Hai trái tim, một nhịp đập
Nhà kho trường, trong lúc Kai đang cứu Mori
-Còn 5s, nhà kho kia rồi!
Kotaro la lớn, cả 3 người đang hồng hộc chạy mà lưng áo ướt đẫm mồ hôi, họ chỉ chờ lúc này, cố gắng trong năm s hoặc sẽ có 1 ng bị xử "loại"
...RẦM...
Kotaro đạp cửa xông vào, bên trong không được sáng cho lắm nếu không muốn nói là quá tối để mà cậu có thể thấy được Shizuke ở đâu
-..ơ..
Bỗng một tiếng rên khẽ vang lên, Kotaro giật mình và tiến lại gần đó, cậu phải tự dùng tay bịt miệng chính mình khi thấy cảnh tượng kinh hoàng trước mặt, một chàng trai toàn thân trắng bệch, đầy rẫy những vết cắt loang lỗ máu. Phải nói là một cái xác, một cái xác không hơn không kém, đã vậy đó lại là "cúp chiến thắng" cho game mini này, là Shizuke!!!
-Shizuke-sann!! anh có sao không? Shizuke-san??
-...K-kotaro-..kun...thật lòng..x-xin lỗi cậu
-Chuyện gì chứ?
-M-mo..ri-...cha..
...ùn...ùn....
-Hahahaha!!!
Cả 4 người trong kho quay ra phía cửa, nơi vừa phát ra âm thanh lạ. Một chiếc mô tô hạng nặng dừng ngay trước mặt Yoruko, Gin vừa cười ha hả vừa nhảy xuống xe
-Congratulations (chúc mừng) mọi người hoàn thành mini game, giờ vác cúp về đi, nhưng mà tui nghĩ tên đần kia không sống nổi nữa đâu, đến gan, phổi còn mất hết nữa màà!!
-Cái gì???
Kotaro la lớn, mắt cậu trợn tròn, ngay từ đầu cậu biết Gin là một con bệnh hoạn, nhưng ai ngờ nhỏ tâm thần tới mức tự tay "phẫu thuật" nội tạng cho người khác như vậy chứ. Ngược lại với thái độ sốc của Kotaro, Yoruko chỉ liếc nhìn Gin rồi nói nhẹ nhàng
-Nếu chuyện đã vậy rồi thì ít nhất thực hiện khoản còn lại trong giao ước đi! Bên đó ai sẽ là người bị loại?
-Ếếế!! Sao nhìn tui? Hôm nay tui chỉ làm trọng tài thôi, chứ nghĩ sao tui vào party (tổ đội: tiếng lóng trong game) Aisu chớ. Mà hình như tui cứ xuất hiện gây dễ hiểu lầm quá nhỉ? Thôi nhường lại cho main player (người chơi chính) đêê, tui xin cáo từ đâyyy. Hẹn gặp màn sau nhá, Yoruko-san!!!
-...
Gin tuôn một hơi rồi quay đầu xe phóng đi (đây là trường học mà, không ai bắt hết hả ==) thì từ đằng xa Aisu lại bước vào
-Thắng rồi!
-...
Aisu đưa đôi mắt xanh lơ đễnh mang một nét buồn nhìn Yoruko, Yoruko thì chỉ liếc nhẹ Aisu rồi cúi mặt xuống, môi cô nhếch lên thành một đường cong hoàn hảo
-Cái cúp trở nên vô dụng rồi! Nhưng mà...còn thoả thuận thứ hai nữa
-Biết rồi, tôi là người thách đấu cô, vì vậy tôi sẽ tự loại mình
-Ờ! vậy cũng được..tay tôi vấy máu nhiều rồi...để cô tự làm có vẻ sẽ tốt hơn!
-..ừm...tôi sẽ làm nhanh thôi...
...xoẹt...
-Aisu!!!
-..Yuki?
...phập...
-Cái g...
