Tôi Chưa Từng Biết Yêu

Chương 37 - Chương 35

/83


Tôi cảm thấy cậu ta chính là có bệnh. Cậu nói xem một người sao lại có thể như vậy chứ? Lâm Tây còn đắm chìm trong sự bất mãn với Hàn Sâm, gió lạnh thổi, cô cũng không nghe rõ Giang Tục nói cái gì, chờ cô phát tiết xong, mới phản ứng kịp, quay đầu lại hỏi Giang Tục: Cậu vừa nói cái gì?

Giang Tục đi theo lâm tây bước chân đi tới, có một chút xuất thần. Bông tuyết thanh lãnh dừng trên đỉnh đầu, lã chã một tầng màu trắng, làm gương mặt góc cạnh của anh nhìn qua lại thêm vài phần lạnh lùng. Đôi mắt thâm thúy kia giờ phút này trong đêm tối càng thêm thâm trầm. Anh ẩn ẩn nhìn lâm tây, cuối cùng bình tĩnh trả lời: Không có việc gì.

Thấy Giang Tục không có biểu cảm gì, Lâm Tây lại nhịn không được bắt đầu châm chọc: Cậu biết không, hai nam sinh vừa rồi chúng ta gặp, bọn họ là một đôi!

Giang Tục suy nghĩ có chút loạn, chợt nghe lâm tây nói một câu như vậy, còn tưởng rằng bản thân nghe lầm: Cậu nói ai?

Là hai người đó, nhìn không thấy sao! Lâm Tây tức giận bất bình: Một tên đại ngốc mặc áo đen, bạn học của tôi, thích trai còn theo đuổi tôi nữa, cậu nói xem có phải bụng dạ cậu ta rất khó lường không?

Hả?

Quên đi không nói cậu ta nữa, gặp phải cậu ta thật sự là không có gì hay rồi.

...

Tuyết trắng dần dần bao trùm vườn trường yên tĩnh, tuyết đọng trên đường in lại một chuỗi dấu chân.

Giang Tục thấy Lâm Tây như sắp hòa vào tuyết, lâm vào trầm mặc, trên mặt không tự giác nổi lên vài phần thần sắc phức tạp...

*****

Nghẹn một bụng khí từ trường học đi ra, liên tục mấy tiếng đồng hồ, Hàn Sâm cơ hồ đều không nói gì. Thấy cái gì đá cái đó, nghiễm nhiên đã sa vào một vua phá hoại.

Người bên cạnh nói cái gì cũng không muốn nghe, trong đầu không ngừng nhớ lại ánh mắt ghét bỏ của Lâm Tây, càng nghĩ càng buồn bực.

Kỳ thực nhiều năm như vậy cũng không phải không có nữ sinh theo đuổi cậu, cậu đều không có hứng thú. Sinh hoạt của cậu được sắp xếp rất kín, anh em rất nhiều, chưa bao giờ cảm thấy tịch mịch. Mỗi ngày đều có hoạt động không giống nhau, thật sự không có dư thừa tâm tư dành cho yêu đương. Nghe nói nữ sinh đều là động vật phiền toái, mà cậu thiếu nhất là nhẫn nại.

Cậu cũng không giỏi về việc ở chung với nữ sinh, cũng chưa từng có cảm giác khác thường với nữ sinh, lại nói, lâm tây vẫn là người thứ nhất.

Nhìn bóng lưng cô và Giang Tục cùng nhau rời đi, cậu cảm thấy giống như đột nhiên có 1000 con trùng bay vào tim, ăn lên khí quản yếu ớt, lại ngứa lại đau, không cam lòng cũng không thích.

Qua mười giờ, người đến tiệm net qua đêm càng ngày càng nhiều. Tuyết rơi đêm bình an, tiệm net mở máy sưởi, so với trong phòng ngủ thì thoải mái hơn một chút. Người chơi điên cuồng, miệng luôn luôn hùng hùng hổ hổ, bàn phím chuột ầm ầm cũng không dứt bên tai, có người hút thuốc ở bên trong, sương khói lượn lờ, càng làm cho tâm tình Hàn Sâm thêm táo bạo, cậu ấn chuột đồm độp.

Cậu như vậy thì sẽ không chỉ huy đi đánh được. Ước chừng là thấy Hàn Sâm thấp thỏm nóng nảy, Thạch Hoài Nhân vẫn ngồi bên cạnh, đột nhiên vỗ vỗ bờ vai của cậu, thiện ý nói: Để tôi đi.

Mất hơn hai tiếng, đổi nhân vật rồi lại vào trò chơi, tiến vào bản đồ, trên tay Hàn Sâm như trước dùng sức chọc vào nhân vật trong game.

Cậu thích cô gái đó? Người vẫn luôn trước sau như một chưa bao giờ quản chuyện người kia thạch Hoài Nhân đột nhiên như vậy hỏi một câu, Hàn Sâm có chút kinh ngạc, quay đầu lại, cậu đang chuyên chú nhìn chằm chằm màn hình, ngón tay ở trên bàn phím thuần thục bấm.

Hàn Sâm có chút khó chịu trừng mắt, không trả lời, tiếp tục bấm vào chuột.

Nam sinh bên cạnh cậu ta, thoạt nhìn rất ưu tú. Thạch Hoài Nhân dùng thanh âm ôn hòa, lại nói một câu.

Hàn Sâm rốt cục bị nói đau, khó chịu vứt chuột: Mẹ nó X, chỉ huy cho tốt, chơi trò chơi, đừng cứ mãi bức bức lải nhải!

Nói xong, hắn hùng hùng hổ hổ nhặt chuột về, một lần nữa dời tầm mắt về trên màn hình.

Đánh phó bản, tình hình chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, Hàn Sâm cũng bắt đầu toàn thân chuyên tâm trên chiến trường. Cậu không chú ý tới, chàng trai bên cạnh, nhìn chằm chằm phó bản, mâu quang phai nhạt xuống...

******

Đêm Bình an vào chủ nhật, tất cả mọi người ra ngoài chơi. Lễ Giáng Sinh là thứ hai, lại thống khổ lên lớp.

Hơn bốn giờ chiều, đoàn lớp phát ra thông báo, về sự việc nghiêm trọng trong đêm bình an, có một bạn học nữ gặp mặt bạn trên mạng, bị lừa đi uống rượu, cuối cùng thất thân mất tiền, ở đồn cảnh sát khóc như mưa. Chuyện lớn như vậy, trường học không thể không tạm thời vì vấn đề an toàn, yêu cầu các lớp phải ở lại.

Vốn tất cả mọi người đã chuẩn bị hoạt động cho lễ


/83

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status