Trường World Class: văn phòng hiệu trưởng:
– Vậy là hiện giờ mấy đứa đang ở khách sạn á? Không ổn đâu… Anh nghĩ mấy đứa nên dọn đi! – Vị hiệu trưởng- Phan Anh Quân khá ngạc nhiên.
– Tụi em biết nhưng mà, dọn đến đâu đây? – Rin
– Anh còn một ngôi nhà ở khu XXX nó khu này thuộc quyền quản lí của anh
– Vậy thì tốt quá rồi chuyển ngay hôm nay luôn hả anh? – Rina.
– Cũng được nhưng anh chỉ sợ chỗ đó lâu quá không có người sẽ không được sạch sẽ.
– Không sao, tụi em tự lo cũng được – Miyu
– Còn chuyện của Dark, anh sẽ cho người điều tra.
– Mà anh có biết bang Death không? – Yuko lên tiếng hỏi, mặc dầu có lẽ cô là người biết về death rõ hơn anh.
– … Có chuyện gì sao? – Quân hơi lảng tránh chủ đề một chút
– Không có gì nhiều đâu… Kevin đang làm cho chỗ đó, em chỉ muốn biết chỗ đó có tốt không thôi – Yuko cười cười khi thấy vẻ kì lạ của Quân. Tại sao Quân không trả lời câu hỏi của cô chứ? Anh chưa bao giờ như vậy. Không lẽ giữa anh và Death có chuyện gì đó sao?- … anh có giấu em chuyện gì sao?
Lời nói khiến 3 người còn lại chú ý, ngước nhìn sang Quân chờ đợi câu trả lời.
– Haizz, anh không thể giấu các em rồi… Anh là người của D4. Anh tham gia bang này vì họ cũng cùng chung mối thù với anh.
– Vậy anh biết D4 là những ai mà phải không? – Miyu
– Đúng vậy, nhưng việc này anh không thể tiết lộ
Bỗng đâu, một giọng nói khác vang lên:
– Anh có tiết lộ hay không thì cũng vậy thôi… họ biết hết rồi còn đâu – Ron từ ngoài bước vào cùng với bọn hắn. Từ hôm bị tụi nó xông vào đến giờ Quân đã cho thay gấp ổ khóa bằng mật khẩu chỉ mình anh biết được, thế nhưng nó bị vô hiệu hóa trước bọn hắn lẫn tụi nó luôn ( thế thay làm gì cho tốn tiền nhở? )
– Biết? – Quân gần hiểu được vấn đề nhưng muốn quay lại chất vấn.
– Hì hì – Tụi nó chỉ cười xòa.
Sau đó, cả bọn ngồi vào nói chuyện vói nhau.
– Rốt cuộc chuyện này là sao? – Quân lên tiếng đầu tiên.
– Còn nhớ buổi tiệc em nhờ anh chuẩn bị không? Death là người giải được mật khẩu. Hai bên gặp nhau lại vô tình thấy được gương mặt đối phương và đề nghị hợp tác. Đơn giản thôi! – Rin
– Vậy các cô đồng ý về chuyện đó chưa? – Ren.
– Tạm thời… nếu chúng tôi có kế hoạch gì cần đến các cậu sẽ thông báo… chỉ có thể như vậy thôi… – Yuko
– Vậy cũng được… À còn chuyện này nữa, bên tôi đã chủ động tìm thông tin về Dark. Bang chủ là Vương Chí Luân. Người hoa. tên này là con nuôi của lão Vương. Hắn 10 tuổi sống ở trại mồ côi Thiên Tử. Vậy là chúng ta đã có thêm kẻ thù. – Ron nói
– Ủa thế còn người còn lại thì sao? – Miyu
– Người đó, quả thực không có bất kì manh mối nào. – Bin cắn môi khó chịu.
…
Sau một lúc bàn bạc công việc, tụi nó đòi về khách sạn để chuyển đồ sang chỗ mới. Bọn hắn đương nhiên cũng phụ lấy một tay.
