- Ta không phải đang nói đùa, vừa rồi ta nhận được tin tức, trong một năm rưỡi ta ở Chiến trường Ma Uyên, nửa năm trước Lâm Tiêu đã đột phá tới Quy nguyên cảnh, còn đánh bại La Thiên Đô, thậm chí cả La Bá Thiên tông chủ La Sơn tông ra tay vận dụng Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn cũng không thể đánh chết hắn, tiểu tử kia trưởng thành quá nhanh, lần này ta tuyệt không cho phép nửa điểm sơ xuất, chính mình không thể ra tay, có ngươi dẫn đội ta nghĩ bảo đảm hơn.
- Nga? Tiểu tử đó không ngờ biến thái như vậy.
Ánh mắt Thiên Ma lão nhân lóe ra:
- Muốn ta ra tay không phải không được, nhưng ngươi cũng biết điều kiện…
- Thêm mười khối ma sát tinh, đây là toàn bộ thu hoạch của ta trong Chiến trường Ma Uyên, có hai mươi khối ma sát tinh ta nghĩ ngươi hoàn toàn có năng lực đột phá tới Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong trong hai năm.
- Hắc hắc, được thôi, một khi đã như vậy thì ta tiếp nhận.
Tương Thiên Thần ngưng trọng nhắc nhở:
- Nhớ kỹ, lần này ta sẽ điều động toàn bộ thế lực tình báo Quận Võ Lăng trợ giúp ngươi, còn phái vài đội ngũ cho ngươi điều khiển, nhưng ngươi không được khinh thường, ta nghe nói trên thân tiểu tử kia có nguyên khí phòng ngự, lúc trước nhờ nó đã ngăn chặn được một kích toàn lực của La Bá Thiên, tới lúc đó ngươi tìm được cơ hội trực tiếp dùng Thiên Ma Bát đưa tiểu tử kia vào Chiến trường Ma Uyên, tránh phát sinh ngoài ý muốn.
- Có chuyện này? Yên tâm đi, ta ra tay chẳng lẽ ngươi vẫn chưa yên tâm, khặc khặc…
Trong mắt Thiên Ma lão nhân tản ra lục mang u lãnh, đứng dậy, cười quái dị dữ tợn:
- Một khi đã như vậy thì ta xuất phát.
Dứt lời, thân hình hắn dâng lên ma sát khí tối đen, hắc vụ bốc lên đã biến mất không còn thấy bóng dáng.
- Lâm Tiêu, mặc kệ ngươi là thiên tài thế nào, làm địch nhân Quận Võ Lăng ngươi phải chết, lần này ngươi nhất định không chạy thoát, cho dù có Đông Phương Hiên Viên bảo vệ cũng thế thôi.
Thanh âm âm lãnh tản ra, Tương Thiên Thần tràn đầy sát khí siết chặt hai tay.
Bên trong Sông Đao Lãng.
Thời gian trôi qua, một tháng lại tới.
Ngày hôm nay, đao ý thất phẩm đỉnh của hắn đột nhiên chấn động mạnh, từng luồng chân khí đao ý vô tận phóng lên cao, Sông Đao Lãng phập phồng ầm vang, phút chốc sóng to gió lớn nổi lên, như sóng thần ập tới, trong nháy mắt liền lắng xuống.
Trong nước sông, cả Lâm Tiêu lẫn Phân thân Toản Địa Giáp đều mở mắt, toát ra vẻ vui mừng.
- Ở trong này tu luyện quả nhiên thật nhanh, đao ý của ta đã đột phá bát phẩm, khoảng cách lần đột phá thất phẩm chỉ mới qua bốn tháng ngắn ngủi mà thôi ah.
Lâm Tiêu hối tiếc, ở gần Đao vực tu luyện quả nhiên đạt ích lợi thật lớn.
- Được, hiện tại ta đã xâm nhập hơn tám ngàn thước, đao ý đột phá, như vậy có thể tiến vào nơi sâu nhất rồi đi, tranh thủ thời gian cuối cùng làm cho xong.
