Âm phủ, Xương Kinh! Trong triều đình Bất Tử Điện!
- Bắt đầu từ hôm nay, trẫm sắc phong Tiêu Vong là quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Tranh Đế triều!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Tuân mệnh!
Tiêu Vong khom người nói.
Đại Tranh Đế triều, lại tăng thêm một quân đoàn trưởng Tiêu Vong. Tuy có người không phục, nhưng mà năng lực của Tiêu Vong không thể nghi ngờ, chỉ cần kế tiếp ở trong quá trình đối phó Thiên Mạch Đế triều tích lũy đủ quân công, là có thể hoàn toàn bịt miệng những kẻ kia.
- Diêm Trùng Chi!
Chung Sơn nói.
- Có thần!
Quân đoàn trưởng thứ bảy Diêm Trùng Chi lập tức tiến lên.
- Hai năm sau, khoa cử Xương Kinh, các hạng mục công việc cụ thể, do ngươi xử lý!
Chung Sơn hạ lệnh nói.
- Tuân lệnh!
Diêm Trùng Chi lập tức đáp.
Diêm Trùng Chi phụ trách lựa chọn nhân tài, chiến sự phương nam âm phủ cứ giao cho các quân đoàn trưởng khác trù tính và xử lý.
Thiên Mạch Đế triều có Tiêu Vong xử lý, Ngũ Sắc Đế triều mất đi Bất Lão Giới ủng hộ, lập tức trở thành bình thường.
Quân đội Đại Tranh Đế triều, quát tháo phương nam âm phủ.
Phương bắc, âm phủ còn lại một cái Thánh địa và một cái Thiên triều, vẫn chưa xuất binh nam hạ. Mà có thì cũng không chịu nổi, bởi vì lặn lội đường xa căn bản không có chút tác dụng. Hơn nữa bây giờ thực lực của một nước Đại Tranh càng thêm mạnh mẽ, quân tiên phong ngày một mạnh, căn bản là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Về phần Thiên gia, Thiên Hiểu Tử bị Chung Sơn đánh cho trọng thương, tạm thời không làm được gì. Lần dưỡng thương này, cho dù có Sinh Mệnh Tuyền trợ giúp, nhưng mà ít nhất cũng mất 10 năm, dù sao, Chung Sơn đánh cho bị thương rất nặng, tan xương nát thịt, đó là loại thương thế nào?
Mười năm? Chờ Tiêu Vong khôi phục, mười năm sau, phương nam có lẽ đã bị Chung Sơn hoàn toàn thu phục.
Tông môn loại lớn? Đế triều loại lớn? Những điều này căn bản không khiến Chung Sơn để vào mắt, quân đội Đại Tranh Đế triều, hiện tại chính là quét ngang thiên hạ phương nam âm phủ.
Dân tâm hướng tới, thiên tâm hướng tới, thế không thể cản.
Thế lực Đại Tranh điên cuồng mở rộng, thực lực Đại Tranh đã điên cuồng tăng vọt.
Mà Chung Sơn bây giờ cũng không cần bôn ba xung quanh, chỉ cần tọa trấn Xương Kinh như vậy là đủ rồi.
Trận chiến ở Hắc Hải, Diệp Khuynh Thành đột nhiên biến mất.
Diệp Khuynh Thành phát hiện mình xuyên qua một cái thông đạo màu vàng, không ngừng xuyên qua, rốt cục, sau ba ngày, xa xa ánh sáng trắng lóe lên một cái, Diệp Khuynh Thành lại lần nữa xuất hiện ở dưới trời đất.
Thiên tình vân đạm! Diệp Khuynh Thành xuất hiện ở trên một đỉnh núi, trên đầu mặt trời hừng hực, chiếu rọi Diệp Khuynh Thành.
Diệp Khuynh Thành toàn thân đều là vết thương, quần áo lam lũ, tóc rối tung, nhìn qua hết sức chật vật.
Nhìn địa phương lạ lẫm này, Diệp Khuynh Thành hơi hơi dại ra, ngẩng đầu nhìn vàng thái dương trên bầu trời.
Mặt trời? Dương gian?