Mọi người xung quanh hững hờ, lưỡi dao bạc sáng bóng đâm lún cán vào lưng cô gái với mái tóc trắng như tuyết dài chấm gót, máu đang loang ra biểu hiện cho sự tổn thương nặng nề, vậy mà đôi mắt xanh dương biển của cô ấy vẫn như đang cười, một nụ cười mãn nguyện
-..tại sao?...tại sao?...YUKI!!!!
Aisu bật khóc, nước mắt cô rơi lã chã khi nhìn thấy con dao bạc đáng lẽ phải đâm vào bụng cô thì lại nằm trong lưng Yuki. Tay chân cô run rẩy, cô cắn mạnh vào lưỡi để chứng minh rằng đây là mơ, rồi cô sẽ thức dậy và Yuki đang cười với cô. Nhưng làm sao có thể chối bỏ sự thật khi cơn đau này không phải là giả?? Aisu đã từng cười nhạo Kai khi cậu ấy trong tình trạng cô bây giờ, khi người thân, người cậu ấy yêu quý đang ở trước mặt làm bia đỡ đạn cho mình, cô nghĩ Kai thật yếu đuối khi khóc lóc, nhưng hiện giờ cô có khác gì vậy.
...
-...A-aisu...
-Yuki!!đừng mà!! Yu sẽ không sao đâu, Ai hứa đó
-..ưm..*lắc đầu* Yuki không muốn Aisu thất hứa đâu mà...Yuki...không sao hết..Yuki thấy rất vui...trước giờ chỉ toàn nhờ Aisu bảo vệ thôi..hôm nay, Yuki bảo vệ lại được Aisu rồi đúng không?
-...Ừm..đúng rồi...
-Vì vậy nên...Aisu hãy tìm ra cách dừng trò chơi tử thần này lại...để chúng ta sẽ được như ngày trước nhé...để chúng ta không phải giết ai nữa
-...Đúng vậy..Aisu sẽ tự giải thoát cho mình mà...
-Vậy à...
...Bịch...
Yuki khép mắt lại, hai tay nhỏ buông thõng, trên môi vẫn còn đọng lại nụ cười. Aisu đưa tay gạt nước mắt, cô đặt Yuki xuống rồi đứng dậy nhìn thẳng vào mắt Yoruko
-Xin lỗi nhé! Nhưng tôi sẽ thực hiện thỏa thuận thứ 2 sau
-Hở?...cô ta..không phải người bên cô sao? Vậy cũng được tính mà-Yoru chau mày khó hiểu
-Không phải là một số bên tôi phải bị loại sao
-..Ừ-ừm!
-Thì...vậy đó!
Aisu quay lưng bước ra ngoài, mặt cô nặng nề như đang chứa một bí mật lớn. Yoruko thì sau khi nghe câu nói khó hiểu của Aisu liền rút Profile Card ra kiểm tra, vừa dùng tay lướt nhẹ trên danh sách thì đôi đồng tử cô dãn rộng, tay cô xiết chặt chiếc máy
-C-cái gì??!!
...
Sân sau học viện
Những cánh hoa anh đào tung bay trong gió chiều. Hoa anh đào rất đẹp, nhưng rất dễ rách. Thật sự thì hoa nào mang vẻ đẹp càng lớn thì lại càng dễ hỏng, chỉ như gốc cây cổ thụ, sần sùi, gai góc thì lại bền vững. Con người và vạn vật đều vậy, càng xinh đẹp, thuần khiết như cánh anh đào thì lại càng...dễ vỡ...
Những bước đi chậm rãi trên mặt đất mà không mang giày của Aisu khiến chân cô dần sưng phồng lên, những mảnh rác là kim loại đâm vào chân khiến chân cô chảy máu khá nhiều, nhưng những giọt máu mà Aisu có thể cảm nhận được chỉ là những giọt máu đang rỉ trong tim cô. Ánh mắt màu xanh dương nhẹ nhàng như màu đại dương dường như đang nhìn chăm chăm vào một điểm mà cũng không nhìn vào đâu cả. Aisu cứ bước cho tới khi gương mặt cô hoàn toàn trống rỗng, trái tim cô một lần nữa hoá thành băng như chính tên cô vậy, rồi cô quỳ thụp xuống
...xào...xạc...xào...xạc...