Bốn tháng thời gian, Đao vực vốn dài tới bốn mươi dặm chỉ còn lại mười dặm, chẳng những là Lâm Tiêu mà toàn bộ người trên Đảo Đao Vương đều biết, Đao vực duy trì suốt mấy ngàn năm trên Sông Đao Lãng rốt cục sẽ hoàn toàn biến mất chỉ trong vòng một hai tháng tới.
Cơ hội như vậy thật khó được, Lâm Tiêu sẽ không dễ dàng buông tha.
Thân hình không ngừng trầm xuống, áp lực càng lúc càng lớn, phía dưới là một mảnh tối đen, ngay lúc Lâm Tiêu lẫn Phân thân Toản Địa Giáp khó thể thừa nhận, bên dưới đột nhiên tán dật ra lam sắc vụ khí trận trận.
- Đây là…
Đôi mắt Lâm Tiêu đột nhiên trừng lớn.
Chỉ thấy dưới đáy sông bên dưới, một hố sâu thật lớn xuất hiện, hố sâu dài trăm dặm, ở bên bờ đều là lam sắc tinh thạch, như một mảnh tinh quáng màu lam, tản mát ra lam quang sáng ngời, ẩn chứa chân khí đao ý cực kỳ đáng sợ, chính là đao tinh mà mọi người cực khổ tìm kiếm.
- Nhiều đao tinh như vậy!
Lâm Tiêu há hốc mồm, ở bên ngoài, chỉ một khối đao tinh lớn cỡ ngón cái tương đương tài liệu lục phẩm đỉnh phong, có thể bán được năm mươi triệu lượng, hiện tại đao tinh nhiều như vậy, nếu đào móc đi ra, sẽ là một kho của cải khổng lồ.
- Đó là cái gì…
Đột nhiên, ánh mắt Lâm Tiêu rơi lên một bên Đao vực, ở bên trong hố sâu tối đen trăm dặm có một mảnh vảy vàng, mảnh vảy dài ngàn thước tản ra một loại uy áp kinh hãi, đang không ngừng đối kháng cùng Đao vực, mà ở địa phương uy áp của Đao vực cường đại nhất chung quanh mảnh vảy, lại không hề có chút lam sắc tinh thạch tồn tại.
- Đây là lân giáp yêu thú gì vậy…
Lâm Tiêu chấn động, một mảnh lân giáp đã kéo dài hơn cây số, cơ hồ dài hơn thân thể Phân thân Toản Địa Giáp gấp mười lần, bản thể yêu thú kia khổng lồ tới bao nhiêu?
- Bên dưới Đao vực làm sao lại có lân giáp của yêu thú, căn cứ truyền thuyết, vài ngàn năm trước một cường giả đứng đầu đại chiến cùng người khác đã lưu lại Đao vực, chẳng lẽ là một cường giả nhân loại đại chiến với một đầu yêu thú kinh thiên?
Linh quang chợt lóe, Lâm Tiêu nhìn Đao vực đang không ngừng đối kháng cùng lân giáp, nghĩ tới loại khả năng này.
- Dùng tinh thần lực phủ qua, nhìn xem lân giáp có gì đặc biệt.
Tâm niệm vừa động, Lâm Tiêu cùng Phân thân Toản Địa Giáp chậm rãi đi tới, tinh thần lực quấn quanh một chỗ, cùng nhau bò tới chỗ sâu nhất của Đao vực.
Khi hai bên vừa tiếp xúc, một bộ đồ án dao động lòng người mơ hồ hiện lên trong đầu Lâm Tiêu.
Loáng thoáng…
Đó là một đầu yêu thú khủng bố nhìn như loài chim, hai cánh mở ra không biết lớn bao nhiêu ngàn vạn dặm, đôi mắt như huyết nguyệt, bao trùm khắp cả đại địa, miệng rộng mở to, nhất thời cuồng phong nổi lên, hắc động hình thành, vô số cường giả trên vùng đất hoảng sợ bị nó nuốt vào trong bụng, không có chút lực chống cự.
