Tận cùng của nỗi đau
Không phải là nước mắt….
Mà là một nụ cười lạnh ngắt!!!!
Đẩy nước mắt
Chảy ngược vào tim <3 <3
Gia Huy về thì đã 11h, hắn lẳng lặng đi vào nhà, lúc về phòng, hắn chợt đi qua phòng nó, hắn nhẹ nhàng mở cửa phòng nó. Nó đang ngủ rất say, hắn đến bên cạnh nó, lặng im nhìn nó ngủ. Trông nó giờ đây như một nàng công chúa vậy, nhìn dáng vẻ của nó hắn mỉm cười nhẹ nhàng. Giây phút trầm tư đó của hắn bị phá vỡ bởi giọng nói của nó.
_Anh đang làm cái gì ở phòng của tôi vậy??
Hắn giật mình nhìn nó mặt hơi đỏ.
_Tôi định tìm cô có chút việc, nhưng thấy cô đang ngủ nên thôi
_Việc gì?
_Giờ cũng muộn rồi, mai tôi nói sau, cô ngủ tiếp đi_ Hắn nói rồi bỏ ra ngoài để nó ngơ ngác ở lại. Trở về phòng, hắn không hiểu tại sao mình lại thay đổi tới vậy. Từ khi nào hắn quan tâm tới một người con gái nhiều như thế. Nó là kẻ thù của hắn cơ mà. Hắn yêu nó từ khi nào vậy, một con nhỏ ngốc nghếch như nó mà có thể thay đổi hắn sao. Rồi hắn cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Ngoài trời những cơn mưa bắt đầu rơi, tí tách, tí tách trên tán lá cây ngoài vườn.
Sáng hôm sau nó dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho hắn rồi sau đó đi học, nó quyết tâm từ giờ nó sẽ trở lại là nó, như trước kia, nó không có duyên với tình yêu, vậy nên nó sẽ không yêu nữa, nó sẽ phải học thật tốt. Nó tự nhủ với mình như vậy. Hôm nay cả Gia Huy và Bảo Khánh đều không đi học, nó cũng chẳng để ý, mà thật ra là nó ép mình không được phép để ý, quan tâm nữa, nó đã quá mệt mỏi rồi, nó đã quá đau rồi.
Gia Huy đi ra ngoài, hắn gọi điện cho BK, hắn muốn giúp NH, hắn cũng muốn làm cho BK nhận ra tình cảm thật sự của mình. Hắn trông thật đẹp, một vẻ đẹp lãng tử khiến cô gái nào nhìn thấy hắn cũng đều đổ xiêu đổ vẹo.
_Cậu hẹn tôi ra đây có việc gì?_ BK không hề hay biết về kế hoach của hắn và NH
_Tôi có chuyện vui muốn cùng cậu chia sẻ_ hắn mỉm cười
Trong đầu BK bây giờ là cuộc nói chuyện giữa hắn và NH, anh nói trong vô thức
_Có phải chuyện NH tỏ tình với cậu không?
Hắn không ngờ anh lại nói như vậy, nhưng cũng hùa theo cho câu chuyện thêm phần kịch tính
_Đúng rồi, sao cậu biết hay thế
Có trời mới biết hắn đã cố gắng như thế nào để không bật cười thành tiếng, cái tên điên này sao có thể nghĩ ra lí do hay đến vậy cơ chứ. Sau hai tiếng chiếc xe ra khỏi thành phố đến gần biển, hắn chở anh tới một quán café nhỏ được bày trí rất sang trọng và bắt mắt. Họ lại ngồi ở một cái bàn bên cạnh cửa sổ từ chỗ họ ngồi có thể nhìn ra biển xanh đang vỗ sóng bên ngoài kia. Ngồi một lúc mà chẳng thấy chuyện gì BK bắt đầu sốt ruột hỏi:
_Cậu đưa tôi tới đây để nhìn mặt cậu hả?
Hắn không nói gì, cứ ngồi thảnh thơi ung dung nhâm nhi tách café khiến người khác nhìn thấy mà muốn nổi điên.
_Làm sao, giờ tôi với cậu ngồi đây nhìn mặt nhau ah
Tiếng điện thoại vang lên cắt ngang lời Bảo Khánh, hắn xem tin nhắn rồi mỉm cười nhìn BK
_Đi thôi_ hắn đi trước dẫn đường
BK mặc dù không biết GH dẫn mình đi đâu nhưng vẫn đi, kèm theo câu nói:
_Cậu không bắt cóc tôi đấy chứ?
