Chương 6:
Cô ấy trở lại trường với tấm séc năm trăm vạn có thể giúp cô ấy thoát khỏi những kẻ cho vay nặng lãi.
Cô lập tức triển khai tìm hiểu nhân vật mục tiêu.
Lục Khải Nhan cho cô không nhiều thời gian, chỉ đáp ứng cho thời gian một tháng, nếu như cô không làm được, sẽ có những người khác đến thay thế.
Cô nằm ở trên giường, nhớ tới Lục Khải Nhan giải thích vì sao chọn cô - “Vì anh ta ở trong xe lặng nhìn cô vài phút, còn để cô lên xe, cô có thể lên được xe của loại người như Hàn Duy Chỉ, chứng minh cô nhất định có chỗ hơn người.”
Bạch Ngân biết rõ lúc ấy chỉ là hiểu lầm, sở dĩ anh ta để cho cô lên xe, đó là bởi vì khóa cửa xe bị hỏng.
Nhưng vì năm trăm vạn, cô không có bất kỳ giải thích nào.
Và cũng như cô, Lục Khải Nhan cũng không cho cô có cơ hội giải thích.
Nói ví dụ: Tại sao cô ấy phải để một người phụ nữ không liên quan đi giúp cô ấy cua trai? Cua trai thì cũng thôi đi vì sao nhất định phải chụp ảnh trên giường với anh ta?
Trong chuyện này nhất định có bí mật không thể cho ai biết.
Trong lòng Bạch Ngân có một vạn cái nghi ngờ, suy nghĩ một đêm cũng chưa nghĩ được cặn kẽ mọi chuyện.
Ngày thứ hai trời vừa sáng, nhận được một cái lời mời kết bạn Wechat tự xưng là “trợ lý Lục Khải Nhan”.
Cô nhớ tới hôm qua Hướng Lang có nhắc tới người này với mình, trực tiếp chấp nhận đối phương.
Avatar WeChat của đối phương “trợ lý nhỏ”, vừa thấy là người thật, sau khi thăm hỏi đơn giản, liền gửi cho cô một danh sách rất dài. Danh sách ghi rõ: “Tuyệt mật không thể tiết lộ”.
Giống như làm đặc vụ. Bạch Ngân thầm nghĩ chuyện này quả thực tuyệt.
Cô click mở danh sách trợ lý nhỏ gửi tới nhìn qua, lại là “lịch trình hằng ngày của Hàn Duy Chỉ”, chính xác đến từng giây từng phút.
Bạch Ngân xem đến da đầu tê dại, trực tiếp kêu đúng là kẻ có thân phận không hề tầm thường.
Quả nhiên trên thế giới này cũng không có cái chân chính gọi là bí mật, cô không biết cái lịch trình một ngày tiết lộ ra ngoài như thế nào, cũng không xác định thật giả, nhưng vừa thấy danh sách này, xác định người đàn ông này thân phận không hề nhỏ.
Ví dụ như ngày mai Hàn Duy Chỉ: Buổi sáng 7 giờ từ Bắc thành bay đến thành phố S, tiến hành cái cuộc họp thứ nhất, giữa trưa từ thành phố S bay đến Bắc thành, tham gia một hội nghị, buổi tối yến hội ở hội sở XX.
Trợ lý nhỏ đúng lúc nhắc nhở cô: “Đừng hỏi em từ nơi nào có được lịch trình, bảo đảm hoàn toàn đúng.”
Trong lòng Bạch Ngân có một chuỗi dấu ba chấm, cô căn bản không muốn biết đối phương từ nơi nào có được lịch trình. Tóm lại không phải là con đường chính quy.
Trợ lý nhỏ nhắc nhở cô: “Chị biết lịch trình của anh ta cũng vô dụng, tóm lại người như anh ta rất khó tiếp cận, Lục tiểu thư nhà chúng tôi đã thử qua rất nhiều biện pháp, chị phải lợi dụng ưu thế của chị.”
“Rốt cuộc anh ta nhìn chị vài phút, chờ chị gặp qua anh ta liền biết, đôi mắt kia của anh ta để trên đỉnh đầu, bình thường không nhìn một người quá mười giây.”
Bạch Ngân suy nghĩ, cô có thể có cái ưu thế gì chứ?
Đáp án hình như là bị từng đá một cước?
Tưởng tượng đến bản thân bị đá một cước, trong lòng nổi lên hận ý nhưng lại có chút ưu thế muốn báo thù.
“Chị tìm cơ hội chạm mặt với anh ta trước, lại nghĩ cách làm quen anh ta, thêm phương thức liên hệ của anh ta, lại làm anh ta chậm rãi thích chị.” Trợ lý nhỏ dứt lời rồi lại nói thêm một câu: “Còn có chị cũng đừng nghĩ lôi kéo em về cùng phe với chị, em sẽ không mắc mưu đâu, em quyết không phản bội Lục tiểu thư.”
Ồ, xem ra Lục Khải Nhan- vị kim chủ vô hại này đều lôi kéo được người bên cạnh ổn thỏa.
Bạch Ngân cảm thấy cô không muốn bị phiền thêm nữa, gửi cái icon mỉm cười cho cô ấy.
/322
|