Đúng 7h, cả đám đã yên vị trên máy bay riêng của nhà Mộc Lý Nam. Coi bộ trong Special toàn là cậu chiêu cô ấm thôi nhỉ?? Máy bay này có kết cấu rất đặc biệt, nó giống như một cái nhà trọ mini, có 5 phòng, mỗi phòng dành cho hai người vô cùng đầy đủ và tiện nghi nha! - Xem nào....Trung Cảnh cùng phòng với Hạo Thần, Lý Nam với Nhất Trung, Tiểu Nghiên với Tiểu Lan..... - Lục Vân Anh nhìn sơ dượt rồi đưa ra kết luận - ok, tớ sẽ cùng phòng với Tiểu Thiên, Tử Dương cùng phòng với Thiên Ph.......
- Ế...Không được!!! - Tiêu Thiên Thiên vội nhào ra phản đối kịch liệt.
- Vì sao vậy? - Cả đám quay ra trừ Hàn Tử Dương.
- Tử Dương là con gái, sao có thể chung phòng với một thằng đực rựa được chứ? Mà đấy lại là anh tớ nữa chứ! Là anh tớ, Tiêu Thiên Phong đấy!!!! - Cô chỉ thẳng ông anh đang nghệt mặt ra "Em nói vậy là ý gì hả???"
- Có sao chứ, Tử Dương là .... - Trung Cảnh định lên tiếng, ngay lập tức nhận ngay ánh mắt lạnh lẽo của ai đó liền im bặt ngay.
- Thế thì làm sao hả? - Cô đắn đo.
Cả đám thở dài thườn thượt nhìn Hàn Tử Dương đang thích thú đưa mắt về phía Tiêu Thiên Thiên.
"Đến lúc này rồi sao mà không chịu nói luôn đi, còn làm bộ thần thần bí bí" - Cùng chung một suy nghĩ.
- A!!! Nghĩ ra rồi!!! - Cô hớn hở reo lên.
- Là gì?
- Để Tử Dương với Tiểu Anh chung phòng đi, tớ với Thiên Phong là anh em nên không sao hết!
Cả lũ gật gù, ý kiến này có vẻ khả quan, nhưng mà......cái hàn khí của Hàn Tử Dương đang tỏa ra nồng nặc thế kia thì chẳng ai dám hó hé câu nào.
- Lục Vân Anh, cậu chung phòng với Tiêu Thiên Phong. Tiêu Thiên Thiên, cậu chung phòng với tớ. - Cậu lạnh lùng buông câu rồi đi thẳng về phòng, ai nấy đều thở dài ngao ngán, và họ đang đưa tay che lại hai tai của mình để tránh làm phiền bệnh viện của Mạc Nhất Trung.
- HÀN TỬ DƯƠNG!!!! CẬU MUỐN CHẾT HẢ??? - Biết ngay mà. =_="
-------------
Cuối cùng, Tiêu Thiên Thiên cũng phải chịu đầu hàng vì bá khí của đại boss, nhưng cô cũng đã ngầm cảnh cáo ông anh sinh đôi, dám làm gì Tiểu Anh của cô thì cứ chuẩn bị tinh thần bị cô tống vào đội của "bác Vương đẹp trai", hừ! Dĩ nhiên Tiêu Thiên Phong cũng đâu phải ngu đần, cậu đâu dám đắc tội với cô em gái quỷ sứ này.
Và thế là....bắt đầu rắc rối trên máy bay, hai nhân vật chính của chúng ta một lần nữa lại chung phòng.
-------- Ta là tuyến phân cách thời gian, muốn đi qua phải đưa tiền, 10 triệu một người, hú yê hú yê!!!----------
- Tử Dương....không....không phải chỗ đó.....bên trên....bên trên chút nữa.....
- Chỗ này à?
- Không phải...bên trên...một chút nữa.....sâu vào chút nữa....
- Đây .... à??
- Không...không phải.....aaaaaa!!!!!
Tiếng kêu thảm thiết làm mấy người bên không khỏi rùng mình, hai...hai cái người này làm cái gì vậy không biết?? Và cuối cùng là tiếng la ầm ĩ của Tiêu Thiên Thiên kết thúc mớ suy nghĩ "đen tối" đó.
- Hàn Tử Dương, có mỗi việc kéo chân tớ lại thôi mà cũng làm không ra trò hả???
- Cậu đừng có đòi hỏi, tớ không phải là Mạc Nhất Trung!