Đúng lúc này không trung vỡ ra, một cường giả nhân loại thần bí mặc hắc bào đột nhiên xuất hiện, đôi mắt lạnh lùng như vực sâu, hai tay vung cao chiến đao, nhắm ngay đầu yêu thú đang tàn sát dân chúng lặng lẽ chém xuống một đao.
Một đao hạ xuống, khai thiên tích địa, vạn vật giai không, ngay cả không gian như đọng lại, mang theo ý cảnh không chút sợ hãi như xuyên qua thời gian trường hà, xỏ xuyên qua cả cổ kim.
Yêu thú giận dữ, đôi mắt đỏ tươi, hai cánh vỗ mạnh long trời lở đất, ngân hà cuồn cuộn, đôi cánh màu vàng hung hăng va chạm cùng chiến đao.
Oanh long…
Cuối cùng cường giả nhân loại mạnh hơn, chém rụng một mảnh lân giáp của yêu thú, đao mang rơi xuống đất, mặt đất nổ vang chấn động rạn vỡ, xuất hiện một khe rãnh dài tới năm mươi vạn dặm, rộng gần vạn dặm, ngay sau đó nước ngầm trào lên, trên mặt đất hình thành sông lớn cuồn cuộn.
Yêu thú tựa hồ tức giận, hai cánh chấn động, bay lên cao hơn chín vạn dặm, thân hình khổng lồ xuyên vào trong vực ngoại tinh thần, mà cường giả nhân loại lạnh lùng như thần linh, theo sát phía sau truy kích mà lên…
Hình ảnh tới nơi đây thì dừng lại, dần dần tán đi…
- Đây…đây là…
Lâm Tiêu trừng lớn hai mắt, trong đầu lướt qua từng màn mờ ảo trước đó, động tác của yêu thú chỉ là chấn động hai cánh, thiên địa nháy mắt tan vỡ, mà cường giả nhân loại áo đen càng thêm đơn giản, chỉ chém xuống một đao thật bình thường, chiến đao lại cắt qua không gian, chém vỡ hư không, giống như vĩnh viễn không chừng mực chém rơi một mảnh lân giáp của yêu thú, máu tươi bay tung.
- Nga? Tiểu tử đó không ngờ biến thái như vậy.
Ánh mắt Thiên Ma lão nhân lóe ra:
- Muốn ta ra tay không phải không được, nhưng ngươi cũng biết điều kiện…
- Thêm mười khối ma sát tinh, đây là toàn bộ thu hoạch của ta trong Chiến trường Ma Uyên, có hai mươi khối ma sát tinh ta nghĩ ngươi hoàn toàn có năng lực đột phá tới Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong trong hai năm.
- Hắc hắc, được thôi, một khi đã như vậy thì ta tiếp nhận.
Tương Thiên Thần ngưng trọng nhắc nhở:
- Nhớ kỹ, lần này ta sẽ điều động toàn bộ thế lực tình báo Quận Võ Lăng trợ giúp ngươi, còn phái vài đội ngũ cho ngươi điều khiển, nhưng ngươi không được khinh thường, ta nghe nói trên thân tiểu tử kia có nguyên khí phòng ngự, lúc trước nhờ nó đã ngăn chặn được một kích toàn lực của La Bá Thiên, tới lúc đó ngươi tìm được cơ hội trực tiếp dùng Thiên Ma Bát đưa tiểu tử kia vào Chiến trường Ma Uyên, tránh phát sinh ngoài ý muốn.
- Có chuyện này? Yên tâm đi, ta ra tay chẳng lẽ ngươi vẫn chưa yên tâm, khặc khặc…
Trong mắt Thiên Ma lão nhân tản ra lục mang u lãnh, đứng dậy, cười quái dị dữ tợn:
- Một khi đã như vậy thì ta xuất phát.
