Bên ngoài Mai Sơn, đứng đầy tán tu Thần Châu, vốn vô số thế lực, bây giờ đã cơ bản đã gia nhập ba đại vận triều, bởi vậy, tán tu rất nhiều.
Lý Tư đứng một góc, lĩnh mệnh của Doanh, chỉ làm ngươi coi.
Kiếm Ngạo với Chung Sơn trò chuyện với nhau ở Tuyết Mai Đình. Thần Nha Đạo Quân, Diệp Khuynh Thành, Thân Tề Thiên với Cáp Mô Lại hạ xuống đỉnh một tòa núi tuyết.
- Đến rồi, Thần Nha Đạo Quân, Thân Tề Thiên, còn có Cáp Mô Lại, người cuối cùng là ai?
- Không biết, hẳn lại là một đạo quân của Trường Sinh Giới!
- Ồ? Ngươi làm sao biết?
- Chuôi kiếm lưng hắn đeo không phải Tuyệt Tiên Kiếm sao? Lần trước ở Lăng Tiêu Thiên Đình, ta tận mắt nhìn thấy!
- Tuyệt Tiên Kiếm?
- Thân Tề Thiên sao lại cùng người của Trường Sinh Giới ở một chỗ?
- Chẳng lẽ đây là âm mưu nhằm vào Kiếm Ngạo?
..........................
Mọi người nhao nhao nghị luận. Bốn đại cường giả buông xuống, đứng trên đỉnh một tòa núi tuyết xa xa, từ khoảng cách rất xa, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Mai Đình trung tâm thung lũng tuyết.
Nhìn thấy Chung Sơn trong Tuyết Mai Đình.
Bốn đại cường giả đều đồng tử co rụt lại, trong mắt hiện lên một cỗ lệ khí.
Diệp Khuynh Thành, vẻ mặt đầy cừu hận nhìn về phía Chung Sơn, chính là Chung Sơn hại hắn mất Bất Lão Giới, lại ở Hắc Hải mất đi Lục Tiên Kiếm.
Thân Tề Thiên, đây là đối thủ trước giờ của Chung Sơn, tuy rằng Chung Sơn căn bản không cho rằng hắn có tư cách làm đối thủ của mình, nhưng mà Thân Tề Thiên cũng không cho rằng như vậy, Diệp Khuynh Thành bị nuốt Lục Tiên Kiếm, Thân Tề Thiên ngoại trừ ân oán với Đại La Thiên triều ra, Pháp bảo Tử Kim Văn Long Côn kiếp trước cũng bị quái thú của Chung Sơn nuốt mất.
Cáp Mô Lại và Chung Sơn tiếp xúc không nhiều lắm, chỉ có lần trước ở Lăng Tiêu Thiên Đình, bị Chung Sơn đánh cho đại bại, bị bại cực kỳ thê thảm, mà quan trọng hơn là Nô Thanh Huệ mà Cáp Mô Lại luôn cho rằng chỉ có mình mới độc chiếm nàng, cũng bị Chung Sơn giam giữ ở Lăng Tiêu Thiên Đình. Hình như với Chung Sơn mối hận phá gia đoạt thê vậy.
Về phần Thần Nha Đạo Quân, vậy càng không cần phải nói, từ cái nhìn đại cục Trường Sinh Giới mà ra, Chung Sơn chính là đại địch đứng đầu Trường Sinh Giới.
Bốn đại cường giả, đều muốn bầm thây Chung Sơn vạn đoạn, nhưng mà giờ phút này cảnh này, bốn người chỉ có thể tạm thời áp chế hung giận trong lòng.
Lần này, bốn người bọn họ có mục tiêu khác.
Người này chính là người ngồi đối diện ẩm tửu cùng Chung Sơn - Kiếm Ngạo.
U Minh Thiên Thiên chủ, Kiếm Ngạo!
U Minh Thiên, một trong bốn đại Thánh địa, kế thừa mấy vạn năm, là một nơi cực kỳ kỳ quái, Thánh địa này, nội tình không sâu, không, mấy vạn năm nội tình cũng sâu, nhưng Thiên chủ, mỗi một đời chỉ có một người.
Nhưng mà Thiên chủ này, thực lực của hắn không qua bao lâu lại tuyệt đối đạt tới cấp bậc đỉnh phong củaThần Châu, mỗi đời đều như thế.