- Người tới là ai? Dám xông vào cấm địa Trường Sinh Giới?
Cách đó không xa bỗng nhiên có một đám tu giả vây lại, trường kiếm chỉ thẳng Diệp Khuynh Thành.
- Trường Sinh Giới?
Diệp Khuynh Thành có chút chết lặng nhìn về phía trước đám tu giả trước mặt.
- Còn không mau xưng tên ra, ngươi là người phương nào? Dám tiến vào Trường Sinh Giới?
Một gã tu giả cầm đầu cả giận nói.
Nhìn đám người trước mặt, Diệp Khuynh Thành cười khổ, nụ cười thống khổ.
- Ngươi là ai? Còn không mau xưng tên ra?
Diệp Khuynh Thành nhìn mọi người, lắc đầu nói:
- Thay ta bẩm báo Thần Nha Đạo Quân, tội đồ Trường Sinh Giới, Diệp Khuynh Thành cầu kiến!
- Tội đồ Trường Sinh Giới?
- Diệp Khuynh Thành?
- Chưa nghe qua? Diệp Khuynh Thành? Diệp Khuynh Thành gì?
- Đại sư huynh, hỏi lại nói sau, việc này có chút kỳ quái!
“Ân!”
........................
Một tháng sau, trong một tòa đại điện Trường Sinh Giới.
Bên trong có Thần Nha Đạo Quân còn có Diệp Khuynh Thành đã tắm rửa qua!
- Giới chủ!
Diệp Khuynh Thành có chút hổ thẹn nói.
- Ngươi sử dụng Hộ Mệnh Chú Phù của Chú Yêu Sư đi lên dương gian?
Thần Nha Đạo Quân trầm giọng hỏi.
- Vâng, lần này, là ta sai, mới khiến cho Bất Lão Giới toàn quân bị diệt!
Diệp Khuynh Thành đầy mặt hổ thẹn nói.
- Quên đi, đây không phải tất cả là ngươi sai!
Thần Nha Đạo Quân lắc đầu.
- Nhưng......!
- Tổ sư đã đem ngươi giao cho ta xử trí, ta nói quên đi thì quên đi, về sau, ngươi lập công chuộc tội đi!
Thần Nha Đạo Quân thản nhiên nói.
- Vâng!
Diệp Khuynh Thành lập tức đáp.
- Tuy nói lần này ngươi đánh mất Bất Lão Giới, nhưng mà trong Trường Sinh Giới, vẫn là kiếm đạo của ngươi là cao nhất, Lục Tiên Kiếm bị mất, tổ sư vô cùng tức giận, tuy nhiên, ta đã quyết định, đem Tuyệt Tiên Kiếm tạm thời cho ngươi mượn.
Thần Nha Đạo Quân nói.
- Tạ ơn Giới chủ, Khuynh Thành nhất định không phụ ơn của Giới chủ!
Diệp Khuynh Thành cung kính tiếp nhận Tuyệt Tiên Kiếm.
Thần Nha Đạo Quân gật gật đầu nhìn về phía Diệp Khuynh Thành, Thần Nha Đạo Quân cũng vô cùng rõ ràng thực lực của Diệp Khuynh Thành, Diệp Khuynh Thành đánh mất Bất Lão Giới, lại đánh mất Lục Tiên Kiếm, tội này ngập trời, nhưng mà Thần Nha Đạo Quân cũng là một người hiểu được cách dùng người, phạt Diệp Khuynh Thành không bằng ban ơn cho hắn, âm phủ Bất Lão Giới đã mất, dương gian Trường Sinh Giới lại mạnh hơn một chút.
- Giới chủ, không ngờ Chung Sơn có thể xuyên qua hai giới, còn có quái thú kia, quái thú kia thật sự nuốt mất Lục Tiên Kiếm sao?
Diệp Khuynh Thành nhíu mày hỏi.
- Tổ sư sẽ không sai, Lục Tiên Kiếm đã không còn, đã hoàn toàn triệt để không còn, Tru Tiên Kiếm Trận, từ nay về sau trở thành truyền thuyết, quái vật kia rất cổ quái, ngay cả phụ đao Trảm Tiên Phi Đao của ta cũng bị nó nuốt mất hai thanh!