Dứt lời, thân hình hắn dâng lên ma sát khí tối đen, hắc vụ bốc lên đã biến mất không còn thấy bóng dáng.
- Lâm Tiêu, mặc kệ ngươi là thiên tài thế nào, làm địch nhân Quận Võ Lăng ngươi phải chết, lần này ngươi nhất định không chạy thoát, cho dù có Đông Phương Hiên Viên bảo vệ cũng thế thôi.
Thanh âm âm lãnh tản ra, Tương Thiên Thần tràn đầy sát khí siết chặt hai tay.
Bên trong Sông Đao Lãng.
Thời gian trôi qua, một tháng lại tới.
Ngày hôm nay, đao ý thất phẩm đỉnh của hắn đột nhiên chấn động mạnh, từng luồng chân khí đao ý vô tận phóng lên cao, Sông Đao Lãng phập phồng ầm vang, phút chốc sóng to gió lớn nổi lên, như sóng thần ập tới, trong nháy mắt liền lắng xuống.
Trong nước sông, cả Lâm Tiêu lẫn Phân thân Toản Địa Giáp đều mở mắt, toát ra vẻ vui mừng.
- Ở trong này tu luyện quả nhiên thật nhanh, đao ý của ta đã đột phá bát phẩm, khoảng cách lần đột phá thất phẩm chỉ mới qua bốn tháng ngắn ngủi mà thôi ah.
Lâm Tiêu hối tiếc, ở gần Đao vực tu luyện quả nhiên đạt ích lợi thật lớn.
- Được, hiện tại ta đã xâm nhập hơn tám ngàn thước, đao ý đột phá, như vậy có thể tiến vào nơi sâu nhất rồi đi, tranh thủ thời gian cuối cùng làm cho xong.
Bốn tháng thời gian, Đao vực vốn dài tới bốn mươi dặm chỉ còn lại mười dặm, chẳng những là Lâm Tiêu mà toàn bộ người trên Đảo Đao Vương đều biết, Đao vực duy trì suốt mấy ngàn năm trên Sông Đao Lãng rốt cục sẽ hoàn toàn biến mất chỉ trong vòng một hai tháng tới.
Cơ hội như vậy thật khó được, Lâm Tiêu sẽ không dễ dàng buông tha.
Thân hình không ngừng trầm xuống, áp lực càng lúc càng lớn, phía dưới là một mảnh tối đen, ngay lúc Lâm Tiêu lẫn Phân thân Toản Địa Giáp khó thể thừa nhận, bên dưới đột nhiên tán dật ra lam sắc vụ khí trận trận.
- Đây là…
Đôi mắt Lâm Tiêu đột nhiên trừng lớn.
Chỉ thấy dưới đáy sông bên dưới, một hố sâu thật lớn xuất hiện, hố sâu dài trăm dặm, ở bên bờ đều là lam sắc tinh thạch, như một mảnh tinh quáng màu lam, tản mát ra lam quang sáng ngời, ẩn chứa chân khí đao ý cực kỳ đáng sợ, chính là đao tinh mà mọi người cực khổ tìm kiếm.
- Nhiều đao tinh như vậy!
Lâm Tiêu há hốc mồm, ở bên ngoài, chỉ một khối đao tinh lớn cỡ ngón cái tương đương tài liệu lục phẩm đỉnh phong, có thể bán được năm mươi triệu lượng, hiện tại đao tinh nhiều như vậy, nếu đào móc đi ra, sẽ là một kho của cải khổng lồ.
- Đó là cái gì…
Đột nhiên, ánh mắt Lâm Tiêu rơi lên một bên Đao vực, ở bên trong hố sâu tối đen trăm dặm có một mảnh vảy vàng, mảnh vảy dài ngàn thước tản ra một loại uy áp kinh hãi, đang không ngừng đối kháng cùng Đao vực, mà ở địa phương uy áp của Đao vực cường đại nhất chung quanh mảnh vảy, lại không hề có chút lam sắc tinh thạch tồn tại.
