Chương 14: Cháu là con trai của Trình Mặc Phảng?
Kết quả cuối cùng là Quý Lăng Âm và Ân Ngao đã dẫn đứa nhóc tới nhà hàng tầng hai, nhìn cậu ăn hết một bát cơm lớn như hổ đói.
Sau khi ăn uống no nê, cậu thỏa mãn vỗ vỗ cái bụng tròn vo, mắt to nhìn Quý Lăng Âm nói: “mommy , mẹ vừa về nước, thì ở đâu vậy? Hay là mẹ về nhà ở với con đi, nhà con có biệt thự lớn, còn có giường lớn. Buổi tối chúng ta có thể ngủ cùng nhau.”
Không đợi Quý Lăng Âm nói, cậu lại tự nhìn xung quanh, nói tiếp: “Mẹ muốn ở trong khách sạn à? Con xem tin tức tivi nói con gái sống ở khách sạn không an toàn, buổi tối sẽ có người xấu tới làm phiền, nhất là người xinh đẹp như mommy vậy.”
Quý Lăng Âm nhìn cậu, nhẹ nhàng lên tiếng: “Yên tâm, ở đây rất an toàn, trong khách sạn có nhân viên bảo vệ.” Nhưng cô rất bất ngờ, một đứa bé còn nhỏ như vậy mà lại biết những thứ này?
Đợi đã... Cô trả lời như vậy có phải là mặc nhận để cậu gọi cô là mẹ rồi không?
Khả năng sống chết vẫn bám theo của đứa nhóc này khiến Ân Ngao rất bất lực. Biệt thự, giường lớn? Nói cứ như nhà ai không có vậy.
“Này, nhóc con, cháu ăn uống no nê rồi, có thể ngoan ngoãn nói cho chú biết nhà cháu ở đâu chưa?”
“Hừ, cháu không nói cho chú đấy.” Trình Hi Chi hừ một tiếng, không để ý tới Ân Ngao nữa, mà dán người vào lòng của Quý Lăng Âm.
Trên người mommy thật thơm, nếu buổi tối có thể ngủ cùng thì tốt rồi.
“Ân Ngao, không phải anh còn có việc à? Hay là anh đi làm trước đi, lát nữa người đại diện của em sẽ tới đây, em ở đây đợi họ là được.” Cô vừa về nước, tạm thời sống trong khách sạn, nhưng công ty đã tìm được nhà trọ thích hợp. Vì cô và Bạch Mộng Hàm là một tổ, nên tất nhiên hai người cũng sống cùng nhau.
Ân Ngao nhìn Trình Hi Chi ỷ vào Quý Lăng Âm, vừa định nói gì đó, thì điện thoại trong túi lại kêu lên rất không đúng lúc.
Ân Ngao lấy điện thoại ra, nhìn hiển thị cuộc gọi đến rồi chỉnh thành yên lặng. “EM không tới Cảnh Sơn sống thật hả?”
Quý Lăng Âm lắc đầu. “Công ty sẽ tìm chỗ ở, anh không cần lo.”
“Vậy đứa nhỏ này thì làm sao?”
Quý Lăng Âm nhìn đứa bé ở bên cạnh, cuối cùng ghé vào tai Ân Ngao nói nhỏ: “Anh tới đồn Công an một chuyến giúp em. Không phải anh vừa chụp ảnh rồi à? Anh đưa ảnh cho Cảnh sát, xác nhận được phụ huynh rồi anh gọi điện lại cho em.”
Ân Ngao vẫn muốn nói gì đó, kết quả lúc này điện thoại lại kêu lên. Cuối cùng anh chỉ đành đứng dậy rời đi. “Anh làm việc xong sẽ gọi điện cho em, em nghỉ ngơi cho tốt. Còn đứa nhỏ này thì để nó theo anh trước đi, anh tới đồn Công an gần đây một chuyến, xem xem có phụ huynh nào tìm không.”
Nếu không phải có việc cần phải xử lý, bây giờ anh ta chắc chắn sẽ không rời đi. Đứa nhỏ đó thật sự khiến người ta rất đau đầu. Sao cậu lại quấn lấy Tiểu Âm nhà anh ta chứ?
Song, Ân Ngao vừa rời khỏi khách sạn, Trình Mặc Phảng liền dẫn theo vệ sĩ tìm tới đây.
Quý Lăng Âm và Trình Hi Chi hoàn toàn không biết việc này.
Thấy Ân Ngao rời đi, Trình Hi Chi liền vô cùng vui vẻ. Cậu nắm bắp tay của Quý Lăng Âm mà lắc, vẻ mặt mong đợi hỏi: “mommy , chú xấu xa đi rồi, có phải mẹ có thể dẫn con ra ngoài chơi không?”
Quý Lăng Âm nghiêm túc nhìn Trình Hi Chi, giọng điệu nghiêm túc lên tiếng: “Anh bạn nhỏ, cô thật sự không phải mẹ cháu. Bây giờ cháu nói cho cô biết nhà cháu ở đâu? Hoặc là nói cô biết cách liên lạc với ba mẹ cháu được không? Cháu lén chạy ra ngoài như vậy, ba mẹ cháu sẽ lo lắng đó. Hơn nữa cháu nhận cô là mẹ của cháu, vậy mẹ của cháu sẽ rất đau lòng.”
“Mẹ chính là mommy của con, con từng thấy ảnh cưới của ba mẹ trong phòng của ba.” Trình Hi Chi nói rồi ngẩng đầu lên, chỉ là vừa ngẩng đầu, cậu liền nhìn thấy Trình Mặc Phảng đang đen mặt đi về phía bên này.
Sắc mặt Trình Hi Chi liền thay đổi, nhìn sau lưng Quý Lăng Âm, kêu một tiếng: “Daddy.” Cậu tất nhiên không ngờ ba cậu lại tìm tới nhanh như vậy.
Quý Lăng Âm vẫn chưa tiêu hoa xong câu “từng thấy ảnh cưới của ba mẹ trong phòng của ba” kia của Trình Hi Chi, cô quay đầu liếc thấy một bóng người quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.
Cho nên, Trình Hi Chi là con trai của Trình Mặc Phảng?
Còn ảnh cưới của ba cậu mà cậu nói, chính là ảnh cưới của cô và Trình Mặc Phảng.
Ai tới nói cho cô biết đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?
/1187
|