Gió thổi làm mái tóc trắng xóa của cô khẽ đung đưa, mang theo tiếng cười của cả cô và Yuki trong quá khứ trở về trong tầm nhìn màu xanh dương biển bao phủ bởi màn nước mắt của Aisu...
Trước mắt cô, là một tòa nhà khá là bình thường, trước sân, tiếng cười của bầy trẻ con vang rộn ràng và không ai trong chúng chú ý tới sự hiện diện của cô. Trong đó, có một đứa rất đặc biệt, mái tóc của nó trắng muốt không thể lẫn với ai, đôi mắt xanh trống rỗng làm cô bé giống như một con búp bê vậy. Xinh! nhưng không có linh hồn. Cô bẽ sang vẽ nguệch ngoạc trên nền cát thì một cô bé khác chạy tới, y hệt như cô bé kia nhưng đôi mắt...à không, cả người cô ấy toát lên vẻ tràn đầy sức sống
-Nè Aisu, Yuki chơi chung với nha
-Đừng có tùy tiện gọi tên tôi
-Sao vậy? Tên là để gọi mà..không phải sao,
-Im đi
-Ơ...
Cô bé tên Yuki rơi nước mắt lả chả rồi bỏ đi...
Một cảnh khác hiện ra, hai người đàn ông với bộ vest đen và đeo kính đen trông khá đáng sợ đang ngồi nói chuyện với một người phụ nữ lớn tuổi
-Chúng tôi thấy có báo hiệu chúng ở đây! SGJ27!
-Ngài đang nói về gì thế ạ
...Rầm...
-Đừng giả vờ!!!-tên áo đen đập mạnh tay xuống bàn- SGJ27! Một mẫu thí nghiệm lai tạo người bị hỏng 4 năm trước, nó bị tách ra làm hai và hiện được bà giấu dưới dạng chị em sinh đôi ở cái viện mồ côi này!!
-...đúng là không gì qua mắt được các ngài, nhưng hiện Aisu và Yuki đang sống rất tốt nên các ngài không cần lo...
-Dừng lại đi!!! Cháu không phải thí nghiệm!! cháu cũng là con người mà-Yuki chạy ra hét lớn
-Yuk...
-Hức...cháu cũng là con người!!!
Yuki nói rồi chạy ra ngoài, cô nhóc kia thấy vậy chạy theo
-đừng khóc nữa! khóc chả làm được cái quái gì đâu!
-Aisu?...híc..
-Phải cố gắng tìm cách nào đó trù dập kẻ đã nhạo báng mình như vậy chứ!!!
-...híc..AISU!!!
-ơ?
Yuki chạy tới ôm cứng ngắt cô bé tên Aisu kia...
Còn Aisu "này" ư? Cô chợt cười rồi bước lại gần hai đứa trẻ đó, khi tay cô vừa chạm vào vai cô bé Yuki thì....tan biến...mọi thứ đều tan biến..vỡ òa trong không gian...
Khi hoàn toàn trở về với thực tại, Aisu chợt cười buồn rồi quay đầu vào trong...
...
Nhà kho trường
-...Ikato-san...sao rồi?
Yoru buộc miệng hỏi khi thấy Kotaro quỳ thụp xuống cạnh Shizuke, cậu lấy tay ôm đầu
-Biết trước là anh ấy khi lọt vào tay con tâm thần như Suoen thì khó sống mà...thiệt tình...lẽ ra anh ấy nên biết lượng sức mình khi đâm đầu cái Lanci Class này...
-Cậu..chỉ cần nói chết rồi là được mà...anh ấy số 8 nhỉ?
-Cô biết à?