GH không nói gì thêm, hai người đi đến bãi biển, Khung cảnh thật đẹp, biển xanh, trời xanh, cát trắng. Ở đó chuẩn bị sẵn một cái bàn được trang trí rất đẹp, và ở đây ngoài hai bọn họ ra không có bất kì một ai khác. Một ý nghĩ thoáng xuất hiện trong đầu Bảo Khánh khiến anh rùng mình, ai lại chỗ Gia Huy, anh nhìn hắn với ánh mắt ngờ vực
_Này đừng nói là cậu có ý đồ với tôi nhé,
_..... nói thật sao một người điềm tĩnh như anh lại có lúc giống trẻ con thế này. Gia Huy không biết nói gì nên đành im lặng
_ Này cậu nói thật đi, nếu lỡ cậu có thì nói tôi biết, tôi không trách cậu đâu, tôi tự biết mình đẹp trai khiến ai cũng phải mê, nhưng cậu thì tôi khá là bất ngờ….
_....Anh ta nghĩ cái quái gì thế không biết, Gia Huy rất muốn cho con người này một trận, nhưng vì giữ lời hứa nên hắn đành nhịn
Những lời lải nahir tiếp tục bên tai GH hắn điên lên:
_Nếu anh không thôi đi tôi sẽ ném anh xuống biển làm mồi cho cá_ Lần này hắn điên thật sự, nhưng hắn đang dọa ai, anh là ai cơ chứ. Hai người đều ngang nhau, hắn nghĩ hắn làm gì được anh sao, đang lải nhải thì có tiếng dương cầm cất lên, cả hai đều quay lại nơi phát ra tiếng đàn, một người con gái xinh đẹp đang cầm cây đàn. Đó chính là Nhật Hạ, cô là người tạo ra bữa tiệc này nhằm muốn nói với BK về tình cảm của mình. Bảo Khnahs thì ngây ngốc, còn Gia Huy đương nhiên biết nhiệm vụ của mình đã hết nen âm thầm rút lui, trước khi đi còn không quên nháy mắt với BK đang ngu ngơ phái bên kia.
Không phải là nước mắt….
Mà là một nụ cười lạnh ngắt!!!!
Đẩy nước mắt
Chảy ngược vào tim <3 <3
Gia Huy về thì đã 11h, hắn lẳng lặng đi vào nhà, lúc về phòng, hắn chợt đi qua phòng nó, hắn nhẹ nhàng mở cửa phòng nó. Nó đang ngủ rất say, hắn đến bên cạnh nó, lặng im nhìn nó ngủ. Trông nó giờ đây như một nàng công chúa vậy, nhìn dáng vẻ của nó hắn mỉm cười nhẹ nhàng. Giây phút trầm tư đó của hắn bị phá vỡ bởi giọng nói của nó.
_Anh đang làm cái gì ở phòng của tôi vậy??
Hắn giật mình nhìn nó mặt hơi đỏ.
_Tôi định tìm cô có chút việc, nhưng thấy cô đang ngủ nên thôi
_Việc gì?
_Giờ cũng muộn rồi, mai tôi nói sau, cô ngủ tiếp đi_ Hắn nói rồi bỏ ra ngoài để nó ngơ ngác ở lại. Trở về phòng, hắn không hiểu tại sao mình lại thay đổi tới vậy. Từ khi nào hắn quan tâm tới một người con gái nhiều như thế. Nó là kẻ thù của hắn cơ mà. Hắn yêu nó từ khi nào vậy, một con nhỏ ngốc nghếch như nó mà có thể thay đổi hắn sao. Rồi hắn cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Ngoài trời những cơn mưa bắt đầu rơi, tí tách, tí tách trên tán lá cây ngoài vườn.
Sáng hôm sau nó dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho hắn rồi sau đó đi học, nó quyết tâm từ giờ nó sẽ trở lại là nó, như trước kia, nó không có duyên với tình yêu, vậy nên nó sẽ không yêu nữa, nó sẽ phải học thật tốt. Nó tự nhủ với mình như vậy. Hôm nay cả Gia Huy và Bảo Khánh đều không đi học, nó cũng chẳng để ý, mà thật ra là nó ép mình không được phép để ý, quan tâm nữa, nó đã quá mệt mỏi rồi, nó đã quá đau rồi.
