Vương Tử thì chẳng biết nói sao với cô gái đầu óc đơn giản hết mức này .Cả đêm ấy , hai người ngủ say như chết.Cho đến khi trời sáng , Những tia nắng ấm áp lạ thường tinh nghịch trải trên khuôn mặt của cả hai .Một khung cảnh hết sức thơ mộng chốn hoàng cung .Hai người … hai người đang ôm lấy nhau mà chẳng biết gì .Bàn tay Vương Tử ôm lấy Tiểu Khiết , còn TiểU Khiết thì vòng cả tay cả chân ôm Vương Tử .Thật khó có thể hiểu cái tư thế này .Tiếng các cung nữ gần đó .Cả hai bừng tỉnh .Người đầu tiên la lên là Tiểu Khiết sau khi tặng cho Vương Tử một cú đá”thần sấm”.Vương Tử có vẻ chẳng ấy bận tâm đến chuyện ấy .Nhưng hình ảnh hoàng thái tử nghiêm túc bắt anh phải làm gì đó .Khuôn mặt đanh lại quát các cung nữ ra ngoài .Tiếng họ bàn tán : Thật không tin , thấy sao không , thái tử ôm thái phi đấy .Hai người họ … thạt lãng mãn kinh khủng ,Không ngờ thái phi lại có thể… Thái tử đẹp trai lạnh lùng của chúng ta …
Trongkhi đó TiểuKhiết vẫn la lên trong nhà vệ sinh :
Tiểu Khiết : Đồ biến thái … anh làm gì thế … tôi … ôi mẹ ơi .. con làm gì thế …
Vương Tử thì ở ngoài ôm bụngmà cười .Nhưng không dám cười lớn .Hồn nhiên hết sức .Không còn gì để nói Tiểu Khiết .Vương Tử chán ghét lụ con gái thấy cái mẽ bề ngoài của mình mà lấn tới .Quen rồi .Nhưng Tiểu Khiết là người đầu tiên dám nói ra câu ấy “cái mẽ không đáng một xu”
Hai người rời khỏi đến diện vua và hoàng hậu .Hôm nay họ cũng phải tới lớp giáo dục chính trị “cùng nhau”.Trà mang tới .Bốn người bọ nhọ nói chuyện .Toàn những chuyện khôg đâu .Thì ra hoàng hậu cũng rất hiền .Chẳng lẽ quy tắc cung đình không cho bà được phép bộc lộ .Còn vua Tử Trực rất hay nhìn Tiểu Khiết .Nó khiến ông nhớ tới người ông yêu trước đây .Họ nói chuyện khá lâu
Tử Trực : Tiểu Khiết … cháu thích làm gì khi rảnh thế (hỏi như thăm dò vậy )
Tiểu Khiết sang Vương Tử bằng ánh mắt trêu tức
Tiểu Khiết : dạ , cháu thích đọc chuyện cổ tích ạ .Nhất là cái chuyện có con sói nó đội lốt cừu non ấy ạ ….
Vương Tử nhìn sang biết Tiểu Khiết nói mình chỉ im lặng .Gương mặt tỏ ra bức xúc đá mạnh vào chân Tiểu Khiết .Tiểu Khiết kêu lên khiến Vua Tử Trực lo lắng
Tiểu Khiết : Không sao đâu ạ , cháu chỉ xúc độngkhi nhắc chuyện đó thôi .Một con sói đội lốt cừu luôn tỏ ra hiền lànmh ấy vậy hưng rất nguy hiểm ạ …..
Buổi nói chuyện kết thúc sau đó .Hai người đi bộ ra khu nội các .Dọc đường Tiểu Khiết lẩm nhẩm mãi câu “chó sói đội lốt cừu non” khiến Vương Tử bực mình .Nhưng chẳng thể cãi vì nó là sự thật .Theo như suy nghĩ rất đỗi”ngây thơ” của Tỉeu Khiết mà ra.
Trongkhi đó TiểuKhiết vẫn la lên trong nhà vệ sinh :
Tiểu Khiết : Đồ biến thái … anh làm gì thế … tôi … ôi mẹ ơi .. con làm gì thế …
Vương Tử thì ở ngoài ôm bụngmà cười .Nhưng không dám cười lớn .Hồn nhiên hết sức .Không còn gì để nói Tiểu Khiết .Vương Tử chán ghét lụ con gái thấy cái mẽ bề ngoài của mình mà lấn tới .Quen rồi .Nhưng Tiểu Khiết là người đầu tiên dám nói ra câu ấy “cái mẽ không đáng một xu”
Hai người rời khỏi đến diện vua và hoàng hậu .Hôm nay họ cũng phải tới lớp giáo dục chính trị “cùng nhau”.Trà mang tới .Bốn người bọ nhọ nói chuyện .Toàn những chuyện khôg đâu .Thì ra hoàng hậu cũng rất hiền .Chẳng lẽ quy tắc cung đình không cho bà được phép bộc lộ .Còn vua Tử Trực rất hay nhìn Tiểu Khiết .Nó khiến ông nhớ tới người ông yêu trước đây .Họ nói chuyện khá lâu
Tử Trực : Tiểu Khiết … cháu thích làm gì khi rảnh thế (hỏi như thăm dò vậy )
Tiểu Khiết sang Vương Tử bằng ánh mắt trêu tức
Tiểu Khiết : dạ , cháu thích đọc chuyện cổ tích ạ .Nhất là cái chuyện có con sói nó đội lốt cừu non ấy ạ ….
Vương Tử nhìn sang biết Tiểu Khiết nói mình chỉ im lặng .Gương mặt tỏ ra bức xúc đá mạnh vào chân Tiểu Khiết .Tiểu Khiết kêu lên khiến Vua Tử Trực lo lắng
Tiểu Khiết : Không sao đâu ạ , cháu chỉ xúc độngkhi nhắc chuyện đó thôi .Một con sói đội lốt cừu luôn tỏ ra hiền lànmh ấy vậy hưng rất nguy hiểm ạ …..
Buổi nói chuyện kết thúc sau đó .Hai người đi bộ ra khu nội các .Dọc đường Tiểu Khiết lẩm nhẩm mãi câu “chó sói đội lốt cừu non” khiến Vương Tử bực mình .Nhưng chẳng thể cãi vì nó là sự thật .Theo như suy nghĩ rất đỗi”ngây thơ” của Tỉeu Khiết mà ra.
/30
|