Lớp học chính trị nhàm chán .Trong khi Vương Tử chăm chú nghe từng lời và dễ dàng thuộc mớ lý thuyết kinh khủng ấy thì Tiểu Khiết gật gù nãy giờ . Ông thầy bực mình dừng lại hỏi tiểu khiết :
Thầy : Thái phi có thể nhắc lại lời tôi vừa nói
Tiểu Khiết mơ hồ đứng bật dậy một thôi một hồi : Nước ta trong những năm vừa qua đạt nhiều thành tựu về giáo dục ….trên mọi phương diện …
Vương Tử kéo tay áo Tiểu Khiết : Chúng ta đang học suy thoái kinh tế mà ….
Tiểu Khiết ngây người nhìn ông thầy đang bực mình chẳng thẻ nói thêm lời nào .Ngồi xuống ngậm ngùi .Cả ngày ngồi nghe cuối cùng cũng được giải thoát.Hai người lại đi bộ về cung phía tây .Vừa đi Tiểu Khiết vừa ngáp ngắn gáp dài .Thầy giáo đó yêu cầu học cả cuốn sách dày để kiểm tra . Ôi , còn cả đống thứ trên đời phải học .Sự nghiệp giáo dục hoàng cung . Địa ngục …
Ăn tối mau lẹ .Tiểu Khiết rất muốn ngủ ngay nhưng đói cồn cào .Vương Tử thì suốt từ sáng đến giờ vẫn bực chuyện Tiểu Khiết kêu mình “chó sói đội lốt cừu non”.
Chưa ăn bao nhiêu thì Tiểu Khiết đòi đi ngủ.Vừa lúc Á Luân vào .Nhìn Tiểu Khiết ngồi chung bànvới Vương Tử ăn vui vẻ thì Á Luân chỉ có cảm giác duy nhất .Khó chịu .Vốn Á Luân là một người yêu rất nhiệt thành ,chỉ là anh chưa thổ lộ. Á luân muốn mời Tiểu Khiết sang chơi
Á Luân : Tiểu khiết , vương tử , hai người ăn xong hả … Tiểu Khiết à … sang chỗ tôi chơi một lát không …
Tiểu Khiết múon đi ngủ nhưng lời mời thì không thể từ chối .Khẽ gật đầu đồng ý .Vương Tử lại một lần nữa lên tiếng không hỉeu vì sao
Vương Tử : Cô nói đi ngủ mà , vậy thì đi ngủ đi …Chơi còn nhiều lúc ….
Nhưng Tiểu Khiết lại chẳng ngại lại đề nghị ấy .Họ cùng tới khu nhà của Á Luân .Khác với khu nhà của Vương Tử .Khu nhà của Á Luân sơn màu xanhnhạt rất trang nhã .Họ ngồi nói chuyện trongphòngkhácg vô cùng rộng lớn .Cha Á Luân đi công tác nhiều nên anh ở một mình trong gôi nhà này .Tiểu Khiết thích thú thăm quam căn nhà .Cái gì cũng thấy rất lạ .Dặc biệt là sáo trúc …Mỉm cười khi thấy những thứ lạ mắt . Á Luân vẫn đứng từ xa nhìn Tiểu Khiết cười .Một nụ cười đẹp hơn bao giờ hết mà không phải ai cũng có cơ hội thấy nó .Khao khát “cướp” lấy người con gái này lại càng làm Á Luân như muốn phát điên khi nghĩ đến việc Vương Tử và Tiểu Khiết ở chung một phòng , ngủ chung một giường .Uống rượu vang . Ăn hững thứ thật lạ .Tiểu Khiết không biết uống rượu .Nhưng Á Luân mời nhiệt tình quá nên không thể từ chối …
Hết ly này đến ly khác .Hết chuyện này đến chuyện khác .Tiểu Khiết như lịm đi , lịm đi
Thầy : Thái phi có thể nhắc lại lời tôi vừa nói
Tiểu Khiết mơ hồ đứng bật dậy một thôi một hồi : Nước ta trong những năm vừa qua đạt nhiều thành tựu về giáo dục ….trên mọi phương diện …
Vương Tử kéo tay áo Tiểu Khiết : Chúng ta đang học suy thoái kinh tế mà ….
Tiểu Khiết ngây người nhìn ông thầy đang bực mình chẳng thẻ nói thêm lời nào .Ngồi xuống ngậm ngùi .Cả ngày ngồi nghe cuối cùng cũng được giải thoát.Hai người lại đi bộ về cung phía tây .Vừa đi Tiểu Khiết vừa ngáp ngắn gáp dài .Thầy giáo đó yêu cầu học cả cuốn sách dày để kiểm tra . Ôi , còn cả đống thứ trên đời phải học .Sự nghiệp giáo dục hoàng cung . Địa ngục …
Ăn tối mau lẹ .Tiểu Khiết rất muốn ngủ ngay nhưng đói cồn cào .Vương Tử thì suốt từ sáng đến giờ vẫn bực chuyện Tiểu Khiết kêu mình “chó sói đội lốt cừu non”.
Chưa ăn bao nhiêu thì Tiểu Khiết đòi đi ngủ.Vừa lúc Á Luân vào .Nhìn Tiểu Khiết ngồi chung bànvới Vương Tử ăn vui vẻ thì Á Luân chỉ có cảm giác duy nhất .Khó chịu .Vốn Á Luân là một người yêu rất nhiệt thành ,chỉ là anh chưa thổ lộ. Á luân muốn mời Tiểu Khiết sang chơi
Á Luân : Tiểu khiết , vương tử , hai người ăn xong hả … Tiểu Khiết à … sang chỗ tôi chơi một lát không …
Tiểu Khiết múon đi ngủ nhưng lời mời thì không thể từ chối .Khẽ gật đầu đồng ý .Vương Tử lại một lần nữa lên tiếng không hỉeu vì sao
Vương Tử : Cô nói đi ngủ mà , vậy thì đi ngủ đi …Chơi còn nhiều lúc ….
Nhưng Tiểu Khiết lại chẳng ngại lại đề nghị ấy .Họ cùng tới khu nhà của Á Luân .Khác với khu nhà của Vương Tử .Khu nhà của Á Luân sơn màu xanhnhạt rất trang nhã .Họ ngồi nói chuyện trongphòngkhácg vô cùng rộng lớn .Cha Á Luân đi công tác nhiều nên anh ở một mình trong gôi nhà này .Tiểu Khiết thích thú thăm quam căn nhà .Cái gì cũng thấy rất lạ .Dặc biệt là sáo trúc …Mỉm cười khi thấy những thứ lạ mắt . Á Luân vẫn đứng từ xa nhìn Tiểu Khiết cười .Một nụ cười đẹp hơn bao giờ hết mà không phải ai cũng có cơ hội thấy nó .Khao khát “cướp” lấy người con gái này lại càng làm Á Luân như muốn phát điên khi nghĩ đến việc Vương Tử và Tiểu Khiết ở chung một phòng , ngủ chung một giường .Uống rượu vang . Ăn hững thứ thật lạ .Tiểu Khiết không biết uống rượu .Nhưng Á Luân mời nhiệt tình quá nên không thể từ chối …
Hết ly này đến ly khác .Hết chuyện này đến chuyện khác .Tiểu Khiết như lịm đi , lịm đi
/30
|