-Ờ! Nó mất rồi, số 8 ấy...nhưng mà...mỗi số 8 thôi!
Yoruko cứ đảo mắt trên chiếc Profile card thật lâu cũng như liên tục Restart (khởi động lại) máy và cầu mong chỉ là do cô hoa mắt hay do máy trục trặc gì thôi!
Không gian xung quanh nhà kho vừa tối vừ im lặng như Địa Ngục thì...
-Haiz thiệt tình...cảm động quá nhỉ?
Gin một lần nữa lại xuất hiện, mặt nhỏ cười ma mãnh
-Đúng là không có con ngốc nào ngốc hơn Aisu hết ó, cả con này còn ngốc hơn
Nhỏ dùng chân đạp vào người Yuki đang nằm trên sàn, Kotaro nghiến chặt răng chỉ tay về phía Gin
-Ê! Không phải cô nói không dính dáng tới trận này rồi sao? Vừa mới một phút lại xía vào rồi!
-Nè! Kotaro-kun! đừng có hỗn láo với nee-san (chị) của mình chớ. Mà tui có thất hứa đâu, tui cũng đã lánh mặt trong trận "phim Hàn" hồi nãy rồi còn gì, nhưng mà!...bây giờ là trận khác cơ
Yoru giật mình nhìn Gin
-Vậy là sao chứ...tính làm hai trận liên tiếp à? Được thôi, nêu số đi
-Không cần!-Gin đưa tay chắn trước mặt Yoruko
-Sao cơ?
-Hừ...
Gin nhếch môi cười gian, mặt nhỏ bây giờ hiện lên vẻ của một ác quỷ
-Vì vốn đây không phải là bắt đầu một trận mới mà là kết thúc một trận cũ mà!
-Kết thúc trận cũ? Không lẽ...-Yoruko đứng hình, cô đang tưởng tượng đến một tình huống xấu nhất có thể xảy ra thì
-Đúng vậy đó! Kết thúc trận dở dang của ngươi đi....Scarlett!!
Nhà kho trường, trong lúc Kai đang cứu Mori
-Còn 5s, nhà kho kia rồi!
Kotaro la lớn, cả 3 người đang hồng hộc chạy mà lưng áo ướt đẫm mồ hôi, họ chỉ chờ lúc này, cố gắng trong năm s hoặc sẽ có 1 ng bị xử "loại"
...RẦM...
Kotaro đạp cửa xông vào, bên trong không được sáng cho lắm nếu không muốn nói là quá tối để mà cậu có thể thấy được Shizuke ở đâu
-..ơ..
Bỗng một tiếng rên khẽ vang lên, Kotaro giật mình và tiến lại gần đó, cậu phải tự dùng tay bịt miệng chính mình khi thấy cảnh tượng kinh hoàng trước mặt, một chàng trai toàn thân trắng bệch, đầy rẫy những vết cắt loang lỗ máu. Phải nói là một cái xác, một cái xác không hơn không kém, đã vậy đó lại là "cúp chiến thắng" cho game mini này, là Shizuke!!!
-Shizuke-sann!! anh có sao không? Shizuke-san??
-...K-kotaro-..kun...thật lòng..x-xin lỗi cậu
-Chuyện gì chứ?
-M-mo..ri-...cha..
...ùn...ùn....
-Hahahaha!!!
Cả 4 người trong kho quay ra phía cửa, nơi vừa phát ra âm thanh lạ. Một chiếc mô tô hạng nặng dừng ngay trước mặt Yoruko, Gin vừa cười ha hả vừa nhảy xuống xe
-Congratulations (chúc mừng) mọi người hoàn thành mini game, giờ vác cúp về đi, nhưng mà tui nghĩ tên đần kia không sống nổi nữa đâu, đến gan, phổi còn mất hết nữa màà!!
-Cái gì???