– Bây giờ phân công nha, trước hết mỗi người chọn một phòng rồi tự dọn dẹp lấy. Còn các cậu thì dọn dẹp phòng khách nha… nếu xong thì làm luôn phòng bếp và nếu được làm luôn nhà vệ sinh hen – Rin cười một cái rõ tươi trước chữ “hen” khiến bọn hắn té xỉu.
– Đùa thôi, các cậu tưởng tụi này để các cậu tự làm nhiều thế à? Giúp tụi này dọn phòng khách là okay rồi.
Sau đó cả bọn bắt tay vào việc làm, tiếng cười đùa vang lên không ngớt.
30 phút trôi qua:
“kính koong” tiếng chuông cửa chợt kêu
– cho hỏi cô là Rina phải không? Đây là những thứ Phan Anh Quân nhờ tôi đưa cho cô.
– à… được rồi, anh đưa cho tôi. – Rina cầm những cái túi mà người giao hàng đưa. Nhìn sơ qua, cô đủ biết đó là đồ ăn, mà cô đã nhờ anh mua giúp
– Ai thế Rina? – Rin
– À người của anh Quân mang đồ ăn của chúng ta nhờ mua tới
– Được rồi, chúng ta tiếp tục công việc dọn dẹp thôi, trước hết, tớ và Rina sẽ đi chuẩn bị đồ ăn. Mọi người dọn dẹp xong thì chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm nhá – Yuko nói rồi cùng Rina mang đồ vào nhà bếp.
– Hay để tôi phụ giúp một tay, tôi cũng giỏi nấu ăn lắm đó – Ren lên tiếng
– Gì chớ? anh mà nấu ăn thì chắc xíu nữa cả đám vào bệnh viện vì ngộ độc quá – Rina không tin lời anh nói. Cũng phải thôi, công tử nhà giàu như anh có người làm tất cả thì biết gì về chuyện nấu ăn cơ chứ?
– Vậy tôi với cô thi không? mọi người ở đây sẽ làm ban giám khảo. – Ren tức tối
– thức ăn có hạn, lỡ đâu anh nấu hư thì biết phải làm sao? – Rina
– Chưa biết chừng, lỡ cô là người nấu dở thì sao?
– Gì chứ? Được, thi thì thi để xem anh còn khoát loát được không!
– khoan đã… nếu thắng thì phải có thưởng chứ? Phải không?! – Ren nói tới đây thì mặt cười gian
– Lúc đó thì tính! – Rina có chút lúng túng và sợ nhìn Ren.
– Vậy được rồi… tôi sẽ để hai người “bình yên” trong căn bếp “ấm cúng”. – Yuko cười cười, đẩy đẩy cả hai vào bếp.
– Này, bộ Ren nấu ăn giỏi lắm à?- Rin thắc mắc vì từ đầu đã thấy anh ta rất tự tin… người khoát loát có thể tự tin đến thế cũng có chút lạ.
– Chút sẽ biết – Ken trả lời rồi cả 3 chàng trai còn lại nhìn nhau mà cười thích thú.
trong căn bếp ấm cúng:
– tôi lấy cái này cái này, cái này,…- Cả hai đang trong giai đoạn…(thế nào ta.. à) phân chia tài sản (nghe như hai đứa nó “li hôn” nhưng mà có chút giống thật)
– Ê tôi cũng cần cái đó nữa đưa đây! – Rina chỉ vào hộp gà sống
– Chứ tôi cũng cần nó mà
– Hai mình chơi trò “người lớn” đi… ai thắng thì lấy! (có ai suy nghĩ đen tối không?)
– trò “người lớn”… là… – Ren mắt xanh mở to hết cỡ… (ý nghĩ đen tối nên thế đó) Rina thì chẳng biết có hiểu Ren đang nghĩ gì không mà gật gật( tác giả “trong sáng” lắm nha, ai “đen tối” khai thật đi)
– tôi “ra” là anh phải “ra” nhé… không được ra sau, ra sau là tôi sẽ lấy nó luôn đó! (…)
– Cô… cô – Ren lắp bắp ngạc nhiên, đơ người nhìn Rina
– một hai ba! – Trước vẻ mặt ngố hết cỡ của Ren. Chuỗi hành động của nhỏ khiến anh ngỡ ngàng
– Ơ… – Ren giờ thì chẳng hiểu mô tê gì cả
– Anh ra sau rồi nhé – Rina đang trong niềm vui phấn khởi thì Ren mặt mày đã tối sầm. cái trò “người lớn” mà Rina bảo chính là oẳn tù xì. (=.=)
– Cô bảo trò này là trò “người lớn” à,heo ngốc?
