Giới thiệu nhân vật
Lê Nhã Kim (15 tuổi) ba mẹ cô đều là giáo viên ở một vùng quê yên bình…Nhưng 1 vụ tai nạn đã cướp đi người mẹ của cô khi cô chỉ vừa mới lên 8 tuổi và em trai cô – Lê Gia Nghĩa vừa tròn 3 tuổi. Từ một gia đình hạnh phúc mà giờ đã phải sống trong cái cảnh “gà trống nuôi con”, cô rất thương ba mình và tự nhủ phải gắng học thật giỏi phải thật ngoan phải yêu thương em trai thật nhiều để có thể làm cho ba vui… ai cũng yêu mến và gọi cô là “Thiên thần bé nhỏ”
Hoàng Bảo Hân (15 tuổi )bạn thân của Kim, gia cảnh khấm khá hơn Kim, ba là trưởng phòng của 1 công ti nhỏ, mẹ Hân là đồng nghiệp của mẹ Kim. Cả 2 đứa chơi với nhau từ bé…tình bạn khác sâu đậm…
Nguyễn Hoàng Gia (15 tuổi) là một công tử nhà giàu, học giỏi, thêm vẻ ngoài điển trai…anh lúc nào cũng là người bạn trai lí tưởng trong mọi người con gái…Đáng tiếc, tính tình của anh thì rất là khó ưa: lạnh lùng, tàn ác,…người ta gọi anh là “Hoàng tử băng giá”.Nhưng cho đến khi cô xuất hiện…cô đã làm tan vở trái tim băng giá của anh…
Trần Mạnh Thiên(15 tuổi) là bạn chí cốt của Gia, xuất thân trong một gia đình danh giá, giàu có, và là một tay sát gái…
Chương mở đầu: Chuyển nhà
Đã 7 năm rồi kể từ khi chiếc xe đó cướp đi mạng sống của mẹ cô, thời gian đã xoa dịu đi vết thương lòng đó…
- Kim ơi, nhanh đi con, xe sắp tới rồi!! Ba Kim gọi
- Dạ con biết rồi ạ!! Kim đáp
Nhanh tay lấy bức hình của mẹ vào ba lô, cô nhanh chóng chạy xuống không quên ngoảnh lại nhìn căn phòng lần cuối, thầm nói: Mình đi nhé! Kỉ niệm trong căn phòng này sẽ còn mãi trong mình…
Vừa bước xuống nhà cô đã nghe tiếng nói oang oang của em mình
- Con rùa ấy khi nào mới xuống biết…hừ…đúng là luôn bắt người khác phải đợi mà!! Nghĩa gắt gỏng
- Chị xuống rồi đây công tử, đợi một tí mà đã kêu ca, thật hết chỗ nói mà!! Kim đáp
- Ai biểu… Nghĩa chưa nói hết câu thì đã bị câu nói của ba chặn lại
- Hai chị em còn không mau ra xe, còn thời gian mà ở đó cãi nhau sao??
- Dạ tụi con ra ngay!!
Cuối cùng cũng tới lúc rời xa nơi đây – cái nơi chon giấu bao kí ức vui vẻ có, đau buồn có; thật là buồn mà!!
Chiếc xe bắt đầu đi, đi xa dần căn nhà bé nhỏ giờ đã thay chủ. Cảnh vật hiện lên thật mơ hồ, giờ đây chỉ thầy những hàng cây trải dài, rậm rạp, không kém phần âm u, hoang vắng…
Nhìn đồng hồ chỉ mới 5h sáng, cô nhắm mắt tự tặng cho mình một giấc ngủ ngon lành…!
Ngày thường cô được đánh thức bởi tiếng chim hót nhưng giờ cô lại được đánh thức bởi tiếng xe cộ inh ỏi
- Thật là biết cách làm người ta bực mình mà!! Cô gắt gỏng
Dời mắt sang bên cạnh thấy thằng em vẫn đang ngủ, vừa kéo chăn vừa nói : “Giỏi ngủ thật!! Chắc mệt lắm!!” Nhìn sang hàng ghế bên kia thấy ba cô nhìn ra cửa sổ một cách chăm chú tuy quay mặt nhưng vẫn không thể giấu đi nỗi buồn từ trong sâu thẳm. 7 năm rồi ba vẫn như vậy, kể từ cái ngày mẹ chết ba suy sụp hoàn toàn, nhưng vì chị em cô nên ba đã cố gắng đứng dậy và trở thành một người ba người mẹ của chúng tôi.
Cuối cùng cũng đến nơi, một căn nhà nhỏ khá giống với nhà trước của cô, điều này làm cô khá vui. Hôm nay là chủ nhật nên cô có thời gian dọn dẹp, mua sắm những đồ dùng cần thiết.