Thần Nha Đạo Quân nhíu mày nói.
- Đại Tranh, Giới chủ, Đại Tranh này đã cùng Trường Sinh Giới ta mấy lần là địch sao?
Diệp Khuynh Thành nhíu mày nói.
- Ừ, lần này, Bất Lão Giới là Đại lễ Chung Sơn đưa cho ta.
Thần Nha Đạo Quân lạnh lùng nói.
- Lần trước?
- Không sai, đúng là lần trước vây công Lăng Tiêu Thiên Đình, lúc này mới không bao lâu, hắn đã ra tay, chắt mất một cánh tay của Trường Sinh Giới ta, người này rất độc ác, rất độc ác!
Thần Nha Đạo Quân lạnh giọng nói.
- Đại Tranh Đế triều mới tới âm phủ, có phải bây giờ Lăng Tiêu Thiên Đình bỏ không hay không?
Diệp Khuynh Thành ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Không biết, việc này vô cùng quỷ dị, Lăng Tiêu Thiên Đình ta luôn luôn phái người nhìn chằm chằm, nhưng mà lúc này, trong Lăng Tiêu Thiên Đình tất cả đều bình thường, ngay cả lâm triều cũng đều bình thường như cũ, ta đã phái người đi trước điều tra, đợi trở về đã!
Thần Nha Đạo Quân nhíu mày nói.
- Vâng!
......
Lăng Tiêu Thiên Đình.
Chung Sơn đối mặt với sứ giả Trường Sinh Giới.
- Tốt lắm, ngươi có thể đi rồi!
Chung Sơn cũng không có hắn một chút sắc màu hòa nhã.
- Vâng, làm phiền Chung Sơn Đại đế rồi!
Tên sứ giả kia cung kính thi lễ, lui ra ngoài, cũng có người tiễn ra khỏi Nam Thiên Môn.
Đợi sứ giả Trường Sinh Giới rời đi, Chung Sơn mới nhìn vào một góc đại điện. Góc đại điện không có một bóng người, nhưng mà Chung Sơn lại quỷ dị nhìn về hướng kia, hình như nơi đó có một anh bạn tốt vậy.
- Huyễn Cơ, mấy ngày nay đa tạ ngươi!
Chung Sơn cười nói.
Huyễn Cơ, nữ nhân của Bách Thế Động Thiên có thể chế tạo hư ảnh Thiên Ma.
- Chuyện nhỏ, không phải là chế tạo một ít ảo cảnh sao, ta còn chưa dùng Thiên Ma đâu, tuy nhiên, bây giờ ta lại phát hiện, ta chẳng những có thể chế tạo Thiên Ma sơ cấp, có lẽ có thể chế tạo Thiên Ma trung cấp!
Huyễn Cơ hưng phấn nói.
- Ồ!
Chung Sơn nhãn tình sáng lên.
- Ách, còn thiếu chút nữa, tuy nhiên chắc là rất nhanh!
Huyễn Cơ cười nói.
- Vậy ngươi tiếp tục cố gắng!
Chung Sơn cổ vũ nói.
- Đó là đương nhiên, không mất bao lâu đâu!
Huyễn Cơ tự tin nói.
- Thiên U lập tức vào Bách Thế Động Thiên, cẩn thận một chút!
Chung Sơn nhấn mạnh nói.
- Ta biết, nàng là hoàng hậu ngươi a, ta đương nhiên sẽ cẩn thận, yên tâm, đã chuẩn bị đầy đủ cho nhân vật chính của ngươi.
Huyễn Cơ cười nói.
Hai ngày sau, trước Bách Thế Động Thiên, Cổ Thiên U muốn đi vào Bách Thế Động Thiên, Chung Sơn đưa tiễn tới trước cửa động.
- Chung Sơn, Tổ Thần thú kia cuối cùng đi đâu vậy?
Cổ Thiên U có chút đáng tiếc.
Bộ dạng Tổ Thần thú thật sự quá đáng yêu, lúc ở âm phủ Xương Kinh, Cổ Thiên U cũng luôn muốn ôm nó.
