rồi, cho dù có đến nhà bọn hắn ở thì cũng chỉ rước phiền phức cho người khác thôi… Chúng ta có thể ở đây tạm thời, nhưng một thời gian nữa… kẻ muốn tìm đến chúng ta cũng sẽ tìm ra được chỗ này thôi – Yuko nói. Cô cảm thấy mọi việc như muốn dồn cả bọn nó vào đường cùng. – Tớ có thông tin mới về chuyện hôm qua và lúc nãy rồi… Qua đây

– Hai kẻ hôm nay và hôm qua… đều không liên quan đến nhau! Tớ tìm thấy bức thư đe dọa này ở phòng khách lúc tớ dọn đồ… Tớ không ngờ kẻ sai người đến nhà chúng ta đập phá chỉ là mấy đám Fan phiết gì đó của “bộ tứ hoàng tử thôi”

– Ồ, vậy chuyện đó chúng ta cũng đỡ lo lắng hơn rồi – Rina ngập ngừng rồi nói tiếp – ít ra không phải là người của lão già đó

-Nhưng có điều tớ không hiểu đó là tại sao N.L lại giúp đỡ chúng… cơ bản là các tiểu thư trường đó cũng chẳng thể giàu đến nỗi đưa cho N.L số tiền mà hắn ta cần. Còn chưa tính đến tên thứ hai. Tớ chỉ sợ… hai tên đó có thù riêng với chúng ta – Yuko khó chịu suy nghĩ.

– Nếu vậy, chúng ta chắc chắn phải quen biết hai kẻ đó, đúng chứ? – Rin đưa ra ý kiến

– Đúng vậy, từ bây giờ, chúng ta phải chú ý hơn về những người xung quanh nữa – Yuko

– Thế còn tụi hôm nay – Miyu nhanh chóng đẩy qua chuyện còn lại

– Người bắn Rina là Bullet… – Yuko nói tới đây thì Rin nhanh chóng chen vào

– Bullet… từng làm cho lão ta mà – Rin hốt hoảng ( Tác giả: *đưa đầu vào hỏi* “lão ta là ai ạ?”. Tụi nó: Nhiều chuyện, đi chỗ khác chơi!!!. Tác giả: Haizz tụi nó không nói… cho nên bây giờ tớ chưa có biết… các bạn đọc giả sau này tớ mà biết được sẽ kể.)

– Gì chứ? – Rina và Miyu ngạc nhiên khi xuất hiện tin mới

– Cậu chắc chứ? theo tớ, Bullet đang làm cho Dark… một bang mới nổi gần đây đang nằm trong danh sách nguy hiểm. Đây là bang chủ – Yuko nói rồi ấn vào một bức hình có một tên con trai với mái tóc nhuộm đỏ, làn da ngâm mạnh mẽ. Đôi mắt sâu đầy sức hút… nói chung là khá handsome – còn một cô gái là đồng bang chủ với hắn nhưng hôm nay người đó không tham gia.

– Thông tin của tớ là chính xác… Năm ngoái khi chúng ta về Bắc. Chúng ta đã có một cuộc đột nhập vào nhà lão để tìm tài liệu về cổ phần công ty C.I mà lão ta “cướp” được. Lúc đó, trong phòng khách, có 3 kẻ đã ngồi cạnh lão. tớ biết một người là Bullet… người còn lại là người có vết sẹo trên má, tớ không biết là ai… người còn lại thì bị che khuất nên không thấy… nhưng nhìn rất quen và cũng trẻ nữa! – Rin chắc chắn khẳng định ( Căn bệnh mất trí nhớ của Rin không thể áp dụng với những người gọi là tay súng đỉnh cao, hay kẻ thù của nhỏ đâu nên việc Rin có thể nhớ lại chuyện này là hiển nhiên. )

– Vậy… không lẽ… Dark là người của lão ta luôn sao? – Rina phân tích – nhưng sao lại tấn công chúng ta? không lẽ ông ta đã biết gì rồi sao?

– Không… có lẽ ông ta chưa biết. Devil Moonlight là ai, ngoài chúng ta, chỉ mỗi anh Quân (vị hiệu trưởng đáng kính đấy ạ ), Ryan và… Bri…Brian (cái tên này quen quen nhỉ) biết thôi. Thông tin danh phận của chúng ta chẳng thể nào bị rò rỉ. ( Miyu: Trừ phi con nhỏ tác giả nói cho người khác biết* ánh mắt sắt thép*. Tác Giả: em đâu biết gì đâu * mặt ngây thơ vô {số} tội* *cầm chiếc dép lên… Phắn mất dạng* ) Nghe nói, tên bang chủ cũng rất ngạo mạn. Chắc vì chúng ta là con gái nên hắn xem thường muốn đánh nhanh, tiêu diệt gọn thôi.