Gia Huy đi ra ngoài, hắn gọi điện cho BK, hắn muốn giúp NH, hắn cũng muốn làm cho BK nhận ra tình cảm thật sự của mình. Hắn trông thật đẹp, một vẻ đẹp lãng tử khiến cô gái nào nhìn thấy hắn cũng đều đổ xiêu đổ vẹo.
_Cậu hẹn tôi ra đây có việc gì?_ BK không hề hay biết về kế hoach của hắn và NH
_Tôi có chuyện vui muốn cùng cậu chia sẻ_ hắn mỉm cười
Trong đầu BK bây giờ là cuộc nói chuyện giữa hắn và NH, anh nói trong vô thức
_Có phải chuyện NH tỏ tình với cậu không?
Hắn không ngờ anh lại nói như vậy, nhưng cũng hùa theo cho câu chuyện thêm phần kịch tính
_Đúng rồi, sao cậu biết hay thế
Có trời mới biết hắn đã cố gắng như thế nào để không bật cười thành tiếng, cái tên điên này sao có thể nghĩ ra lí do hay đến vậy cơ chứ. Sau hai tiếng chiếc xe ra khỏi thành phố đến gần biển, hắn chở anh tới một quán café nhỏ được bày trí rất sang trọng và bắt mắt. Họ lại ngồi ở một cái bàn bên cạnh cửa sổ từ chỗ họ ngồi có thể nhìn ra biển xanh đang vỗ sóng bên ngoài kia. Ngồi một lúc mà chẳng thấy chuyện gì BK bắt đầu sốt ruột hỏi:
_Cậu đưa tôi tới đây để nhìn mặt cậu hả?
Hắn không nói gì, cứ ngồi thảnh thơi ung dung nhâm nhi tách café khiến người khác nhìn thấy mà muốn nổi điên.
_Làm sao, giờ tôi với cậu ngồi đây nhìn mặt nhau ah
Tiếng điện thoại vang lên cắt ngang lời Bảo Khánh, hắn xem tin nhắn rồi mỉm cười nhìn BK
_Đi thôi_ hắn đi trước dẫn đường
BK mặc dù không biết GH dẫn mình đi đâu nhưng vẫn đi, kèm theo câu nói:
_Cậu không bắt cóc tôi đấy chứ?
GH không nói gì thêm, hai người đi đến bãi biển, Khung cảnh thật đẹp, biển xanh, trời xanh, cát trắng. Ở đó chuẩn bị sẵn một cái bàn được trang trí rất đẹp, và ở đây ngoài hai bọn họ ra không có bất kì một ai khác. Một ý nghĩ thoáng xuất hiện trong đầu Bảo Khánh khiến anh rùng mình, ai lại chỗ Gia Huy, anh nhìn hắn với ánh mắt ngờ vực
_Này đừng nói là cậu có ý đồ với tôi nhé,
_..... nói thật sao một người điềm tĩnh như anh lại có lúc giống trẻ con thế này. Gia Huy không biết nói gì nên đành im lặng
_ Này cậu nói thật đi, nếu lỡ cậu có thì nói tôi biết, tôi không trách cậu đâu, tôi tự biết mình đẹp trai khiến ai cũng phải mê, nhưng cậu thì tôi khá là bất ngờ….
_....Anh ta nghĩ cái quái gì thế không biết, Gia Huy rất muốn cho con người này một trận, nhưng vì giữ lời hứa nên hắn đành nhịn
Những lời lải nahir tiếp tục bên tai GH hắn điên lên:
_Nếu anh không thôi đi tôi sẽ ném anh xuống biển làm mồi cho cá_ Lần này hắn điên thật sự, nhưng hắn đang dọa ai, anh là ai cơ chứ. Hai người đều ngang nhau, hắn nghĩ hắn làm gì được anh sao, đang lải nhải thì có tiếng dương cầm cất lên, cả hai đều quay lại nơi phát ra tiếng đàn, một người con gái xinh đẹp đang cầm cây đàn. Đó chính là Nhật Hạ, cô là người tạo ra bữa tiệc này nhằm muốn nói với BK về tình cảm của mình. Bảo Khnahs thì ngây ngốc, còn Gia Huy đương nhiên biết nhiệm vụ của mình đã hết nen âm thầm rút lui, trước khi đi còn không quên nháy mắt với BK đang ngu ngơ phái bên kia.
/51
|