- Nó đi tìm Niệm Du Du, trước khi diễn ra Hắc Hải đấu cược, nó cũng đã báo mộng cho ta rồi!
Chung Sơn nói.
- Úc, vậy nó có thể có nguy hiểm hay không?
Cổ Thiên U vẫn có chút lo lắng hỏi.
- Yên tâm đi, cho dù Thiên Cực Cảnh muốn bắt nó thì cũng không có khả năng, bằng không Diệp Khuynh Thành còn phải dùng Vạn Tượng Kính Tháp vây bắt sao? Nó khẳng định sẽ không sao!
- Nhưng...!
Cổ Thiên U vẫn có chút không nỡ.
- Chờ sau này, nếu như có cơ hội, ta cho ngươi một Thần Thú đáng yêu giống như Tổ Thần thú!
Chung Sơn cười nói.
- Được rồi!
Cổ Thiên U bị Chung Sơn nhìn thấu tâm tư, không khỏi đỏ mặt lên.
- - -
Đại Tần Thiên triều, Hàm Dương thánh đô! Trong triều đình.
Doanh nhìn chúng thần trước mặt, Lý Tư bước ra khỏi hàng.
- Khởi bẩm Thánh thượng, Lục Tiên Kiếm ở âm phủ bị Chung Sơn chiếm mất, cho nên lão già Trường Sinh Giới mới tức giận xông lên tận trời.
Lý Tư khom người nói.
- Ồ?
- Đại Tranh Đế triều, đã sớm có được năng lực xuyên qua hai giới, âm phủ cũng có một Đại Tranh Đế triều, trước đó không lâu, âm phủ Đại Tranh, dưới Chung Sơn bố cục, làm một đại sự tình long trời lở đất, chấn động thiên hạ âm phủ!
Lý Tư cung kính nói.
- Ồ?
- Đây là bắt nguồn từ một trận Hắc Hải đấu cược, Chung Sơn và Khuynh Thành của Bất Lão Giới Diệp ước hẹn Hắc Hải đấu cược, mà trong đó kéo theo Thiên gia, thế lực ba bên đều có tính toán, ba bên đánh cờ, cuối cùng Đại Tranh thu được đại thắng!
Lý Tư nói.
Doanh ngồi ở trên ngai vàng, lẳng lặng nghe.
- Chung Sơn diệt Bất Lão Giới, đoạt Lục Tiên Kiếm, đả thương Côn Bằng, đánh bại Thiên gia, có thể nói là trong lúc nhất thời là nhân vật phong vân đứng đầu âm phủ, sự tình cụ thể...............!
Lý Tư cung kính đem sự tình cụ thể nói cho Doanh biết.
Rất là toàn diện, không chém một tia, cũng là Lý Tư có bổn sự thông thiên, người âm phủ tìm hiểu chuyện dương gian rất dễ, mà dương gian rất khó biết việc âm phủ, nhưng mà Lý Tư lại quỷ dị hiểu rõ toàn bộ. Phảng phất như Lý Tư tự mình đi xuống âm phủ một chuyến vậy.
- Tốt, tốt, một trận 1 đá ném 6 chim, hảo một cái Chung Sơn!
Lữ Bất Vi mày hơi hơi nhíu lại.
- Thánh thượng, Đại Tranh càng ngày càng lớn mạnh, Chung Sơn này quả nhiên như Thánh thượng nhận xét, không giống bình thường!
Lý Tư cũng gật gật đầu nói.
- Thánh thượng, chúng ta nên làm như thế nào?
Lý Tư lại lần nữa hỏi.
Đầu ngón tay Doanh nhẹ nhàng gõ trên long ỷ, trong đầu hình như suy tư về mỗi một sự việc, các triều thần kiên nhẫn chờ, ai cũng không quấy rầy.
Nghĩ nghĩ, khóe miệng Doanh lộ ra nụ cười nhạt nói:
- Có chút ý tứ!
- Thánh thượng?
Lý Tư nghi hoặc hỏi.
- Tọa xem!
Doanh mờ nhạt nói.
Tọa xem hổ đấu? Thánh thượng muốn tọa xem hổ đấu?
- Vâng!
Lý Tư lập tức đáp.