– Đúng rồi… tôi nhớ là trò này dành cho trẻ con, người lớn không được chơi nên mới gọi là trò người lớn mà. Chứ anh nghĩ tôi định chơi trò gì?- Rina vô tư, lấy một cái tô ra rồi đổ số thịt gà vừa mới giành được vào đó. Sau đó, lại quay sang nhìn anh chớp mắt vô (số) tội
– Cô… – Anh bị hố, mặt đỏ như quả gất, quay lại số đồ ăn trước mặt, tập trung chuyên môn.
…
30 phút trôi qua. Cùng những tiếng cười, tiếng cãi nhau của cả bọn. Tất cả đã xong xuôi từ A-Z
– Nè, định để vậy mà ăn luôn à? – Yuko nhắc nhở. Cũng phải thôi, từ sáng đến giờ đã phải dọn dẹp mệt thế, đứa nào cũng mồ hôi đầy người…
– Yes, madam – tụi nó tuân lệnh cùng nhau về phòng mình mà thay đồ.
– Nè, vậy còn tụi này thì sao? – Bọn hắn ngồi đó mà đơ ra.
– Thì về nhà đi! – Miyu
– Về rồi quay lại ăn à? – Bin
– Về luôn – Miyu tiếp tục quẳng một câu nói lạnh lùng. Rin huých vai Miyu nói nhắc nhở: “nè dầu gì họ cũng đã giúp tụi mình cả buổi sáng đó thôi… bảo họ về như thế cũng đâu được?”
– Ơ… vậy còn những món này thì sao? Tôi và Rina đang thi với nhau mà, chúng ta còn chưa biết ai chiến thắng nữa. – Ren lên tiếng.
– Hay là các cậu gọi người mang đồ đến đi. Nhà này có tới 4 phòng tắm mà. các cậu 2, tụi này 2, – Yuko
– Như vậy được không? – Ron có chút ái ngại.
– Không sao, dầu gì thì cũng tiện hơn mà. Vả lại cũng đâu thể để các cậu giúp tụi này không công thế chứ. Còn phải xem giữa Rina với Ren ai nấu ngon hơn mà – Rin cười.
…
Đồ người mang đồ cũng đã tới trong khi đó thì tụi nó đã xong hết rồi. chỉ còn đến lượt bọn hắn thôi. Trong khi chờ thì tụi nó bên ngoài dọn đồ ăn ra bàn. Mùi thức ăn lan tỏa khắp nhà. Không khí cứ như là một đại gia đình
– Ây da… thịt gà nướng – Ron xuống phòng ăn hít một hơi rõ sâu thưởng thức hương thơm thức ăn lan tỏa. Anh mặc một chiếc áo phông trắng cùng với một chiếc quần jean đơn giản. trên tay còn cầm một cái khăn dùng để lau tóc. Mái tóc nâu ướt, rũ xuống vô cùng quyến rũ. vẫn còn vương một vài giọt nước trên cổ và mặt. Ron thật sự là rất rất rất đẹp ( Tác giả:*ánh mắt trái tim*; Yuko: e hèm* ánh mắt viên đạn* chị còn sống; Tác giả: em đâu biết gì đâu nà)
– Còn có lẩu thái nữa – lần này là Bin. Chiếc áo màu xanh đơn giản cùng với chiếc quần lửng là sự phối hợp đơn giản mà vô cùng đẹp ( Tác giả: người đẹp nên mặc gì cũng đẹp; Yu+Miyu: Chồng chị!!! Tác giả: *phắn mất dép*)
– Tao nấu nhiều món tụi bây thích lắm đó – Ren cười cười hài lòng với thành quả.