Kotaro la lớn, mắt cậu trợn tròn, ngay từ đầu cậu biết Gin là một con bệnh hoạn, nhưng ai ngờ nhỏ tâm thần tới mức tự tay "phẫu thuật" nội tạng cho người khác như vậy chứ. Ngược lại với thái độ sốc của Kotaro, Yoruko chỉ liếc nhìn Gin rồi nói nhẹ nhàng
-Nếu chuyện đã vậy rồi thì ít nhất thực hiện khoản còn lại trong giao ước đi! Bên đó ai sẽ là người bị loại?
-Ếếế!! Sao nhìn tui? Hôm nay tui chỉ làm trọng tài thôi, chứ nghĩ sao tui vào party (tổ đội: tiếng lóng trong game) Aisu chớ. Mà hình như tui cứ xuất hiện gây dễ hiểu lầm quá nhỉ? Thôi nhường lại cho main player (người chơi chính) đêê, tui xin cáo từ đâyyy. Hẹn gặp màn sau nhá, Yoruko-san!!!
-...
Gin tuôn một hơi rồi quay đầu xe phóng đi (đây là trường học mà, không ai bắt hết hả ==) thì từ đằng xa Aisu lại bước vào
-Thắng rồi!
-...
Aisu đưa đôi mắt xanh lơ đễnh mang một nét buồn nhìn Yoruko, Yoruko thì chỉ liếc nhẹ Aisu rồi cúi mặt xuống, môi cô nhếch lên thành một đường cong hoàn hảo
-Cái cúp trở nên vô dụng rồi! Nhưng mà...còn thoả thuận thứ hai nữa
-Biết rồi, tôi là người thách đấu cô, vì vậy tôi sẽ tự loại mình
-Ờ! vậy cũng được..tay tôi vấy máu nhiều rồi...để cô tự làm có vẻ sẽ tốt hơn!
-..ừm...tôi sẽ làm nhanh thôi...
...xoẹt...
-Aisu!!!
-..Yuki?
...phập...
-Cái g...
Mọi người xung quanh hững hờ, lưỡi dao bạc sáng bóng đâm lún cán vào lưng cô gái với mái tóc trắng như tuyết dài chấm gót, máu đang loang ra biểu hiện cho sự tổn thương nặng nề, vậy mà đôi mắt xanh dương biển của cô ấy vẫn như đang cười, một nụ cười mãn nguyện
-..tại sao?...tại sao?...YUKI!!!!
Aisu bật khóc, nước mắt cô rơi lã chã khi nhìn thấy con dao bạc đáng lẽ phải đâm vào bụng cô thì lại nằm trong lưng Yuki. Tay chân cô run rẩy, cô cắn mạnh vào lưỡi để chứng minh rằng đây là mơ, rồi cô sẽ thức dậy và Yuki đang cười với cô. Nhưng làm sao có thể chối bỏ sự thật khi cơn đau này không phải là giả?? Aisu đã từng cười nhạo Kai khi cậu ấy trong tình trạng cô bây giờ, khi người thân, người cậu ấy yêu quý đang ở trước mặt làm bia đỡ đạn cho mình, cô nghĩ Kai thật yếu đuối khi khóc lóc, nhưng hiện giờ cô có khác gì vậy.
...
-...A-aisu...
-Yuki!!đừng mà!! Yu sẽ không sao đâu, Ai hứa đó
-..ưm..*lắc đầu* Yuki không muốn Aisu thất hứa đâu mà...Yuki...không sao hết..Yuki thấy rất vui...trước giờ chỉ toàn nhờ Aisu bảo vệ thôi..hôm nay, Yuki bảo vệ lại được Aisu rồi đúng không?
-...Ừm..đúng rồi...
-Vì vậy nên...Aisu hãy tìm ra cách dừng trò chơi tử thần này lại...để chúng ta sẽ được như ngày trước nhé...để chúng ta không phải giết ai nữa
-...Đúng vậy..Aisu sẽ tự giải thoát cho mình mà...
-Vậy à...
...Bịch...