Cả tám người thở dài ngao ngán, thì ra chỉ là Hàn Tử Dương kéo Tiêu Thiên Thiên đang bị kẹt chân lại trong góc tủ thôi, hầy, lại làm họ liên tưởng đến mấy thứ có hơi vớ vẩn (quá vớ vẩn), hiếm khi thấy Đại Boss dễ nối nóng như vậy, thật mong nhanh chóng thoát khỏi cái cảnh hàng giờ phải nghe tiếng la ầm ĩ của cô nàng mới đến. Nhưng mà phải mất đến hai ngày mới đến được Pháp, xem ra cái máy bay này chẳng còn được nguyên vẹn khi nó hạ cánh đâu.
- Ế...Không được!!! - Tiêu Thiên Thiên vội nhào ra phản đối kịch liệt.
- Vì sao vậy? - Cả đám quay ra trừ Hàn Tử Dương.
- Tử Dương là con gái, sao có thể chung phòng với một thằng đực rựa được chứ? Mà đấy lại là anh tớ nữa chứ! Là anh tớ, Tiêu Thiên Phong đấy!!!! - Cô chỉ thẳng ông anh đang nghệt mặt ra "Em nói vậy là ý gì hả???"
- Có sao chứ, Tử Dương là .... - Trung Cảnh định lên tiếng, ngay lập tức nhận ngay ánh mắt lạnh lẽo của ai đó liền im bặt ngay.
- Thế thì làm sao hả? - Cô đắn đo.
Cả đám thở dài thườn thượt nhìn Hàn Tử Dương đang thích thú đưa mắt về phía Tiêu Thiên Thiên.
"Đến lúc này rồi sao mà không chịu nói luôn đi, còn làm bộ thần thần bí bí" - Cùng chung một suy nghĩ.
- A!!! Nghĩ ra rồi!!! - Cô hớn hở reo lên.
- Là gì?
- Để Tử Dương với Tiểu Anh chung phòng đi, tớ với Thiên Phong là anh em nên không sao hết!
Cả lũ gật gù, ý kiến này có vẻ khả quan, nhưng mà......cái hàn khí của Hàn Tử Dương đang tỏa ra nồng nặc thế kia thì chẳng ai dám hó hé câu nào.
- Lục Vân Anh, cậu chung phòng với Tiêu Thiên Phong. Tiêu Thiên Thiên, cậu chung phòng với tớ. - Cậu lạnh lùng buông câu rồi đi thẳng về phòng, ai nấy đều thở dài ngao ngán, và họ đang đưa tay che lại hai tai của mình để tránh làm phiền bệnh viện của Mạc Nhất Trung.
- HÀN TỬ DƯƠNG!!!! CẬU MUỐN CHẾT HẢ??? - Biết ngay mà. =_="
-------------
Cuối cùng, Tiêu Thiên Thiên cũng phải chịu đầu hàng vì bá khí của đại boss, nhưng cô cũng đã ngầm cảnh cáo ông anh sinh đôi, dám làm gì Tiểu Anh của cô thì cứ chuẩn bị tinh thần bị cô tống vào đội của "bác Vương đẹp trai", hừ! Dĩ nhiên Tiêu Thiên Phong cũng đâu phải ngu đần, cậu đâu dám đắc tội với cô em gái quỷ sứ này.
Và thế là....bắt đầu rắc rối trên máy bay, hai nhân vật chính của chúng ta một lần nữa lại chung phòng.
-------- Ta là tuyến phân cách thời gian, muốn đi qua phải đưa tiền, 10 triệu một người, hú yê hú yê!!!----------
- Tử Dương....không....không phải chỗ đó.....bên trên....bên trên chút nữa.....
- Chỗ này à?
- Không phải...bên trên...một chút nữa.....sâu vào chút nữa....
- Đây .... à??
- Không...không phải.....aaaaaa!!!!!
Tiếng kêu thảm thiết làm mấy người bên không khỏi rùng mình, hai...hai cái người này làm cái gì vậy không biết?? Và cuối cùng là tiếng la ầm ĩ của Tiêu Thiên Thiên kết thúc mớ suy nghĩ "đen tối" đó.
- Hàn Tử Dương, có mỗi việc kéo chân tớ lại thôi mà cũng làm không ra trò hả???
- Cậu đừng có đòi hỏi, tớ không phải là Mạc Nhất Trung!
Cả tám người thở dài ngao ngán, thì ra chỉ là Hàn Tử Dương kéo Tiêu Thiên Thiên đang bị kẹt chân lại trong góc tủ thôi, hầy, lại làm họ liên tưởng đến mấy thứ có hơi vớ vẩn (quá vớ vẩn), hiếm khi thấy Đại Boss dễ nối nóng như vậy, thật mong nhanh chóng thoát khỏi cái cảnh hàng giờ phải nghe tiếng la ầm ĩ của cô nàng mới đến. Nhưng mà phải mất đến hai ngày mới đến được Pháp, xem ra cái máy bay này chẳng còn được nguyên vẹn khi nó hạ cánh đâu.
/33
|