Loại Thiên chủ đỉnh phong cường thế này, khiến cho rất nhiều người trên Thần Châu đều vô cùng khó hiểu, vì sao mỗi đời Thiên chủ bọn họ đều mạnh như vậy? Thế hệ trên là thiên hạ đệ nhất Trận Pháp Đại sư. Mà thế hệ này, nghe đồn là thiên hạ đệ nhất Kiếm tu chuyển thế.
Mọi người không rõ, nhưng mà đám người Thần Nha Đạo Quân lại biết một ít, bởi vì giết chóc của U Minh Thiên.
Đây là một cái Thánh địa không sợ chết, rất nhiều người bên trong đều là kẻ vô cùng hung tàn, không chỉ đối với người bên ngoài, đối với người bên trong U Minh Thiên cũng như thế, cá lớn nuốt cá bé, chính sách giết chóc đẫm máu, cho dù khi tuyển ra Thiên chủ Kiếm Ngạo cũng như thế.
Nam Cung Thắng chính là đem một đoàn Ma La, Ma Quân đặt trên một cái trường giết chóc, để cho bọn họ chém giết lẫn nhau, cũng không quản tu vi cảnh giới của bọn họ kém bao nhiêu. Đó là phải giết, giết tới cuối cùng, chỉ có người mạnh nhất mới có thể trở thành Thiên chủ.
Đây là chính sách của U Minh Thiên, cuối cùng đều chết rất nhiều cường giả, lưu lại một người mạnh nhất là đủ rồi.
Phương pháp này Trường Sinh Giới không phải không tâm động, nhưng mà cái giá phải trả kia quá lớn. Bởi vậy, mặc dù chính sách U Minh Thiên mở ra, cũng không có Thánh địa nào dám học, đồng dạng, cũng truyền xuống theo từng thế hệ U Minh Thiên.
Mà giết chóc này, U Minh Thiên đệ tử cũng bị người đời xứng là người Ma đạo. Chỉ có chỗ như vậy, mới có thể nuôi dưỡng ra lượng lớn kẻ đủ hung tàn.
Kiếm Ngạo!
Bốn đại cường giả nhìn về phía Kiếm Ngạo Thiên chủ một thân áo trắng như tuyết kia.
Nhìn Kiếm Ngạo không thấy một chút khí tức thô bạo gì, không biết vì sao, mỗi một đời Thiên chủ đều như thế, cuối cùng đều có thể trở lại nguyên trạng, trước khi thành danh sát ý ngập trời, nhưng mà sau khi trở thành Thiên chủ không bao lâu thì khí tức nội liễm.
Nam Cung Thắng như thế, Kiếm Ngạo trước mắt cũng như thế.
- Thần Nha Đạo Quân? Diệp Khuynh Thành? Quả nhiên lai giả bất thiện
Chung Sơn nhíu mày nói.
Tươi cười, Kiếm Ngạo nói:
- Lai giả bất thiện thì thế nào?
- Có muốn ta giúp ngươi bám trụ ai không?
Chung Sơn hỏi.
- Không cần, hôm nay ngươi chỉ làm người xem là được rồi!
Kiếm Ngạo vô cùng tự tin nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
Hai người đứng dậy, đi ra tiểu đình.
- Kiếm Ngạo! Giết vô tận khỉ vượn tộc ta, ngày hôm nay, chính là ngày chết của ngươi!
Xa xa, Thân Tề Thiên quát lạnh một tiếng.
Kiếm Ngạo ngẩng đầu nhìn bốn người một vòng, nhìn thoáng qua Cáp Mô Lại, rất nhanh chuyển ánh mắt tới trên người Diệp Khuynh Thành, chuôi Tuyệt Tiên Kiếm sau lưng Diệp Khuynh Thành, cũng chỉ có Kiếm Ngạo mới có thể nhìn ra sự kỳ diệu, một loại kiếm ý, một loại kiếm ý khổng lồ bức thẳng lên trời.
- Ông!
Tuyệt Tiên Kiếm rung lên một tiếng.
- Ông...................!
Bên ngoài, bội kiếm của vô số cường giả vây xem không ngờ rung lên theo, hình như dưới một tiếng quân lệnh của Tuyệt Tiên Kiếm, nhao nhao tỏ vẻ thần phục vậy.
