Tối Chung Trí NăngTác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
Chương 26: Cướp.
Nhóm dịch: hunter
Nguồn: Vipvandan
Bách hóa Tân Phổ có đến sáu, bảy tầng là tiệm trang sức, ở đây hội tụ tất cả các nhãn hàng nổi tiếng trong và ngoài nước, tiền thuê địa điểm ở đây có thể khiến mấy cửa hàng nhỏ không dám lui tới.
Thang máy đưa Đỗ Thừa lên thẳng tầng sáu khu bách hóa, vừa mửa cở thang máy, đập ngay vào mắt Đỗ Thừa là biết bao tiệm trang sức cùng các thiết bị xa xỉ làm Đỗ Thừa hoa cả mắt.
“Xem ra tôi phải về thay quần áo rồi mới có thể quay lại đây…”
Tựa hồ như mỗi tiệm trang sức đều có nhiều đồ xa xỉ, thoạt nhìn rất tráng lệ mà trên người Đỗ Thừa lúc này chỉ mặc một chiếc áo sơ mi bình thường với chiếc quần bò, trông có chút nghèo túng.
Lúc này cũng đã là thời tiết giữa tháng 5, chất liệu Pais thế gia dùng có chút dầy nên ban ngày mặc xem ra rất nóng.
Nhưng Đỗ Thừa chỉ nói đùa vậy, hắn cũng không phải vì thế mà quay về thay quần áo, nên sau khi lướt nhìn một lượt, Đỗ Thừa bước đến một tiệm ở trung tâm có tên là tiệm vàng bạc đá quý Bảo Thi Long Châu.
Vì là một nhãn hiệu nổi tiếng quốc tế, diện tích cửa hàng rất lớn lại nằm ở trung tâm, hơn 100 mét vuông. Cửa hàng lớn như vậy trong bách hóa cũng không thấy nhiều.
Đứng trước cửa hàng là hai người tiếp tân mặc lễ phục màu trắng, thái độ rất nhẹ nhàng hòa nhã, nhìn thấy Đỗ Thừa, hai người đều mỉm cười rất lịch sự. Tuy mỉm cười rất lịch sự nhưng chỉ cần chú ý một chút, Đỗ Thừa có thể cảm nhận được một chút khinh thường ẩn sâu trong đôi mắt ấy.
Đỗ Thừa cũng không quan tâm, hắn bước vào bên trong cửa hàng.
Lúc này là hơn 2h chiều, trong cửa hàng không có nhiều khách nhưng những cô bán hàng mặc đồng phục bó sát để lộ đôi chân thon dài thì khá nhiều, hai vị tiếp tân đứng ngoài cổng chắc là bảo vệ.
Đỗ Thừa bước vào hút hết sự chú ý của các cô bán hàng. Định tới bên Đỗ Thừa chào hỏi nhưng chợt nhìn thấy cách ăn mặc của Đỗ Thừa nên lại thôi, sự nhiệt tình bỗng chốc biến đâu mất. Nhưng vì đạo đức nghề nghiệp, một cô đứng lên mỉm cười lịch sự.
Vì là nhãn hàng xa xỉ nổi tiếng, giá trang sức của Bảo Thi Long Châu thật khiến người khác giật mình, ít nhất cũng là gần một vạn, nhiều nhất có thể lên đến 10 vạn hoặc thậm chí là trăm vạn nên khách ở đây thường là những người giàu có. Bộ dạnng của Đỗ Thừa hôm nay giống như người nghèo túng, hơn nữa tuổi tác cũng tính là trẻ, khách như vậy rất hiếm thấy hoặc là đi nhầm cửa.
Đỗ Thừa chỉ mỉm cười. Trước khi bước vào cửa hàng, Đỗ Thừa đã được Hân nhi nói trước về giá cả ở đây rồi, đắt không mua nổi. Nhưng vài vạn đối với Đỗ Thừa khi sắp là một đại gia lúc này thì chẳng thấm vào đâu.
Nhìn lướt qua một lượt bốn phía, cửa hàng rất lớn nhưng đồ trang sức không nhiều. Đối với hãng trang sức hàng đầu như thế này, chỉ chú trọng chất lượng chứ không chú trọng số lượng. Vậy nên giá đồ trang sức ở đây vẫn cứ cao mà không giảm.