- - - - - oOo- - - - -
- Bắt đầu từ hôm nay, trẫm sắc phong Tiêu Vong là quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Tranh Đế triều!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Tuân mệnh!
Tiêu Vong khom người nói.
Đại Tranh Đế triều, lại tăng thêm một quân đoàn trưởng Tiêu Vong. Tuy có người không phục, nhưng mà năng lực của Tiêu Vong không thể nghi ngờ, chỉ cần kế tiếp ở trong quá trình đối phó Thiên Mạch Đế triều tích lũy đủ quân công, là có thể hoàn toàn bịt miệng những kẻ kia.
- Diêm Trùng Chi!
Chung Sơn nói.
- Có thần!
Quân đoàn trưởng thứ bảy Diêm Trùng Chi lập tức tiến lên.
- Hai năm sau, khoa cử Xương Kinh, các hạng mục công việc cụ thể, do ngươi xử lý!
Chung Sơn hạ lệnh nói.
- Tuân lệnh!
Diêm Trùng Chi lập tức đáp.
Diêm Trùng Chi phụ trách lựa chọn nhân tài, chiến sự phương nam âm phủ cứ giao cho các quân đoàn trưởng khác trù tính và xử lý.
Thiên Mạch Đế triều có Tiêu Vong xử lý, Ngũ Sắc Đế triều mất đi Bất Lão Giới ủng hộ, lập tức trở thành bình thường.
Quân đội Đại Tranh Đế triều, quát tháo phương nam âm phủ.
Phương bắc, âm phủ còn lại một cái Thánh địa và một cái Thiên triều, vẫn chưa xuất binh nam hạ. Mà có thì cũng không chịu nổi, bởi vì lặn lội đường xa căn bản không có chút tác dụng. Hơn nữa bây giờ thực lực của một nước Đại Tranh càng thêm mạnh mẽ, quân tiên phong ngày một mạnh, căn bản là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Về phần Thiên gia, Thiên Hiểu Tử bị Chung Sơn đánh cho trọng thương, tạm thời không làm được gì. Lần dưỡng thương này, cho dù có Sinh Mệnh Tuyền trợ giúp, nhưng mà ít nhất cũng mất 10 năm, dù sao, Chung Sơn đánh cho bị thương rất nặng, tan xương nát thịt, đó là loại thương thế nào?
Mười năm? Chờ Tiêu Vong khôi phục, mười năm sau, phương nam có lẽ đã bị Chung Sơn hoàn toàn thu phục.
Tông môn loại lớn? Đế triều loại lớn? Những điều này căn bản không khiến Chung Sơn để vào mắt, quân đội Đại Tranh Đế triều, hiện tại chính là quét ngang thiên hạ phương nam âm phủ.
Dân tâm hướng tới, thiên tâm hướng tới, thế không thể cản.
Thế lực Đại Tranh điên cuồng mở rộng, thực lực Đại Tranh đã điên cuồng tăng vọt.
Mà Chung Sơn bây giờ cũng không cần bôn ba xung quanh, chỉ cần tọa trấn Xương Kinh như vậy là đủ rồi.
Trận chiến ở Hắc Hải, Diệp Khuynh Thành đột nhiên biến mất.
Diệp Khuynh Thành phát hiện mình xuyên qua một cái thông đạo màu vàng, không ngừng xuyên qua, rốt cục, sau ba ngày, xa xa ánh sáng trắng lóe lên một cái, Diệp Khuynh Thành lại lần nữa xuất hiện ở dưới trời đất.
Thiên tình vân đạm! Diệp Khuynh Thành xuất hiện ở trên một đỉnh núi, trên đầu mặt trời hừng hực, chiếu rọi Diệp Khuynh Thành.
Diệp Khuynh Thành toàn thân đều là vết thương, quần áo lam lũ, tóc rối tung, nhìn qua hết sức chật vật.
Nhìn địa phương lạ lẫm này, Diệp Khuynh Thành hơi hơi dại ra, ngẩng đầu nhìn vàng thái dương trên bầu trời.
Mặt trời? Dương gian?
- Người tới là ai? Dám xông vào cấm địa Trường Sinh Giới?