Vô số cường giả kinh hãi nắm chặt kiếm của mình, không cho nó tiếp tục run lên.
Mà trước mặt Kiếm Ngạo, cũng đột nhiên nổi lên một cơn gió nhẹ, nhưng mà Chung Sơn ở gần đó lại thấy rõ ràng, đó không phải gió nhẹ, mà là rất nhiều kiếm khí thật nhỏ.
Tuyệt Tiên Kiếm đây là khiêu khích với Kiếm Ngạo?
- Quả nhiên là thanh kiếm tuyệt thế!
Kiếm Ngạo hít sâu một hơi gật gật đầu.
Kiếm Ngạo nhìn thật sâu Tuyệt Tiên Kiếm, lại chuyển ánh mắt tới Thần Nha Đạo Quân. Thần Nha Đạo Quân lưng vẫn đeo hồ lô to như trước, Trảm Tiên Hồ Lô, chỉ là nhiều thêm một chút chấm nhỏ màu sắc sặc sỡ, vô cùng nhỏ.
Cuối cùng, Kiếm Ngạo mới nhìn tới Thân Tề Thiên.
Nhìn Thân Tề Thiên, Kiếm Ngạo tươi cười. Nhẹ nhàng vung tay lên, cách đó không xa một nữ nhân 1 thân áo đỏ bay lại.
- Thân Tề Thiên, ngươi còn nhận ra ta là ai không?
Nữ nhân áo đỏ Kiếm Hồng hơi hưng phấn kêu lên.
Cuộc đuổi giết Thân Tề Thiên vô cùng lừng lẫy, mà giờ phút này, có phụ thân làm chỗ dựa, Kiếm Hồng lập tức biến thành cô bé vênh váo tự đắc, hướng Thân Tề Thiên kêu lên.
- Kiếm Hồng?
Thân Tề Thiên đồng tử co rụt lại nói.
Thân Tề Thiên ánh mắt hiện lên vẻ tức giận, bỗng nhiên phát hiện, dường như sau khi mình gặp lại Kiếm Hồng thì bắt đầu xui xẻo vậy. Một đường đuổi giết! Cho tới hôm nay mình dường như trở thành kẻ cô đơn.
- Kiếm Hồng, đi thôi!
Kiếm Ngạo nói.
- Vâng!
Kiếm Hồng hưng phấn, tay đột nhiên lấy ra một thanh hắc kiếm.
Kiếm Hồng vọt lên tận trời cao, cách không nhìn về phía Thân Tề Thiên xa xa.
- Thân Tề Thiên, đến chịu chết đi!
Kiếm Hồng cao giọng kêu lên.
Kiếm Hồng kêu xong, gần như mọi người đều phát mộng. Người nửa đường giết ra này là ai?
- Đó là Cung chủ Kiếm Thần Cung, Kiếm Hồng, không phải nghe đồn đã bị Thân Tề Thiên giết chết rồi sao?
- Nghe nói là con gái Kiếm Ngạo?
- Nàng sẽ đối chiến Thiên Cực Cảnh Thân Tề Thiên? Có lầm hay không đây?
.....................
Mọi người đối với chuyện Kiếm Hồng khiêu khích Thân Tề Thiên, đều cảm thấy vô cùng khó tin, Kiếm Hồng hoàn dương, đã khiến cho vô số người khó tin. Không thể tưởng được bây giờ không ngờ còn dám khiêu khích Thân Tề Thiên?
Xa xa, bốn đại cường giả đều mày nhướng lên.
Thần Nha Đạo Quân nhìn về phía Kiếm Ngạo nói:
- Kiếm Ngạo Thiên chủ, ngươi xác định cho con gái ngươi xuất chiến? Ngươi không ra tay?
- Đây là chuyện nhà ta, không nhọc Thần Nha Đạo Quân lo lắng!
Kiếm Ngạo thản nhiên nói.
- Ta là người làm chứng, há có thể không liên quan tới ta?
Thần Nha Đạo Quân trầm giọng nói.
- Ta mời ngươi làm chứng sao?
Kiếm Ngạo lộ ra một tia không kiên nhẫn.
Thần Nha Đạo Quân mày nhướng lên, nhưng không tiếp tục nhiều lời.