– Mày mà cũng nghĩ đến anh em nữa à? lúc trước toàn cho ăn ngoài tiệm không thôi – ( nói tiệm vậy chứ thiệt ra là ăn toàn nhà hàng) Ken lạnh lùng
– Mọi người xuống cả rồi à… Vào đây ăn luôn nè, đã dọn xong chén dĩa rồi nhá. Chỉ việc ăn nữa thôi – Rin toe toét cái miệng cười.
Bọn hắn ngồi vào bàn ( Tác giả:em vào ké với. Cả bọn: hết ghế em ơi… Biến!!)
– Mà này sao lúc đầu lại không rủ Chris đi nữa? cậu ấy cũng là người trong các cậu mà phải không? – Miyu.
– không phải là không muốn rủ, mà là vì không thể. Anh Quân và Chris rất không có thiện cảm với nhau. tình thế bắt buộc lắm mới để họ ở chung. – Bin – còn chuyện dọn nhà thì ngay từ đầu đã không rủ nên quên luôn.
– À… – tụi nó gật gù rồi trầm ngâm suy nghĩ.
– Này, chiều nay chúng ta đi thám thính Dark không? nghe nói bên đó đang chuẩn bị chuyển hàng, đi phá không? – Rin cười tinh nghịch.
– cũng được đó – Miyu hứng thú.
– không được!- bọn hắn nghe thế thì ngăn cản ngay
– mỗi lần bên đó chuyển hàng luôn được bảo vệ rất cẩn thận… Rất nguy hiểm vả lại chúng ta không nên hành động quá sớm bên đó sẽ còn càng đề phòng. – Ron nói
– Không sao đâu. tụi này làm rất cẩn thận mà. chẳng ai biết được là có người đột nhập đâu. chỉ cần hủy hàng thôi là đi ngay chỉ muốn bên Dark lỗ một chút – Yuko nói…
sau đó cả bọn bắt đầu chuẩn bị kế hoạch.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
có ai quên tớ rồi không?… buồn quá đi thực sự dạo này up truyện rất rất trễ mong mọi người thông cảm và luôn ủng hộ cho tớ. Nhớ cmt nha mọi người.
– Vậy là hiện giờ mấy đứa đang ở khách sạn á? Không ổn đâu… Anh nghĩ mấy đứa nên dọn đi! – Vị hiệu trưởng- Phan Anh Quân khá ngạc nhiên.
– Tụi em biết nhưng mà, dọn đến đâu đây? – Rin
– Anh còn một ngôi nhà ở khu XXX nó khu này thuộc quyền quản lí của anh
– Vậy thì tốt quá rồi chuyển ngay hôm nay luôn hả anh? – Rina.
– Cũng được nhưng anh chỉ sợ chỗ đó lâu quá không có người sẽ không được sạch sẽ.
– Không sao, tụi em tự lo cũng được – Miyu
– Còn chuyện của Dark, anh sẽ cho người điều tra.
– Mà anh có biết bang Death không? – Yuko lên tiếng hỏi, mặc dầu có lẽ cô là người biết về death rõ hơn anh.
– … Có chuyện gì sao? – Quân hơi lảng tránh chủ đề một chút
– Không có gì nhiều đâu… Kevin đang làm cho chỗ đó, em chỉ muốn biết chỗ đó có tốt không thôi – Yuko cười cười khi thấy vẻ kì lạ của Quân. Tại sao Quân không trả lời câu hỏi của cô chứ? Anh chưa bao giờ như vậy. Không lẽ giữa anh và Death có chuyện gì đó sao?- … anh có giấu em chuyện gì sao?
Lời nói khiến 3 người còn lại chú ý, ngước nhìn sang Quân chờ đợi câu trả lời.
– Haizz, anh không thể giấu các em rồi… Anh là người của D4. Anh tham gia bang này vì họ cũng cùng chung mối thù với anh.
