TÙ SỦNG: ANH RỂ CÓ ĐỘC

Chương 49 - Chương 48

/99


Tả Thành này chính là áo cơm cha mẹ của đài Lăng Giang nha, trưởng đài đại nhân hận không thể coi anh như Bồ Tát mà cúng bái đấy, dù trên mặt nói một câu ‘Xấu hổ’, trưởng đài đại nhân cũng chịu đựng nổi, cái này không ngại chết ông ta, liền vội vàng lắc đầu: Không có không có, chúng tôi cũng mới mới vừa chuẩn bị xong, tới rất đúng giờ. Tổng giám đốc Tả có thể tiếp nhận phỏng vấn của đài Lăng Giang chúng tôi thật làm cho tôi thụ sủng nhược kinh đấy, chuyện này đều nhờ hết vào công lao của Quan hân. Trở về ——

Có thể bắt đầu chưa? Tả Thành lời ít mà ý nhiều cắt đứt lời nói của trưởng đài đại nhân.

Éc. . . . . . Thật ra Trưởng đài đại nhân còn muốn nói:

Trở về sẽ khen ngợi một phen, tặng một ít thưởng, phát một bằng chứng nhận gì đó. Dù sao người thân mà, nhất định phải thổi phồng một chút. . . . . .

Chẳng qua trưởng đài đại nhân có tính suy nghĩ nhảy nhót mạnh hơn nữa, cũng chỉ là một câu nói của Tả Thành. Ông ta thao thao bất tuyệt bị một câu nói của Tả Thành làm chết từ trong trứng nước rồi.

Tất cả nhân viên đang làm việc buồn cười, đều quay đầu, khóe miệng co giật. Trưởng đài đại nhân nhanh chóng thị uy, với khí thế của Tổng giám đốc đại nhân, đều là đành nhịn được.

Trưởng đài đại nhân sững sờ vài giây, suy nghĩ thoảng qua thần trí, phản ứng đầu tiên là nhìn mọi người liếc một cái xem thường, phản ứng thứ hai là khúm núm với Tả Thành: Có thể có thể. Tổng giám đốc d/đ/l'q;d Tả có thể vào bên trong nghỉ ngơi một chút, đạo cụ rất nhanh sẽ vào vị trí. Biết vâng lời xong, nhìn về phía trường quay lớn tiếng hét: Bắt đầu, máy số một, máy số hai, phát thanh viên vào vị trí.

Mọi người lắc đầu, lấn thiện sợ ác nha. . . . . . Trên tay không dám sơ sài, miễn cho bị trừ tiền lương.

Từ đầu đến cuối Quan Hân ngược lại như người ngoài cuộc không cần đề cập, đối với trưởng đài đại nhân cô chỉ có thể lau trán.

Thời tiết rất âm u, bước chân bận rộn co quắp, duy chỉ có Tả Thành từ đầu đến cuối đều không thèm để ý tới, chỉ ngồi trên ghế sa lon trong trường quay, mắt lạnh nhìn những đám mây đen ngoài cửa sổ.

Quan Hân giật mình, nhìn gò má khẽ nhếch của Tả Thành, thật sự là một ngày âm u.

Rốt cuộc? Là chuyện gì, là người phương nào có thể khiến cho Tả Thành mây tan mặt trời mọc?

Cà phê trong tay hơi nguội lạnh, toàn bộ ngón tay cô đều bị nóng đỏ. Cô cũng không biết.

Thật lâu sau, khi cô đến gần, nhưng anh hoàn toàn không biết.

Cà phê, trưởng đài đại nhân tự mình dặn dò, nói không thể chậm trễ khách quý đấy.

Quan Hân để ly xuống mặt bàn bằng thủy tinh phát ra tiếng vang, Tả Thành không quay đầu lại. Thật ra thì Quan Hân là cố ý, đúng như cô cố ý cường điệu ‘khách quý’.

Đúng vậy, Tả Thành là khách quý của Lăng Giang, cũng là khách quý của Quan Hân cô.

Trưởng đài đại nhân nói: làm phiền mặt mũi cô, phúc lợi của người thân thật

/99

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status