Cách đó không xa bỗng nhiên có một đám tu giả vây lại, trường kiếm chỉ thẳng Diệp Khuynh Thành.
- Trường Sinh Giới?
Diệp Khuynh Thành có chút chết lặng nhìn về phía trước đám tu giả trước mặt.
- Còn không mau xưng tên ra, ngươi là người phương nào? Dám tiến vào Trường Sinh Giới?
Một gã tu giả cầm đầu cả giận nói.
Nhìn đám người trước mặt, Diệp Khuynh Thành cười khổ, nụ cười thống khổ.
- Ngươi là ai? Còn không mau xưng tên ra?
Diệp Khuynh Thành nhìn mọi người, lắc đầu nói:
- Thay ta bẩm báo Thần Nha Đạo Quân, tội đồ Trường Sinh Giới, Diệp Khuynh Thành cầu kiến!
- Tội đồ Trường Sinh Giới?
- Diệp Khuynh Thành?
- Chưa nghe qua? Diệp Khuynh Thành? Diệp Khuynh Thành gì?
- Đại sư huynh, hỏi lại nói sau, việc này có chút kỳ quái!
“Ân!”
........................
Một tháng sau, trong một tòa đại điện Trường Sinh Giới.
Bên trong có Thần Nha Đạo Quân còn có Diệp Khuynh Thành đã tắm rửa qua!
- Giới chủ!
Diệp Khuynh Thành có chút hổ thẹn nói.
- Ngươi sử dụng Hộ Mệnh Chú Phù của Chú Yêu Sư đi lên dương gian?
Thần Nha Đạo Quân trầm giọng hỏi.
- Vâng, lần này, là ta sai, mới khiến cho Bất Lão Giới toàn quân bị diệt!
Diệp Khuynh Thành đầy mặt hổ thẹn nói.
- Quên đi, đây không phải tất cả là ngươi sai!
Thần Nha Đạo Quân lắc đầu.
- Nhưng......!
- Tổ sư đã đem ngươi giao cho ta xử trí, ta nói quên đi thì quên đi, về sau, ngươi lập công chuộc tội đi!
Thần Nha Đạo Quân thản nhiên nói.
- Vâng!
Diệp Khuynh Thành lập tức đáp.
- Tuy nói lần này ngươi đánh mất Bất Lão Giới, nhưng mà trong Trường Sinh Giới, vẫn là kiếm đạo của ngươi là cao nhất, Lục Tiên Kiếm bị mất, tổ sư vô cùng tức giận, tuy nhiên, ta đã quyết định, đem Tuyệt Tiên Kiếm tạm thời cho ngươi mượn.
Thần Nha Đạo Quân nói.
- Tạ ơn Giới chủ, Khuynh Thành nhất định không phụ ơn của Giới chủ!
Diệp Khuynh Thành cung kính tiếp nhận Tuyệt Tiên Kiếm.
Thần Nha Đạo Quân gật gật đầu nhìn về phía Diệp Khuynh Thành, Thần Nha Đạo Quân cũng vô cùng rõ ràng thực lực của Diệp Khuynh Thành, Diệp Khuynh Thành đánh mất Bất Lão Giới, lại đánh mất Lục Tiên Kiếm, tội này ngập trời, nhưng mà Thần Nha Đạo Quân cũng là một người hiểu được cách dùng người, phạt Diệp Khuynh Thành không bằng ban ơn cho hắn, âm phủ Bất Lão Giới đã mất, dương gian Trường Sinh Giới lại mạnh hơn một chút.
- Giới chủ, không ngờ Chung Sơn có thể xuyên qua hai giới, còn có quái thú kia, quái thú kia thật sự nuốt mất Lục Tiên Kiếm sao?
Diệp Khuynh Thành nhíu mày hỏi.
- Tổ sư sẽ không sai, Lục Tiên Kiếm đã không còn, đã hoàn toàn triệt để không còn, Tru Tiên Kiếm Trận, từ nay về sau trở thành truyền thuyết, quái vật kia rất cổ quái, ngay cả phụ đao Trảm Tiên Phi Đao của ta cũng bị nó nuốt mất hai thanh!