Cuối cùng, ánh mắt Đỗ Thừa bị cuốn hút bởi sản phẩm mới nhất. từ phong cách tráng lệ của Paris thế gia đến kiểu sống hoa lệ, thiết kế linh hoạt, khắc họa hình tượng người phụ nữ hiện đại, xinh đẹp và hòa vào tự nhiên, với ngọc boucheronfrsfatales đính phía trên.
Nhưng giá của nó thì khiến người khác phải giật mình, nhưng dù là hình thức hay giá tiền đều trong điều kiện cho phép của Đỗ Thừa, nên sau khi nhìn thấy hắn liền đi tới chiếc giá bày.
Đó là đôi khuyên tai lấy hoa thủy tiên làm chủ đề, với ngọc phỉ thúy làm cánh hoa, ở giữa là một viên chân châu làm nhụy, bên cạnh còn khảm những con thiên nga bằng đá cẩm thạch hồng, nhìn rất cao quý mà lại phóng khoáng, tinh xảo mà không thô kệch, rất phù hợp với khí chất của Cố Tư Hân, lại rất hợp với chiếc váy violet của cô.
“Xin hỏi đôi hoa tai “Lời của hoa thủy tiên” này giá bao nhiêu tiền?”
“Lời của hoa thủy tiên” là tên tiếng trung dịch ra, giá niêm yết so với giá Hân nhi nói với Đỗ Thừa có khác một chút, 30.600, đắt hơn gần 8.000 tệ, Đỗ Thừa vẫn muốn mua.
“Anh định mua đôi hoa tai này?”
Lúc Đỗ Thừa đi tới, cô bán hàng trắng trẻo nhìn chăm chăm bộ dạng của Đỗ Thừa, vỗn dĩ cho rằng sau khi nghe xong giá, Đỗ Thừa có thể giật mình mà đi chỗ khác, nào ngờ Đỗ Thừa thậm chí còn có ý định mua.
“Ừm” Đỗ Thừa gật đầu, cũng không nói gì thêm.
“Chiếc hoa tai này là hàng mới về hôm trước, giá của nó có thể không đúng như niêm yết, để tôi giúp ngài hỏi lại một chút, ngài vui lòng chờ tôi một lát” Tuy người phục vụ có chút ngoài sức tưởng tượng nhưng vẫn rất lịch sự nói với Đỗ Thừa rồi đi về phía quầy thu ngân nơi người quản lí đang tiến hành kiểm tra xử lý.
Khoảng mười mấy giây sau, cô cùng người quản lý bước về phía Đỗ Thừa.
“Chào ngài, rất xin lỗi, đôi hoa tay này là hàng mới nên chúng tôi chỉ có một đôi nhưng đã có người đặt mất rồi, ngài có thể vui lòng xem kiểu dáng khác được không?”
Người quản lý nhìn Đỗ Thừa bằng ánh mắt áy náy rồi khách khí nói với anh.
Tuy nhìn cách ăn mặc của Đỗ Thừa rất bình thường nhưng người quản lý biết hắn không phải người tầm thường. Trong thần sắc của Đỗ Thừa có thể thấy, có chút hoài nghi nhưng cuối cùng Đỗ Thừa hoàn toàn có thực lực để mua đôi hoa tai nên thái độ mới như vậy.
“Đã có người đặt rồi sao các người vẫn bày ở đây?” Đỗ Thừa trong lòng có chút thất vọng hỏi.
“Đây là lỗi từ phía cửa hàng, thành thật xin lỗi, chi bằng ngài xem kiểu dáng khác? Nếu như tìm được kiểu dáng nào ưa thích, chúng tôi sẽ chiết khấu, ngài thấy thế nào?” Người quản lý vội vàng cười thiện ý, thái độ hết sức thành khẩn, khiến Đỗ Thừa không thể giận nổi.
“Đừng đắt quá tôi mua không nổi”.
Đỗ Thừa không muốn mua cái khác, phù hợp thì chỉ có đôi hoa tai thủy tiên ấy thôi, không biết giá cả thế nào, nếu mang trên người Cố Tư Hân thì vô cùng thích hợp.
