TÙ SỦNG: ANH RỂ CÓ ĐỘC

Chương 48 - Chương 47

/99


Trong lúc đó cô giống như hóa thân thành con nhím, dựng thẳng những cái gai sắc nhọn ở trên người lên, nghiêm túc chờ đợi đồng thời cũng rất sợ hãi bị xâm phạm dù chỉ một chút.

Cửa thang máy khép lại, Quan Hân tiện tay nhấn tầng lầu sau đó quay đầu lại nhìn Giang Hạ Sơ: Lầu ba mươi bốn, nơi đó là văn phòng luật sư, Giang tiểu thư có tranh chấp gì liên quan đến luật pháp sao?

Tranh chấp ư, không đến mức như vậy. Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, không đáng nhắc đến. Giang Hạ Sơ trả lời hời hợt, lúc ngẩng đầu lên thì cô nhìn thấy ảnh ngược đôi mắt Tả Thành trên cửa kính. Nó giống như một vòng xoáy mãnh liệt nhưng cô lại chỉ là làm như không thấy.

Chuyên nhỏ không đáng nhắc đến trong miệng Giang Hạ Sơ lại được Tả Thành đặt trong tâm khảm.

Nhìn thấy Giang Hạ Sơ lạnh nhạt, nói qua loa cho xong chuyện thì Quan Hân hơi kinh ngạc: Thật xin lỗi, Giang tiểu thư. Sau đó mỉm cười nhàn nhạt: “Không biết hôm nay tôi bị làm sao nữa.

Giang Hạ Sơ không nói, chỉ cúi đầu: Tả Thành. . . . . . Luôn luôn làm cho cô muốn chạy trốn, nếu như có thể, thì vĩnh viễn không gặp lại nhau nữa có được hay không? Giang Hạ Sơ âm thầm cười khổ, cô lại hy vọng xa vời rồi.

Lạnh lùng trong đôi mắt tăm tối của Tả Thành dần dần tản đi, anh tập trung nhìn bóng dáng Giang Hạ Sơ, i mê như thế khiến anh không thể tự kềm chế được. Ai cũng bảo Tả Thành là anh túc nhưng không có ai biết anh túc thật sự lại là Giang Hạ Sơ, là cô gái mà Tả Thành muốn chấm dứt sự nhớ nhung nhưng không thể nào làm được.

Trong không gian khoảng hai mét vuông bị bit kín, hình như không khí có vẻ cực kì ít ỏi làm cho người ta hít thở không thông.

Tin —— Cửa thang máy mở ra rất đúng thời điểm.

Giang Hạ Sơ vội vàng đi ra khỏi thang máy. Áo cô lướt qua tay phải của anh. Mặc dù không có vẻ chật vật, bước chân rất thong dong, tuy nhiên nó không thể phủ nhận được việc cô đang chạy trốn.

Tin——

Thang máy dần dần khép lại thì bóng dáng kia trong đôi mắt củaTả Thành càng ngày càng nhỏ, đột nhiên anh hơi hoảng hốt nhưng sau nhưng đó lập tức trở về trạng thái lạnh lẽo, không còn bất kì gì nữa, chỉ còn lại nhiệt độ trên tay phải tuy lạnh lẽo nhưng lại làm cho anh si mê.

Vốn là như vậy, Giang Hạ Sơ không thể chờ đợi, cô luôn muốn thoát khỏi tầm mắt của anh, sau đó chính là tĩnh mịch, yên lặng.

Không khí trong thang máy làm cho mọi người đông cứng, không biết nói gì, thứ phát thanh viên am hiểu nhất chính là gợi chuyện nhưng lúc này Quan Hân lại cảm thấy ngôn ngư của mình quá nghèo nàn, đến mức không thể nói ra một từ nào cả. Cô buồn cười nghĩ hình như mình cũng không chuyên nghiệp gì cho cam.

Quan Hân đang nghĩ nên nói gì thì lúc ngẩng đầu lên lại trông thấy gò má của Tả Thành, cô có ảo giác hình như nó bị bao phủ bởi một tầng mây đen thật dầy làm cho người ta cảm thấy u ám, phiền muộn, cuối cùng Quan Hân tiếp tục cúi đầu.

Coi như Quan Hân đã hiểu rõ cách thức khi ở chung với Tả Thành, đó chính là im lặng.

Thật sự là kỳ quái, nếu như bị người trong đài nhìn thấy thì chắc chỉ có một giả thiết mà thôi: Tả Thành nuốt lời, Quan Hân bị “thất sủng”.

Không khí thật là loãng, chỉ có mười mấy giâ và mười mấy mét mà tại sao lại lâu như thế, xa như thế.

Cô quen cô ấy sao? Thật lâu sau đột nhiên Tả Thành mở miệng.

Đây là lần đầu tiên Tả Thành chủ động gợi chuyện, đột nhiên

/99

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status