– Vậy anh biết D4 là những ai mà phải không? – Miyu
– Đúng vậy, nhưng việc này anh không thể tiết lộ
Bỗng đâu, một giọng nói khác vang lên:
– Anh có tiết lộ hay không thì cũng vậy thôi… họ biết hết rồi còn đâu – Ron từ ngoài bước vào cùng với bọn hắn. Từ hôm bị tụi nó xông vào đến giờ Quân đã cho thay gấp ổ khóa bằng mật khẩu chỉ mình anh biết được, thế nhưng nó bị vô hiệu hóa trước bọn hắn lẫn tụi nó luôn ( thế thay làm gì cho tốn tiền nhở? )
– Biết? – Quân gần hiểu được vấn đề nhưng muốn quay lại chất vấn.
– Hì hì – Tụi nó chỉ cười xòa.
Sau đó, cả bọn ngồi vào nói chuyện vói nhau.
– Rốt cuộc chuyện này là sao? – Quân lên tiếng đầu tiên.
– Còn nhớ buổi tiệc em nhờ anh chuẩn bị không? Death là người giải được mật khẩu. Hai bên gặp nhau lại vô tình thấy được gương mặt đối phương và đề nghị hợp tác. Đơn giản thôi! – Rin
– Vậy các cô đồng ý về chuyện đó chưa? – Ren.
– Tạm thời… nếu chúng tôi có kế hoạch gì cần đến các cậu sẽ thông báo… chỉ có thể như vậy thôi… – Yuko
– Vậy cũng được… À còn chuyện này nữa, bên tôi đã chủ động tìm thông tin về Dark. Bang chủ là Vương Chí Luân. Người hoa. tên này là con nuôi của lão Vương. Hắn 10 tuổi sống ở trại mồ côi Thiên Tử. Vậy là chúng ta đã có thêm kẻ thù. – Ron nói
– Ủa thế còn người còn lại thì sao? – Miyu
– Người đó, quả thực không có bất kì manh mối nào. – Bin cắn môi khó chịu.
…
Sau một lúc bàn bạc công việc, tụi nó đòi về khách sạn để chuyển đồ sang chỗ mới. Bọn hắn đương nhiên cũng phụ lấy một tay.
– Bây giờ phân công nha, trước hết mỗi người chọn một phòng rồi tự dọn dẹp lấy. Còn các cậu thì dọn dẹp phòng khách nha… nếu xong thì làm luôn phòng bếp và nếu được làm luôn nhà vệ sinh hen – Rin cười một cái rõ tươi trước chữ “hen” khiến bọn hắn té xỉu.
– Đùa thôi, các cậu tưởng tụi này để các cậu tự làm nhiều thế à? Giúp tụi này dọn phòng khách là okay rồi.
Sau đó cả bọn bắt tay vào việc làm, tiếng cười đùa vang lên không ngớt.
30 phút trôi qua:
“kính koong” tiếng chuông cửa chợt kêu
– cho hỏi cô là Rina phải không? Đây là những thứ Phan Anh Quân nhờ tôi đưa cho cô.
– à… được rồi, anh đưa cho tôi. – Rina cầm những cái túi mà người giao hàng đưa. Nhìn sơ qua, cô đủ biết đó là đồ ăn, mà cô đã nhờ anh mua giúp
– Ai thế Rina? – Rin
– À người của anh Quân mang đồ ăn của chúng ta nhờ mua tới
– Được rồi, chúng ta tiếp tục công việc dọn dẹp thôi, trước hết, tớ và Rina sẽ đi chuẩn bị đồ ăn. Mọi người dọn dẹp xong thì chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm nhá – Yuko nói rồi cùng Rina mang đồ vào nhà bếp.
– Hay để tôi phụ giúp một tay, tôi cũng giỏi nấu ăn lắm đó – Ren lên tiếng
– Gì chớ? anh mà nấu ăn thì chắc xíu nữa cả đám vào bệnh viện vì ngộ độc quá – Rina không tin lời anh nói. Cũng phải thôi, công tử nhà giàu như anh có người làm tất cả thì biết gì về chuyện nấu ăn cơ chứ?
– Vậy tôi với cô thi không? mọi người ở đây sẽ làm ban giám khảo. – Ren tức tối
– thức ăn có hạn, lỡ đâu anh nấu hư thì biết phải làm sao? – Rina
– Chưa biết chừng, lỡ cô là người nấu dở thì sao?