Cho nên, sau khi nghĩ một hồi, Đỗ Thừa nói với người quản lý: “Hay thế này đi, mấy người có thể gọi điện cho vị khách đã đặt đôi khuyên tai này, đôi khuyên tai này tới đã mấy ngày mà họ vẫn chưa đến lấy, nếu không gấp, họ có thể nhường cho tôi không?”
“Ừm, được, vậy ngài vui lòng chờ một chút, tôi thử gọi điện thoại xem sao” Yêu cầu của Đỗ Thừa rất hợp lý nên người quản lý không thể từ chối. Gật đầu đồng ý một tiếng rồi người quản lý đi về phía quầy điện thoại.
Mà lúc này, một người phụ nữ dáng dong dỏng cao, đi bên cạnh là một người đàn ông, cùng bước vào cửa hàng.
Vén mái tóc dài đen nhánh đến chiếc cổ trắng ngần, người phụ nữ kia cũng chẳng kém Lý Ân Tuệ về dung mạo đến nhan sắc, xem ra cùng vô cùng cao quý, mặc trên người bộ trang phục bó sát cùng các đồ trang sức, lộ ra thân hình thon thả ba vòng rõ nét, bộ ngực thon nhỏ, cùng đôi chân trắng nõn thon dài, càng làm rõ nhưng đường cong hoàn mỹ.
Bước đi từng bước chậm rãi, ổn định cộng thêm trang phục trên người, rõ ràng là túyp nhân vật có phong cách.
Người đàn ông đi bên cạnh xem tướng mạo cũng không phải bình thường. Vẻ ngoài anh tuấn, trên người vận một bộ đồ hàng hiệu đắt tiền, thần thái hơn người, đối với hầu hết phái nữ, người đàn ông có một sức thu hút mãnh liệt, mà trong lúc này, người đàn ông giống như sứ giả đi bên cạnh bảo vệ, hơi có chút gì đó như một đôi kim đồng ngọc nữ.
Người quản lý định gọi điện thoại thì nhìn thấy người phụ nữ đó bước vào nên vội vã buông điện thoại xuống, nhìn người phụ nữ giọng điệu vô cùng nhiệt tình: “Cố tiểu thư, tôi đang định gọi điện thoại cho tiểu thư, không ngờ cô lại đến đây rồi, đôi hoa tai thủy tiên cô thích đã tới rồi, mời cô đi cùng tôi”.
Vừa nói, người quản lý vừa chỉ tay về phía Đỗ Thừa đang đứng, sau đó dẫn người đàn ông và người phụ nữ bước tới.
Đi đến giá bày, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của người phụ nữ chuyển hướng sang nhìn chỗ Đỗ Thừa, chỉ liếc qua rồi lạnh lùng nhìn đi nơi khác, nơi để đôi khuyên tai hoa thủy tiên.
“Thưa ngài, đây là hai vị khác đã đặt trước đôi hoa tai, nếu ngài thực sự thích đôi hoa tai này, ngài có thể thương lượng với hai vị đây xem sao” Người quản lý đi tới cạnh Đỗ Thừa rồi chỉ người phụ nữ họ Cố nói.
Đỗ Thừa gật gật đầu, sau đó ánh mắt anh nhìn cô tiểu thư họ Cô kia, hết sức thành khẩn, anh nói: “Cố tiểu thư, xin chào, hôm nay là sinh nhật một người bạn của tôi, tôi muốn tặng cô ấy đôi hoa tay này, nếu cô không gấp thì có thể nhường cho tôi lấy trước được không?”
“Không được, đôi hoa tai này hôm nay tôi cũng cần dùng, anh chọn cái khác đi” Vị tiểu thư họ Cố trả lời rất thẳng thắn, đầy vẻ lạnh lùng.
Đỗ Thừa không ngờ đối phương thẳng thắn đến vậy, hoàn toàn không để cho anh một con đường nào mà lạnh lùng từ chối, trong lòng có chút thất vọng lẫn một chút tức giận. Bản thân anh đã thành khẩn đề nghị thế mà trả lời một cách lạnh lùng như vậy.