Thân Tề Thiên nhìn lại Kiếm Ngạo, lại nhìn về Kiếm Hồng trên không trung, lạnh lùng cười nói:
- Ngươi đã muốn tìm chết, vậy đừng trách ta!
Thân Tề Thiên đạp bước mà ra.
Kiếm Hồng cũng bay về phía Thân Tề Thiên, hắc kiếm trong tay vung lên, một đạo kiếm khí thật lớn bắn nhanh về phía Thân Tề Thiên.
Kiếm Hồng, Đế Cực Cảnh, cho dù có hung hãn hơn nưa thì Thân Tề Thiên cũng không sợ, Thân Tề Thiên đã khôi phục thực lực kiếp trước, Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười! Làm sao phải sợ hãi một tu giả Đế Cực Cảnh chứ?
Đại chiến bắt đầu!
Bên ngoài mọi người đều ngừng thở.
Một kiếm này của Kiếm Hồng cũng không phóng xuất ra quá nhiều kiếm khí mà chỉ có một đạo, 1 đạo kiếm khí bắn thẳng về phía Thân Tề Thiên.
Kiếm khí ra khỏi trường kiếm, rồi đột nhiên mở rộng gấp trăm lần.
- Hảo kiếm pháp!
Xa xa Diệp Khuynh Thành tán thưởng nói.
Bên cạnh Chung Sơn, Kiếm Ngạo nhẹ nhàng nhỏ giọng nói:
- Lớn!
- Thình thịch...................!
Kiếm Hồng chém ra chuôi kiếm khí này, rồi đột nhiên mở rộng 10 vạn lần!
Như một tòa thiên địa chi phong, đột nhiên nhằm về phía Thân Tề Thiên đang muốn vỗ đến.
Biến hóa quá nhanh, đột nhiên mở rộng 10 vạn lần, giống như đối mặt với một mũi tên. Lúc mũi tên kia bay tới gần, rồi đột nhiên hóa thành một tòa núi cao. Mũi tên? Núi cao? Còn cùng cấp sao?
4 phía vô số người vây xem há to miệng, hai mắt trợn tròn.
Chuẩn bị một chưởng chụp tan kiếm khí, Thân Tề Thiên cũng toàn thân phát lạnh, kinh hãi nhanh chóng né tránh.
Thân Tề Thiên vừa né tránh, kiếm khí mở rộng 10 vạn lần kia, ầm ầm bắn về phía Thần Nha Đạo Quân.
Ba đại cường giả nhanh chóng tản ra.
- Oanh...................!
Vốn ngọn núi bốn đại cường giả mới đứng nổ thành mảnh vụn.
1 đạo kiếm khí mênh mông, đây là Đế Cực Cảnh có khả năng chém ra được sao?
Thân Tề Thiên vô cùng kinh ngạc, mà Kiếm Hồng lại quay đầu nhìn về phía Kiếm Ngạo phía dưới.
Nhìn thấy phụ thân tươi cười, trên mặt Kiếm Hồng ửng hồng và hưng phấn.
Ánh mắt khóa chặt đối thủ, hắc kiếm trong tay lại lần nữa chém về phía Thân Tề Thiên, tuy rằng Kiếm Hồng không bằng Kiếm Ngạo, nhưng mà là một cao thủ kiếm đạo, dưới kiếm thế cường đại, bốn phương tám hướng bầu trời đều lộ ra vô tận kiếm khí, vô số kiếm khí đột nhiên bao quanh thân thể Kiếm Hồng.
Những kiếm khí này không chỉ công kích đối thủ, còn làm thành một cái lồng phòng hộ cho Kiếm Hồng, Kiếm tu tốc độ nhanh, nên cho dù cường giả có nhanh hơn, nhưng chỉ cần cường giả va chạm vào kiếm khí bốn phía, Kiếm Hồng có thể cảm giác được, phát ra kiếm thế còn nhanh hơn, mắt thường không thể thấy.
Kiếm Hồng đắc thế không buông tha người, một kiếm lại một kiếm nhanh chóng đâm tới Thân Tề Thiên, mà giờ khắc này, mỗi một đạo kiếm khí chủ sát của Kiếm Hồng, đều cùng mở rộng gấp 10 vạn lần, kiếm đạo cường thế ngập trời, kéo không gian xung quanh điên cuồng rung chuyển.