– Cũng có thể… – Rin chợt nhớ ra – Thế còn tên còn tên nhắm vào tớ là Hawk phải không?

– Đúng vậy… xem ra Dark có nhiều nhân tài quá nhỉ?! – Yuko nghiêm nghị cảnh báo.- Vậy còn chuyện này mai… Chúng ta chẳng mang cái mặt nạ giả nào…

– Ấy chết!!! – Rin sực nhớ ra chuyện gì đó – Chiều mai… chẳng phải chúng ta có hẹn với Tảng Băng , Đầu Vàng, Khỉ Điên, Đậu Hà Lan (?!!) đi chơi sao?

– Tảng Băng là Ken đúng chứ?… Đầu vàng chắc là Ren – Yuko nghe xong những cái tên Rin đặt quên béng luôn chủ đề chính mà ngồi phân tích từng cái tên.

– Khỉ điên chắc là tên Bin rồi… Nhưng sao Ron là Đậu Hà Lan? – Rina muốn phì cười trước những cái tên mà Rin đặt

– Cái miệng cha đó cười lộ hết cả chục cái răng… giống đậu hà lan ý! Nhưng nói chung là làm sao chúng ta ở hai nơi cùng một lúc đây?

Trong khi cả đám vẫn còn suy nghĩ thì Rin đưa ra một ý kiến.

– Hay là…#$%^&*=+ … thế thì mình đâu cũng đâu có thất hứa – Rin đề xuất

– Ơ… hay nha! hôm nay thông minh đột xuất nhỉ? – Yuko tán dương ý kiến kiến

– Bởi thế… ngu thường xuyên là vậy- Miyu lại buồn miệng bồi thêm một câu khiến mặt Rin đen sầm lại. Dù cho có ở nhân cách nào thì sở thích chọc quá bạn thân vẫn không thể thay đổi

– Cậu nói gì đó hả?…

– Tớ… đi ngủ đây – Miyu nói xong chạy nhanh vào phòng nhưng trên gương mặt hầu như không biểu cảm. Rin thì chạy vào sau cầm trên tay một cái gối to… Rina cầm trên tay bịch bánh snack ( ở đâu ra vậy? )vừa đi bóc vài chiếc bánh bỏ vào miệng nhai chóp chép… Yuko thì đi theo sau và lắc đầu…



Tại nhà của bọn hắn:

– Thật là tức mà… sao chỉ mỗi có tao là không được đi cơ chứ? – Chris đang ôm chiếc gối nằm xem tivi. Tội nhất là anh chàng này đây, phải ở nhà dọn dẹp cho bọn hắn mà không được đi đâu. ( giống lọ lem ghê… Chris lọ lem hố hố hố… mà nói vậy thôi, chứ Chris cũng chả làm gì nhiều… cậu không phá là may chứ ở đó mà dọn)

– thế thì mày trả tiền nhà cho tụi tao đi – Bin cười đểu, tay cầm ly rượu ngồi kế bên. Tuy rằng tiền bọn hắn không thiếu, có thể trả cho cả chục người ở mà vẫn không sao nhưng quan trọng là có Chris-một tên nhiều chuyện phá phách lung tung thì đó sẽ là cái cớ để quản lí cậu. Gia đình Chris giàu thật nhưng có cậu con trai lười biếng như Chris. Đành phải để cậu ra riêng để tự kiếm tiền nuôi sống thế nhưng “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời” lười vẫn lười.

– Hehe… ngày mai sẽ có chuyện vui đây – Ren cười đắc ý khi nghĩ đến những khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần đằng sau lớp mặt nạ của Devil Moonlight.

– Chuyện gì vậy? – Chris ngây ngô chen đầu vào hỏi. Sau khi được kể lại cặn kẽ cậu nhớ ra một chuyện – Nhưng mà ngày mai tụi bây có hẹn bên Yuko, Rina, Yu với Rin mà phải không?

– Ờ ha… nếu như vậy thì làm sao đây? – Bin

– Hủy – Một từ đầy ngắn và xúc tích phát ra từ miệng Ken.