Lê Nhã Kim (15 tuổi) ba mẹ cô đều là giáo viên ở một vùng quê yên bình…Nhưng 1 vụ tai nạn đã cướp đi người mẹ của cô khi cô chỉ vừa mới lên 8 tuổi và em trai cô – Lê Gia Nghĩa vừa tròn 3 tuổi. Từ một gia đình hạnh phúc mà giờ đã phải sống trong cái cảnh “gà trống nuôi con”, cô rất thương ba mình và tự nhủ phải gắng học thật giỏi phải thật ngoan phải yêu thương em trai thật nhiều để có thể làm cho ba vui… ai cũng yêu mến và gọi cô là “Thiên thần bé nhỏ”
Hoàng Bảo Hân (15 tuổi )bạn thân của Kim, gia cảnh khấm khá hơn Kim, ba là trưởng phòng của 1 công ti nhỏ, mẹ Hân là đồng nghiệp của mẹ Kim. Cả 2 đứa chơi với nhau từ bé…tình bạn khác sâu đậm…
Nguyễn Hoàng Gia (15 tuổi) là một công tử nhà giàu, học giỏi, thêm vẻ ngoài điển trai…anh lúc nào cũng là người bạn trai lí tưởng trong mọi người con gái…Đáng tiếc, tính tình của anh thì rất là khó ưa: lạnh lùng, tàn ác,…người ta gọi anh là “Hoàng tử băng giá”.Nhưng cho đến khi cô xuất hiện…cô đã làm tan vở trái tim băng giá của anh…
Trần Mạnh Thiên(15 tuổi) là bạn chí cốt của Gia, xuất thân trong một gia đình danh giá, giàu có, và là một tay sát gái…
Chương mở đầu: Chuyển nhà
Đã 7 năm rồi kể từ khi chiếc xe đó cướp đi mạng sống của mẹ cô, thời gian đã xoa dịu đi vết thương lòng đó…
- Kim ơi, nhanh đi con, xe sắp tới rồi!! Ba Kim gọi
- Dạ con biết rồi ạ!! Kim đáp
Nhanh tay lấy bức hình của mẹ vào ba lô, cô nhanh chóng chạy xuống không quên ngoảnh lại nhìn căn phòng lần cuối, thầm nói: Mình đi nhé! Kỉ niệm trong căn phòng này sẽ còn mãi trong mình…
Vừa bước xuống nhà cô đã nghe tiếng nói oang oang của em mình
- Con rùa ấy khi nào mới xuống biết…hừ…đúng là luôn bắt người khác phải đợi mà!! Nghĩa gắt gỏng
- Chị xuống rồi đây công tử, đợi một tí mà đã kêu ca, thật hết chỗ nói mà!! Kim đáp
- Ai biểu… Nghĩa chưa nói hết câu thì đã bị câu nói của ba chặn lại
- Hai chị em còn không mau ra xe, còn thời gian mà ở đó cãi nhau sao??
- Dạ tụi con ra ngay!!
Cuối cùng cũng tới lúc rời xa nơi đây – cái nơi chon giấu bao kí ức vui vẻ có, đau buồn có; thật là buồn mà!!
Chiếc xe bắt đầu đi, đi xa dần căn nhà bé nhỏ giờ đã thay chủ. Cảnh vật hiện lên thật mơ hồ, giờ đây chỉ thầy những hàng cây trải dài, rậm rạp, không kém phần âm u, hoang vắng…
Nhìn đồng hồ chỉ mới 5h sáng, cô nhắm mắt tự tặng cho mình một giấc ngủ ngon lành…!
Ngày thường cô được đánh thức bởi tiếng chim hót nhưng giờ cô lại được đánh thức bởi tiếng xe cộ inh ỏi
- Thật là biết cách làm người ta bực mình mà!! Cô gắt gỏng
Dời mắt sang bên cạnh thấy thằng em vẫn đang ngủ, vừa kéo chăn vừa nói : “Giỏi ngủ thật!! Chắc mệt lắm!!” Nhìn sang hàng ghế bên kia thấy ba cô nhìn ra cửa sổ một cách chăm chú tuy quay mặt nhưng vẫn không thể giấu đi nỗi buồn từ trong sâu thẳm. 7 năm rồi ba vẫn như vậy, kể từ cái ngày mẹ chết ba suy sụp hoàn toàn, nhưng vì chị em cô nên ba đã cố gắng đứng dậy và trở thành một người ba người mẹ của chúng tôi.
Cuối cùng cũng đến nơi, một căn nhà nhỏ khá giống với nhà trước của cô, điều này làm cô khá vui. Hôm nay là chủ nhật nên cô có thời gian dọn dẹp, mua sắm những đồ dùng cần thiết.
/8
|