- - - - - oOo- - - - -
Lý Tư đứng một góc, lĩnh mệnh của Doanh, chỉ làm ngươi coi.
Kiếm Ngạo với Chung Sơn trò chuyện với nhau ở Tuyết Mai Đình. Thần Nha Đạo Quân, Diệp Khuynh Thành, Thân Tề Thiên với Cáp Mô Lại hạ xuống đỉnh một tòa núi tuyết.
- Đến rồi, Thần Nha Đạo Quân, Thân Tề Thiên, còn có Cáp Mô Lại, người cuối cùng là ai?
- Không biết, hẳn lại là một đạo quân của Trường Sinh Giới!
- Ồ? Ngươi làm sao biết?
- Chuôi kiếm lưng hắn đeo không phải Tuyệt Tiên Kiếm sao? Lần trước ở Lăng Tiêu Thiên Đình, ta tận mắt nhìn thấy!
- Tuyệt Tiên Kiếm?
- Thân Tề Thiên sao lại cùng người của Trường Sinh Giới ở một chỗ?
- Chẳng lẽ đây là âm mưu nhằm vào Kiếm Ngạo?
..........................
Mọi người nhao nhao nghị luận. Bốn đại cường giả buông xuống, đứng trên đỉnh một tòa núi tuyết xa xa, từ khoảng cách rất xa, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Mai Đình trung tâm thung lũng tuyết.
Nhìn thấy Chung Sơn trong Tuyết Mai Đình.
Bốn đại cường giả đều đồng tử co rụt lại, trong mắt hiện lên một cỗ lệ khí.
Diệp Khuynh Thành, vẻ mặt đầy cừu hận nhìn về phía Chung Sơn, chính là Chung Sơn hại hắn mất Bất Lão Giới, lại ở Hắc Hải mất đi Lục Tiên Kiếm.
Thân Tề Thiên, đây là đối thủ trước giờ của Chung Sơn, tuy rằng Chung Sơn căn bản không cho rằng hắn có tư cách làm đối thủ của mình, nhưng mà Thân Tề Thiên cũng không cho rằng như vậy, Diệp Khuynh Thành bị nuốt Lục Tiên Kiếm, Thân Tề Thiên ngoại trừ ân oán với Đại La Thiên triều ra, Pháp bảo Tử Kim Văn Long Côn kiếp trước cũng bị quái thú của Chung Sơn nuốt mất.
Cáp Mô Lại và Chung Sơn tiếp xúc không nhiều lắm, chỉ có lần trước ở Lăng Tiêu Thiên Đình, bị Chung Sơn đánh cho đại bại, bị bại cực kỳ thê thảm, mà quan trọng hơn là Nô Thanh Huệ mà Cáp Mô Lại luôn cho rằng chỉ có mình mới độc chiếm nàng, cũng bị Chung Sơn giam giữ ở Lăng Tiêu Thiên Đình. Hình như với Chung Sơn mối hận phá gia đoạt thê vậy.
Về phần Thần Nha Đạo Quân, vậy càng không cần phải nói, từ cái nhìn đại cục Trường Sinh Giới mà ra, Chung Sơn chính là đại địch đứng đầu Trường Sinh Giới.
Bốn đại cường giả, đều muốn bầm thây Chung Sơn vạn đoạn, nhưng mà giờ phút này cảnh này, bốn người chỉ có thể tạm thời áp chế hung giận trong lòng.
Lần này, bốn người bọn họ có mục tiêu khác.
Người này chính là người ngồi đối diện ẩm tửu cùng Chung Sơn - Kiếm Ngạo.
U Minh Thiên Thiên chủ, Kiếm Ngạo!
U Minh Thiên, một trong bốn đại Thánh địa, kế thừa mấy vạn năm, là một nơi cực kỳ kỳ quái, Thánh địa này, nội tình không sâu, không, mấy vạn năm nội tình cũng sâu, nhưng Thiên chủ, mỗi một đời chỉ có một người.
Nhưng mà Thiên chủ này, thực lực của hắn không qua bao lâu lại tuyệt đối đạt tới cấp bậc đỉnh phong củaThần Châu, mỗi đời đều như thế.