– Gì chứ? Được, thi thì thi để xem anh còn khoát loát được không!
– khoan đã… nếu thắng thì phải có thưởng chứ? Phải không?! – Ren nói tới đây thì mặt cười gian
– Lúc đó thì tính! – Rina có chút lúng túng và sợ nhìn Ren.
– Vậy được rồi… tôi sẽ để hai người “bình yên” trong căn bếp “ấm cúng”. – Yuko cười cười, đẩy đẩy cả hai vào bếp.
– Này, bộ Ren nấu ăn giỏi lắm à?- Rin thắc mắc vì từ đầu đã thấy anh ta rất tự tin… người khoát loát có thể tự tin đến thế cũng có chút lạ.
– Chút sẽ biết – Ken trả lời rồi cả 3 chàng trai còn lại nhìn nhau mà cười thích thú.
trong căn bếp ấm cúng:
– tôi lấy cái này cái này, cái này,…- Cả hai đang trong giai đoạn…(thế nào ta.. à) phân chia tài sản (nghe như hai đứa nó “li hôn” nhưng mà có chút giống thật)
– Ê tôi cũng cần cái đó nữa đưa đây! – Rina chỉ vào hộp gà sống
– Chứ tôi cũng cần nó mà
– Hai mình chơi trò “người lớn” đi… ai thắng thì lấy! (có ai suy nghĩ đen tối không?)
– trò “người lớn”… là… – Ren mắt xanh mở to hết cỡ… (ý nghĩ đen tối nên thế đó) Rina thì chẳng biết có hiểu Ren đang nghĩ gì không mà gật gật( tác giả “trong sáng” lắm nha, ai “đen tối” khai thật đi)
– tôi “ra” là anh phải “ra” nhé… không được ra sau, ra sau là tôi sẽ lấy nó luôn đó! (…)
– Cô… cô – Ren lắp bắp ngạc nhiên, đơ người nhìn Rina
– một hai ba! – Trước vẻ mặt ngố hết cỡ của Ren. Chuỗi hành động của nhỏ khiến anh ngỡ ngàng
– Ơ… – Ren giờ thì chẳng hiểu mô tê gì cả
– Anh ra sau rồi nhé – Rina đang trong niềm vui phấn khởi thì Ren mặt mày đã tối sầm. cái trò “người lớn” mà Rina bảo chính là oẳn tù xì. (=.=)
– Cô bảo trò này là trò “người lớn” à,heo ngốc?
– Đúng rồi… tôi nhớ là trò này dành cho trẻ con, người lớn không được chơi nên mới gọi là trò người lớn mà. Chứ anh nghĩ tôi định chơi trò gì?- Rina vô tư, lấy một cái tô ra rồi đổ số thịt gà vừa mới giành được vào đó. Sau đó, lại quay sang nhìn anh chớp mắt vô (số) tội
– Cô… – Anh bị hố, mặt đỏ như quả gất, quay lại số đồ ăn trước mặt, tập trung chuyên môn.
…
30 phút trôi qua. Cùng những tiếng cười, tiếng cãi nhau của cả bọn. Tất cả đã xong xuôi từ A-Z
– Nè, định để vậy mà ăn luôn à? – Yuko nhắc nhở. Cũng phải thôi, từ sáng đến giờ đã phải dọn dẹp mệt thế, đứa nào cũng mồ hôi đầy người…
– Yes, madam – tụi nó tuân lệnh cùng nhau về phòng mình mà thay đồ.
– Nè, vậy còn tụi này thì sao? – Bọn hắn ngồi đó mà đơ ra.
– Thì về nhà đi! – Miyu
– Về rồi quay lại ăn à? – Bin
– Về luôn – Miyu tiếp tục quẳng một câu nói lạnh lùng. Rin huých vai Miyu nói nhắc nhở: “nè dầu gì họ cũng đã giúp tụi mình cả buổi sáng đó thôi… bảo họ về như thế cũng đâu được?”
– Ơ… vậy còn những món này thì sao? Tôi và Rina đang thi với nhau mà, chúng ta còn chưa biết ai chiến thắng nữa. – Ren lên tiếng.