Từ chối thỉnh cầu của Đỗ Thừa xong, tiểu thư họ Cố quay sang nói với người quản lý: “Quản lý Hàn, giúp tôi gói đôi hoa tai này lại, giờ tôi muốn lấy”.
Nói xong Cố tiểu thư rút ra một thẻ tín dụng màu đen đưa cho quản lý Hàn.
“Giai Nghi, để anh trả đi, hôm nay là sinh nhật em gái em, coi như quà anh tặng”.
Người đàn ông đẹp mã bên cạnh vội giữ tay mỹ nhân họ Cố rồi lấy thẻ tín dụng trong túi mình ra đưa cho người quản lý.
Cố Giai Nghi khẽ cau mày vì bị người đàn ông giữ tay lại, cô quay lại nói với người đàn ông vẻ lạnh lùng: “Hồng Sĩ Thành, đấy là quà sinh nhật tôi tặng em gái tôi, nếu như anh muốn tặng, anh chọn cái khác đi”.
Nghe Cố Giai Nghi nói, Đỗ Thừa trong lòng thầm than, chắc chỉ có thể lấy mỹ nhân băng giá để hình dung người phụ nữ không bình thường này, nghĩ vậy nên mọi tức giận của Đỗ Thừa đối với người đẹp đã tan biến.
Người đàn ông cao to đẹp mã bị Cố Giai Nghi từ chối thì không lộ vẻ tức giận mà chỉ có chút lúng túng, sau đó đi về hướng quầy trưng bày để chọn một cái khác làm quà cho cô em Cố Giai Nghi vừa nói.
Nhưng vừa lúc quản lý họ Hàn lấy chiếc thẻ tín dụng từ tay Cố Giai Nghi thì bỗng có tiếng thét dữ dội từ ngoài cửa vọng vào, ngay lập tức có bốn gã mặc trang phục màu đen bịt kín mặt nhanh chóng tiến vào bên trong cửa hàng với tốc độ rất nhanh, trong đó có hai tên cầm một khẩu súng ngắn, một tên cầm khẩu súng trường.
Thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Đỗ Thừa đã biết có chuyện không ổn.
Chương 26: Cướp.
Nhóm dịch: hunter
Nguồn: Vipvandan
Bách hóa Tân Phổ có đến sáu, bảy tầng là tiệm trang sức, ở đây hội tụ tất cả các nhãn hàng nổi tiếng trong và ngoài nước, tiền thuê địa điểm ở đây có thể khiến mấy cửa hàng nhỏ không dám lui tới.
Thang máy đưa Đỗ Thừa lên thẳng tầng sáu khu bách hóa, vừa mửa cở thang máy, đập ngay vào mắt Đỗ Thừa là biết bao tiệm trang sức cùng các thiết bị xa xỉ làm Đỗ Thừa hoa cả mắt.
“Xem ra tôi phải về thay quần áo rồi mới có thể quay lại đây…”
Tựa hồ như mỗi tiệm trang sức đều có nhiều đồ xa xỉ, thoạt nhìn rất tráng lệ mà trên người Đỗ Thừa lúc này chỉ mặc một chiếc áo sơ mi bình thường với chiếc quần bò, trông có chút nghèo túng.
Lúc này cũng đã là thời tiết giữa tháng 5, chất liệu Pais thế gia dùng có chút dầy nên ban ngày mặc xem ra rất nóng.
Nhưng Đỗ Thừa chỉ nói đùa vậy, hắn cũng không phải vì thế mà quay về thay quần áo, nên sau khi lướt nhìn một lượt, Đỗ Thừa bước đến một tiệm ở trung tâm có tên là tiệm vàng bạc đá quý Bảo Thi Long Châu.
Vì là một nhãn hiệu nổi tiếng quốc tế, diện tích cửa hàng rất lớn lại nằm ở trung tâm, hơn 100 mét vuông. Cửa hàng lớn như vậy trong bách hóa cũng không thấy nhiều.
Đứng trước cửa hàng là hai người tiếp tân mặc lễ phục màu trắng, thái độ rất nhẹ nhàng hòa nhã, nhìn thấy Đỗ Thừa, hai người đều mỉm cười rất lịch sự. Tuy mỉm cười rất lịch sự nhưng chỉ cần chú ý một chút, Đỗ Thừa có thể cảm nhận được một chút khinh thường ẩn sâu trong đôi mắt ấy.