Thần Nha Đạo Quân nhíu mày nói.
- Đại Tranh, Giới chủ, Đại Tranh này đã cùng Trường Sinh Giới ta mấy lần là địch sao?
Diệp Khuynh Thành nhíu mày nói.
- Ừ, lần này, Bất Lão Giới là Đại lễ Chung Sơn đưa cho ta.
Thần Nha Đạo Quân lạnh lùng nói.
- Lần trước?
- Không sai, đúng là lần trước vây công Lăng Tiêu Thiên Đình, lúc này mới không bao lâu, hắn đã ra tay, chắt mất một cánh tay của Trường Sinh Giới ta, người này rất độc ác, rất độc ác!
Thần Nha Đạo Quân lạnh giọng nói.
- Đại Tranh Đế triều mới tới âm phủ, có phải bây giờ Lăng Tiêu Thiên Đình bỏ không hay không?
Diệp Khuynh Thành ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Không biết, việc này vô cùng quỷ dị, Lăng Tiêu Thiên Đình ta luôn luôn phái người nhìn chằm chằm, nhưng mà lúc này, trong Lăng Tiêu Thiên Đình tất cả đều bình thường, ngay cả lâm triều cũng đều bình thường như cũ, ta đã phái người đi trước điều tra, đợi trở về đã!
Thần Nha Đạo Quân nhíu mày nói.
- Vâng!
......
Lăng Tiêu Thiên Đình.
Chung Sơn đối mặt với sứ giả Trường Sinh Giới.
- Tốt lắm, ngươi có thể đi rồi!
Chung Sơn cũng không có hắn một chút sắc màu hòa nhã.
- Vâng, làm phiền Chung Sơn Đại đế rồi!
Tên sứ giả kia cung kính thi lễ, lui ra ngoài, cũng có người tiễn ra khỏi Nam Thiên Môn.
Đợi sứ giả Trường Sinh Giới rời đi, Chung Sơn mới nhìn vào một góc đại điện. Góc đại điện không có một bóng người, nhưng mà Chung Sơn lại quỷ dị nhìn về hướng kia, hình như nơi đó có một anh bạn tốt vậy.
- Huyễn Cơ, mấy ngày nay đa tạ ngươi!
Chung Sơn cười nói.
Huyễn Cơ, nữ nhân của Bách Thế Động Thiên có thể chế tạo hư ảnh Thiên Ma.
- Chuyện nhỏ, không phải là chế tạo một ít ảo cảnh sao, ta còn chưa dùng Thiên Ma đâu, tuy nhiên, bây giờ ta lại phát hiện, ta chẳng những có thể chế tạo Thiên Ma sơ cấp, có lẽ có thể chế tạo Thiên Ma trung cấp!
Huyễn Cơ hưng phấn nói.
- Ồ!
Chung Sơn nhãn tình sáng lên.
- Ách, còn thiếu chút nữa, tuy nhiên chắc là rất nhanh!
Huyễn Cơ cười nói.
- Vậy ngươi tiếp tục cố gắng!
Chung Sơn cổ vũ nói.
- Đó là đương nhiên, không mất bao lâu đâu!
Huyễn Cơ tự tin nói.
- Thiên U lập tức vào Bách Thế Động Thiên, cẩn thận một chút!
Chung Sơn nhấn mạnh nói.
- Ta biết, nàng là hoàng hậu ngươi a, ta đương nhiên sẽ cẩn thận, yên tâm, đã chuẩn bị đầy đủ cho nhân vật chính của ngươi.
Huyễn Cơ cười nói.
Hai ngày sau, trước Bách Thế Động Thiên, Cổ Thiên U muốn đi vào Bách Thế Động Thiên, Chung Sơn đưa tiễn tới trước cửa động.
- Chung Sơn, Tổ Thần thú kia cuối cùng đi đâu vậy?
Cổ Thiên U có chút đáng tiếc.
Bộ dạng Tổ Thần thú thật sự quá đáng yêu, lúc ở âm phủ Xương Kinh, Cổ Thiên U cũng luôn muốn ôm nó.
- Nó đi tìm Niệm Du Du, trước khi diễn ra Hắc Hải đấu cược, nó cũng đã báo mộng cho ta rồi!