Loại Thiên chủ đỉnh phong cường thế này, khiến cho rất nhiều người trên Thần Châu đều vô cùng khó hiểu, vì sao mỗi đời Thiên chủ bọn họ đều mạnh như vậy? Thế hệ trên là thiên hạ đệ nhất Trận Pháp Đại sư. Mà thế hệ này, nghe đồn là thiên hạ đệ nhất Kiếm tu chuyển thế.
Mọi người không rõ, nhưng mà đám người Thần Nha Đạo Quân lại biết một ít, bởi vì giết chóc của U Minh Thiên.
Đây là một cái Thánh địa không sợ chết, rất nhiều người bên trong đều là kẻ vô cùng hung tàn, không chỉ đối với người bên ngoài, đối với người bên trong U Minh Thiên cũng như thế, cá lớn nuốt cá bé, chính sách giết chóc đẫm máu, cho dù khi tuyển ra Thiên chủ Kiếm Ngạo cũng như thế.
Nam Cung Thắng chính là đem một đoàn Ma La, Ma Quân đặt trên một cái trường giết chóc, để cho bọn họ chém giết lẫn nhau, cũng không quản tu vi cảnh giới của bọn họ kém bao nhiêu. Đó là phải giết, giết tới cuối cùng, chỉ có người mạnh nhất mới có thể trở thành Thiên chủ.
Đây là chính sách của U Minh Thiên, cuối cùng đều chết rất nhiều cường giả, lưu lại một người mạnh nhất là đủ rồi.
Phương pháp này Trường Sinh Giới không phải không tâm động, nhưng mà cái giá phải trả kia quá lớn. Bởi vậy, mặc dù chính sách U Minh Thiên mở ra, cũng không có Thánh địa nào dám học, đồng dạng, cũng truyền xuống theo từng thế hệ U Minh Thiên.
Mà giết chóc này, U Minh Thiên đệ tử cũng bị người đời xứng là người Ma đạo. Chỉ có chỗ như vậy, mới có thể nuôi dưỡng ra lượng lớn kẻ đủ hung tàn.
Kiếm Ngạo!
Bốn đại cường giả nhìn về phía Kiếm Ngạo Thiên chủ một thân áo trắng như tuyết kia.
Nhìn Kiếm Ngạo không thấy một chút khí tức thô bạo gì, không biết vì sao, mỗi một đời Thiên chủ đều như thế, cuối cùng đều có thể trở lại nguyên trạng, trước khi thành danh sát ý ngập trời, nhưng mà sau khi trở thành Thiên chủ không bao lâu thì khí tức nội liễm.
Nam Cung Thắng như thế, Kiếm Ngạo trước mắt cũng như thế.
- Thần Nha Đạo Quân? Diệp Khuynh Thành? Quả nhiên lai giả bất thiện
Chung Sơn nhíu mày nói.
Tươi cười, Kiếm Ngạo nói:
- Lai giả bất thiện thì thế nào?
- Có muốn ta giúp ngươi bám trụ ai không?
Chung Sơn hỏi.
- Không cần, hôm nay ngươi chỉ làm người xem là được rồi!
Kiếm Ngạo vô cùng tự tin nói.
- Ừ!
Chung Sơn gật gật đầu.
Hai người đứng dậy, đi ra tiểu đình.
- Kiếm Ngạo! Giết vô tận khỉ vượn tộc ta, ngày hôm nay, chính là ngày chết của ngươi!
Xa xa, Thân Tề Thiên quát lạnh một tiếng.
Kiếm Ngạo ngẩng đầu nhìn bốn người một vòng, nhìn thoáng qua Cáp Mô Lại, rất nhanh chuyển ánh mắt tới trên người Diệp Khuynh Thành, chuôi Tuyệt Tiên Kiếm sau lưng Diệp Khuynh Thành, cũng chỉ có Kiếm Ngạo mới có thể nhìn ra sự kỳ diệu, một loại kiếm ý, một loại kiếm ý khổng lồ bức thẳng lên trời.
- Ông!
Tuyệt Tiên Kiếm rung lên một tiếng.
- Ông...................!
Bên ngoài, bội kiếm của vô số cường giả vây xem không ngờ rung lên theo, hình như dưới một tiếng quân lệnh của Tuyệt Tiên Kiếm, nhao nhao tỏ vẻ thần phục vậy.