Đỗ Thừa cũng không quan tâm, hắn bước vào bên trong cửa hàng.
Lúc này là hơn 2h chiều, trong cửa hàng không có nhiều khách nhưng những cô bán hàng mặc đồng phục bó sát để lộ đôi chân thon dài thì khá nhiều, hai vị tiếp tân đứng ngoài cổng chắc là bảo vệ.
Đỗ Thừa bước vào hút hết sự chú ý của các cô bán hàng. Định tới bên Đỗ Thừa chào hỏi nhưng chợt nhìn thấy cách ăn mặc của Đỗ Thừa nên lại thôi, sự nhiệt tình bỗng chốc biến đâu mất. Nhưng vì đạo đức nghề nghiệp, một cô đứng lên mỉm cười lịch sự.
Vì là nhãn hàng xa xỉ nổi tiếng, giá trang sức của Bảo Thi Long Châu thật khiến người khác giật mình, ít nhất cũng là gần một vạn, nhiều nhất có thể lên đến 10 vạn hoặc thậm chí là trăm vạn nên khách ở đây thường là những người giàu có. Bộ dạnng của Đỗ Thừa hôm nay giống như người nghèo túng, hơn nữa tuổi tác cũng tính là trẻ, khách như vậy rất hiếm thấy hoặc là đi nhầm cửa.
Đỗ Thừa chỉ mỉm cười. Trước khi bước vào cửa hàng, Đỗ Thừa đã được Hân nhi nói trước về giá cả ở đây rồi, đắt không mua nổi. Nhưng vài vạn đối với Đỗ Thừa khi sắp là một đại gia lúc này thì chẳng thấm vào đâu.
Nhìn lướt qua một lượt bốn phía, cửa hàng rất lớn nhưng đồ trang sức không nhiều. Đối với hãng trang sức hàng đầu như thế này, chỉ chú trọng chất lượng chứ không chú trọng số lượng. Vậy nên giá đồ trang sức ở đây vẫn cứ cao mà không giảm.
Cuối cùng, ánh mắt Đỗ Thừa bị cuốn hút bởi sản phẩm mới nhất. từ phong cách tráng lệ của Paris thế gia đến kiểu sống hoa lệ, thiết kế linh hoạt, khắc họa hình tượng người phụ nữ hiện đại, xinh đẹp và hòa vào tự nhiên, với ngọc boucheronfrsfatales đính phía trên.
Nhưng giá của nó thì khiến người khác phải giật mình, nhưng dù là hình thức hay giá tiền đều trong điều kiện cho phép của Đỗ Thừa, nên sau khi nhìn thấy hắn liền đi tới chiếc giá bày.
Đó là đôi khuyên tai lấy hoa thủy tiên làm chủ đề, với ngọc phỉ thúy làm cánh hoa, ở giữa là một viên chân châu làm nhụy, bên cạnh còn khảm những con thiên nga bằng đá cẩm thạch hồng, nhìn rất cao quý mà lại phóng khoáng, tinh xảo mà không thô kệch, rất phù hợp với khí chất của Cố Tư Hân, lại rất hợp với chiếc váy violet của cô.
“Xin hỏi đôi hoa tai “Lời của hoa thủy tiên” này giá bao nhiêu tiền?”
“Lời của hoa thủy tiên” là tên tiếng trung dịch ra, giá niêm yết so với giá Hân nhi nói với Đỗ Thừa có khác một chút, 30.600, đắt hơn gần 8.000 tệ, Đỗ Thừa vẫn muốn mua.
“Anh định mua đôi hoa tai này?”
Lúc Đỗ Thừa đi tới, cô bán hàng trắng trẻo nhìn chăm chăm bộ dạng của Đỗ Thừa, vỗn dĩ cho rằng sau khi nghe xong giá, Đỗ Thừa có thể giật mình mà đi chỗ khác, nào ngờ Đỗ Thừa thậm chí còn có ý định mua.
“Ừm” Đỗ Thừa gật đầu, cũng không nói gì thêm.