– Hay là các cậu gọi người mang đồ đến đi. Nhà này có tới 4 phòng tắm mà. các cậu 2, tụi này 2, – Yuko
– Như vậy được không? – Ron có chút ái ngại.
– Không sao, dầu gì thì cũng tiện hơn mà. Vả lại cũng đâu thể để các cậu giúp tụi này không công thế chứ. Còn phải xem giữa Rina với Ren ai nấu ngon hơn mà – Rin cười.
…
Đồ người mang đồ cũng đã tới trong khi đó thì tụi nó đã xong hết rồi. chỉ còn đến lượt bọn hắn thôi. Trong khi chờ thì tụi nó bên ngoài dọn đồ ăn ra bàn. Mùi thức ăn lan tỏa khắp nhà. Không khí cứ như là một đại gia đình
– Ây da… thịt gà nướng – Ron xuống phòng ăn hít một hơi rõ sâu thưởng thức hương thơm thức ăn lan tỏa. Anh mặc một chiếc áo phông trắng cùng với một chiếc quần jean đơn giản. trên tay còn cầm một cái khăn dùng để lau tóc. Mái tóc nâu ướt, rũ xuống vô cùng quyến rũ. vẫn còn vương một vài giọt nước trên cổ và mặt. Ron thật sự là rất rất rất đẹp ( Tác giả:*ánh mắt trái tim*; Yuko: e hèm* ánh mắt viên đạn* chị còn sống; Tác giả: em đâu biết gì đâu nà)
– Còn có lẩu thái nữa – lần này là Bin. Chiếc áo màu xanh đơn giản cùng với chiếc quần lửng là sự phối hợp đơn giản mà vô cùng đẹp ( Tác giả: người đẹp nên mặc gì cũng đẹp; Yu+Miyu: Chồng chị!!! Tác giả: *phắn mất dép*)
– Tao nấu nhiều món tụi bây thích lắm đó – Ren cười cười hài lòng với thành quả.
– Mày mà cũng nghĩ đến anh em nữa à? lúc trước toàn cho ăn ngoài tiệm không thôi – ( nói tiệm vậy chứ thiệt ra là ăn toàn nhà hàng) Ken lạnh lùng
– Mọi người xuống cả rồi à… Vào đây ăn luôn nè, đã dọn xong chén dĩa rồi nhá. Chỉ việc ăn nữa thôi – Rin toe toét cái miệng cười.
Bọn hắn ngồi vào bàn ( Tác giả:em vào ké với. Cả bọn: hết ghế em ơi… Biến!!)
– Mà này sao lúc đầu lại không rủ Chris đi nữa? cậu ấy cũng là người trong các cậu mà phải không? – Miyu.
– không phải là không muốn rủ, mà là vì không thể. Anh Quân và Chris rất không có thiện cảm với nhau. tình thế bắt buộc lắm mới để họ ở chung. – Bin – còn chuyện dọn nhà thì ngay từ đầu đã không rủ nên quên luôn.
– À… – tụi nó gật gù rồi trầm ngâm suy nghĩ.
– Này, chiều nay chúng ta đi thám thính Dark không? nghe nói bên đó đang chuẩn bị chuyển hàng, đi phá không? – Rin cười tinh nghịch.
– cũng được đó – Miyu hứng thú.
– không được!- bọn hắn nghe thế thì ngăn cản ngay
– mỗi lần bên đó chuyển hàng luôn được bảo vệ rất cẩn thận… Rất nguy hiểm vả lại chúng ta không nên hành động quá sớm bên đó sẽ còn càng đề phòng. – Ron nói
– Không sao đâu. tụi này làm rất cẩn thận mà. chẳng ai biết được là có người đột nhập đâu. chỉ cần hủy hàng thôi là đi ngay chỉ muốn bên Dark lỗ một chút – Yuko nói…
sau đó cả bọn bắt đầu chuẩn bị kế hoạch.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
có ai quên tớ rồi không?… buồn quá đi thực sự dạo này up truyện rất rất trễ mong mọi người thông cảm và luôn ủng hộ cho tớ. Nhớ cmt nha mọi người.
/41
|