Vô số cường giả kinh hãi nắm chặt kiếm của mình, không cho nó tiếp tục run lên.
Mà trước mặt Kiếm Ngạo, cũng đột nhiên nổi lên một cơn gió nhẹ, nhưng mà Chung Sơn ở gần đó lại thấy rõ ràng, đó không phải gió nhẹ, mà là rất nhiều kiếm khí thật nhỏ.
Tuyệt Tiên Kiếm đây là khiêu khích với Kiếm Ngạo?
- Quả nhiên là thanh kiếm tuyệt thế!
Kiếm Ngạo hít sâu một hơi gật gật đầu.
Kiếm Ngạo nhìn thật sâu Tuyệt Tiên Kiếm, lại chuyển ánh mắt tới Thần Nha Đạo Quân. Thần Nha Đạo Quân lưng vẫn đeo hồ lô to như trước, Trảm Tiên Hồ Lô, chỉ là nhiều thêm một chút chấm nhỏ màu sắc sặc sỡ, vô cùng nhỏ.
Cuối cùng, Kiếm Ngạo mới nhìn tới Thân Tề Thiên.
Nhìn Thân Tề Thiên, Kiếm Ngạo tươi cười. Nhẹ nhàng vung tay lên, cách đó không xa một nữ nhân 1 thân áo đỏ bay lại.
- Thân Tề Thiên, ngươi còn nhận ra ta là ai không?
Nữ nhân áo đỏ Kiếm Hồng hơi hưng phấn kêu lên.
Cuộc đuổi giết Thân Tề Thiên vô cùng lừng lẫy, mà giờ phút này, có phụ thân làm chỗ dựa, Kiếm Hồng lập tức biến thành cô bé vênh váo tự đắc, hướng Thân Tề Thiên kêu lên.
- Kiếm Hồng?
Thân Tề Thiên đồng tử co rụt lại nói.
Thân Tề Thiên ánh mắt hiện lên vẻ tức giận, bỗng nhiên phát hiện, dường như sau khi mình gặp lại Kiếm Hồng thì bắt đầu xui xẻo vậy. Một đường đuổi giết! Cho tới hôm nay mình dường như trở thành kẻ cô đơn.
- Kiếm Hồng, đi thôi!
Kiếm Ngạo nói.
- Vâng!
Kiếm Hồng hưng phấn, tay đột nhiên lấy ra một thanh hắc kiếm.
Kiếm Hồng vọt lên tận trời cao, cách không nhìn về phía Thân Tề Thiên xa xa.
- Thân Tề Thiên, đến chịu chết đi!
Kiếm Hồng cao giọng kêu lên.
Kiếm Hồng kêu xong, gần như mọi người đều phát mộng. Người nửa đường giết ra này là ai?
- Đó là Cung chủ Kiếm Thần Cung, Kiếm Hồng, không phải nghe đồn đã bị Thân Tề Thiên giết chết rồi sao?
- Nghe nói là con gái Kiếm Ngạo?
- Nàng sẽ đối chiến Thiên Cực Cảnh Thân Tề Thiên? Có lầm hay không đây?
.....................
Mọi người đối với chuyện Kiếm Hồng khiêu khích Thân Tề Thiên, đều cảm thấy vô cùng khó tin, Kiếm Hồng hoàn dương, đã khiến cho vô số người khó tin. Không thể tưởng được bây giờ không ngờ còn dám khiêu khích Thân Tề Thiên?
Xa xa, bốn đại cường giả đều mày nhướng lên.
Thần Nha Đạo Quân nhìn về phía Kiếm Ngạo nói:
- Kiếm Ngạo Thiên chủ, ngươi xác định cho con gái ngươi xuất chiến? Ngươi không ra tay?
- Đây là chuyện nhà ta, không nhọc Thần Nha Đạo Quân lo lắng!
Kiếm Ngạo thản nhiên nói.
- Ta là người làm chứng, há có thể không liên quan tới ta?
Thần Nha Đạo Quân trầm giọng nói.
- Ta mời ngươi làm chứng sao?
Kiếm Ngạo lộ ra một tia không kiên nhẫn.
Thần Nha Đạo Quân mày nhướng lên, nhưng không tiếp tục nhiều lời.