– Hủy cái gì? – Ron, Ren, Bin đồng thanh

– Thì… một trong hai

– Không được!! – Cả Ron, Ren và Bin đều không đồng ý

– Devil Moonlight, chúng ta không thể bỏ thừa cơ hội này… còn bên Rina thì đang có chuyện gì đó – Ren ngập ngừng nhớ đến chuyện lúc sáng Rina muốn nói mà chưa được nói

– Ukm – Những người còn lại thì cảm thấy khó chịu vì lúc sáng 3 người kia không đi học.

– Chứ làm sao có thể ở hai nơi cùng một lúc được? – Bin cũng tán thành đồng ý với Ken.

– Không nhất thiết là hai nơi… #$^&*+ , – Chris nói xong thì bọn hắn cũng gật đầu cái “rụp”.

(Cái bọn này… chả biết là sắp làm gì mà ta chẳng nghe ngóng được gì hết… thôi xem tiếp đi sẽ rõ)



Một ngày nắng đẹp trời trước một ngôi nhà tại đường XX có 5 mỹ nam đứng trước đó cùng với 2 chiếc xe BMW i8 một trắng, một xanh + 1 chiếc xe moto BMW S1000 (chu choa, chỉ ước ao được thấy nó ngoài đời thôi <3)

– Đây là nhà của Rin, Rina, Yuko, Yu đó hả? – Chris chạy đi chạy lại xung quanh như con nít thấy đồ chơi mới (tác giả tôn trọng sự thật ạ)

– Cửa khóa rồi.. họ không có ở đây – Ron nói khi nhìn cái ổ khóa bự tổ chảng trước cửa ( có sử dụng biện pháp nói quá a )

– chắc là đi học trước rồi – Ren đút tay vào túi quần, thong thả chuẩn bị lên xe. thế nhưng trong lòng đang nổi bão.

Lần lượt cả bọn đều lên xe, trong lòng đều có cảm giác bất an



Tại World Class 8h45′

– Này, sao vào trễ vậy? sáng đi sớm lắm mà?! – Vừa thấy tụi nó vào lớp, Ren cất tiếng hỏi.

Tới đây thì tụi nó mới nhớ rằng:” mình quên nói với bọn hắn chuyện chuyển nhà.”

– À, tụi này mới chuyển nhà rồi – Rina

– Sao vậy? có chuyện gì sao? – Ron

– ưm… không, chỉ là nếu các cậu biết tụi này là ai qua căn nhà đó thì tụi này cũng không nên ở đó quá lâu – Yuko giải thích, cả đám đều hiểu chỉ 1 người là ngu ngơ

– Là sao? các cậu là các cậu chứ các cậu là ai? – Chris chính là kẻ đó.

– À, chẳng có gì đâu! – Ron nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác – Vậy các cô đang ở đâu?

– Ở khách sạn XX trên đường XX gần đây thôi – Rin.

– Mà này chuyện đi chơi chiều nay… địa điểm tụi này quyết định được không? – Yuko nhớ ra vấn đề cần nói.

– Không được! – Nghe đến thì bọn hắn liền phản ứng kể cả Chris

– Sao vậy? – Tụi nó lo lắng nghĩ kế hoạch sẽ không thành

– Muốn dẫn mọi người đến một nơi – Ron cười nhưng trong lòng cũng khá lo.

– Tụi này cũng vậy… – Yuko giọng nhỏ dần

đang khó xử thì…

– Thế thì hai bên hủy hẹn một ngày đi, ai làm việc nấy sau đó rồi bên này muốn dẫn bên kia đi đâu chẳng được? – Nhã Linh ngồi ngoài ý kiến. Nghe xong 16 con mắt nhìn nhau ngẩn ra… đúng rồi, chỉ cần hủy hẹn một ngày thôi mà sao lại không chọn điều này sớm hơn, dù gì thì cũng chỉ là người yêu hợp đồng thôi mà. Chuyện hẹn hò giả đó cũng đâu có gì quan trọng… Tại sao lại phân vân nhỉ? tại sao lại khó chịu khi phải hủy hẹn chứ? Bản thân cũng không thể giải thích nổi.

– Hủy hẹn?- Ken là người cất tiếng đầu tiên

– … Ừm – Rin ngập ngừng một lúc rồi gật đầu đồng ý.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Truyện không được nhanh như dự kiến… mọi người thông cảm vì tớ bị sốt mấy bữa nay nên mới như thế

Nhớ Cmt mọi người… ^.^


/41

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status