Yuki khép mắt lại, hai tay nhỏ buông thõng, trên môi vẫn còn đọng lại nụ cười. Aisu đưa tay gạt nước mắt, cô đặt Yuki xuống rồi đứng dậy nhìn thẳng vào mắt Yoruko
-Xin lỗi nhé! Nhưng tôi sẽ thực hiện thỏa thuận thứ 2 sau
-Hở?...cô ta..không phải người bên cô sao? Vậy cũng được tính mà-Yoru chau mày khó hiểu
-Không phải là một số bên tôi phải bị loại sao
-..Ừ-ừm!
-Thì...vậy đó!
Aisu quay lưng bước ra ngoài, mặt cô nặng nề như đang chứa một bí mật lớn. Yoruko thì sau khi nghe câu nói khó hiểu của Aisu liền rút Profile Card ra kiểm tra, vừa dùng tay lướt nhẹ trên danh sách thì đôi đồng tử cô dãn rộng, tay cô xiết chặt chiếc máy
-C-cái gì??!!
...
Sân sau học viện
Những cánh hoa anh đào tung bay trong gió chiều. Hoa anh đào rất đẹp, nhưng rất dễ rách. Thật sự thì hoa nào mang vẻ đẹp càng lớn thì lại càng dễ hỏng, chỉ như gốc cây cổ thụ, sần sùi, gai góc thì lại bền vững. Con người và vạn vật đều vậy, càng xinh đẹp, thuần khiết như cánh anh đào thì lại càng...dễ vỡ...
Những bước đi chậm rãi trên mặt đất mà không mang giày của Aisu khiến chân cô dần sưng phồng lên, những mảnh rác là kim loại đâm vào chân khiến chân cô chảy máu khá nhiều, nhưng những giọt máu mà Aisu có thể cảm nhận được chỉ là những giọt máu đang rỉ trong tim cô. Ánh mắt màu xanh dương nhẹ nhàng như màu đại dương dường như đang nhìn chăm chăm vào một điểm mà cũng không nhìn vào đâu cả. Aisu cứ bước cho tới khi gương mặt cô hoàn toàn trống rỗng, trái tim cô một lần nữa hoá thành băng như chính tên cô vậy, rồi cô quỳ thụp xuống
...xào...xạc...xào...xạc...
Gió thổi làm mái tóc trắng xóa của cô khẽ đung đưa, mang theo tiếng cười của cả cô và Yuki trong quá khứ trở về trong tầm nhìn màu xanh dương biển bao phủ bởi màn nước mắt của Aisu...
Trước mắt cô, là một tòa nhà khá là bình thường, trước sân, tiếng cười của bầy trẻ con vang rộn ràng và không ai trong chúng chú ý tới sự hiện diện của cô. Trong đó, có một đứa rất đặc biệt, mái tóc của nó trắng muốt không thể lẫn với ai, đôi mắt xanh trống rỗng làm cô bé giống như một con búp bê vậy. Xinh! nhưng không có linh hồn. Cô bẽ sang vẽ nguệch ngoạc trên nền cát thì một cô bé khác chạy tới, y hệt như cô bé kia nhưng đôi mắt...à không, cả người cô ấy toát lên vẻ tràn đầy sức sống
-Nè Aisu, Yuki chơi chung với nha
-Đừng có tùy tiện gọi tên tôi
-Sao vậy? Tên là để gọi mà..không phải sao,
-Im đi
-Ơ...
Cô bé tên Yuki rơi nước mắt lả chả rồi bỏ đi...
Một cảnh khác hiện ra, hai người đàn ông với bộ vest đen và đeo kính đen trông khá đáng sợ đang ngồi nói chuyện với một người phụ nữ lớn tuổi
-Chúng tôi thấy có báo hiệu chúng ở đây! SGJ27!
-Ngài đang nói về gì thế ạ
...Rầm...