“Chiếc hoa tai này là hàng mới về hôm trước, giá của nó có thể không đúng như niêm yết, để tôi giúp ngài hỏi lại một chút, ngài vui lòng chờ tôi một lát” Tuy người phục vụ có chút ngoài sức tưởng tượng nhưng vẫn rất lịch sự nói với Đỗ Thừa rồi đi về phía quầy thu ngân nơi người quản lí đang tiến hành kiểm tra xử lý.
Khoảng mười mấy giây sau, cô cùng người quản lý bước về phía Đỗ Thừa.
“Chào ngài, rất xin lỗi, đôi hoa tay này là hàng mới nên chúng tôi chỉ có một đôi nhưng đã có người đặt mất rồi, ngài có thể vui lòng xem kiểu dáng khác được không?”
Người quản lý nhìn Đỗ Thừa bằng ánh mắt áy náy rồi khách khí nói với anh.
Tuy nhìn cách ăn mặc của Đỗ Thừa rất bình thường nhưng người quản lý biết hắn không phải người tầm thường. Trong thần sắc của Đỗ Thừa có thể thấy, có chút hoài nghi nhưng cuối cùng Đỗ Thừa hoàn toàn có thực lực để mua đôi hoa tai nên thái độ mới như vậy.
“Đã có người đặt rồi sao các người vẫn bày ở đây?” Đỗ Thừa trong lòng có chút thất vọng hỏi.
“Đây là lỗi từ phía cửa hàng, thành thật xin lỗi, chi bằng ngài xem kiểu dáng khác? Nếu như tìm được kiểu dáng nào ưa thích, chúng tôi sẽ chiết khấu, ngài thấy thế nào?” Người quản lý vội vàng cười thiện ý, thái độ hết sức thành khẩn, khiến Đỗ Thừa không thể giận nổi.
“Đừng đắt quá tôi mua không nổi”.
Đỗ Thừa không muốn mua cái khác, phù hợp thì chỉ có đôi hoa tai thủy tiên ấy thôi, không biết giá cả thế nào, nếu mang trên người Cố Tư Hân thì vô cùng thích hợp.
Cho nên, sau khi nghĩ một hồi, Đỗ Thừa nói với người quản lý: “Hay thế này đi, mấy người có thể gọi điện cho vị khách đã đặt đôi khuyên tai này, đôi khuyên tai này tới đã mấy ngày mà họ vẫn chưa đến lấy, nếu không gấp, họ có thể nhường cho tôi không?”
“Ừm, được, vậy ngài vui lòng chờ một chút, tôi thử gọi điện thoại xem sao” Yêu cầu của Đỗ Thừa rất hợp lý nên người quản lý không thể từ chối. Gật đầu đồng ý một tiếng rồi người quản lý đi về phía quầy điện thoại.
Mà lúc này, một người phụ nữ dáng dong dỏng cao, đi bên cạnh là một người đàn ông, cùng bước vào cửa hàng.
Vén mái tóc dài đen nhánh đến chiếc cổ trắng ngần, người phụ nữ kia cũng chẳng kém Lý Ân Tuệ về dung mạo đến nhan sắc, xem ra cùng vô cùng cao quý, mặc trên người bộ trang phục bó sát cùng các đồ trang sức, lộ ra thân hình thon thả ba vòng rõ nét, bộ ngực thon nhỏ, cùng đôi chân trắng nõn thon dài, càng làm rõ nhưng đường cong hoàn mỹ.
Bước đi từng bước chậm rãi, ổn định cộng thêm trang phục trên người, rõ ràng là túyp nhân vật có phong cách.
Người đàn ông đi bên cạnh xem tướng mạo cũng không phải bình thường. Vẻ ngoài anh tuấn, trên người vận một bộ đồ hàng hiệu đắt tiền, thần thái hơn người, đối với hầu hết phái nữ, người đàn ông có một sức thu hút mãnh liệt, mà trong lúc này, người đàn ông giống như sứ giả đi bên cạnh bảo vệ, hơi có chút gì đó như một đôi kim đồng ngọc nữ.