- Đây là lân giáp yêu thú gì vậy…
Lâm Tiêu chấn động, một mảnh lân giáp đã kéo dài hơn cây số, cơ hồ dài hơn thân thể Phân thân Toản Địa Giáp gấp mười lần, bản thể yêu thú kia khổng lồ tới bao nhiêu?
- Bên dưới Đao vực làm sao lại có lân giáp của yêu thú, căn cứ truyền thuyết, vài ngàn năm trước một cường giả đứng đầu đại chiến cùng người khác đã lưu lại Đao vực, chẳng lẽ là một cường giả nhân loại đại chiến với một đầu yêu thú kinh thiên?
Linh quang chợt lóe, Lâm Tiêu nhìn Đao vực đang không ngừng đối kháng cùng lân giáp, nghĩ tới loại khả năng này.
- Dùng tinh thần lực phủ qua, nhìn xem lân giáp có gì đặc biệt.
Tâm niệm vừa động, Lâm Tiêu cùng Phân thân Toản Địa Giáp chậm rãi đi tới, tinh thần lực quấn quanh một chỗ, cùng nhau bò tới chỗ sâu nhất của Đao vực.
Khi hai bên vừa tiếp xúc, một bộ đồ án dao động lòng người mơ hồ hiện lên trong đầu Lâm Tiêu.
Loáng thoáng…
Đó là một đầu yêu thú khủng bố nhìn như loài chim, hai cánh mở ra không biết lớn bao nhiêu ngàn vạn dặm, đôi mắt như huyết nguyệt, bao trùm khắp cả đại địa, miệng rộng mở to, nhất thời cuồng phong nổi lên, hắc động hình thành, vô số cường giả trên vùng đất hoảng sợ bị nó nuốt vào trong bụng, không có chút lực chống cự.
Đúng lúc này không trung vỡ ra, một cường giả nhân loại thần bí mặc hắc bào đột nhiên xuất hiện, đôi mắt lạnh lùng như vực sâu, hai tay vung cao chiến đao, nhắm ngay đầu yêu thú đang tàn sát dân chúng lặng lẽ chém xuống một đao.
Một đao hạ xuống, khai thiên tích địa, vạn vật giai không, ngay cả không gian như đọng lại, mang theo ý cảnh không chút sợ hãi như xuyên qua thời gian trường hà, xỏ xuyên qua cả cổ kim.
Yêu thú giận dữ, đôi mắt đỏ tươi, hai cánh vỗ mạnh long trời lở đất, ngân hà cuồn cuộn, đôi cánh màu vàng hung hăng va chạm cùng chiến đao.
Oanh long…
Cuối cùng cường giả nhân loại mạnh hơn, chém rụng một mảnh lân giáp của yêu thú, đao mang rơi xuống đất, mặt đất nổ vang chấn động rạn vỡ, xuất hiện một khe rãnh dài tới năm mươi vạn dặm, rộng gần vạn dặm, ngay sau đó nước ngầm trào lên, trên mặt đất hình thành sông lớn cuồn cuộn.
Yêu thú tựa hồ tức giận, hai cánh chấn động, bay lên cao hơn chín vạn dặm, thân hình khổng lồ xuyên vào trong vực ngoại tinh thần, mà cường giả nhân loại lạnh lùng như thần linh, theo sát phía sau truy kích mà lên…
Hình ảnh tới nơi đây thì dừng lại, dần dần tán đi…
- Đây…đây là…
Lâm Tiêu trừng lớn hai mắt, trong đầu lướt qua từng màn mờ ảo trước đó, động tác của yêu thú chỉ là chấn động hai cánh, thiên địa nháy mắt tan vỡ, mà cường giả nhân loại áo đen càng thêm đơn giản, chỉ chém xuống một đao thật bình thường, chiến đao lại cắt qua không gian, chém vỡ hư không, giống như vĩnh viễn không chừng mực chém rơi một mảnh lân giáp của yêu thú, máu tươi bay tung.
/1338
|