-Đừng giả vờ!!!-tên áo đen đập mạnh tay xuống bàn- SGJ27! Một mẫu thí nghiệm lai tạo người bị hỏng 4 năm trước, nó bị tách ra làm hai và hiện được bà giấu dưới dạng chị em sinh đôi ở cái viện mồ côi này!!
-...đúng là không gì qua mắt được các ngài, nhưng hiện Aisu và Yuki đang sống rất tốt nên các ngài không cần lo...
-Dừng lại đi!!! Cháu không phải thí nghiệm!! cháu cũng là con người mà-Yuki chạy ra hét lớn
-Yuk...
-Hức...cháu cũng là con người!!!
Yuki nói rồi chạy ra ngoài, cô nhóc kia thấy vậy chạy theo
-đừng khóc nữa! khóc chả làm được cái quái gì đâu!
-Aisu?...híc..
-Phải cố gắng tìm cách nào đó trù dập kẻ đã nhạo báng mình như vậy chứ!!!
-...híc..AISU!!!
-ơ?
Yuki chạy tới ôm cứng ngắt cô bé tên Aisu kia...
Còn Aisu "này" ư? Cô chợt cười rồi bước lại gần hai đứa trẻ đó, khi tay cô vừa chạm vào vai cô bé Yuki thì....tan biến...mọi thứ đều tan biến..vỡ òa trong không gian...
Khi hoàn toàn trở về với thực tại, Aisu chợt cười buồn rồi quay đầu vào trong...
...
Nhà kho trường
-...Ikato-san...sao rồi?
Yoru buộc miệng hỏi khi thấy Kotaro quỳ thụp xuống cạnh Shizuke, cậu lấy tay ôm đầu
-Biết trước là anh ấy khi lọt vào tay con tâm thần như Suoen thì khó sống mà...thiệt tình...lẽ ra anh ấy nên biết lượng sức mình khi đâm đầu cái Lanci Class này...
-Cậu..chỉ cần nói chết rồi là được mà...anh ấy số 8 nhỉ?
-Cô biết à?
-Ờ! Nó mất rồi, số 8 ấy...nhưng mà...mỗi số 8 thôi!
Yoruko cứ đảo mắt trên chiếc Profile card thật lâu cũng như liên tục Restart (khởi động lại) máy và cầu mong chỉ là do cô hoa mắt hay do máy trục trặc gì thôi!
Không gian xung quanh nhà kho vừa tối vừ im lặng như Địa Ngục thì...
-Haiz thiệt tình...cảm động quá nhỉ?
Gin một lần nữa lại xuất hiện, mặt nhỏ cười ma mãnh
-Đúng là không có con ngốc nào ngốc hơn Aisu hết ó, cả con này còn ngốc hơn
Nhỏ dùng chân đạp vào người Yuki đang nằm trên sàn, Kotaro nghiến chặt răng chỉ tay về phía Gin
-Ê! Không phải cô nói không dính dáng tới trận này rồi sao? Vừa mới một phút lại xía vào rồi!
-Nè! Kotaro-kun! đừng có hỗn láo với nee-san (chị) của mình chớ. Mà tui có thất hứa đâu, tui cũng đã lánh mặt trong trận "phim Hàn" hồi nãy rồi còn gì, nhưng mà!...bây giờ là trận khác cơ
Yoru giật mình nhìn Gin
-Vậy là sao chứ...tính làm hai trận liên tiếp à? Được thôi, nêu số đi
-Không cần!-Gin đưa tay chắn trước mặt Yoruko
-Sao cơ?
-Hừ...
Gin nhếch môi cười gian, mặt nhỏ bây giờ hiện lên vẻ của một ác quỷ
-Vì vốn đây không phải là bắt đầu một trận mới mà là kết thúc một trận cũ mà!
-Kết thúc trận cũ? Không lẽ...-Yoruko đứng hình, cô đang tưởng tượng đến một tình huống xấu nhất có thể xảy ra thì
-Đúng vậy đó! Kết thúc trận dở dang của ngươi đi....Scarlett!!
/23
|