Thân Tề Thiên nhìn lại Kiếm Ngạo, lại nhìn về Kiếm Hồng trên không trung, lạnh lùng cười nói:
- Ngươi đã muốn tìm chết, vậy đừng trách ta!
Thân Tề Thiên đạp bước mà ra.
Kiếm Hồng cũng bay về phía Thân Tề Thiên, hắc kiếm trong tay vung lên, một đạo kiếm khí thật lớn bắn nhanh về phía Thân Tề Thiên.
Kiếm Hồng, Đế Cực Cảnh, cho dù có hung hãn hơn nưa thì Thân Tề Thiên cũng không sợ, Thân Tề Thiên đã khôi phục thực lực kiếp trước, Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười! Làm sao phải sợ hãi một tu giả Đế Cực Cảnh chứ?
Đại chiến bắt đầu!
Bên ngoài mọi người đều ngừng thở.
Một kiếm này của Kiếm Hồng cũng không phóng xuất ra quá nhiều kiếm khí mà chỉ có một đạo, 1 đạo kiếm khí bắn thẳng về phía Thân Tề Thiên.
Kiếm khí ra khỏi trường kiếm, rồi đột nhiên mở rộng gấp trăm lần.
- Hảo kiếm pháp!
Xa xa Diệp Khuynh Thành tán thưởng nói.
Bên cạnh Chung Sơn, Kiếm Ngạo nhẹ nhàng nhỏ giọng nói:
- Lớn!
- Thình thịch...................!
Kiếm Hồng chém ra chuôi kiếm khí này, rồi đột nhiên mở rộng 10 vạn lần!
Như một tòa thiên địa chi phong, đột nhiên nhằm về phía Thân Tề Thiên đang muốn vỗ đến.
Biến hóa quá nhanh, đột nhiên mở rộng 10 vạn lần, giống như đối mặt với một mũi tên. Lúc mũi tên kia bay tới gần, rồi đột nhiên hóa thành một tòa núi cao. Mũi tên? Núi cao? Còn cùng cấp sao?
4 phía vô số người vây xem há to miệng, hai mắt trợn tròn.
Chuẩn bị một chưởng chụp tan kiếm khí, Thân Tề Thiên cũng toàn thân phát lạnh, kinh hãi nhanh chóng né tránh.
Thân Tề Thiên vừa né tránh, kiếm khí mở rộng 10 vạn lần kia, ầm ầm bắn về phía Thần Nha Đạo Quân.
Ba đại cường giả nhanh chóng tản ra.
- Oanh...................!
Vốn ngọn núi bốn đại cường giả mới đứng nổ thành mảnh vụn.
1 đạo kiếm khí mênh mông, đây là Đế Cực Cảnh có khả năng chém ra được sao?
Thân Tề Thiên vô cùng kinh ngạc, mà Kiếm Hồng lại quay đầu nhìn về phía Kiếm Ngạo phía dưới.
Nhìn thấy phụ thân tươi cười, trên mặt Kiếm Hồng ửng hồng và hưng phấn.
Ánh mắt khóa chặt đối thủ, hắc kiếm trong tay lại lần nữa chém về phía Thân Tề Thiên, tuy rằng Kiếm Hồng không bằng Kiếm Ngạo, nhưng mà là một cao thủ kiếm đạo, dưới kiếm thế cường đại, bốn phương tám hướng bầu trời đều lộ ra vô tận kiếm khí, vô số kiếm khí đột nhiên bao quanh thân thể Kiếm Hồng.
Những kiếm khí này không chỉ công kích đối thủ, còn làm thành một cái lồng phòng hộ cho Kiếm Hồng, Kiếm tu tốc độ nhanh, nên cho dù cường giả có nhanh hơn, nhưng chỉ cần cường giả va chạm vào kiếm khí bốn phía, Kiếm Hồng có thể cảm giác được, phát ra kiếm thế còn nhanh hơn, mắt thường không thể thấy.
Kiếm Hồng đắc thế không buông tha người, một kiếm lại một kiếm nhanh chóng đâm tới Thân Tề Thiên, mà giờ khắc này, mỗi một đạo kiếm khí chủ sát của Kiếm Hồng, đều cùng mở rộng gấp 10 vạn lần, kiếm đạo cường thế ngập trời, kéo không gian xung quanh điên cuồng rung chuyển.
- - - - - oOo- - - - -
/1254
|