"Thật sự không nghĩ đến, Tô Thiên Ngữ thế mà lại là chị của Tô Trầm Ngư, chuyện này là em rể với chị vợ?"
"Thật kì lạ, Cố Vị Hi nếu đã thích Tô Thiên Ngữ, vì sao lại đính hôn với Tô Trầm Ngư, còn đào hôn? Người này mẹ nó cũng quá tra đi! Sớm nói rõ ràng không phải tốt hơn sao?"
"Lúc trước thật sự ghét Tô Trầm Ngư... Nhưng hiện tại nghe mấy lời cô ấy nói có thể thấy cô gái này thực sự thích Cố Vị Hi, rõ ràng trong lòng rất khó chịu, vậy mà vẫn nói chuyện giúp đôi cẩu nam nữ kia! Mẹ nó, ghét nhất là chuyện chân đạp hai thuyền với tiểu tam."
"Tam quan của tôi nát rồi."
"Xem xét kĩ thì thấy Tô Trầm Ngư thật thảm."
......
Cư dân mạng vừa mới bắt đầu thảo luận kịch liệt, mấy cái hotsearch đột nhiên biến mất sạch sẽ, giống như chưa từng xuất hiện.
Tiếp đó có người phát hiện, Lưu Vấn Ninh xóa video kia, sau đó đăng weibo, là một sicker đầy ý tứ: cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn.jpg
Người qua đường kết luận: "Chính chủ dùng người thu mua Lưu Vấn Ninh rồi."
......
Cố gia làm việc hiệu suất không tồi, khách mời và phóng viên đều đã rời đi. Cố Vị Hi đưa Tô Thiên Ngữ trở về, người phía sau gần như là do Cố Vị Hi đỡ vào, sắc mặt tái nhợt tựa như gió thổi một chút cũng có thể quật ngã.
Trên đường trở về, đoàn đội của hai bên đã cùng hợp tác, dùng giá cao ép hotsearch kia xuống, đồng thời khiến Lưu Vấn Ninh xóa video đi.
Vừa thấy đám người mẹ Tô, Tô Thiên Ngữ chưa nói gì đã khóc, đẩy Cố Vị Hi ra, lung lay đi đến trước mặt mọi người, định quỳ xuống; "Ba, mẹ, bác trai Cố, bác gái Cố, thật sự xin lỗi, đều do con sai..."
"Bảo bối!" Mẹ Tô vội ôm lấy Tô Thiên Ngữ, đau lòng không thôi, run run nói: "Sắc mặt con sao lại khó coi như vậy, không thoải mái sao? Con đừng dọa mẹ."
"Con không sao, chỉ là sốt nhẹ thôi." Tô Thiên Ngữ yên lặng lắc đầu, giọng khàn khàn nói: "Trầm Ngư ở đâu, con phải giải thích với em ấy..."
"Giải thích với nó?" Mẹ Tô giống như nghe được chuyện gì không thể tin nổi, cao giọng nói: "Nếu không phải do nó, chuyện này sao có thể ầm ĩ đến mức này? Chính là do nó cố ý! Vì chuyện nhỏ ấy mà đẩy con với Vị Hi lên đầu ngọn gió. Hoàn toàn không đặt trưởng bối chúng ta vào mắt, mẹ còn chưa giáo huấn nó đâu!"
"Không, là do con, do con đã làm cho buổi đính hôn của Trầm Ngư với Vị Hi bị hủy bỏ. Lúc đó con sốt đến mơ mơ màng màng, nên không biết trợ lý lại nói cho Vị Hi, làm Vị Hi lo lắng, dẫn đến việc Trầm Ngư hiểu lầm..." Vẻ mặt Tô Thiên Ngữ đầy thống khổ và tự trách.
Lời còn chưa dứt đã nghe một tiếng 'bốp' giòn tan đến từ bàn tay phải của ba Cố, đứng đối diện là Cố Vị Hi hơi nghiêng đầu, một bên má hiện lên vết năm bàn tay đỏ tươi.
Link: https://truyenwiki1.com/tac-gia/Van_Tuyet_Cac
"Một người đàn ông trưởng thành, lại làm việc không thèm để ý hậu quả. Ba thấy hai mươi năm nay con sống đều là uổng phí." Ba Cố lắc đầu, khuôn mặt thất vọng nhìn về Cố Vị Hi, chợt nâng tay chỉ về Tô Thiên Ngữ than trách: "Hôm nay con đính hôn với Trầm Ngư, cho dù lo lắng Thiên Ngữ gặp phải chuyện không may, con muốn đi tìm con bé, cũng nên chuẩn bị tốt chuyện lúc sau, ít nhất là phải ổn định Trầm Ngư đã."
Đuôi lông mày Cố Vị Hi giật giật, giống như muốn nói gì, nhưng lại nuốt vào trong.
Hắn nghĩ với tính cách của Tô Trầm Ngư sẽ không làm ra chuyện gì quá lớn, không ngờ người tính không bằng trời tính, hành động của Tô Trầm Ngư thật sự nằm ngoài dự kiến của hắn.
"Bác Cố..." Giọng Tô Thiên Ngữ đầy bi thương.
Cha Cố nhìn về phía cô ta, sắc mặt dịu đi, trấn an nói: "Thiên Ngữ, chuyện này không liên quan đến con, con không sai, người sai là Vị Hi, là nó không xử lí tốt, ủy khuất con rồi, cũng ủy khuất Trầm Ngư nữa."
"Hai đứa nhỏ này đều không sai! Hai đứa nó vốn là lưỡng tình tương duyệt, nếu không phải...." Mẹ Tô càng nghe càng giận, vuốt khuôn mặt tái nhợt của Tô Thiên Ngữ, bà hận không thể để mình chịu thay, "Chuyện này ầm ĩ thành như vậy, hủy bỏ hôn ước của nó với Vị Hi đi."
/583
|