Người quản lý định gọi điện thoại thì nhìn thấy người phụ nữ đó bước vào nên vội vã buông điện thoại xuống, nhìn người phụ nữ giọng điệu vô cùng nhiệt tình: “Cố tiểu thư, tôi đang định gọi điện thoại cho tiểu thư, không ngờ cô lại đến đây rồi, đôi hoa tai thủy tiên cô thích đã tới rồi, mời cô đi cùng tôi”.
Vừa nói, người quản lý vừa chỉ tay về phía Đỗ Thừa đang đứng, sau đó dẫn người đàn ông và người phụ nữ bước tới.
Đi đến giá bày, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của người phụ nữ chuyển hướng sang nhìn chỗ Đỗ Thừa, chỉ liếc qua rồi lạnh lùng nhìn đi nơi khác, nơi để đôi khuyên tai hoa thủy tiên.
“Thưa ngài, đây là hai vị khác đã đặt trước đôi hoa tai, nếu ngài thực sự thích đôi hoa tai này, ngài có thể thương lượng với hai vị đây xem sao” Người quản lý đi tới cạnh Đỗ Thừa rồi chỉ người phụ nữ họ Cố nói.
Đỗ Thừa gật gật đầu, sau đó ánh mắt anh nhìn cô tiểu thư họ Cô kia, hết sức thành khẩn, anh nói: “Cố tiểu thư, xin chào, hôm nay là sinh nhật một người bạn của tôi, tôi muốn tặng cô ấy đôi hoa tay này, nếu cô không gấp thì có thể nhường cho tôi lấy trước được không?”
“Không được, đôi hoa tai này hôm nay tôi cũng cần dùng, anh chọn cái khác đi” Vị tiểu thư họ Cố trả lời rất thẳng thắn, đầy vẻ lạnh lùng.
Đỗ Thừa không ngờ đối phương thẳng thắn đến vậy, hoàn toàn không để cho anh một con đường nào mà lạnh lùng từ chối, trong lòng có chút thất vọng lẫn một chút tức giận. Bản thân anh đã thành khẩn đề nghị thế mà trả lời một cách lạnh lùng như vậy.
Từ chối thỉnh cầu của Đỗ Thừa xong, tiểu thư họ Cố quay sang nói với người quản lý: “Quản lý Hàn, giúp tôi gói đôi hoa tai này lại, giờ tôi muốn lấy”.
Nói xong Cố tiểu thư rút ra một thẻ tín dụng màu đen đưa cho quản lý Hàn.
“Giai Nghi, để anh trả đi, hôm nay là sinh nhật em gái em, coi như quà anh tặng”.
Người đàn ông đẹp mã bên cạnh vội giữ tay mỹ nhân họ Cố rồi lấy thẻ tín dụng trong túi mình ra đưa cho người quản lý.
Cố Giai Nghi khẽ cau mày vì bị người đàn ông giữ tay lại, cô quay lại nói với người đàn ông vẻ lạnh lùng: “Hồng Sĩ Thành, đấy là quà sinh nhật tôi tặng em gái tôi, nếu như anh muốn tặng, anh chọn cái khác đi”.
Nghe Cố Giai Nghi nói, Đỗ Thừa trong lòng thầm than, chắc chỉ có thể lấy mỹ nhân băng giá để hình dung người phụ nữ không bình thường này, nghĩ vậy nên mọi tức giận của Đỗ Thừa đối với người đẹp đã tan biến.
Người đàn ông cao to đẹp mã bị Cố Giai Nghi từ chối thì không lộ vẻ tức giận mà chỉ có chút lúng túng, sau đó đi về hướng quầy trưng bày để chọn một cái khác làm quà cho cô em Cố Giai Nghi vừa nói.
Nhưng vừa lúc quản lý họ Hàn lấy chiếc thẻ tín dụng từ tay Cố Giai Nghi thì bỗng có tiếng thét dữ dội từ ngoài cửa vọng vào, ngay lập tức có bốn gã mặc trang phục màu đen bịt kín mặt nhanh chóng tiến vào bên trong cửa hàng với tốc độ rất nhanh, trong đó có hai tên cầm một khẩu súng ngắn, một tên cầm khẩu súng trường.
Thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Đỗ Thừa đã biết có chuyện không ổn.
/265
|