Chung Sơn nói.
- Úc, vậy nó có thể có nguy hiểm hay không?
Cổ Thiên U vẫn có chút lo lắng hỏi.
- Yên tâm đi, cho dù Thiên Cực Cảnh muốn bắt nó thì cũng không có khả năng, bằng không Diệp Khuynh Thành còn phải dùng Vạn Tượng Kính Tháp vây bắt sao? Nó khẳng định sẽ không sao!
- Nhưng...!
Cổ Thiên U vẫn có chút không nỡ.
- Chờ sau này, nếu như có cơ hội, ta cho ngươi một Thần Thú đáng yêu giống như Tổ Thần thú!
Chung Sơn cười nói.
- Được rồi!
Cổ Thiên U bị Chung Sơn nhìn thấu tâm tư, không khỏi đỏ mặt lên.
- - -
Đại Tần Thiên triều, Hàm Dương thánh đô! Trong triều đình.
Doanh nhìn chúng thần trước mặt, Lý Tư bước ra khỏi hàng.
- Khởi bẩm Thánh thượng, Lục Tiên Kiếm ở âm phủ bị Chung Sơn chiếm mất, cho nên lão già Trường Sinh Giới mới tức giận xông lên tận trời.
Lý Tư khom người nói.
- Ồ?
- Đại Tranh Đế triều, đã sớm có được năng lực xuyên qua hai giới, âm phủ cũng có một Đại Tranh Đế triều, trước đó không lâu, âm phủ Đại Tranh, dưới Chung Sơn bố cục, làm một đại sự tình long trời lở đất, chấn động thiên hạ âm phủ!
Lý Tư cung kính nói.
- Ồ?
- Đây là bắt nguồn từ một trận Hắc Hải đấu cược, Chung Sơn và Khuynh Thành của Bất Lão Giới Diệp ước hẹn Hắc Hải đấu cược, mà trong đó kéo theo Thiên gia, thế lực ba bên đều có tính toán, ba bên đánh cờ, cuối cùng Đại Tranh thu được đại thắng!
Lý Tư nói.
Doanh ngồi ở trên ngai vàng, lẳng lặng nghe.
- Chung Sơn diệt Bất Lão Giới, đoạt Lục Tiên Kiếm, đả thương Côn Bằng, đánh bại Thiên gia, có thể nói là trong lúc nhất thời là nhân vật phong vân đứng đầu âm phủ, sự tình cụ thể...............!
Lý Tư cung kính đem sự tình cụ thể nói cho Doanh biết.
Rất là toàn diện, không chém một tia, cũng là Lý Tư có bổn sự thông thiên, người âm phủ tìm hiểu chuyện dương gian rất dễ, mà dương gian rất khó biết việc âm phủ, nhưng mà Lý Tư lại quỷ dị hiểu rõ toàn bộ. Phảng phất như Lý Tư tự mình đi xuống âm phủ một chuyến vậy.
- Tốt, tốt, một trận 1 đá ném 6 chim, hảo một cái Chung Sơn!
Lữ Bất Vi mày hơi hơi nhíu lại.
- Thánh thượng, Đại Tranh càng ngày càng lớn mạnh, Chung Sơn này quả nhiên như Thánh thượng nhận xét, không giống bình thường!
Lý Tư cũng gật gật đầu nói.
- Thánh thượng, chúng ta nên làm như thế nào?
Lý Tư lại lần nữa hỏi.
Đầu ngón tay Doanh nhẹ nhàng gõ trên long ỷ, trong đầu hình như suy tư về mỗi một sự việc, các triều thần kiên nhẫn chờ, ai cũng không quấy rầy.
Nghĩ nghĩ, khóe miệng Doanh lộ ra nụ cười nhạt nói:
- Có chút ý tứ!
- Thánh thượng?
Lý Tư nghi hoặc hỏi.
- Tọa xem!
Doanh mờ nhạt nói.
Tọa xem hổ đấu? Thánh thượng muốn tọa xem hổ đấu?
- Vâng!
Lý Tư lập tức đáp.
- - - - - oOo- - - - -
/1254
|